Chap 24

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày hôm sau

Yoona cùng Seohyun đi dạo thăm quan Tokyo, quả thật Nhật Bản có rất nhiều điều thú vị. Những tòa nhà cao ốc mọc lên san sát nhau nhưng vẫn không che lấp được những cửa hàng nhỏ bán các đồ lưu niệm. Đi dạo một lúc, cả hai đều thấy đói bụng và quyết định đi tìm quán ăn. Không hiểu do có phải từng đến đây rồi hay không mà Seohyun lại kéo Yoona đi vào một con phố nhỏ nơi bán rất nhiều khoai lang.

Yoona thật sự thấy ngạc nhiên, cô nhìn Seohyun với ánh mắt toát lên vẻ kì lạ. Nhưng có vẻ như Seohyun thực sự không nhớ gì cả, cô vô tư chọn các món mình yêu thích. Trong đầu Yoona tràn ngập các câu hỏi, liệu cô có nên giúp maknae tìm lại những kí ức đã mất hay không. Sau khi rời khỏi cửa hàng bán khoai lang hai chị em tiếp tục đi dạo qua hết con phố này đến con phố khác. Bỗng Yoona dừng lại trước một cửa hàng bán đồng hồ.

- Cho tôi xem chiếc này với_ Yoona nhẹ nhàng nói với người bán hàng sau khi đã xem rất lâu.

Một chiếc đồng hồ thật đẹp màu nâu với mặt hình tròn. Nó có thể mở ra và khi đó thì nhạc sẽ vang lên. Yoona mỉm cười, cô đang nghĩ đến vẻ mặt của Nichkhun khi nhìn thấy món quà này. Những lời nói của Yuri ngày hôm qua đã khiến Yoona thay đổi suy nghĩ, phải chăng cô đã hơi quá khi không cho anh cơ hội giải thích. Đã yêu nhau ngần ấy thời gian thì Yoona phải hiểu anh hơn chứ không thể chỉ vì một chuyện cỏn con như vậy mà giận anh.

Cô quyết định mua chiếc đồng hồ đó và tự nhủ sẽ gọi điện cho anh để làm lành trước.

*

*

*

*

SNSD dorm

Tút…tút…Thuê bao quý khách gọi tạm thời không liên lạc được…


“Sao lạ vậy chứ, anh ấy làm gì mà không nghe máy vậy?”

Yoona chán nản quẳng điện thoại qua một bên, lúc chiều cô đã rất háo hức nhưng bây giờ thì. Yoona thở dài thất vọng, cô định lên giường nằm nhưng chợt nhớ ra chuyện của Seohyun nên vội sang phòng maknae.

*

*

*

Tiffany mỉm cười ngắm nhìn chiếc đèn ngủ màu hồng, chẳng hiểu từ bao giờ nó đã trở thành vật bất ly thân của cô. Không có nó chiếu sáng bên cạnh cô không thể nào ngủ được. Những hình ảnh của cô trên đó thật đẹp, càng nhìn Tiffany lại càng thấy vui

“Đẹp thật đó nhưng không hiểu ai là người tặng mình những món đồ này nhỉ? Mình thích chúng lắm nhưng làm sao để biết về người đó. Mình thấy tò mò vô cùng, người đó chắc phải biết rất rõ về sở thích của mình. Phải chăng là oppa?

Không, không thể là anh ấy, mình và anh ấy đâu còn gì. Nhưng theo như Sooyoung nói thì người này muốn theo đuổi mình nên không thể loại trừ anh ấy. Biết phải làm sao nếu là anh ấy thật, mình sẽ khó xử vô cùng. Quá khứ đối với mình có những điều đẹp đẽ nhưng cũng không ít chuyện buồn, mình thật sự muốn quên nó đi.

Mình bây giờ với ngày đó đã không còn giống nhau nữa rồi, mình đã trưởng thành và mạnh mẽ hơn rất nhiều. Cho dù người có đang theo đuổi mình là anh ấy đi chăng nữa thì mình…cũng sẽ không bận tâm. Đối với mình bây giờ chỉ có công việc là quan trọng nhất.”

- Fany, ra đây tớ nhờ chút_ Giọng nói của Taeyeon vang lên khiến Tiffany giật mình thoát khỏi những suy nghĩ miên man, cô nhanh chóng đi ra vì không muốn Taeyeon gọi thêm một lần nữa.

*

*

*

- Seohyun, em đang làm gì vậy?_ Yoona gõ cánh cửa phòng nhẹ nhàng nói.

- Unnie, có chuyện gì thế ạ?_ Seohyun cười tươi mời Yoona vào phòng.

- Hyoyeon unnie đâu rồi?_ Yoona ngồi xuống giường hỏi.

- Dạ, chị ấy ra ngoài với Sunny unnie rồi_ Seohyun cũng ngồi xuống chiếc giường đối diện.

- Ừ, unnie có chuyện này muốn hỏi_ Yoona vào thẳng vấn đề.

- Lần trước khi unnie hỏi em về chuyện quay WGM, em thật sự không nhớ gì chứ?

- Vâng…_ Seohyun nhanh chóng trả lời.

- Mà sao unnie lại hỏi chuyện đó?

- Vì…em nhớ tất cả mọi người nhưng riêng một người thì không_ Yoona có vẻ ngập ngừng nhưng rồi cô cũng nói cho Seohyun biết.

- Đó là Jung Yong Hwa, người quay WGM với em.

Tiết lộ của Yoona khiến Seohyun bất ngờ vô cùng. Cô cố lục lại trí nhớ để xem Jung Yong Hwa là ai nhưng càng nghĩ đến thì đầu cô lại thấy đau buốt hơn.

- A…đau đầu quá_ Seohyun thất thanh la lên.

- Seohyun, em không sao chứ?_ Yoona cuống cuồng chạy qua chỗ Seohyun.

- Unnie, em thấy đau đầu lắm_ Seohyun nói yếu ớt.

- Đừng nghĩ về chuyện đó nữa, em hãy thư giãn đi_ Yoona động viên.

*

*

*

*

Hàn Quốc

2PM dorm

Taecyeon trở về ngôi nhà thân yêu với tâm trạng thật khác lạ. Anh vừa nói chuyện với bố mẹ xong, họ vẫn khỏe nhưng điều khiến anh phải suy nghĩ là họ lại hỏi về chuyện giữa anh và cô. Không hiểu đây là lần thứ bao nhiêu bố mẹ hỏi anh rồi nhưng lần nào cũng vậy, câu trả lời duy nhất của anh là “Vẫn bình thường ạ”. Anh không giỏi trong việc nói dối nên không thể nào che giấu được tình trạng của mình bây giờ còn bố mẹ anh, vì hiểu rõ tính con trai mình nên họ thực sự thấy rất lo.

Taecyeon đặt mình xuống giường, từ hôm đó đến nay mới có ba ngày thôi, làm sao để một tháng qua nhanh đây. Cô đi rồi anh thấy trống vắng lắm, cho dù khi cô ở bên anh lại cố tình lảng tránh. Anh muốn được nhìn thấy “mắt cười” đó, được nghe giọng nói quen thuộc của cô ấy thế nhưng chuyện đó bây giờ thật khó khăn.

Cho dù cô không ra nước ngoài thì mối quan hệ giữa hai người vẫn đang đi vào ngõ cụt. Anh là người muốn níu giữ, muốn trở lại như ngày xưa trong khi cô nhất mực muốn quên đi. Bề ngoài vẫn quan tâm đến anh nhưng anh biết trong thâm tâm tình cảm cô dành cho anh không còn như xưa nữa rồi.

Mà cũng đúng thôi, làm sao cô còn có thể đối xử với anh như trước khi anh đã thẳng thừng từ chối cô. Anh lúc nào cũng day dứt, dằn vặt chính bản thân mình nhưng điều đó chẳng thể thay đổi được gì. Thời gian không bao giờ có thể quay trở lại để anh có thể sửa chữa sai lầm. Điều nên làm lúc này là anh sẽ làm như cô ngày đó, chủ động theo đuổi người mình yêu.

- Em thế nào, có quen với thời tiết bên đó không?_ Taecyeon lịch sự hỏi thăm.

- [Vâng, bên này thời tiết dễ chịu lắm]_ Tiffany vui vẻ trả lời.

- Em nhớ chăm sóc bản thân đấy_ Taecyeon căn dặn.

- [Em biết rồi, oppa cũng giữ sức khỏa nhé]_ Tiffany nói.

- Ừ, lúc nào rảnh gọi cho anh nhé_ Cuộc nói chuyện của Taecyeon chỉ có vài ba câu ngắn ngủi thế thôi. Thật sự thì anh có rất nhiều điều muốn hỏi, nào là “Em ngủ có được không?”, “Em ăn uống có được không?”, “Em tập luyện có vất vả không?”,…nhưng không hiểu sao anh lại không thể mở lời.

Trước khi gọi anh đã chuẩn bị rất kĩ thế mà không hiểu sao lúc nói chuyện với cô thì chữ nghĩa bay đi hết. Lần nào cũng vậy, cô luôn là người chủ động nói còn anh chỉ trả lời thôi. Đến khi cô cúp máy rồi thì anh mới ngớ ra là mình còn rất nhiều điều chưa nói. Chán thật đấy, cứ tình trạng như thế này thì không hiểu bao giờ mong muốn của bố mẹ anh sẽ thành hiện thực đây.

*

*

*

*

Nhật Bản

SNSD dorm

Yoona chăm chú nhìn vào màn hình laptop, cô đang tìm kiếm thông tin về WGM. Seohyun không nhớ gì về Yonghwa cả, cô cần phải tìm mọi thứ để kể lại cho con bé. Đang say sưa tìm video các tập của Yongseo thì bất ngờ Yoona nhìn thấy một tin nóng hổi.


“Hả, sao sao lại như vậy chứ?”

Yoona không còn tin vào mắt mình nữa, cô dụi mắt để xem có phải mình đang mơ không. Nhưng đó là sự thật, những gì Yoona nhìn thấy là thật.


“Không đây không thể là thật được.”

Yoona xem đi xem lại những bức hình, càng xem cô lại càng thấy đau hơn. Nước mắt Yoona đã rơi xuống từ lúc nào không hay.


“Phải làm sao đây, tại sao mình lại nhìn thấy những thứ này cơ chứ?”

Yoona nấc lên từng đợt, cô đã cố để hiểu, để thông cảm nhưng mà như thế này thì hiểu với thông cảm như thế nào đây.

“Mình…đã sai lầm thật rồi, mình đã quá ngu ngốc mà.”

Yoona vội vàng gập laptop xuống, nước mắt cô vẫn chưa ngừng tuôn rơi. Cô bất giác quay sang cầm điện thoại lên nhưng không hiểu sao không thể bấm nút gọi. Cô rất muốn làm rõ chuyện này nhưng mà phải bắt đầu từ đâu đây. Yoona vẫn khóc, cô không thể kiềm chế cảm xúc của mình lại được. Cứ thế Yoona chìm vào giấc ngủ lúc nào không hay.

*

*

*

*

CN Blue dorm

- Mai sẽ quay WGM sao ạ?_ Yonghwa đột nhiên nói lớn khiến người quản lý có thoáng giật mình.

- Ừ, PD bên đó vừa gọi cho anh.

- Vâng nhưng chẳng phải chúng ta còn bao nhiêu hoạt động ở đây, làm sao em có thể về Hàn được?_ Yonghwa thắc mắc.

- À, em sẽ quay ở đây mà. SNSD mới sang Nhật nên MBC muốn quay luôn_ Người quản lý giải thích trong sự ngỡ ngàng của Yonghwa. Hóa ra cô đã tỉnh lại rồi, anh cảm thấy vui mừng khôn xiết nhưng gặp lại cô anh sẽ thế nào đây.

- Ơ…SNSD cũng sang Nhật rồi ạ, sao em không biết nhỉ?_ Yonghwa vẫn chưa hết bất ngờ.

- Cậu thì có để ý gì đâu, dạo này tâm hồn cứ để đâu ý_ Người quản lý nói giọng đùa, anh đứng dậy vỗ vai Yonghwa.

- Chuẩn bị đi nhé, mai sẽ vất vả đấy.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro