Chap 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Vào một ngày trời trong mây trắng trôi bềnh bồng

"Anhhhhhhhhh, mau đi, không là trễ mất"

" Biết rồi mà cái con bé này"

Hôm nay là ngày khai trương chi nhánh mới của một hãng thời trang nổi tiếng gần khu Mark ở, và tất nhiên Anna nằng nặc đòi đi đến cùng dù đang bệnh. Mẹ Mark lại không đành lòng để con gái đi một mình khi đang ốm thế này, nhỡ có chuyện gì thì khổ. Thế nên bà bắt buộc Mark phải đi cùng với Anna đến khu mua sắm đó dù anh chả có chút gì là bằng lòng cả.

" Anh à, qua đây đi, đồ đẹp lắm này"- Anna kéo tay Mark về phía mình, Mark phải lẽo đẽo theo con bé lắm lời suốt từ nãy đến giờ. Anh mệt đến chết rồi đây.

Nhưng nhìn lại thì chỗ này cũng được đó chứ. Khu mua sắm này ở ngay trung tâm thành phố. Nhìn vào đầy vẻ sang trọng với màu chủ đạo là màu trắng và được lắp kính khắp nơi. Quần áo ở đây cũng rất đẹp, cả giày nữa, anh cũng đang tìm vài món đồ phù hợp với mình đây.

Nhưng đột nhiên Mark cảm thấy có gì thiếu thiếu, đúng rồi, hình như nãy giờ anh không còn nghe cái giọng lanh lảnh của con nhóc đi cùng nữa. Mark nhìn quanh rồi hoảng hốt khi không thấy Anna đâu . Anh vội chạy khắp nơi tìm kiếm thì phát hiện Anna đang đứng như trời trồng , mắt thì mở to, miệng thì há hốc cả ra.

" Này, này, sao vậy" - Mark lắc lắc vai Anna

" Anh à, véo má em một cái thật đau đi"

"Úi giời ơi, mày có bị ngu không em, nhưng nếu muốn thử cảm giác mạnh thì anh đây cũng không nương tay đâu" -Mark nghĩ thầm rồi véo vào má Anna một cái đau điếng.

" Aaaaaaaaaa, đau quá"

" Hí hí rồi sao chuyện gì?"

"Anh à, là Jinyoung oppa đó , buổi fansign đó không đi được nên em cứ tưởng lần về Hàn nghỉ lễ này coi như công cóc rồi chứ, vậy mà vẫn còn được gặp anh ấy ở đây, trời ơi may quá anh à. Anh ở đây đi, em đi lại xin chữ kí oppa"- Anna nói một hơi rồi chạy về phía Jinyoung.

" Jinyoung oppa có thể kí cho em chứ ạ?"

" Ồ tất nhiên rồi, em tên gì? "

" Em là Anna ạ"

" Hả, em tên Anna à? Có phải anh của em tên là Mark không?" - Từ ngày fansign hôm đó Jinyoung cứ mãi nhớ đến con người tên Mark này

" Dạ đúng ,mà sao ạ?" -Anna chợt nhớ có lẽ Jinyoung đã gặp Mark hôm đó nhưng không hiểu sao Jinyoung vẫn nhỡ đến anh trai cô được.

" À, không có gì, anh trai em ... dễ thương thật " -Jinyoung nói nhỏ như chỉ để một mình mình nghe, thế nhưng vẫn không giấu nỗi sự ngượng ngùng.

" Anh nói gì ạ?" - Hình như cô vừa nghe được dễ thương gì đấy, không phải chứ?

" À mà hôm nay anh ấy có đi cùng em không?"

" Có ạ, anh ấy...., ơ" -Cô quay lại thì đã thấy Mark nhìn vào Jinyoung chằm chằm, lại còn cười nhếch mép nữa chứ. Cô đang định quay lại trả lời Jinyoung thì chợt nhận ra oppa cũng đang nhìn anh mình xao xuyến, trời ơi cái gì vậy nè. ><

Rồi Mark nhanh chóng bước về phía cô và Jinyoung

" Chào cậu"

" Ừm, chào anh" -Jinyoung cũng e thẹn đáp lại anh ( huý huý :3)

" Cậu khỏe không ?"

" Tất nhiên rồi"

" À mà cậu vẫn giữ bức tranh tôi vẽ chứ?"

" Tranh đó là anh vẽ thật à? Tôi vẫn đang giữ nó đây, uhm anh vẽ đẹp lắm" -Jinyoung quả thật cảm thấy như đầu mình bốc cháy rồi đây.

Mark nghe Jinyoung nói không sót một chữ, anh cảm thấy bối rối chết đi được nhưng vẫn không quên nở một nụ cười tỏa nắng với cậu.

Bỗng...

" A, ây da, em tự nhiên mệt quá, chắc vẫn chưa hết sốt. Mark, em về trước nha" - Anna bỗng nhiên hét lên

" Em có sao không, để anh đưa em về, con bé này, đã nói là đừng đi rồi mà" - Mark nghe vậy cũng lo sốt vó cả lên.

" Em vẫn có thể tự về nhà mà, em không sao đâu, anh ở lại mua đồ rồi về sau nha"

" Em thật sự ổn chứ, hay để Mark đưa em về" - lần này là Jinyoung lên tiếng.

" Oppa à, em không sao, em về trước nha, anh ở lại hát thật hay vào nha"- Anna cứ nằng nặc đòi về.

" Ừm vậy được rồi, về đến nhà thì nhớ nghỉ ngơi rồi nói mẹ mua thuốc cho nghe chưa"

" Dạ"- Nói rồi Anna chạy biến đi với vận tốc nhanh nhất có thể.

Giờ đây , không gian này dường như chỉ còn mỗi Mark và Jinyoung.

" Cậu vẫn còn biểu diễn tiếp chứ?"

" Không, tôi đã xong việc rồi, mà thật ra còn một buổi liên hoan cuối năm với công ty nữa, nhưng thật sự là tôi không muốn đi"

" Ồ, vậy cậu đi chơi với tôi không?"

" Đi đâu ạ"

" Cứ đi đi rồi sẽ biết"

" Ừm cũng được, để tôi nói lại với quản lí" -nói rồi Jinyoung chạy đến chỗ một người đàn ông dặn dò gì đó rồi quay lại chỗ Mark.

" Đi thôi"

" Ừm, à mà khoan, cậu chờ tôi chút nha"

Mark chạy nhanh đi rồi cũng nhanh chóng quay lại với một túi đồ trên tay.

" Gì đây?"

" Không lẽ cậu cứ để bộ dạng này mà đi cùng tôi à? Tôi không muốn ngày mai hình 2 chúng ta được lên trang nhất báo đâu. Thế nên tôi đã mua đống đồ cải trang này nè"- Jinyoung nghe Mark nói cũng rất ngạc nhiên, cậu thật sự là chưa nghĩ đến vấn đề này, Mark quả thật rất chu đáo.

Mark và Jinyoung rời khỏi khu mua sắm sau khi Jinyoung đã thay trang phục mới, đội nón, đeo khẩu trang và mang cả mắt kính nữa. Mark dẫn Jinyoung đến một khu trò chơi, nơi đây không đông đúc lắm lại còn nằm phía ngoại ô. Cậu còn chưa đến đây bao giờ.

" Sao anh biết chỗ này?"

" Ừm, lúc nhỏ khi còn ở Hàn, tôi hay đến đây chơi lắm, nơi này cũng nhiều kỉ niệm với tôi, ngày xưa nó cũng đông khách lắm nhưng chắc đã lâu rồi, khu trò chơi này không được nâng cấp sửa chữa nên không cạnh tranh được với những nơi khác mới trở nên vắng khách như vậy."

" Ừm. Nhưng bây giờ anh không còn ở Hàn Quốc hả?"

" Ừm, tôi đang sống ở Mỹ, lần này chỉ về Hàn nghỉ lễ thôi"

" Vậy sao anh nói tiếng Hàn tốt vậy?" - Jinyoung cuối cùng cũng có dịp nói ra thắc mắc trong lòng

" Ba mẹ tôi là người Hàn, ông bà không cho phép tôi quên mất nguồn gốc của mình nên ở Mỹ, trừ những lúc ra ngoài, ở nhà tôi mọi người đều nói tiếng Hàn cả"

" Lúc nhìn thấy anh, tôi cũng nghĩ anh chắc là người nước ngoài nhưng tại anh biết nói tiếng Hàn nên tôi tưởng mình đã nghĩ sai"

" Ồ hoá ra cũng có quan sát tôi à" - Mark kiếm cớ chọc Jinyoung.

" Thôi đi, không vui đâu"

" Mà cậu thấy nơi này thế nào?"

" Tôi thấy nó vẫn đẹp mà"

" Vậy có muốn cùng tôi chơi một trò chơi không."

" Ừm, cũng được, nhưng tôi thích những trò cảm giác mạnh hay tốc độ gì đó"

" Ừ tất nhiên rồi, một trò chơi đáp ứng đúng yêu cầu của cậu luôn"

*****

" Anh cho rằng chơi đu quay là cảm giác mạnh à -_- "

Mark đã đưa Jinyoung đi chơi đu quay và còn dám khẳng định rằng cậu sẽ thích nữa đó.

" Hì hì, sorry nhưng tôi sợ mấy trò tốc độ lắm " -Mark nở nụ cười tươi hết cỡ

" Xì"

Ấy vậy mà trên chiếc đu quay ấy, Mark và Jinyoung lại trò chuyện rất nhiều với nhau, họ kể nhau nghe về cuộc sống, những khó khăn và ước mơ của mình nữa. Nhờ đó mà họ trở nên hiểu nhau hơn và có lẽ giữa hai người đang hình thành một mối quan hệ vẫn chưa thể gọi tên.

-------------------------------------

" Không thể tin được mà, chả có nhẽ mà hai người ấy lại để ý nhau chứ, kinh nghiệm mấy mươi năm chinh chiến khắp mọi thể loại phim đã cho mình linh cảm ánh mắt họ dành cho nhau đúng là của những người đang yêu mà. Jinyoung oppa, mặc dù rất rất tiếc cho mối tình em đã mơ giữa hai ta nhưng với trái tim một con hủ nữ đầy nhiệt huyết, em tự nguyện dâng hiến ông anh trai khó ưa của mình cho anh oppa à"

Người nào đó là đang thầm tự hào vì đã tạo điều kiện cho anh trai và thần tượng mình bên nhau đây mà. ^^


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro