[Longfic] Our first love story Chap 26 part 2 | NEW update 04.11.2010

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cre: SSF

Au: KsDreams

Trans: It's me - saranghae_taeny

.

.

.  

Chap 26: Sự quyết định...

Part 2

*2 ngày sau đó*

Tại nhà Jessica,

Fany's POV

Cuối cùng hôm nay tôi cũng có cơ hội để ra ngoài, may quá. Mấy ngày qua, tôi chỉ được đến nhà Yuri để gặp cậu ấy và Jessica, còn Tae Tae thì ở nhà làm việc. Tôi không phàn nàn gì nhưng tôi rất nhớ lúc Tae Tae cùng tôi đi chơi, chỉ như...một couple bình thường và rất hạnh phúc. Bây giờ chúng tôi không thể làm điều tưởng chừng hết sức bình thường ấy nữa, tất cả chỉ tại Sungmin.

Sáng sớm tôi gọi điện cho Sica, tôi có chuyện muốn nói với cậu ấy. Tôi nghĩ đến kế hoạch của mình và cần có người góp ý. Taeyeon không vui khi biết tôi sắp đến nhà Jessica, cậu ấy sợ phóng viên lại gây phiền phức cho tôi. Nhưng sau khi dỗ ngọt và sử dụng tuyệt chiêu của mình, cậu ấy cũng phải đồng ý... Tất nhiên là với điều kiện tôi phải đi cùng vệ sĩ.

"Chào buổi sáng, Tiffany unnie", em gái Sica mở cửa.

"Hi Krystal"

"Sica unnie đang ở trên phòng đấy", em ấy nói trước khi vào trong bếp.

"Cảm ơn em"

Tôi vào phòng và phát hiện Jessica đang xem một trang web đầy những hình ảnh của Yuri. Tôi định hỏi về nó nhưng thôi không cần nữa, cậu ấy cũng tự nói với tôi.

"CẬU CÓ TIN ĐƯỢC KHÔNG?", cậu ấy hét lên.

"Huh... không..."

"Cậu nhìn này!" Sica chỉ cho tôi trang web cậu ấy đang xem. "Đây là blog của Gyuri và nhìn xem tất cả những tấm ảnh này, TẤT CẢ đều là Yuri!"

Tôi lại gần và ngồi cạnh Jessica. "Wow wow... nhiều ảnh thật đấy. Cậu ấy làm nó khi nào thế nhỉ?"

"Cô ta đã lén chụp ảnh Yuri. Tớ không thể tin Yuri đã hôn một cô gái này"

Giờ đến lượt tôi. "CÁI GÌ?"

Từ khi trở về Seoul, tôi không có cơ hội để hỏi Jessica hoặc Yuri về mối quan hệ của họ tới đâu rồi. Khi nào tôi đến nhà của Yuri, cũng thấy Jessica ở đó, vì vậy tôi không thể hỏi bất cứ điều gì. Bây giờ tôi chỉ biết là các cậu ấy đang bắt đầu một mối quan hệ mới.

"Yeah... đó là một trong những chuyện tớ muốn kể với cậu", cậu ấy nói khi vẫn còn tức giận.

Jessica bắt đầu và kể tôi nghe về tuần đầu tiên của kỳ nghỉ. Từ sự hiểu lầm về nụ hôn với Donghae tới việc suýt bị xe đụng, cậu ấy không bỏ qua một chi tiết nào dù là nhỏ nhất. Nhưng đây chỉ là ở khía cạnh bản thân Jessica, chắc khi Yuri kể với tôi, một số việc có thể khác nhau đôi chút.

"Vậy nói tớ nghe, làm thế nào mà cậu lại xem blog của Gyuri?", tôi tò mò hỏi.

"Tớ thấy trang cyworld của cô ta có một số link đến blog. Nhưng điều đó không quan trọng! Nhìn thấy mà muốn sởn gai ốc"

"Yul, cậu ấy có biết không?"

"Tốt nhất là cậu ấy không nên biết, vì nếu cậu ấy biết thì cậu ấy sẽ vào cyworld của Gyuri, mà nếu cậu ấy đã vào cyworld của Gyuri có nghĩa là cậu ấy quan tâm đến cô ta và sau đó..."

"Ok ok stop stop" tôi cố gắng làm Sica bình tĩnh lại. "Hít sâu vào và bình tĩnh lại. Hai cậu đã trở lại với nhau vậy sao cậu vẫn còn lo lắng về chuyện Gyuri?"

"Vì cô ta không ngừng quyến rũ Yuri của tớ. Hôm đó Yul đi chơi với cô ta vì cô ta khăng khăng kéo Yul đi cho bằng được, không chịu thôi... nếu nó xảy ra lần nữa thì sao đây?"

"Chỉ tại lúc đó Yuri nghĩ cậu đã trở lại với Donghae, nên cậu ấy mới buồn và chán nản. Yul sẽ không bao giờ làm thế với cậu đâu", tôi cam đoan với Sica. "Và việc xem blog của Gyuri sẽ không giúp ích gì cho cậu. Chỉ cần quan tâm đến đến tình cảm của cậu dành cho Yul là đủ rồi"

"Tớ đang cố gắng mà... tin tớ đi. Bây giờ đang rất tốt nhưng tuần tới sẽ bắt đầu đi học và lâu như tớ nghĩ, cô ta sẽ lại xuất hiện trong lớp bọn mình"

"Tớ biết Yuri đã thực sự yêu cậu ngay từ lần gặp đầu tiên. Một Gyuri hay một triệu Gyuri đi nữa cũng sẽ không làm Yul thay đổi. Hãy tin tớ"

"Tớ tin... nhưng tớ không thể hứa với cậu là tớ sẽ không xử đẹp cô ta nếu cô ta gây khó dễ cho tớ"

"Wow xem cậu kìa. Cậu đang ghen vì Yul nhỏ bé của cậu đấy. Hehe, tình cảm của cậu dành cho Yul đã thay đổi 180 độ rồi"

"Gyuri đã làm tớ tỉnh ra. Tớ không thể để Yuri chờ đợi tớ mãi, nếu cứ như thế sẽ có một ngày cậu ấy thay đổi hoặc ai đó sẽ mang cậu ấy rời xa tớ"

"Tớ đoán cậu phải cảm ơn Gyuri đấy"

"Cậu đùa đấy àh?"

"Tất nhiên", tôi nhanh chóng trả lời.

Jessica đôi khi rất đáng sợ. Qua những gì Sica nói, tôi nhận thấy sự ghen tuông của cậu ấy khi đề cập đến Yuri. Đối với Donghae cậu ấy chưa từng như thế. Thật lạ, thời gian còn yêu Donghae cậu ấy đâu có như vậy khi thấy anh ta với một cô gái khác. Còn với Yuri thì cậu ấy như thể sẽ xé xác bất kì ai đến gần Yul của mình.

"Tớ rất vui cho cậu và Yuri. Cả hai cậu đều xứng đáng có được hạnh phúc"

"Tớ cũng thế, tớ thực sự rất muốn ở bên Yul"

"Tớ rất nhớ Yuri của trước kia. Nếu cậu có thể làm cậu ấy trở lại như trước thì thật tuyệt", tôi nói đùa, mặc dù đó là sự thật. Tôi nhớ sự ngốc nghếch và có phần hơi hâm của con người đó.

"Hehe, tớ sẽ cố gắng", cậu ấy nói đùa trở lại. "Àh nói tớ biết sao cậu lại đến đây?" cậu ấy sực nhớ và hỏi tôi.

"Tớ có chuyện này muốn bàn với cậu", tôi bắt đầu.

Tôi kể cho Sica về điều tôi nghe được tối hôm đó và nói luôn về kế hoạch tôi sắp thực hiện.

"Tớ không thể tin anh ta lại làm như thế nhưng tớ cũng rất sock về những gì cậu sắp làm đấy!" cậu ấy bất ngờ.

"Cậu sao thế? Vậy cậu nói xem tớ nên làm gì? Tớ phải thực hiện kế hoạch này"

"Tiffany àh, cậu không được làm thế đâu. Taeyeon mà biết được thì rắc rối lắm"

"Nếu cậu giữ bí mật thì Tae Tae sẽ không biết và cũng sẽ không có ai biết"

"Không có tác dụng gì đâu Fany àh. Có thể cậu sẽ hối tiếc đấy"

"Cám ơn sự ủng hộ của cậu Sica"

"Fany có thật là mọi thứ sẽ diễn ra suông sẻ không?"

"Tớ không quan tâm, sao tớ có thể ngồi đây và không làm gì được. Sungmin đã làm điều này và tớ biết tớ có thể ngăn anh ta lại"

"Sungmin rất thích cậu và ghét Taeyeon. Những điều này sẽ không có lợi ích gì với anh ta nên..."

"Tớ phải cố gắng. Nếu Sungmin chịu đưa cho tớ tất cả chứng cứ chống lại Taeng thì..."

"Cậu ngốc thật hay giả vờ vậy? Làm sao Sungmin có thể đưa những thứ đó cho cậu được. Cậu không biết anh ta muốn nhiều hơn thế àh"

"Tớ vẫn sẽ làm... ngày mai. Tớ sẽ gọi anh ta vào ngày mai..."

"Tiffany, cậu không nghe lời tớ àh? Tớ kịch liệt phản đối việc này"

"Tớ xin lỗi", tôi nói và bước nhanh ra khỏi phòng trước khi "giông bão" kéo đến.

Tôi không muốn nghe nữa. Jessica hoàn toàn không tán thành kế hoạch của tôi. Báo chí đang rất dồn dập từ khi Tae trở về và tôi biết cậu ấy sẽ phải trả lời phỏng vấn về mọi chuyện. Sẽ không có chuyện gì xảy ra với Tae nếu tôi lấy được các chứng cứ đó.

-----------------------------------  

*Ngày hôm sau*

Dinh thự họ Kwon,

Sica's POV

Tôi cố gọi điện cho Fany nhưng không đươc. Rõ ràng cậu ấy cố tình không bắt máy vì biết tôi sẽ lên tiếng phản đối việc đó. Hôm nay cậu ấy sẽ đi gặp Sungmin và tôi có linh cảm chuyện này sẽ không tốt một chút nào. Tất cả mọi việc sẽ thật tồi tệ.

"Có chuyện gì vậy Sica?", Yuri hỏi tôi.

Tôi nằm trên giường Yuri và chúng tôi đang xem phim, nhưng tôi không tài nào tập trung được. Những gì hôm qua Fany nói cứ lởn vởn trong đầu tôi.

"Không có gì đâu", tôi cố trấn an cậu ấy.

Tôi không biết có nên nói với Yuri hay không, vì tôi hứa với Fany là sẽ giữ bí mật rồi.

"Hôm nay cậu sao thế? Có chuyện gì thì phải nói tớ nghe"

"Cậu nghĩ thế nào về Sungmin?", tôi mạnh dạn hỏi Yuri.

"Tại sao?"

"Tớ sẽ giải thích sau"

"Nói thật nhé? Tớ không thích anh ta chút nào. Cậu có biết anh ta có lai lịch như thế nào không? Quá hoản hảo"

"Không phải Taeyeon cũng thế àh? Cậu ấy cũng rất nổi tiếng"

"Yeah và đó là lý do tại sao tớ ghét Sungmin. Đằng sau hình ảnh đó thì... Taeyeon khác xa anh ta. Sungmin không muốn mọi người thấy cái xấu xa thật sự của anh ta"

"Cậu nói đúng, lúc đầu tớ cũng nghĩ Sungmin rất tốt, nhưng bây giờ tớ thấy anh ta thật đáng sợ. Sungmin thật biết cách để để đánh lừa người khác"

"Yeah và đó chính là sự khác biệt giữa Tae và Sungmin. Rồi, giờ tới cậu đi. Sao cậu lại hỏi về vấn đề này?"

"Sorry tớ không thể nói được"

"Không công bằng"

"Uhm... tớ không công bằng"

"Okay, nếu cậu không nói thì tớ sẽ...", cậu ấy nói với một nụ cười tinh nghịch.

Tôi không hiểu đến khi cậu ấy đột ngột lao vào chọt lét tôi.

"Hahaha... Yuri ngừng lại...Yuri..."

"Tớ sẽ không dừng đến khi cậu chịu nói mới thôi"

Trong tình thế này, tôi chỉ còn một cách để ngăn cậu ấy lại, yeah và nó LUÔN có hiệu quả. (Chật, Jessica quả thật "gian xảo" ^^)

Tôi hôn cậu ấy.

Sau đó, chuyện gì đến cũng đến. Chúng tôi say sưa trong nụ hôn nóng bỏng và tôi thật sự đã quên hết những gì chúng tôi đang nói. Yuri bắt đầu hôn xuống cổ tôi, cho đến khi điện thoại tôi reo lên...

"Đừng trả lời", cậu ấy nói khi đang hôn tôi.

Nhưng tôi vẫn lấy điện thoại ra và kiểm tra xem, đó là tin nhắn... từ Fany.

*Chúc tớ may mắn đi... giờ tớ sẽ gặp anh ta tại một Ice cream shop*

Tôi khẽ thở dài và Yuri cũng dừng lại. "Có chuyện gì vậy?", cậu ấy hỏi.

"Tớ sẽ giải thích cho cậu về chuyện lúc nảy"

Cậu ấy nhăn nhó. "Tớ không quan tâm. Hay chúng ta hôn tiếp đi nha?" cậu ấy cười.

"Nghiêm túc nào Yul", tôi đẩy cậu ấy sang một bên và ngồi xuống.

"Tốt thôi, tớ sẽ nghe. Nhưng đó chỉ vì tớ biết quan tâm và lắng nghe bạn gái của mình thôi đấy", Yuri nói đầy tự hào.

Tôi ném cho cậu ấy một cái liếc. "Được rồi nghe này, cậu có biết Sungmin là nguyên nhân trong scandal của Taeyeon không?."

Khi tôi đề cập đến Taeyeon, thì Yuri lập tức thay đổi nét mặt. "Tớ biết... nhưng khoan đã... làm thế nào mà cậu lại biết điều này?"

"Đó là một phần nguyên nhân đấy... chính Tiffany đã nói với tớ", tôi hơi ngập ngừng.

"Tiffany biết àh?"

"Yeah... vào đêm bọn họ trở về. Cậu ấy đã vô tình nghe được"

"Tớ đoán là Teayeon không biết điều này đúng không?"

"Uhm Taeyeon không biết... và cậu ấy cũng không được biết, cậu cũng vậy."

"Vậy sao cậu lại nói với tớ?"

"Fany đến nhà tớ hôm qua, cậu ấy nói về kế hoạch sắp làm cho tớ biết. Tớ không đồng ý, nhưng cậu ấy không nghe... và vẫn tiếp tục thực hiện nó"

"Sica nói rõ tớ nghe xem nào"

"Bây giờ Fany đang đi gặp Sungmin. Cậu ấy sẽ cố thuyết phục anh ta hủy hết chứng cứ chống lại Taeyeon"

"Thuyết phục áh? Cậu ấy điên rồi"

Vấn đề là ... cậu ấy không điên. Tôi hiểu động lực của Fany. "Không, cậu ấy không điên. Cậu ấy làm vậy vì yêu Taeyeon thôi"

Yuri cầm lấy điện thoại và đứng lên. "Chúng ta không thể để cậu ấy làm việc đó", Yul bắt đầu gọi điện.

"Vô ích thôi Yul àh, Fany không nghe đâu", tôi buồn bã.

Yuri nhìn tôi với ánh mặt nghiêm trọng. "Tớ không gọi cậu ấy..."

-----------------------------------  

Dinh thự họ kim,

Taeng's POV

Hôm nay, ông Henney muốn tổ chức một cuộc họp khẩn cấp với tôi sau mấy ngày tôi vắng mặt ở công ty. Buổi họp sẽ được tổ chức ở đây, ngay tại nhà của tôi. Đây không phải lần đâu, nhưng tôi ghét khi có quá nhiều người vào nhà, đặc biệt là từ công ty.

Tôi chán nản nhưng cũng ráng lếch vào phòng họp. Các luật sư của công ty cũng như các PR đã có mặt đầy đủ.

"Taeyeon cô đây rồi", ông Henney nói khi tôi bước vào phòng. Và mọi người từ từ đứng lên chào tôi.

Tôi gật đầu và ngồi xuống. Tôi thực sự ghét cuộc họp này, tôi ghét phải nói trước mọi người và ghét những ánh mắt nhìn vào tôi. Hôm nay còn tệ hơn, không chỉ nhìn, mà những ánh mắt ấy còn dò hỏi và phán xét, sao mà tôi ghét đến thế kia chứ.

"Cám ơn mọi người đã đến đây hôm nay. Tôi sẽ mở đầu cuộc họp liên quan đến scandal của cô Taeyeon gần đây." Ông Henney bắt đầu phát biểu.

Tôi không quan tâm đến những gì ông ấy đang nói vì tôi biết nó quá rõ rồi.

"...như mọi người đã biết, chúng ta chưa đưa ra bất kỳ tuyên bố gì về vấn đề này. Mục đích của cuộc họp ngày hôm nay là lên kế hoạch cho bước đầu tiên. Chúng ta nên làm gì bây giờ?", ông tiếp tục.

Trong khi nghe ông ấy, tôi nhìn vào nét mặt từng người và xem thái độ của họ. Mọi người đang rất tập trung, tôi biết họ đang cố gắng nghĩ ra cách nào đó tốt nhất.

"Đây là một vụ tống tiền phải không? Sao chúng ta không làm ngược lại với anh ta?", một luật sư đề nghị.

"Vô ích thôi", tôi nhanh chóng trả lời.

Tống tiền Sungmin không phải lựa chọn sáng suốt trong lúc này. Nếu hắn tung ra mọi chứng cứ thì sẽ như thế nào, cho dù có thể thấy rõ mặt tôi trong những bức ảnh đó hay không.

"Đúng, đây cũng sẽ là bất lợi cho Sungmin" một số người khác thêm vào.

"Nếu làm thế tôi sẽ tổn thất nhiều hơn anh ta, đó là lý do tại sao không nên làm điều này. Chúng ta muốn tiếc lộ những việc làm dơ bẩn của Sungmin. Nhưng điều đó sẽ không thay đổi được gì", tôi khó chịu.

"Có lẽ nên bảo người của ta lấy những bức ảnh và cả đoạn băng đó về"

Tôi liếc mắt khi nghe đề nghị đó. "Aish... Sungmin có thể đã sao ra cả triệu bảng như thế rồi"

"Cô Taeyeon, vậy làm thế nào mới được đây?", một người hỏi tôi.

"Nếu hắn muốn phát tán các bức ảnh đó thì chúng ta cũng không thể làm gì được. Hãy để Sungmin làm những gì hắn muốn và tôi sẽ thích trước công chúng", tôi nói.

"Ý cô là sao?"

"Tôi sẽ thừa nhận và nói ra toàn bộ sự thật"

"Việc đó là không thể", người đứng đầu PR phản đối mạnh mẽ. "Tôi xin lỗi nếu điều này xúc phạm cô, thưa cô Taeyeon, nhưng việc này không chỉ với cô, mà còn với chúng tôi, sẽ làm ảnh hưởng lớn đến hình ảnh công ty nếu cô thừa nhận sự thật"

"Cô Taeyeon, tôi xin lỗi nhưng tôi hoàn toàn đồng ý với ý kiến ông Choi", ông Henney lên tiếng.

Tôi nhìn quanh, mọi người đều sock và ngạc nhiên về những gì tôi vừa nói.

"Nếu cô nhận tội, trong khi cô lại là người thừa kế của công ty, điều này không thể chấp nhận được", ông Choi nói lại một lần nữa.

"Tôi đã làm việc đó và tôi có tội, sớm muộn gì mọi người cũng biết. Vậy sao tôi phải nói dối?"

"Bây giờ, chưa ai thật sự biết chuyện này. Đó chỉ là suy đoán mà thôi"

"Có người đã chứng kiến và nhận ra tôi"

"Cho đến khi có chứng cứ xác thực, thì cô vẫn không có tội và cô không thể thừa nhận điều đó. Vậy đi", ông Choi quả quyết.

Tôi bắt đầu nổi giận và muốn lên tiếng phản đối thì ông Henney nói tiếp. "Bây giờ, chúng ta sẽ không đưa ra bất kỳ quyết định gì và sẽ không nói một lời nào về điều này với bất kì ai. Điều này sẽ giúp chúng ta một thời gian đến khi ta giải một quyết vấn đề khác"

"Vấn đề gì?", tôi thắc mắc.

"Điều quan trọng không phải là có được chứng cứ, mà là cô có bị tố cáo hay không", ông ấy giải thích.

À phải, tôi đã nhớ ra. "Yeah? Nạn nhân đúng không?"

"Bây giờ ông ta đang ở đâu?", một người hỏi.

"Ông ta đang trốn ở đâu đó. Có lẽ sợ sẽ bị chúng ta tìm thấy? Chúng ta sẽ đến đó ngay khi biết chỗ ở của ông ta", ông Henney nói.

"Vậy mục tiêu của chúng ta là tìm ông ấy và bảo ông ấy im lặng lần nữa àh?", tôi hỏi.

"Đây là vấn đề quan trọng nhất. Một khi chúng ta chắc chắn ông ấy không tố cáo, thì có thể tập trung vào Sungmin và các bằng chứng có ích"

"Chắc chắn cô sẽ không bị bắt nếu ông ấy không đi kiện. Còn về vụ tai nạn, chỉ cần nộp phạt và giấy phép của cô có thể bị giữ một vài tháng"

"Công ty đã bị ảnh hưởng rất nhiều, chúng ta đã mất vài hợp đồng lớn khi vụ này bị truyền ra ngoài. Hình ảnh công ty đã giảm đi và sẽ còn tệ hơn nếu cô nói ra toàn bộ sự thật", ông Choi nhẹ nhàng nhắc nhở về những gì tôi đã gây ra cho công ty.

Tôi đã quá mệt mỏi với cuộc họp này. Chúng tôi vẫn chưa đi đến đâu. Đối với tôi ngoài nói hết sự thật ra thì không có cách nào khác. Trước sau gì mọi người cũng biết, vậy sao bây giờ không thú nhận sớm. Họ tiếp tục thảo luận về các vấn đề trong khi tâm trí của tôi lang thang ở một nơi khác. Mặc dù nó có liên quan đến rôi, nhưng không ai quan tâm đến ý kiến và cảm xúc của tôi cả.

Đúng thế... điều quan trong không phải ở tôi mà là về hình ảnh của công ty.

"Cô Taeyeon, cô nghĩ sao về kế hoạch này?", ông Henney hỏi, khi thấy tôi không tập trung.

Tôi giật mình định trả lời thì chuông điện thoại reo lên.

"Tớ đây Yuri?", tôi bước nhanh ra ngoài trả lời điện thoại. "Cái gì? Cậu nói thật chứ? Ở đâu? Tớ sẽ đến ngay".Tôi lập tức trở về phòng họp. "Xin lỗi, nhưng tôi có việc gấp phải đi"

"Cô Taeyeon, cuộc họp vẫn chưa kết thúc", ông Choi nói.

"Mọi người có thể kết thúc mà không cần tôi", tôi nói trước khi đi ra.

Ông Henney chặn tôi lại. "Cô Taeyeon, trước khi đi tôi phải nói cho cô biết, ba mẹ cô đang trên máy bay trở về Seoul, ngày mai họ sẽ về đến"

Tôi nháy mắt với ông Henney trước khi đi ra. Tôi đoán ông ấy biết lúc này tôi cảm thấy thế nào.

Có việc còn tệ hơn đang đến...

-----------------------------------  

Tại quán một quán kem,

Fany's POV

Tối biết những điều tôi sắp làm có thể là sai lầm lớn, nhưng lúc này tôi không thể nghĩ ra được cách nào tốt hơn. Trước đó tôi đã lấy hết can đảm để gọi Sungmin và hẹn anh ta ra đây. Tôi nói với Tae là đi gặp Sica và tôi đội thêm một chiếc mũ để cải trang.

Tôi biết tôi sẽ không hối tiếc về những gì sắp làm... tôi không thể hối tiếc... tôi muốn bảo vệ Taeyeon. Ngay sau khi ngồi xuống và chờ Sungmin, tôi nhận ra không còn quay lại được nữa.

Tôi bắt đầu nhớ lần đầu tiên gặp anh ta và ấn tượng của anh ta đối với tôi. Không thể tin được là bây giờ lại thành ra như vậy. Anh ta đã đến bên cạnh chăm sóc tôi khi tôi đau khổ. Thật khó để tin đã có khoảng thời gian tôi thấy thoải mải khi ở bên anh ta, nhưng bây giờ khi nghe đến tên thôi là tôi đã muốn lạnh người.

Đang mãi suy nghĩ nên tôi không nhận ra có người đến trước mặt.

"Xin chào Tiffany, anh rất vui khi em hẹn anh ra đây", anh ta nói và cười với tôi.

Giọng nói của Sungmin làm tôi giật mình. Tôi cố che đi sự lo lắng của mình trước khi nói chuyện với anh ta. "Sungmin, em đoán anh đã biết lý do em gọi anh ra đây rồi phải không?", tôi lạnh lùng nói.

Tôi không còn muốn tỏ ra lịch sự với Sungmin nữa và vào thẳng vấn đề. Đối với anh ta tôi không còn chút thiện cảm nào cả.

Sungmin đã hơi ngạc nhiên với thái độ của tôi, nhưng anh ta vẫn vui vẻ cười. "Anh tưởng em đang rất vui chứ, sẽ rất buồn nếu anh biết em không hề muốn gặp anh", Sungmin nói.

Bây giờ tôi biết tại sao tôi lại ghê tởm và khó chịu với anh ta, bên cạnh thủ đoạn bẩn thỉu để tách Taeyeon ra khỏi tôi, là cái kiểu cười đó. Sungmin đúng là một kẻ giả tạo.

"Dừng ngay cái trò đó đi và cho em biết giờ anh muốn gì", tôi lạnh lùng nói lần nữa.

"Tiffany, anh thật sự không biết em đang nói gì. Không phải em hẹn anh ra đây là để ăn kem hay sao", anh ta ra vẻ ngây thơ.

"Anh tưởng tôi ngốc không biết gì sao. Những gì anh đã gây ra cho Taeyeon đó là lý do tôi hẹn anh ra đây. Vậy giờ anh nói đi anh muốn gì?"

"Oooh, thì ra là vì Taeyeon. Có phải em muốn nói đến vụ bê bối của em ấy phải không? Đó thật là một điều đáng tiếc nhỉ?"

"Tôi không thể tin anh lại phá hoại cuộc sống của cậu ấy..."

"Anh không làm gì cả Tiffany, là em ấy tự gây ra đấy thôi. Anh chỉ đơn giản là nói lên toàn bộ sự thật, đó là nghĩa vụ của mọi người ở nước Đại Hàn Dân Quốc này mà. Có thế thôi"

"Đó thật sự là một hành động thấp hèn, tôi nghĩ anh biết điều đó"

"Thật ngạc nhiên khi Taeyeon lại kể việc đó cho em biết. Cô ta đúng là hèn nhát khi phải cần đến em ra mặt dùm", anh ta lại cười.

"Tôi không cần sự giúp đỡ của anh, tôi đến đây chỉ muốn khuyên anh nên dừng lại và... Taeyeon không hề nói cho tôi biết về việc này"

"Wow wow, vậy là em đến đây một mình và Taeyeon không biết gì sao? Tốt lắm Tiffany, anh thích như thế", anh ta lớn tiếng cười.

"Vậy anh muốn gì? Có phải anh làm tất cả điều này là vì tôi không?"

Anh ta cười khi nghe câu hỏi của tôi. "Em tự tin quá đấy Tiffany. Anh không biết là em lại như thế"

"Thế thì hãy nói với tôi là không phải"

"Well, anh thừa nhận là em đã nói đúng một phần, nhưng còn có những lý do khác nữa"

Tôi mệt mỏi vì chuyện này chưa đi đến đâu, tất cả tôi muốn biết là tôi có thể làm việc này hay không. "Có thể tôi sẽ ngăn không cho anh tung ra những bức ảnh và cả đoạn băng ấy?"

"Hmmm... có thể", anh ta đang đùa với sự kiên nhẫn của tôi.

"Anh sẽ dừng những việc này lại chứ, đừng làm hại đến Taeyeon?"

"Anh sẽ làm, nếu như em đồng ý điều kiện của anh", anh ta đột nhiên trở nên nghiêm túc.

Tôi lo lắng về câu nói đó của Sungmin. Tôi nhận ra mình đã đi quá xa và không thể quay lại được nữa. "Thế điều kiện của anh là gì?", tôi hỏi.

Một lần nữa, tôi đã quá ngây thơ. Trước khi đến đây, tôi nghĩ Sungmin sẽ xin tôi, cho anh ta một cơ hội hoặc tôi sẽ đi dạo một ngày với anh ta. Tôi thật ngốc, tôi nên trước biết trước anh ta sẽ yêu cầu điều này...

"Anh muốn em... chia tay Kim Taeyeon... ngay hôm nay", Sungmin kết thúc câu nói với nụ cười đắc chí.

Đúng, tôi phải biết...

End chap 26  

-----------------------------------  

TBC...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro