Chap 3: CHINH PHỤC TÌNH YÊU( Tỏ tình)- P.2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ánh nắng ấm áp chiếu rọi xuống mặt đất, phản chiếu lên những giọt sương còn đọng trên lá, tạo nên những viên ngọc sáng lấp lánh. Từng cơn gió thổi nhè nhẹ cuốn theo những cánh hoa bay lơ lửng trong không trung, tạo nên một khung cảnh rất lãng mạn. Những đôi tình nhân tay trong tay đi bộ trên đường, trông ai nấy cũng đều rất hạnh phúc.

Zhoumi đứng trước cổng công viên nước, cậu chờ Kyuhyun gần hơn nửa tiếng mà chả thấy anh đâu. Đột nhiên, từ xa có một người đang chạy hết tốc lực đến phía cậu. Cậu nhìn kĩ lại, thì ra là Kyuhyun.

"Tớ xin lỗi, tớ có quà tặng cậu nên tới trễ. Cậu chờ lâu không?"- anh vừa thở vừa hỏi.

"Tớ mới tới thôi"- cậu vừa nói vừa đưa khăn giấy cho anh.

Anh cầm khăn giấy, lau khô mặt xong liền nắm tay cậu đi vào công viên. Cả hai đi tới đâu, mấy cô gái nhìn theo tới đó. Cậu thì áo sơ mi xanh da trời, quần jean đen, khoác áo măng-tô. Còn anh thì áo sơ mi xám, quần kaki trắng, khoác vest đen. Mùi hương của nước hoa trên người cả hai không ngừng toát ra, làm mấy cô gái trong công viên say như điếu đổ.

Anh và cậu đang tay trong tay đi với nhau, thì bỗng đụng phải một nhóm nữ sinh của học viện làm cả đám té chỏng vó. Anh và cậu lịch sự đỡ bọn họ đứng dậy, và không quên tung kèm theo lời xin lỗi 'chết người' làm cả đám thêm một phen điêu đứng.

"Mấy bạn không sao chứ? Có ai bị gì không?"- Kyuhyun lịch sự hỏi thăm

"Cám ơn các cậu! Các cậu có phải nam sinh trường SM không?"- một nhỏ nữ sinh có giọng nói nhão nhoét hỏi.

"Các cậu của lớp 10SJ phải không? Tớ là Jung Jessica của lớp 10A1, còn cô bạn lúc nãy là Kim Tae Yeon lớp trưởng lớp 10A1"- Jessica vừa nói vừa chỉ.

Kyuhyun chỉ hỏi có một câu, mà cả đám thay phiên nhau nói. Anh tranh thủ cả đám con gái đang xúm đầu to nhỏ, anh liền nắm tay cậu kéo đi. Đi được một đoạn thì anh buông tay cậu ra, hai người nhìn nhau rồi mỉm cười. Thề có nguyệt lão, lúc này anh bị hóa tượng rồi. Nụ cười của cậu làm tim anh xao xuyến, nụ cười của cậu không dễ thương như Eunhyuk, mà ngược lại nó rất quyến rũ.

Hai người tiếp tục đi dạo trong công viên nước, lúc này Kyuhyun hồi hộp vô cùng. Anh không biết cậu có thích anh không, nếu cậu thích anh thì không sao. Lỡ như cậu không thích anh, mà thích Siwon chẳng khác nào công sức hai tuần nay anh bỏ ra là công dã tràng.

"Cậu có thích ai chưa?"- anh ấp úng hỏi cậu.

"Tớ không biết" - cậu cúi gầm mặt trả lời.

Cả hai tiếp tục im lặng, hông ai nói với ai câu nào. Anh vừa đi vừa tự mắng mình sao ngốc quá trời, bao nhiêu tuyệt chiêu mà Sungmin chỉ sao không nhớ nỗi một cái, nên bay giờ mới khổ thế này đây. Anh lấy tay tự cốc đầu mình, anh không biết làm cách nào để tỏ tình đây. Cơ hội ngàn năm có một, để lỡ ngày hôm nay, sau này sẽ hiếm có cớ hội. Mà ngược lại sẽ bị Siwon phỏng tay trên.

______FLASH BACK__________

Sau khi kết thúc chuyến leo núi, cả lớp vừa bước vào nhà. Thì mạnh người nào người nấy, nằm dài trên sofa. Cả lớp cảm nhận như xương cốt mình đang sắp 'đứt lìa' ra, nếu có ai đó chơi ác đánh vào. Chỉ có Henry là còn đầy đủ năng lượng, chạy nhảy tung tăng khắp nhà. Bó tay với cậu nhóc, cả đám kéo nhau về phòng, mặc kệ thằng nhóc muốn làm gì thì làm.

Vừa bước vào phòng, Kyuhyun liền lấy trong balo cái vé đi công viên nước để lên bàn. Anh sợ sáng mai khi đi chơi với cậu sẽ lo kiếm cái vé mất thời gian, khổ công thầy Kangta. Sungmin xếp quần áo vào tủ xong, quay qua thấy anh đang thở ngắn than dài. Là chàng ta biết ngay, tên 'đệ tử' ngốc của mình quyết định ngày mai tỏ tình rồi đây.

"Ê, cần tớ giúp không?"- Sungmin cầm con thỏ bông khều Kyuhyun.

"Ngày mai tớ sẽ tỏ tình với cậu ấy. Cậu chờ đi, tớ sẽ chứng minh cho cậu thấy. Tớ không có ngố như cậu nghĩ đâu"- anh trả lời chắc nịch.

"Ừ vậy thì ngày mai tới lúc đó, đừng có mà nhắn tin cầu viện tớ à. Tớ không giúp đâu"- Sungmin bĩu môi.

Nói xong Sungmin trùm mền rồi lăn ra ngủ, anh ngồi lầm bầm một hồi cũng nằm xuống ngủ. Tối hôm đó, Kyuhyun làm cho Sungmin không tài nào ngủ được vì cứ lâu lâu anh lại cười suốt.

___________END FLASH BACK__________

Anh tự mắng mình, đã không giỏi khoản tỏ tình mà còn bài đặt tài lanh. Phải chi tối hôm qua đừng có sĩ diện ảo, thì giờ đã không khổ vậy rồi. Đang vò đầu bức tóc không biết làm sao, thì điện thoại đổ chuông. Anh nhìn vào thì thấy số của Sungmin, anh như chết đuối vớ được cọc.

"Tớ đang đi sau lưng cậu nè, tớ thấy cậu nhưng cậu không thấy tớ được đâu"- Sungmin nhắn tin báo cho anh.

"Làm sao đây? Gần hết một ngày rồi. Giúp tớ với"- anh sốt ruột.

"Mời cậu ấy đi ăn đi, rồi tỏ tình với cậu ấy"- Sungmin mách nước.

Anh đọc xong, hai mắt sáng như đèn pha xe hơi. Anh cất điện thoại, rồi nắm tay cậu kéo vào một quán ăn gần đó. Ngồi ăn gần cả buổi, anh vẫn im như hến không nói câu nào. Sungmin ngồi đằng xa sốt ruột không kém.

"Trời ơi! Mau tỏ tình đi"- Sungmin lấy điện thoại ra nhắn.

"Tớ không biết nói gì hết nè, chỉ tớ đi"- anh nhắn tin trả lời.

"Nói ngắn gọn 'tớ thích cậu' vậy thôi"- Sungmin thở dài nhắn lại.

Anh đọc xong, liền lấy hết can đảm. Hít thở một hơi thật dài, anh lấy trong túi ra chiếc nhẫn hôm trước anh tặng cậu khi ở khách sạn(có ghi ở chap 2). Anh nhẹ nhàng để nó trước mặt cậu, cậu tròn mắt nhìn anh. Nhưng chưa kịp phản ứng gì hết, thì anh đã đeo nó vào tay của cậu rồi.

"Thật ra, chiếc nhẫn này không phải là quà làm quen. Mà là nhẫn tình nhân, trước khi đi leo núi. Tớ đã đi tìm và năn nỉ Hankyung hyung, nhờ hyung ấy chỉ tớ cách làm chiếc nhẫn này. Vì tớ muốn đích thân tớ làm chiếc nhẫn này, để tặng cho người tớ yêu"- anh nhìn thẳng vào mắt cậu rồi nói.

"Cậu...nói vậy là sao? Tớ không hiểu"- cậu đỏ mặt trả lời.

"Tớ...tớ...tớ thích...tớ thích...tớ thích cậu. Làm người yêu tớ được không"- anh ấp úng nói.

Cậu lặng lẽ gật đầu, anh thì vừa vui vừa sợ. Vui vì cậu đã chấp nhận tình cảm của anh, còn sợ là vì anh sợ cậu sẽ từ chối và cậu sẽ nói người cậu thích là Siwon. Nhưng bây giờ thì anh yên tâm rồi, Siwon không còn là mối lo ngại lớn nhất của anh nữa.

Anh nắm tay cậu đi về, Sungmin ngồi ở bàn sau lưng định đứng lên đi theo. Thì có một bàn tay nho nhỏ xinh xinh chạm vào, chàng ta nỗi máu đa tình. Định quay qua làm quen, trời ơi chàng ta bỏ chạy thục mạng. Vì trước mặt chàng ta, là một cô gái có nhan sắc cực kì 'đẹp': mắt lé, răng thì cái chìa ra cái thục vào, da thì đen nhem nhẻm, nói chung là 'đẹp' không tả nổi.

Về đến kí túc xá, cậu đi thẳng về phòng. Vừa bước vào phòng, cậu thấy Siwon ngồi trên giường. Trên tay anh chàng cầm hai vé xem phim, gặp cậu bước vào anh chàng liền đưa hai vé xem phim ra trước mặt cậu.

"Tớ được Yunho hyung của lớp bên cạnh cho hai vé xem phim, ngày mai tan học chúng ta đi xem phim không?"- Siwon nói với nét mặt rất vui.

"Ừ, từ lúc qua đây tới giờ tớ chưa đi xem phim lần nào cả"- cậu gật đầu đồng ý.

"Vậy là cậu chịu rồi đấy, giờ cậu đi tắm đi rồi ngủ sớm. Tối rồi"- Siwon xô cậu về phía phòng tắm.

Khoảng 30' sau cậu bước ra khỏi phòng tắm, cậu thấy Siwon đã ngủ từ lúc nào rồi. Cậu ngồi xuống giường, cầm vé xem phim lên. Cậu cảm thấy hơi khó xử, cậu biết ngày mai sau khi xem phim xong Siwon sẽ nói gì. Nhưng trái tim của cậu bây giờ, cậu đã trao nó cho Kyuhyun. Thở dài, cậu nằm trên giường suy nghĩ mọi việc xảy ra trong ngày hôm nay, nằm suy nghĩ miên man một lúc cậu ngủ thiếp đi lúc nào không hay.

[Phòng Kyumin]

Kyuhyun nằm trên giường cười tủm tỉm, còn Sungmin thì cứ lâu lâu lại rùn mình một cái. Anh lấy làm lạ liền bật dậy hỏi, hóa ra chàng ta gặp một cô 'thôn nữ xinh đẹp' nên bây giờ vẫn còn ám ảnh. Nghe Sungmin kể xong, anh nằm trên giường cười ngặt nghẽo, làm Sungmin tức và quê đỏ mặt.

"Cậu cười đủ chưa?"- Sungmin cầm cái gối ném qua giường anh.

"Tớ xin lỗi, nhưng mà cám ơn cậu rất nhiều. Cậu ấy đồng ý quen tớ rồi, tớ muốn cuối tuần này dẫn cậu ấy đi chơi. Cậu có biết nơi nào lãng mạn không, chỉ tớ đi"- anh nghiêm túc nói.

"Lãng mạn hả? Để mai tớ hỏi bạn tớ, rồi tớ nói cho cậu biết. Giờ tớ ngủ, sáng giờ theo làm quân sư cho cậu mệt chết luôn"- Sungmin nói xong lăn ra ngủ.

Thấy Sungmin lăn ra ngủ anh không khỏi bật cười, người bạn này đối xử với anh rất tốt chỉ có cái tội hơi lùn và đa tình thôi. Anh quen được cậu là do Sungmin giúp đỡ, chàng 'bí lùn' này là ân nhân lớn nhất của anh. Đang nằm suy nghĩ, thì anh nghe có âm thanh hơi khác thường. Nghĩ lại thì ra là tiếng ngái của Sungmin, anh lấy hai ngón tay bịt chặt tai lại nhưng vẫn không ngủ nổi. Cuối cùng, anh đành qua phòng Kibum xin chàng 'bạch tuyết' cho ngủ nhờ.

"Bum ơi! Cậu còn thức không vậy?"- anh gõ cửa.

"Có gì thế Kyuhyunnie?"- chàng Bum vừa mở cửa vừa hỏi.

"Cho tớ ngủ nhờ một đêm được không?"- anh cầu viện Kibum.

"Bị khủng bố màng nhĩ rồi đúng không? Hồi đầu năm tớ đã cảnh báo cậu rồi mà cậu không tin, giờ thì biết rồi phải không?"- chàng Bum chọc ghẹo nạn nhân.

"Nè chọc hoài nha, tớ có nghĩ là khi mệt cậu ấy sẽ ngái lớn vậy đâu"- anh vừa ngáp vừa nói.

Kibum nghe xong ngồi bẹp xuống gạch cười một trận, làm anh đã thảm giờ còn thảm hơn. Cố gắng nhịn cười chàng Bum kéo anh vào phòng, vừa nằm xuống giường anh liền đi theo tiếng gọi của thần ngủ. Chàng Bum nói gì anh cũng không trả lời, bực quá chàng Bum cũng không thèm hỏi nữa, nên cũng lăn ra ngủ luôn tới sáng.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro