Chap 6: GHEN- P.1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ánh nắng nhè nhẹ, chiếu vào căn phòng màu xám xen lẫn màu xanh. Trong căn phòng có hai chàng trai đang ngủ trên một chiếc giường, ngăn ở giữa là một con koala bông (au: sao giống phim chiếc giường chia đôi quá vậy ta./rd: chứ còn gì nữa).

Kyuhyun trở mình định quay qua ôm Zhoumi, thì bị ngăn cản bởi con gấu bông. Anh đang tìm cách lấy con gấu bông ra khỏi người cậu, thì cậu thức dậy anh lập tức giật tay lại. Cậu leo xuống khỏi giường đi vào phòng tắm làm vệ sinh cá nhân, chuần bị đến trường. Anh thấy vậy cũng lật đật phóng theo cậu vào phòng tắm.

Yesung từ từ mở mắt ra, anh định về phòng làm vệ sinh cá nhân và thay đồng phục để đến trường. Vừa ngồi dậy thì anh nghe có tiếng cười phát ra từ phòng tắm, khỏi cần nói cũng biết cũng biết anh đang nghĩ gì trong đầu. Yesung thấy vậy liền đứng lên đi nhanh về phòng, nếu anh mà ở đây thêm một lúc nữa không khéo làm kì đà cản mũi.

Sau khi Yesung về phòng thay đồ xong, anh chàng liền kéo mọi người qua phòng Kyuhyun. Lúc này, trong phòng tắm Zhoumi và Kyuhyun vừa thay áo vừa nói chuyện. Mà không hề hay biết trước cửa phòng có 13 cái đầu, đang chen chút nhau kề sát tai vào cửa để nghe lén anh và cậu nói gì mà lâu lâu lại có tiếng cậu cười khúc khích.

"Cậu nói thật hả? cho tớ coi đi"- Kyuhyun vừa lau mặt vừa nói.

"Khi nào Yesung hyung về phòng hyung ấy đi, tớ cho cậu coi. Dù gì cũng phải tôn trọng hyung ấy một chút, trước sau gì tớ cũng cho cậu à"- Zhoumi vừa cài nút áo vừa trả lời.

"Thôi mà cho tớ coi liền đi, đợi tới hyung ấy về phòng tớ chịu không nổi đâu. Tớ thấy khó chịu lắm rồi, cho tớ coi đi"- Kyuhyun nài nỉ.

"Không, cậu đừng nghỉ tới việc tớ sẽ cho cậu liền. Tớ không để cậu lừa tớ lần thứ 2 đâu"- cậu vẫn kiên quyết từ chối.

Nói xong cậu cậu mở cửa bước ra ngoài, nhưng vừa mở cửa ra thì cả đám trước cửa ngã nhào vào trong. Anh thấy vậy bước tới gần cậu, mọi người nhìn anh cười hì hì, rồi đứng lên bỏ đi. Anh và cậu bất chợt nhìn ra đồng hồ, 8h- anh và cậu không thể nào không dùng hết tốc lực chạy đến trường.

Cũng may vừa tới lớp thì chuông báo tới giờ vào tiết học, anh và cậu thở phào nhẹ nhõm. Mọi người đang tám khí thế thì Lee Teuk và KangIn từ ngoài chạy vào, mọi người giật mình nhìn quay thì thấy hai anh em đang hồng hộc.

"Gì vậy Teukie?"- Hee Chul vỗ vai Lee Teuk.

"Quỉ Satan tới, nhanh về chỗ ngồi nhanh lên. Không thôi chết cả lũ bây giờ"- Lee Teuk vừa thở vừa nói.

"Về bàn nhanh lên, lão quỉ Satan đó tới lớp 10A3 rồi. Không biết có chuyện gì mà mặt ổng hầm hầm à, chuẩn bị tinh thần nha mọi người"- KangIn đập tay lên bàn hối thúc mọi người.

Và thế là chưa đầy 15s, từ một cái chợ mini thành một cái lớp học đúng nghĩa. Cả lớp vừa ngồi vào ghế, thì từ ngoài bước vào một ông thầy cực kì 'đẹp trai', mà nhan sắc cỡ thầy Kangta cũng không thể bì được: người thì thấp lè tè như chim cánh cụt, da thì đen thủi đen thui như cây cột cháy, đầu bự le ngoe có mấy sợi tóc, mặt thì vừa rỗ vừa xệ, mắt thì hí vậy mà còn bị lé, mũi thì tẹt ra như hai ống cống, miệng thì như miệng cá ngão, môi thì trề xuống đã vậy răng còn hô theo kiểu 2-4-6,3-5-7 cực kì 'khớp'. Nói chung là mỹ nam như thầy Kangta vẫn không thể sánh bằng, cái nhan sắc trời phú ấy.

Ổng đi lù lù vô lớp nhìn dáo dác xung quanh, mặt mài thì hầm hầm còn hai mắt thì lừ đừ như say rượu. Lão vừa bước vào bàn thì lôi ngay từ trong cặp ra một sấp đề kiểm tra, khỏi phải nói cũng biết lúc này cả lớp đang nổi cơn 'tam bành lục tặc' đến mức nào nhưng vẫn phải cố gắng kiềm chế.

"Lớp trưởng! phát đề đi"- lão nói với cái giọng không khác gì say rượu.

Lee Teuk hậm hực bước ra khỏi bàn cầm sấp đề kiểm tra đi phát, cả lớp nhìn vào không khỏi than trời. Nhất là Siwon, anh chàng đập mạnh đầu lên bàn, rồi thở dài thườn thượt. Zhoumi ngạc nhiên không biết tại sao, tới chừng cậu nhìn lại đề thì quả thật khóc không ra nước mắt.

"Trời, sao khó quá vậy?"- cậu khóc ròng.

"Siwon mà còn than thì khỏi ai làm luôn rồi"- Kyuhyun lấy tay đập vào trán.

"Đề khó khiếp luôn, cậu làm được không Hyunnie?"- cậu chớp mắt nhìn anh.

"Hên xui, để tớ hỏi Siwon"- anh gãi đầu.

"Siwon! Cậu làm được không?"- anh khều Siwon.

"Đập tớ thêm 7 cục u nữa thì tớ cũng bó tay"- Siwon bắt chéo tay.

Anh và cậu nghe Siwon nói xong thì thở dài, học giỏi lí như anh chàng mà còn bó tay thì đừng nghĩ tới chuyện làm đề này được 10 điểm. Đang vận dụng đầu óc để làm bài, thì lão quỉ Satan lừ lừ đi xuống đứng ngay bàn của Siwon.

Siwon đang luyên thuyên chỉ bài cho cậu và Kyuhyun, thì lão đứng sau lưng anh chàng từ hồi năm nào rồi. Lão không ngừng lấy tay đánh lên vai Siwon, nhưng chàng ta vẫn không hiểu, vẫn tiếp tục chỉ bài cho 'tình yêu' và bạn thân của mình.

"Choi Siwon...Choi Siwon..."- lão quỉ Satan khều anh.

"Từ từ rồi tớ chỉ cho cậu mà Donghae, để tớ chỉ cho Zhoumi trước đã"- anh phủi tay lão ra.

"CHOI SIWON TÔI BIẾT EM HỌC GIỎI RỒI, LÊN BÀN GIÁO VIÊN NGỒI NGAY CHO TÔI"- lão hét lên.

Siwon giật mình quay qua, ôi thôi rồi anh chàng chết chắc rồi. Siwon tiu ngỉu cầm bài kiểm tra lên bàn giáo viên, lúc anh chàng đi ngang qua bàn của Zhoumi. Cậu nhìn anh rồi cười khúc khích, anh chàng nhìn cậu mà mặt cười như mếu.

"Sau không nhắc tớ?"- Siwon than thở.

"Tớ có nhắc, mà cậu có nghe đâu"- Zhoumi nhéo eo anh chàng.

Anh chàng lết xác lên bàn giáo viên ngồi, anh chàng vừa làm bài vừa xoa cái eo. Khỏi phải nói cũng biết lúc Kyuhyun thấy cậu nhéo eo Siwon anh tức cỡ nào, nhưng mà vì trong lớp nên anh đành ngồi làm thin, nếu không anh đã ghen lên rồi.

Kết thúc một buổi học chán òm, mọi người kéo xác về kí túc xá. Vừa bước vào nhà, thì mạnh ai về phòng nấy. Vừa bước vào phòng hai mắt anh long sòng sọc lên, cậu tròn mắt nhìn anh. Cậu không biết tại sao tự nhiên anh lại nổi giận, cậu có làm gì đâu chứ. Hôm nay ngoài chuyện cậu nhéo Siwon ra, thì cậu đâu có làm gì nữa đâu.

"Hyunnie! Cậu sao vậy"- cậu nắm tay anh lắc lắc.

"Cậu có yêu tớ không vậy?"- anh hậm hực hỏi cậu.

"Tớ không yêu cậu, vậy tớ nhận lời làm người yêu của cậu làm gì"- cậu thật thà nói.

"Vậy lúc kiểm tra lí cậu làm gì hả?"- anh nổi cơn thịnh nộ.

"Thì chỉ nhéo Siwon có một cái thôi à, đâu có làm gì nữa đâu"- cậu ngây thơ trả lời lại (au: đúng rồi 'chỉ nhéo thôi', nhiu đó đủ cháy nhà rồi oppa ạ/. ZM: *ngơ ngác*./ au: *bó tay*)

"Tớ đã nói là cậu không được đụng chạm tay chân với Siwon mà"- anh gào lên.

Cậu ngơ ngác nhìn anh, tự nhiên anh lại nổi giận với cậu. Anh chỉ không cho cậu nói chuyện với Siwon thôi mà, chứ đâu có không cho cậu nhéo, đánh...gì Siwon đâu. Hay là anh đang ghen, cậu cười khúc khích, rồi nhẹ nhàng bước tới ôm anh từ phía sau. Khỏi phải nói, lúc này anh trong tình trạng 'hồn siêu phách lạc'.

"Thôi tớ biết rồi! Cậu đang ghen"- cậu lấy một tay chọt chọt vào má của anh.

"Ai...ai...ai thèm ghen chứ? Không có cậu thì tớ có người khác"- anh ấp a ấp úng trả lời.

"Ủa lúc nãy ai hỏi tớ có yêu người ta không vậy kìa?"- cậu quay người anh lại, không ngừng chọc ghẹo.

"Zhoumi! Cậu hay lắm, tớ sẽ cho cậu biết Cho Kyuhyun này là ai"- anh cười gian.

Vừa dứt lời, thì anh ôm chầm lấy cậu. Chưa kịp định thần, thì anh đã ấn cậu xuống giường, anh cười gian không thể tả sao cho đúng độ gian của anh lúc này. Thế là trong phòng phát ra vô số âm thanh mờ ám, khiến ai cũng tò mò muốn biết bên trong anh và cậu đang làm gì.

Mọi người đang cùng nhau xem phim dưới phòng khách, đột nhiên nghe tiếng động phát ra từ phòng của anh và cậu. Lee Teuk nghe thấy âm thanh ám mụi ấy, liền tò mò rủ rê mọi người lên xem thử chuyện gì xảy ra, mà lâu lâu cậu lại cười khúc khích. Mọi người vừa kéo nhau lên tới trước của phòng của cậu, thì nghe tiếng anh thì thầm.

"Cậu làm nhẹ nhẹ thôi, tớ đau"- cậu rên lên.

"Tớ làm vậy đã nhẹ lắm rồi, cậu muốn nhẹ cỡ nào nữa hả?"- anh thì thầm

"Nhưng mà tớ đau"- cậu vẫn dùng giọng nói 'quyến rũ'.

"Được rồi, để tớ làm nhẹ nhẹ. Nhưng mà cậu cũng đừng cử động chứ, tớ vừa mới đụng vào cậu đã than đau rồi"- anh vẫn đều giọng.

Giọng nói trầm ấm của anh cộng với lời nói của cậu, làm 13 cái đầu đang nấp ngoài cửa bắt đầu'đen thui'. Riêng Siwon thì khác, máu ghen của anh chàng sôi lên. Không kiềm chế được lâu hơn nữa, khi giọng nói của cậu càng lúc càng khác lạ. Siwon liền đạp của xông vào, cánh của chính thức lên thiên đàn.

"Hai người đang làm gì vậy hả"- anh chàng hét lên.

Đập vào mắt mọi người là cảnh tượng rất ư là nóng bỏng, có thể gọi là cảnh 18+. Cậu đang ngồi trên giường, nhưng anh đang cởi áo cho cậu. Cả đám há mồm nhìn anh và cậu, lúc nãy mọi người đang suy diễn giờ nhìn thấy cảnh này thì càng khẳng định chuyện gì.

"Mọi người sao thế?"- anh và cậu đồng thanh.

"Hai em đang làm gì thế?"- Heechul vừa chỉ vừa hỏi.

"Kyuhyun đang chuẩn bị thoa thuốc cho em chứ có gì đâu?"- cậu chớp mắt nhìn Hee Chul.

"Thoa thuốc gì mà phải cởi áo người ta ra vậy hả con sói lai con dê kia?"- Sungmin chen đầu vào, mặt thì gian cực kì.

___________FLASH BACK__________

Sau khi cậu bị anh ấn xuống giường, anh hôn môi cậu một cái. Anh liền lấy tay không ngừng chọt vào eo của cậu, khiến cậu cười đến không nói ra chữ. Nhưng cậu cũng không vừa, cậu cũng cù anh liên tục không ngừng, làm anh cũng cười đến thở không ra hơi.

"Cậu đúng là quá đáng, tớ chỉ cù cậu có mấy cái. Vậy mà cậu cù tớ gần cả chục cái"- anh vừa cười vừa nói.

"Tại cậu cù tớ trước mà, nhưng mà thôi không nói với cậu nữa tớ đi tắm đây, trưa rồi"- cậu nhìn anh.

Nói xong cậu leo xuống khỏi giường, lấy đồ rồi đi vào phòng tắm. Anh thấy vậy liền lấy laptop ra chơi game, từ lúc quen với cậu tới giờ. Hôm nay, là lần đầu tiên anh đụng tới cái laptop. Khoảng 15', sau cậu từ phòng tắm bước ra. Có lẽ vì gạch quá trơn hay là do cậu bất cẩn, nên cậu đã trược té. Đúng lúc, anh quay qua thì thấy, nên chạy đến đỡ cậu đứng lên.

Không biết có phải lúc té cậu đã chống tay hay không, nhưng cậu có cảm giác cánh tay mình đang như bị ai đó lấy búa đánh vào. Anh đỡ cậu ngồi xuống giường vô tình đụng trúng cánh tay bị trật khớp của cậu, khiến cậu nhăn mặt.

Anh thấy cậu nhăn mặt, liền lập tức tìm trong balo tuýp thuốc giảm đau. Loay hoay một hồi anh cũng tìm thấy tuýp thuốc, anh đến gần đỡ cho cậu ngồi sát vào thành giường, bất cẩn lại trúng chỗ đau khiền cậu rên lên. Vì cậu bị thương ngay vai, nên muốn thoa thuốc thì phải cậu phải cởi áo ra. Nhưng do vai của cậu đang đau, nên anh đành cởi áo dùm cậu.

________END FLASH BACK_______

"CHỈ CÓ VẬY THÔI ĐÓ HẢ?"- 13 cái miệng đồng thanh.

"Chứ mọi người muốn gì nữa, muốn tụi em 'động phòng hoa chúc' trước tuổi trưởng thành hay gì"- anh đỏ mặt.

Nghe anh nói xong Siwon thở phào nhẹ nhõm, mọi người cũng đóng cửa phòng lại rồi đi về phòng mình. Thở dài anh quay qua, lúc này anh chính thức hồn bay lên mây. Cậu ngồi trên giường, chiếc áo sơ mi không gài nút làm lộ ra làn da trắng như tuyết của cậu. Anh càng nhìn thì tay chân anh càng run, môi lắp thì ba lắp bắp như trẻ con đang tập nói.

"Hyunnie! Cậu sao vậy, cậu bị cảm hả?"- cậu kéo hồn anh về với xác.

"Không...không có, cậu đừng cử động để tớ thoa thuốc cho"- anh giật mình.

Anh thoa thuốc cho cậu, mà tay anh run như cầy sấy. Anh vừa thoa thuốc cho cậu, vừa đấu tranh tư tưởng. Phải khó khăn lắm anh mới thoa thuốc cho cậu được, sau khi thoa thuốc cho cậu xong anh liền chạy vèo ra ngoài khiến cho cậu ngơ ngác.

Anh chạy xuống tới phòng khách thì gặp phải Hankyung, Hankyung thấy anh mặt mũi đỏ au, mồ hôi thì chảy ra như tắm. Hankyung thấy vậy liền kêu anh ngồi xuống ghế, anh đến ghế ngồi xuống nhưng hồn xác thì ở đâu trên 9 tầng mây.

"Em sao vậy Kyuhyunnie?"- Hankyung vừa hỏi vừa uống café.

"Hyung ơi, hyung có bao giờ thấy Chullie hyung...như Zhoumi lúc nãy không vậy?"- anh đỏ mặt hỏi.

Phụt...

Nghe anh hỏi xong Hankyung phun hết café ra ngoài, 'hoàng tử' không ngờ thằng em mình sẽ hỏi câu hỏi trời đánh này. Anh nhìn Hankyung chờ đợi câu trả lời, Hankyung gật đầu trả lời. Anh thấy Hankyung gật đầu liền há mồm nhìn Hankyung.

"Nhưng hai em còn nhỏ lắm, chừng nào ra trường đi rồi tính"- Hankyung lên tiếng khuyên giải.

"Em biết rồi hyung, em nghe lời hyung"- anh mỉm cười nhìn Hankyung.

Quay qua quay lại trời cũng sụp tối, mọi người tập trung đầy đủ có mặt ở bàn ăn. Ngồi trong bàn, mà anh và Siwon cứ dùng anh mắt rực lửa nhìn nhau. Siwon thì lườm anh, còn anh thì liếc chàng ta tóe lửa, không ai chịu nhịn ai.

Ăn xong mọi người kéo nhau về phòng, vừa bước vào phòng anh liền nắm ình lên giường. Cậu nằm bên giường mình nhìn anh, vì Yesung được Chul đại nhân tha bổng, nên bây giờ anh và cậu mỗi người một giường. Cậu thấy anh lúc chiều nay lạ thật, sau khi thoa thuốc cho cậu xong thì anh liền bỏ chạy cái vèo. Nằm trên giường cậu nghĩ mãi không ra, tại sao anh lại làm như vậy.

Còn về phần anh, anh nằm trên giường cố gắng quên đi ý nghĩ hồi chiều. Lúc chiều nếu mà anh không nhanh chóng bỏ chạy, thì chắc chắn anh sẽ 'phạm tội' ngay tức thì mà không cần ai xúi giục. Nằm lăn qua lăn lại một hồi, anh cũng chịu trùm mền ngủ mọi chuyện để sáng hôm sau giải quyết.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro