Chap 64

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một lòng một dạ, quyết chẳng rời xa.

...................................................................

*Reng Reng* Là Yuri gọi, chần chừ Jessica áp vào tai chờ người bên đầu dây lên tiếng trước. Một khoảng lặng kéo dài, Jessica chỉ nghe được tiếng thở khe khẽ của người kia. Yuri cũng vậy, chỉ nghe đâu đây quanh điện thoại cái nhíu mày cùng gương mặt trầm lặng của cô bạn gái. Yuri biết bản thân có quá nhiều điều muốn nói, nhưng khi Jessica nghe điện cô lại không biết bắt đầu từ đâu, thấy bối rối chần chừ và chút ít hoảng loạn trong lòng. Jessica vẫn kiên nhẫn chờ, nếu là ngày thường cô đã ngắt máy từ sớm như một kiểu dỗi hờn mông lung. Một thoáng khóe môi cô cong lên đánh rơi một chút buồn, lần đầu tiên sau một trận cãi vã cô biết mình không thể chờ được dỗ dành, trái tim cô thúc giục cô nên nói điều mình nghĩ.

---Yul có điều muốn nói? – Giọng Jessica nhẹ tênh – Là gì cũng được, đừng im lặng.

---Jessica.... – Yuri chần chừ – Yul rất nhớ em.

Nét mặt trầm lặng của cô bác sĩ khẽ rung lên với sự thú nhận này, cô cũng quyết định rót hết tâm tình của mình vào điện thoại:

---Yuri.....em cũng vậy.

Yuri mỉm cười lại nói:

---Em có thời gian không? Yul muốn gặp em, Yul sẽ chở em đi đâu đó.....

Jessica khúc khích cười bên đầu dây:

---Đi đâu được chứ? Em kén lắm....

Yuri đá đá gót chân rồi tự cười ngố với chính mình, mỗi khi Jessica cười và đưa ra “yêu sách” thế này luôn khiến cô xao xuyến rất nhiều, cô muốn gói gém gom hết những điều tuyệt vời nhất mà trao tận tay cô người yêu bảo bối, chỉ để thấy nụ cười của cô ấy:

---Thả thiên đăng.....em nghĩ sao?

---Thiên đăng? Đêm nay nào phải lễ lộc gì....

---Vì em, chỉ cần em thích, thì ngày nào cũng là lễ, Yul sẽ biến những thứ chỉ xuất hiện trong giấc mơ thành sự thật..... – Yuri cười hiền – Vậy em cho Yul cái hẹn nhé?

Jessica im lặng nghĩ suy, rồi mỉm cười trấn an:

---Yul đừng có căng mắt như vậy.... – Cô nàng đoán ra Yuri đang nín thở chờ đợi.

---Ơ....sao em biết được? – Yuri tròn mắt đứng thẳng người.

---Em có gì không biết chứ? – Jessica phì cười – Yul luôn ngốc, đứng trơ đó như một khối sắt trước nhà em, không phải sao?

---Ơ...... – Yuri nhìn về hướng cửa sổ nhà Jessica thì thấy cô người yêu của mình tay đang cầm điện thoại mỉm cười nhìn mình – Vậy mà nãy giờ.....Yul định cho em cái hẹn bất ngờ, thật là.....

---Hai đứa mình, em luôn thông minh hơn.... – Jessica cười thành tiếng nhìn Yuri nhíu mày  bên ngoài – Nếu em từ chối thì sẽ vui hơn đó.

Không để Yuri kịp than thở thì Jessica đã tắt máy, bỏ đi hướng vào phòng mình. Không lâu sau, cô ấy mở cửa nhà, đi lại gần Yuri cùng chiếc moto. Yuri đứng chôn chân nhìn cô bác sĩ xinh đẹp đến gần, cô ấy vẫn như thế luôn đáng yêu và xinh xắn, mái tóc vàng vẫn bồng bềnh khẽ đung đưa trong gió, đôi môi vẫn nhỏ xinh và rộ nét tinh quái, đến ánh mắt cũng chẳng bao giờ thôi nét tinh tường lạnh lùng. Yuri nghĩ thầm, cô người yêu bác sĩ của mình sao có thể mãi tuyệt vời và rạng ngời như thế. Nếu đánh mất cô ấy phải chăng là có lỗi với chính mình hay không đây, một cái sai sót để cả đời phải không ngừng rên rỉ tiếc nuối.

-Em đây rồi.... – Yuri nói như một lẽ tự nhiên, thâm tình trong câu như suối chảy róc rách, rộn rã, dịu dàng và tràn đầy tình cảm, khiến Jessica cảm nhận sự xuất hiện của cô ấy thật sự rất quan trọng. Nếu cô tắt máy và ở luôn trong nhà, thì Yuri sẽ thẩn thờ ngơ ngác đứng chờ mãi ngoài cửa, như một kẻ ngốc nghếch, chỉ chờ và không nhấn chuông xin vào. Và khi Jessica xinh đẹp bước ra, chẳng khác gì một điều tuyệt vời nhất trên đời này xuất hiện.

Đúng một khắc Jessica đã phải kìm lại xúc động trong lòng, cái tình của người bảo “em đây rồi” nồng nàn làm sao, như thể cả hai chưa từng xảy ra giận hờn nào. Jessica nâng nụ cười ngập tràn ánh mắt, khóe mi lưng tròng yêu thương nhiều lắm, nhẹ nắm tay Yuri, cô nói khẽ:

-Nhanh nào, không nên hẹn hò quá khuya....

Yuri gật gật rồi lấy nón bảo hiểm đội lên cho Jessica, cô leo lên xe chờ cô ấy ngồi ổn định rồi nhấn ra vụt chạy. Jessica tự hỏi Yuri sẽ mang đến cô đến vùng trời nào dưới trời đêm Seoul đầy sao, sẽ nói những gì với cô. Cô biết hôm nay cô ấy hẹn cô hẳn vì sau ngần ấy ngày không liên lạc, không tin nhắn, Yuri của cô đã suy nghĩ cân nhắc rất nhiều, và cô ấy tìm cô là để đưa ra quyết định. Nhẹ vòng tay ôm eo Yuri, Jessica nén một tiếng thở dài, gió luồn vào thổi tung mái tóc vàng uốn loạn, những suy nghĩ vu vơ cũng theo gió mà quyện chặt Yuri ngồi ở trước “Có ra sao em cũng bằng lòng, em chuẩn bị tinh thần từ sớm rồi Yuri à....Cũng có thể lắm chuyến này là lần cuối hẹn hò với nhau.” Liếc nhìn đôi tay thân thương của Jessica ghì chặt eo mình, Yuri cười khẽ, dường như đến nụ cười cũng vì gió mà tan nhanh, mới đó trên môi mà tức khắc vụt bay đâu mất, như cánh diều ngày hôm đó bay trên thiên không, rồi bỗng chốc đứt dây diều lặng lẽ trôi về phương xa xăm “Mình sẽ thả thiên đăng Sica à.....Lần này em tiến bộ rồi nhỉ, không sợ nữa.”

Yuri phanh xe, họ ngừng lại tại một bờ biển. Xung quanh ngoài hai người họ thì không có ai khác, cũng không lạ thường người ta đang đêm lại ra biển cũng không ngoài hai lý do. Một là thất tình muốn nhấn chìm dưới lòng biển sâu, mãi mãi tan biến như bọt sóng, trở về với trời xanh biển trắng. Hai là có điều suy tư cần đến một nơi biển động sóng gào để thỏa nỗi niềm buồn thương nào đó la hét khóc lóc nỉ non một mình. Đáng ra còn lý do thứ ba, là người ta hò hẹn làm điều chi lãng mạng trên cát, vẽ hình trái tim rồi ngồi vào đấy hoặc gì gì đó cũng được. Mà cô với Yuri đến đây là đã khuya quá nửa, cả hai lại đang trong tình trạng căng hơn dây đàn, đến độ gãy nhẹ dây đã đứt lìa, chứ đừng nói là để chơi cho ra một bản nhạc ái tình nào đó, nên lý do thứ ba là hoàn toàn không thể xảy ra.

Jessica khẽ khàng quan sát Yuri phía trước đang hí hoáy làm thiên đăng. Thình lình cô thấy mắt mình cay cay, bao nhiêu sự xúc động dồn lại tích tụ ở khóe mắt, khiến nó phút chốc trở nên mềm yếu mau nước mắt. “Người ngồi kia là người yêu của em....là người em đã gian dối ngần ấy thời gian. Nay vẫn vì em mà đến tìm, vì em mà làm thiên đăng. Vẫn ngây ngốc đứng trước nhà em cả chiều tối tay cầm điện thoại nửa muốn gọi nửa lại không, sao phải vì em mà tâm tình không vui, sao phải vì em mà cả lòng bân khuân không yên. Em không đáng, một người như em xứng đáng đeo theo nỗi buồn chia ly mà sống hết phần đời này....”

Jessica tiến lại vài bước cất tiếng nói xua tan làn khí lạnh bủa vây, tiếng nói của cô mỏng manh hiu quạnh vô cùng, khiến người nghe nao lòng rét buốt:

-Nếu Yul không yêu em, liệu Yul sẽ tốt hơn bây giờ không?

Yuri đang đặt nến vào lồng đèn thì ngừng lại, cô xoay lại đứng lên nhìn Jessica:

-Sẽ tốt, nhưng được yêu em sẽ tốt hơn.

-Sao vậy? – Jessica nhíu mày cười khổ – Em có gì tốt? Em cao ngạo với những nguyên tắc riêng của mình, em cười ít nhưng buồn nhiều, em làm khó Yul thay vì tỏ ra đáng yêu, em gian dối....thay vì thành thật.

-Em có gì tốt? Lời này không lâu trước đó em có hỏi rồi. – Yuri cười hiền, gần như sắp khóc khi Jessica của cô thừa nhận cô ấy lừa dối cô – Phải là một cô gái như em Yul mới yêu nổi mới biết thật ra tình yêu là gì, yêu đến quên mất mình là ai và phải yêu em như thế nào là đúng. Em có nguyên tắc của mình, em rất mạnh mẽ. Em cao ngạo, con gái rất cần như thế. Em cười ít vì em chưa thấy vui điều gì thật sự, em buồn nhiều vì cuộc đời này em đã trải qua nhiều bẽ bàng. Em thích làm khó Yul, vì em muốn thấy Yul ngố trước em. Lại nói em không tỏ ra đáng yêu nhưng trong mắt Yul lúc nào em cũng đáng yêu hết....Em gian dối thay vì thành thật, vì đau thương đó em muốn buông bỏ mà không muốn nhắc đến. – Về đến cuối câu, thật sự dòng lệ trong đôi mắt của Yuri đã không thể mạnh mẽ đủ để gượng lại.

-Yuri à..... – Jessica thật sự xúc động vì lời “bào chữa” của Yuri dành cho mình, giọng cô nghẹn ngào – Sao phải suy nghĩ cho em nhiều vậy? Sao lại có thể hiểu em hơn chính em?

-Sica, một người khô khan như Yul mà có thể đeo đuổi được cô bác sĩ lạnh lùng và có gu lãng mạn cao như em. Chỉ còn cách là chân thành thương em, thật lòng quan tâm để hiểu em thực sự là ai. Chứ ngoài cách đó ra, suốt đời này chắc mình Yul ôm đơn phương em vào lòng thôi. Yul nói thật đó. – Yuri gãi đầu căng mắt, hiền lành nhìn Jessica sợ cô ấy lại không tin cô.

-Ngốc à. – Jessica cười rồi nhìn Yuri, nước mắt lăn dài – Một người chân thành thế này, mà em lại dối lừa....Em xin lỗi, em xin lỗi.... – Cô úp mặt vào hai tay khóc lớn, vụn nát từng lời – Em.....em sai rồi, Yuri à, em sai, sai rồi.

-Không, Sica à. – Yuri ôm Jessica vào lòng – Em là bảo bối của Yul, em đừng khóc. Hôm trước em khóc dưới mưa, Yul đã muốn ôm em vào lòng, xem như chưa có chuyện gì xảy ra. Em khóc khiến Yul muốn ôm hết lỗi lầm vào người. Em khóc khiến Yul thấy mình đáng giận lắm vì đã ức hiếp em, theo một cách nào đó. Thấy em rơi nước mắt, Yul xót xa thế nào em không biết đâu. – Yuri tách cái ôm, hai tay mình cô ôm chặt khuôn mặt nhòe nước của Jessica – Em là bảo bối, em là duy nhất trong cuộc đời này. Yul yêu em lắm, em đừng xin lỗi, hãy thôi nhận hết sai lầm vào mình đi.

-Nhưng Yuri à....là em sai. – Jessica nắm tay Yuri – Là em sai.

-Không. Là chúng ta sai. Một mối quan hệ nếu có rạn nức mà dẫn đến phân li cũng đến từ hai phía. – Yuri lại kéo Jessica vào ngực mình, tay xoa tóc cô ấy – Nếu đã yêu em nhất trên đời, thì lỗi lầm này chẳng đáng là gì. Lại càng không nên trách em hết tất cả, vì quá khứ đó em đã tan vỡ nhiều rồi....nói cách khác, em cũng là một nạn nhân.

Jessica lắc đầu buộc lòng phì cười:

-Yul ngốc nóng vội ngày nào....giờ từ tốn chín chắn rồi nhỉ?

Yuri cốc đầu Jessica trong cái ôm:

-Em còn gì tốt hơn để nói nữa không?

-Em đang khen Yul thôi...... – Jessica bẹo má Yuri một cái đáng đồng tiền bác gạo.

-Mình làm lành nha em? – Yuri hỏi nhỏ – Sau này.....

-Sau này em sẽ không đau buồn một mình. Em hứa. – Jessica cắt lời và nói gọn lỏn.

Yuri chớp chớp mắt rồi bật cười siết chặt Jessica thêm. Cái Yuri cần không phải lời xin lỗi của Jessica hay sự ray rức nào từ cô ấy, cái cô cần là cô muốn cô ấy hiểu từ đầu đến cuối cô là thật lòng thật dạ yêu cô ấy, chân thành quan tâm cô ấy, nguyện chia sẽ cùng buồn vui. Chứ không phải là chấp nhặt quá khứ, tình yêu xưa cũ của cô ấy. Sau đêm hôm đó Yuri về nhà thì đứng ngồi không yên vì sợ Jessica hiểu sai cho cô. Cảm giác ghen với Yoona nào phải cô không có, nhưng thoáng qua như gió tan tành vào mây trời, chẳng đáng màn đến. Jessica đã là bảo bối của Yuri thì khi cô biết cô ấy luôn đeo mang bi thương trong lòng, trước giờ vẫn sợ sệt sẽ về lại cùng cô đơn, thì cô thấy đau xót và phẫn uất lắm.

Yêu một người là phải biết suy nghĩ thấu đáo và bao dung cho người đó, là những người trưởng thành cô biết mình cần phải nói hết tâm tình cho cô ấy nghe, và ngược lại, lắng nghe những điều cô ấy tỏ bày, vì câu chuyện xưa, cảm giác ngày cũ, với cô ấy nó có ý nghĩa. Vậy nên trong một cuộc tình khi có xung đột cãi vã, không nên tùy tiện đưa ra những kết luận chủ quan của mình.

.

.

-Yuri cô đến rồi, tôi sợ cô không đến.

 

-Chuyện liên quá đến Sica, tôi sao không quan tâm? – Yuri đi đến đứng ngang mặt người kia – Yoona-ssi đến lâu rồi à?

 

Yoona gật nhẹ đưa mắt nhìn màu trời hoàng hôn trước mặt:

-Được một lúc thôi....

 

-Cô hẹn tôi ra đây là có điều muốn nói, tôi đang chờ nghe. – Yuri từ tốn nói, đồng thời cho hai tay vào túi quần.

 

-Chuyện tối hôm đó, tôi khiến hai người không vui....tôi xin lỗi. – Yoona nói chậm – Thật sự không nghĩ chuyện đó sẽ làm cô giận Sica, tôi càng không ngờ mình lại làm đau cô ấy.....

 

Yuri nhíu mày ngạc nhiên vì thái độ khách khí của Yoona:

-Tôi còn nghĩ hôm nay hẹn nhau ra sẽ nói một trận um sùm, và khi lời nói của cô toàn gai nhọn dụng ý đâm tôi tả tơi, khi đó tôi không nhịn được mà choảng nhau với cô cũng nên. Tôi cũng dự định sẽ lỡ tay cao hứng mà đánh cô thật nhiều và thật đau. Cô....thật làm tôi bất ngờ....

 

Yoona chấp hai tay ra sau lưng cười buồn:

-Tôi trong mắt ai cũng tệ, khó trách.....Yuri-ssi cô chắc chắn phải có điều muốn hỏi tôi chứ?

 

Yuri thở dài, chậm rãi nói:

-Tôi....không biết bắt đầu từ đâu. Ngày trước....hai người tình cảm sâu đậm?

 

-Rất sâu đậm. Tôi với Sica yêu nhau ngay năm đầu Đại Học, hơn bốn năm chưa một giây phút nào rời xa, chưa một khi nào cô ấy một mình đi học và tan trường mà không có tôi ở cạnh. – Mắt Yoona thoáng buồn, nén một tiếng thở dài cô tiếp – Chúng tôi thương nhau lắm, Yuri à. Tôi lúc đó tốt hơn tôi bây giờ rất rất nhiều, tôi yêu cô ấy bằng tất cả những gì mình có, yêu hơn chính bản thân mình. Tôi chưa bao giờ nghĩ sẽ làm cô ấy khóc, sẽ khiến cô ấy thất vọng về tôi, tình cảm của tôi. Chúng tôi nâng niu nhau, chăm lo cho nhau, yêu thương buồn giận gì cũng không bỏ rơi nhau. Không bao giờ. Chúng tôi tâm niệm như thế....vậy mà đến cuối cùng kẻ phản bội, làm trái lời thề ước, đau đớn thay lại là tôi.

 

Gió mặn từ biển thồi từng hồi vào mặt, thoáng Yuri thấy muối mặn dâng trào. Lời nói của Yoona trầm bổng lên xuống, thật khiến cho người nghe chuyện tình này vừa ngưỡng mộ ghen ghét vừa đau lòng tiếc nuối. Cô nhìn qua khóe mắt người kia, thấy lấp lánh một giọt buồn.

 

-Sao cô lại phản bội lời thề ước? Cô không còn yêu cô ấy hay sao? Sao lại có thể?

 

Yoona bật cười lớn rồi lặng im, hồi sau đáp, giọng nghẹn ngào không giấu nổi:

-Sao lại có thể? Sao lại có thể? Yuri à ngày xưa đó, tôi yêu Jessica đến tận cùng. Chúng tôi còn lên cả kế hoạch sẽ bên nhau ra sao, tương lai cả hai sẽ mở phòng mạch tư hay xây bệnh viện của riêng hai đứa nữa kìa. Rồi đến một gia đình.....có tôi có cô ấy....con của chúng tôi nên là trai hay gái. – Yoona lại bật cười nước mắt chực rơi, cả người cô run bần bật thứ cảm giác bi thương chết tiệt ngày xưa lại ùa về – Nhưng appa tôi không đồng ý, buộc tôi chia tay cô ấy cho bằng được, bằng không cô ấy sẽ không có gì cả, cô ấy sẽ nguy hiểm. Tôi lúc đó lấy cái gì mà bảo vệ cô ấy đây? Tôi không là gì cả còn ông ấy thì quá thâm sâu.

 

Yuri thấy nghẹn lời, chợt buồn day dứt khi hình ảnh xưa tái hiện đau đớn trong mắt Yoona:

-Tôi đã không biết, không biết hai người đã trải qua khó khăn nhiều vậy...Tôi rất tiếc, thật lòng đó. Đêm hôm trước thấy Sica phân trần chuyện ngày xưa, tôi nôm na hình dung được cô ấy đã phải mang tổn thương thất vọng theo mình từng ngày. Vậy mà tôi nào có hay biết gì, tôi lẽ ra không nên nóng giận như vậy, lẽ ra đã có thể bình tĩnh nói chuyện.

 

-Không đâu, Yuri à. Tôi tệ như vậy, cô nghi ngờ cũng phải. Tôi có vợ thì nên biết thân biết phận. – Yoona gượng cười – Chính vì lý do đó, nên tim tôi cứ khổ sở tha thiết ôm khư khư Jessica trong tâm tưởng, tôi nghĩ cô ấy phải là của tôi. Và ngoài tôi ra không ai yêu cô ấy nhiều như vậy. Tôi hẹn cô hôm nay chỉ muốn xin lỗi cô đàng hoàng và mong cô đừng buồn giận Sica. Cô ấy khổ sở lắm rồi, thật đó. Đêm cô đi, cô ấy trở vào nhà....mà người như chết rồi. Cô ấy không nhung nhớ gì tôi đâu, chỉ mình tôi ích kỉ đơn phương. Jessica yêu cô, Yuri, cô biết mà.

 

Yuri cúi mặt không đáp, lát sau cô ngẩng mặt nhìn Yoona, thì thầm:

-Tôi yêu cô ấy. Tôi rất yêu Jessica, Yoona, cô hãy an tâm mà quên cô ấy, quên quá khứ. Chuyện tình đẹp ngày cũ hãy như cánh hoa thả rơi trên dòng nước cuốn trôi. Tiếc nhớ cũng chẳng để làm gì, chi bằng hãy để nó về lại với ngọn nguồn xưa cũ để nhẹ lòng khi ta chợt nghĩ về. – Khóe mắt Yoona nước mắt vô thức lăn dài – Tôi thật lòng thật dạ yêu Sica, tôi quý cô ấy nhất trên đời, thương cô ấy nhất. Sica xứng đáng được yêu thương và hạnh phúc, cô cũng nghĩ vậy mà phải không? Tôi sẽ khiến cô ấy đủ đầy tin yêu hơn. Tin tôi, Yoona.

 

Yoona mỉm cười, nụ cười rộng dần, cô nhắm chặt mắt để lệ rơi hai hàng thẳng tắp, thật lâu sau cô mở mắt, môi mấp máy run rẩy:

-Hãy dỗ dành cô ấy....Làm cho cô ấy từ đây về sau chỉ có cười mà thôi....

 

Nói rồi Yoona xoay lưng chân dời bước, Yuri nói lớn:

-Còn cô?

 

Yoona đứng lại vẫn xoay lưng cô đáp:

-Tôi không neo giữ quá khứ nữa, tôi phải bước đi không thể đứng mãi một nơi trông ngóng hoài niệm. Tôi về xin lỗi Hyunie, dỗ dành Hyunie, nói với cô ấy tôi buông bỏ được Jessica, toàn tâm toàn ý thương cô ấy. – Gió thổi tóc Yoona tung bay gợn sóng, cô cười, tiếng cười giòn tan bên tai – Tôi sẽ đi ngay đứng thẳng, đường đường chính chính về gặp cô ấy.

 

Vậy là Yoona nhấc chân dời đi để lại Yuri phía sau mình. Vạn vật vốn không thể tồn tại khi nó ở trạng thái tỉnh nó chỉ tồn tại khi ở trạng thái động. Cũng như xe đạp, chỉ cân bằng khi ta đạp từng vòng xoay cho nó lăn bánh tiến về phía trước, chứ buông chân khựng lại sẽ ngã hoặc bất đắc dĩ lặng im tại chổ. Chuyện tình cảm cũng là đạo lí đó, cứ khăng khăng ôm ấp hình hài hao mòn một mối duyên đã qua, cũng có được gì, mà để làm gì? Câu trả lời, cũng chẳng để làm gì. Ta cần phải tiến xa, phải bước đi để thực-sự tồn tại. Thông suốt tìm quên là cho người-xưa nhẹ lòng đi xa, cũng như cho bản thân mình một cái thở phào nhẹ nhõm xứng-đáng-có. Chứ đừng có yếu đuối ủy mị, đứng nhìn bóng lưng người-ta đã khuất mà lòng vẫn đơn-phương quặn đau vô cớ, như thế cũng không để làm gì.

Hãy thử nhắm mắt rồi mở mắt ra, cả mười-lần-y-một, thế giới này sẽ chẳng vì thiếu người-nào-đó mà để ta yên, sẽ không vì ta vắng ai-đó mà thay đổi mưa nắng.

Vẫn là trời xanh mây trắng, gió vẫn thổi, dòng người vẫn đi, hờ hững và lạnh lẽo.

.

.

Mỗi người một thiêng đăng, mỗi thiên đăng là từng niềm thương nỗi buồn khác nhau. Lửa dần nóng đến tay, Jessica chầm chậm buông tay, thả thiêng đăng của mình rời đi. Yuri cũng tương tự, thiên đăng của cô cũng rời tay từ lâu. Hai chiếc đèn giấy trắng bập bùng ánh lửa lơ lửng bay lên, không cần phải náo động ồn ã, chỉ hai mà thôi chẳng cần trăm ngàn thiên đăng bay cùng, chỉ hai là đủ. Họ thả bay muộn phiền chất chứa trong lòng, họ nhẹ tay lẫn nhẹ lòng nhìn đèn lồng trôi giữa tầng không. Ánh mắt của họ trong vắt phản chiếu hai đốm lửa nhỏ, cảm nhận rõ tâm hồn ai cũng thanh thản, nỗi buồn sự đổ vỡ bay khuất vào bóng đêm.

-Em đã nghĩ đêm nay mình gặp là để chia tay, đường phải rẽ hai lối....

-Mình gặp là để yêu thương, cảm thông hơn cho nhau...

Jessica mỉm cười nắm tay Yuri, tha thiết nhìn cô ấy:

-Một lòng một dạ....

-Quyết chẳng rời xa. – Yuri cười đan chặt tay, nói trong xúc động.

-Em hứa. – Nước mắt Jessica lại rơi, đáy mắt cô lấp lánh có thiên đăng có Yuri.

-Yul hứa. – Yuri nói rồi ôm chặt Jessica, khóe mắt cô nhòe nước, thiên đăng mờ ảo, Jessica lung linh. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro