Chap 21---->30

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 21

Góc nhìn của Taeyeon

[ Mốc thời gian : Thứ 2 – Tiếp theo Chap 16, cái ngày mà họ đi xem film ]

Đó là bộ phim rất tuyệt. Tuyệt vời theo đúng nghĩa của nó.

Phần giới thiệu ê-kíp làm film đang được phát. Jessica và tôi vẫn còn bị khóa chặt trong tư thế đó.

Tôi không biết phải làm thế nào. Tôi chỉ muốn giữ lấy cô ấy như thế này mãi mãi. Đó chỉ là một giấc mơ không có thật.

Tôi biết điều tôi phải làm. Tôi miễn cưỡng lấy tay tôi ra và ngồi thẳng dậy.

Cô ấy cũng buông lỏng vòng tay ra.

Một tình huống khó xử. Tôi ý thức được sự việc này.

Tôi hiếm khi như thế. Tôi thường rất biết xoay sở. Tôi vẫn thế. Chỉ là đối với Jessica, tôi có xu hướng lo lắng nhiều hơn.

Tôi đoán đó là khi bạn ở cạnh một người nào đó quan trọng với bạn, bạn có xu hướng thận trọng hơn trong mọi thứ.

Phần giới thiệu cuối cùng cũng hết. Các cặp đôi quanh chúng tôi cũng bắt đầu rời khỏi. Hầu hết bọn họ đều nắm tay hoặc khóa chặt trong vòng tay nhau.

Chúng tôi là những người duy nhất là bạn bè sao?

Bầu không khí khá kỳ lạ. Không phải là tôi không muốn giữ Jessica của riêng tôi. Tôi thực sự mong muốn điều đó vô cùng.

Giống như tôi đã cạnh đúng người con gái của mình ở đúng nơi thích hợp và mọi thứ đều hợp lý, nhưng nó có gì đó sai trái khi cảm thấy nó quá hợp lý?

(thật tình bó tay câu nì, ai bít dịch hộ cái  Nguyên văn : It was more like I was with the right girl at the right place and everything felt so right but it was so wrong to feel so right?)

Cái ôm của chúng tôi lúc nãy càng khiến tôi khao khát Jessica thậm chí còn nhiều hơn. Tôi biết rằng không thể có chuyện cô ấy có chút tình cảm với tôi nhưng cái ôm đấy huyễn hoặc rằng tôi còn có cơ hội.

Tôi nhắc nhở bản thân một lần nữa rằng Jessica không còn độc thân. Cô ấy đã có bạn trai.

Tôi phải đối xử với cô ấy như một người bạn bình thường.

Tôi dịch người ra xa cô ấy. Tôi đứng dậy.

"Đi thôi nào."

Tôi đợi cho cô ấy đứng lên. Cô ấy đứng dậy và bước đi. Tôi theo sau.

Chúng tôi bước ra khỏi nhà hát. Ánh sáng làm tôi loá cả mắt. Tôi nheo mắt lại.

Tôi không thể nhìn thấy rõ gì cả. Tôi bước từng bước loạng choạng.

Tôi đã va vào cái gì đó mà tôi giả định đó chính là Jessica bởi cô ấy là người đi ngay trước tôi.

Ngay lúc tôi va vào cô ấy thì cũng là lúc cô ấy đang quay nửa người lại.

Chóp mũi của chúng tôi thực sự đã chạm vào nhau.

Trong tíc tắc, tôi đã phải giật lùi ra sau để tránh cái cảnh đôi môi chúng tôi chạm nhau.

Tôi ném mình về phía sau. Tôi đã đáp xuống đất bằng butt. Tôi phải làm bất cứ điều gì để ngăn chặn tình bạn này chuyển hướng xấu đi.

Jessica nhìn xuống tôi. Tôi không thể nói chính xác những biểu hiện đó của cô ấy là gì.

Một nửa của sự thích thú, một nửa của sự hoài nghi?

Chắc hẳn cô ấy thấy ngạc nhiên vì tôi có thể ngã như thế.

Tôi đứng dậy, cảm thấy hơi xấu hổ. Tôi có thể cảm thấy đôi tai mình chuyển sang màu đỏ.

Cô ấy nắm lấy tay tôi.

"Cậu không sao chứ?" Cô ấy hỏi trong khi nhìn vào mắt tôi.

Ánh mắt đầy sự quan tâm của cô ấy càng không giúp gì cho tôi trong tình thế này.

"Tớ ổn", tôi phủi bụi đằng sau quần jean của mình.

Cô ấy cũng bắt đầu phủi bụi hộ tôi. Tôi cảm thấy không thoải mái.

Tôi cảm thấy nỗi thôi thúc cần phải nói thẳng với cô ấy phải luôn nhớ rằng tôi là người mến mộ những cô gái. Cô ấy cần phải cẩn thận hành động của mình khi ở cạnh tôi.

Cô ấy cần phải biết rằng luôn có con quái vật trong tôi. Một khi nó đã xổng thì không tài nào nhốt nó lại được. Điều tồi tệ nhất là chính cô ấy là chìa khóa hoàn hảo để mở toang nó.

Cô ấy phải được cảnh báo. Tôi chỉ không biết làm thế nào để truyền tải thông điệp của mình. Tôi suy nghĩ miên man.

"Cậu có chắc là cậu không sao? Cậu có vẻ như đang chìm đắm trong dòng suy nghĩ." Cô ấy nói với cả hai tay đặt trên cánh tay tôi.

"Ừ..chỉ là..cậu biết đó..đói. Tớ đang nghĩ nên ăn món gì. Có món nào cậu muốn ăn không?" Tôi hỏi với ý định chuyển sự chú ý của cô ấy đến thức ăn.

Tôi không đủ khả năng ứng phó nếu cô ấy bắt đầu hỏi tôi những câu hỏi mà tôi không thể trả lời. Cũng giống như sáng nay lúc cô ấy hỏi về người mà tôi yêu. Tôi biết câu trả lời. Nó hiện ra ngay lập tức. Có điều tôi không thể nói ra.

Đó là sự thật khi tôi nói rằng tôi đói. Tôi nhìn đồng hồ đeo quanh cổ tay mình. 4 giờ chiều. Thứ cuối cùng chúng tôi cho vào dạ dày là bữa sáng muộn của chúng tôi.

Tôi biết rằng cô ấy cũng đói.

"Tớ muốn ăn thịt nướng bulgogi." Cô ấy khoác tay tôi và kéo tôi đi

Cuối cùng chúng tôi đến ngay nhà hàng yêu thích của cô ấy. Mùi thịt nướng thoảng trong không khí. Nó làm tôi chảy nước miếng.

Chúng tôi được dẫn đến một gian ngay góc của nhà hàng. Cả hai chúng tôi bắt đầu xem qua menu. Tôi đã đắm mình vào đó trước khi nghe thấy một giọng nữ quen quen gọi tên tôi.

"Taeyeon?" Tôi nhìn lên và nhận ra người bạn học cùng trung học với mình.

"Ồ chào! Khá lâu rồi nhỉ. Dạo này cậu thế nào?", tôi nói trong khi đứng lên và ôm lấy cô gái đó.

"Tớ vẫn sống tốt, nhưng không có gì sánh bằng việc được gặp lại cậu lần nữa thế này!" Cô ấy vẫn còn vui mừng khi gặp lại tôi.

Cô ấy đã từng phải lòng tôi khi còn trung học.

"Thôi nào." tôi cười lớn.

Cô ấy quay nhìn Jessica rồi quay sang nhìn tôi.

"Ồ, ai thế? Taeyeon lại tung chiêu nữa òi sao? Cô ấy chắc hẳn là một trong những nạn nhân vô tội của cậu." bạn cùng lớp của tôi trêu.

"Đừng đùa thế. Cô ấy chỉ là một người bạn cùng trường." 

"Không phải tất cả họ đều thế sao?" tôi không thể bác bỏ điều đó. Đó là thực tế. Tuy nhiên, Jessica thì khác.

"Tuỳ cậu nghĩ. Dù sao thì tớ đang đói, tập trung vào công việc của cậu và cho tớ gọi món đi nào, bằng không tớ đảm bảo cậu sẽ bị đuổi việc đấy nhá." Tôi nói đùa.

"Sẵn lòng thưa người bạn thân mến. Tớ sẽ không bận tâm nếu bị sa thải, nhưng tớ sẽ không để cậu chết đói. Thế cả hai cậu thích dùng món gì hôm nay nào?" Cô ấy hỏi Jessica và tôi.

Jessica bắt đầu chỉ các món trong menu. Cô ấy không nói gì cả.

Chúng tôi đã xong việc gọi món.

"Cậu tốt nhất là không được bỏ trốn sau bữa ăn. Tốt hơn hết là để lại cho tớ số điện thoại của cậu để chúng ta giữ liên lạc với nhau." Cô ấy nói và nháy mắt.

Rất rõ ràng rằng cô ấy vẫn còn quan tâm đến tôi.

"Tớ sẽ không thế đâu. Đi làm đồ ăn cho tớ đi, tớ chết đói rồi đây." tôi huých nhẹ cô ấy.

"Rõ thưa tình yêu của tớ. Quay trở lại với cậu sau." Cô ấy nói trước khi bỏ đi để chuẩn bị món ăn.

Tôi cười với cách cư xử của cô ấy. Cô ấy vẫn không thay đổi gì nhiều kể từ trung học.

Tôi quay sang Jessica. Cô ấy vẫn cứ im lặng.

"Dù sao đi nữa cũng xin lỗi cậu về việc đó. Tớ hy vọng cậu ấy đã không xúc phạm cậu khi nói rằng cậu là một trong những nạn nhân mới của tớ." tôi quyết định nói xin lỗi phòng trường hợp Jessica cảm thấy bị xúc phạm.

Jessica chỉ lắc đầu.

Một lần nữa, Jessica cư xử kỳ quặc. Tôi không hiểu tại sao. Có lẽ do cô ấy quá đói.

Chúng tôi chờ khoảng mười phút và cuối cùng thức ăn cũng được mang ra. Chúng tôi bắt đầu nướng thịt.

Tôi ăn một cách chân thành. Jessica thì lặng lẽ hơn.

Sau đó người bạn của tôi đi tới.

"Chỉ đề phòng cậu sẽ bỏ trốn mất, đây là số của tớ." Cô ấy nói rồi nhét một mảnh giấy vào túi áo khoác của tôi.

Cùng lúc đó, Jessica cũng cầm một chiếc khăn giấy lên và với tay ngang qua bàn để lau góc miệng tôi.

"Taeyeon ah~ miệng của cậu dính đầu dầu mỡ." Tôi đã bị sốc trước hành động của cô ấy.

"Phục vụ!" một khách hàng hét lên.

Người bạn của tôi bỏ đi.

Tôi thề nếu tôi không biết trước rằng Jessica đã bị ràng buộc thì tôi đã có thể nghĩ cô ấy có chút quan tâm đến tôi.

Tôi nhận chiếc khăn từ Jessica và tự mình lau miệng. Chúng tôi tiếp tục ăn.

Người bạn của tôi khá bận rộn trong suốt quãng thời gian chúng tôi ăn ở đó vì có khá nhiều người ra vào nhà hàng.

Jessica và tôi dùng xong bữa. Chúng tôi đứng lên và đi đến quầy tính tiền. Tôi trả.

"Ở đây toàn khói. Nhanh lên và ra khỏi đây thôi." Jessica khoác tay tôi và kéo tôi ra khỏi nhà hàng trước khi tôi có thể chào tạm biệt người bạn của tôi.

Nếu như không biết thì tôi có thể sẽ nghĩ rằng cô ấy đang ghen.

Chap22

Góc nhìn của Taeyeon

[ Mốc thời gian : Tiếp theo Chap 21 ]

Trời đã khá tối. Bầu trời khoác lên mình một màu xanh thẫm.

Cảm giác như trải qua một ngày hẹn hò cùng Jessica. Tôi ước cuộc hẹn này sẽ không kết thúc nhanh chóng.

Nhưng mọi việc đều có kết thúc, còn gì tốt hơn sẽ diễn ra nữa chứ?

"Chúng ta về nhé Jessica."

Có vẻ như cô ấy khá miễn cưỡng, không muốn quay về.

"Ummm. Chúng ta đừng về vội được không? Từ khi dọn đến đây tớ không có nhiều thời gian đi ra ngoài thế này. 

Cậu có biết đường đến Cheonggyecheon? Cậu dẫn tớ đến đó nhé? Tớ chưa có cơ hội tham quan nơi đó kể từ khi đặt chân đến Seoul. "

Cô ấy không điên đấy chứ? Cô ấy hỏi tôi đưa đến một trong những địa điểm lãng mạn nhất trong thành phố?

Tôi do dự. Tôi sợ rằng nếu chúng tôi cùng nhau đến nơi đó tôi sẽ không thể kiềm chế ham muốn của mình hơn được nữa.

"Cậu thực sự muốn đi ngay bây giờ? Cậu không có tiết học vào ngày mai à? Đừng nên về quá muộn." Tôi cố gắng lay chuyển quyết định của cô ấy.

"Ngày mai tớ chỉ có tiết học buổi chiều từ 3h đến 5h thôi. Ổn cả. Cậu có tiết học buổi sáng sao?" Jessica nhướng mày nhìn tôi.

Tiết học của tôi thì từ 2h đến 6h chìu. Tôi không thể nói dối với cô ấy. Nó sẽ quá lộ liễu.

"Không, tớ không có tiết học sáng. Thôi được, tớ sẽ dẫn cậu đến đó. Nó thực sự không xa nơi này lắm. Cậu không sao nếu chúng ta đi bộ đến đó chứ?"

"Không sao cả. Đi nào." cánh tay cô ấy vẫn ngoằng nghèo quanh cánh tay của tôi. Tôi cho cả hai tay vào túi áo khoác khi chúng tôi đi.

Điều này có hơi kỳ quái. Jessica cư xử quá thoải mái quanh tôi. Tôi thì như chơi vơi ở rìa vách đá. Tôi phải chật vật đấu tranh để kìm hãm bản thân.

Các ngón tay tôi chạm vào một vật gì đó trong túi áo. Tôi lấy nó ra với bàn tay phải. Tôi nhận ra nó. Đó là tờ giấy ghi số điện thoại.

Cánh tay Jessica đang quấn quanh cánh tay phải của tôi. Cô ấy liếc nhìn xem tôi đang làm gì.

Tôi nhân cơ hội đó để kéo cánh tay của tôi ra. Đó là một sự lựa chọn khó khăn. Tin tôi đi.

Tôi lấy điện thoại ra và bắt đầu bấm những chữ số được ghi trên tờ giấy.

Jessica im lặng và cứ thế bước từng bước bên cạnh tôi.

Tôi quyết định gửi một tin nhắn xin lỗi vì sự bỏ đi vội vã của mình.

'Hey, là tớ Taeyeon đây. Tớ xin lỗi lúc nãy về mà không kịp tạm biệt cậu. Thật sự vui khi được gặp lại cậu. Hãy giữ liên lạc nhé!'

Tôi nhấn nút 'gửi' và cho điện thoại lại vào túi áo khoác.

Tôi khoanh cánh tay trước ngực như muốn tránh cảnh cô ấy sẽ lại quấn lấy cánh tay tôi như lúc nãy. Nó có thể là một cái khoác tay đơn giản vô hại đối với cô ấy nhưng đối với tôi thì cảm giác rất khác. Sau đêm qua, tôi băn khoăn liệu có nên cho phép những sai lầm như vậy xảy ra một lần nữa.

"Cô gái đó là ai thế? Cô ấy có vẻ khá yêu mến cậu nhỉ." tôi quay sang Jessica nhưng đôi mắt cô ấy lại nhìn đi xa khi hỏi tôi câu hỏi đó.

"Ồ, cô ấy học cùng trường trung học với tớ. Chúng tớ đã từng có một vài việc này nọ. Ai ngờ được giờ chúng tớ có thể gặp lại." Tôi thản nhiên nói.

Tôi đã làm và nói tất cả mọi thứ có thể chỉ để Jessica không có bất kỳ ý tưởng gì về việc tôi thích cô ấy.

Thành thật mà nói tôi không nghĩ rằng lúc này tôi muốn ở cạnh bất kỳ cô gái nào khác cả ngoài Jessica.

"Cậu hẳn là một tay tán gái chuyên nghiệp hử? Quyến rũ bất kỳ cô gái nào có thể" , có vẻ như kế hoạch của tôi đã thành công.

Tôi không nói rằng tôi đã không là một tay tán gái trước đây. Tôi đã thay đổi.

Dù sao không quan trọng việc cô ấy nghĩ về tôi miễn sao tôi có thể che giấu cảm xúc thật của tôi. Điều gì cũng được, ngoại trừ việc đánh mất đi tình bạn với cô ấy. Ít nhất là bạn bè, chúng tôi có thể dành thời gian với nhau.

"Tớ không thể để phí vẻ thu hút trời ban cho này được. Dù sao chỉ mới có một cô gái như thế thôi mà sao tớ lại thành một tay tán gái chuyên nghiệp chứ?"

"Ồ, cậu chắc hẳn đã thu hút được cô gái, người quan sát cậu trèo lên cây một cách liều lĩnh."

Làm thế nào cô ấy biết được điều đó? Tôi thậm chí chưa gặp cô ấy.

Kỳ lạ. Hai người duy nhất có mặt ở đó là Yuri và cô gái mà tôi đã giúp.

Tôi quyết định không đào sâu vào vấn đề đó.

"Tớ chỉ giúp thôi. Chỉ cố tỏ ra là một người có ích. Không phải tớ cũng đã giúp cậu với bài viết của cậu đó sao?" Tôi mỉm cười.

"Ừ, và có thể cậu cũng đang cố gắng quyến rũ tớ" Jessica nói đùa.

"Ha! Không đời nào! Chỉ là tớ tốt bụng. Tớ sẽ giúp đỡ bất cứ ai hỏi đến sự giúp đỡ của tớ." Tôi nói thẳng thừng không cho phép cô ấy cảm thấy điều gì đặc biệt.

Tôi ước Jessica sẽ bị thu hút bởi vẻ quyến rũ của tôi. Haizz... Lại suy nghĩ vớ vẩn.

Tôi đang mâu thuẫn với chính mình. Nó làm tôi bực bội. Một trận chiến giữa một Taeyeon mong mỏi Jessica và một Taeyeon người nhận thức rõ việc không nên tiến tới với Jessica.

Tôi hy vọng hành động và lời nói của mình không quá mâu thuẫn.

"Được rồi thưa Cô Gái Tốt Bụng. Cô có thể giúp tôi không? Tôi đang cảm thấy lạnh." , thật không đoán trước được.

Tôi có thể ôm cô ấy hoặc cho mượn áo khoác của tôi.

Tôi đã có thể ôm cô ấy nếu cô ấy chưa có bạn trai.

Tôi trượt khỏi áo khoác và quấn nó quanh vai cô ấy.

"Thấy không, tớ rất có ích đúng không nào?" Tôi nói với một nụ cười.

Cô ấy cũng cười.

Thật tốt khi thấy nụ cười của cô ấy.

Chúng tôi cuối cùng cũng đến Cheongyecheon. Tôi đã cảm thấy lạnh khi không có áo khoác, nhưng tôi không muốn lấy nó lại.

"Wow, nó thật đẹp!" Jessica reo lên.

Con sông hiền hoà chảy giữa đôi bờ đông người qua lại. Ánh sáng nhẹ nhàng mờ ảo thắp sáng dòng sông. Một nơi tuyệt vời để dẫn bạn gái đến.

Tôi không nên ở đây với Jessica.

"Chúng ta đi xuống đó và ngồi trên bờ kè đi."

Jessica bắt đầu đi xuống mà không có tôi.

Tôi phải theo. Tôi sợ hãi nó. Tôi đang đùa giỡn với khả năng tự kiểm soát bản thân này. Tôi ghét cái cách nó càng khó khăn hơn sau khi tôi ôm cô ấy đêm qua và trong rạp chiếu film.

Tôi đã tự cho phép mình buông xuôi hai lần. Đã đến lúc dừng lại.

Jessica ngồi xuống bậc thang nơi dẫn xuống gần con sông. Âm thanh của nước chảy thật êm dịu. Thực sự thư thái.

Tôi ngồi xuống bên cạnh Jessica. Tôi xoa bàn tay vào nhau cố gắng giúp mình ấm hơn một chút.

"Cậu lạnh à? Cậu muốn tớ đưa lại áo khoác cho cậu không? "Jessica hỏi tôi.

"Ồ không, tớ ổn mà." Tôi nói dối.

"Cậu chắc chứ?" Cô hỏi khi nhẹ nhàng chạm vào bàn tay tôi.

Bàn tay cô ấy thật ấm áp.

Thật tốt.

"Tay cậu thực sự lạnh rồi nè. Này áo khoác đây, mặc vào đi." Jessica trả lại cho tôi chiếc áo khoác.

Tôi mặc nó vào lại.

Nó vương vấn mùi hương của Jessica.

Jessica nắm lấy tay tôi một lần nữa.

"Giờ tới lượt tớ giúp cậu."

Cô ấy dùng cả hai bàn tay bao bọc lấy đôi bàn tay tôi.

Tôi không biết phải phản ứng thế nào. Tay tôi bị lạnh. Cảm thấy rất tuyệt khi được sưởi ấm bằng đôi bàn tay ấm áp của cô ấy.

Tôi một lần nữa lại không cưỡng lại sự cám dỗ. Tôi cứ để mặc cô ấy nắm chặt tay tôi.

Cô ấy dịch lại gần tôi hơn.

Thật ngọt ngào khi ngồi quá gần nhau thế này. Có một thứ cảm giác dai dẳng bên trong tôi. Tôi muốn tiến tới với Jessica. Tất cả mọi thứ thật hoàn hảo.

Tôi biết có thể ôm cô ấy nếu tôi muốn. Tôi sẽ lợi dụng thời tiết lạnh này như một cái cớ. Điều đó cứ tiếp tục chạy qua đầu tôi. Các cách khác nhau để thực hiện nó cứ hiện lên trong đầu tôi. Tất nhiên, tôi đang nói chuyện một mình. Mà không được, tôi không nên hành động theo những cách đó.

Một lần nữa, tôi không biết phải nói gì với Jessica. Tôi chỉ ngồi đó ngắm nhìn các toà nhà cao tầng bao quanh nơi chúng ta ngồi.

"Taeyeon-ah~" Jessica gọi tên tôi rất trìu mến.

Tôi chưa bao giờ nghe ai đó gọi tên tôi một cách ngọt ngào thế này trước đây.

Tôi quay lại nhìn cô ấy. Cô ấy nhìn thẳng vào mắt tôi.

Tôi như bị lạc ngay thời điểm đó.

Nó giống như cô ấy đang nhìn thẳng tận sâu tâm hồn tôi.

Cảm giác như cô ấy có thể nhìn thấy từng chút từng chút một tình cảm mãnh liệt mà tôi dành cho cô ấy.

Tôi cảm thấy một sợi dây kết nối với cô ấy.

Điều duy nhất lắp đầy tâm trí tôi lúc này là tôi có nên hôn cô ấy?

Thời điểm hoàn hảo cho một nụ hôn. Tất cả những gì tôi phải làm là di chuyển và đặt một nụ hôn trên đôi môi ấy.

Tôi do dự một chút. Tôi thực sự thực sự muốn hôn cô ấy. Thực sự thì tôi đã gần như hành động theo sự thôi thúc đó.

Một tiếng bíp từ điện thoại tôi.

Cảm ơn Trời. Nó kéo tôi về với thực tế. Tôi phá vỡ cái nhìn với cô ấy.

Tôi cảm thấy choáng ngợp với những cảm xúc. Tôi kéo tay ra khỏi cô ấy.

Tôi đưa tay vào túi và lấy điện thoại ra. Tôi nhìn vào màn hình.

Đó là người bạn mà tôi đã gặp ở nhà hàng.

Cô ấy trả lời tin nhắn của tôi.

"Đừng bận tâm. Hãy vui vẻ với cuộc hẹn của bạn nhé. Tớ dám chắc một điều rằng cô ấy khá mê cậu đấy. Tận hưởng nhé và giữ liên lạc!"

Jessica mê tôi? Hmmm.. Điều đó làm tôi mỉm cười. Cũng có thể cậu ấy sai. Tuy nhiên, Jessica thực sự đã cư xử kỳ quặc. Có khi nào cậu ấy nói đúng? Có lẽ Jessica thực sự thích tôi? Thế tôi sẽ làm gì đây?

"Của người bạn lúc nãy à? Cậu đang phải lòng cô ấy hay gì đó sao. Cậu mỉm cười rất ngọt ngào khi đọc tin nhắn của cô ấy."

Tôi nghe thấy một chút ghen tị trong câu nói của Jessica. Tôi bắt đầu tin rằng có một số sự thật trong tin nhắn đó. Có lẽ Jessica ưa thích tôi.

Cũng không thể chắc chắn.

"Ừ. Cô ấy đã nói một số thử làm tớ thấy vui" tôi nói khi vươn đôi tay đặt nó lên bậc phía sau chúng tôi.

"À, lúc nãy sao cậu gọi tớ thế? Cậu muốn nói điều gì à?" Tôi quay sang Jessica và hỏi.

"Ồ không có gì. Chỉ muốn hỏi xem cậu đã muốn quay về căn hộ chưa?" Jessica lại lần nữa cư xủ kỳ lạ

Tôi bắt đầu thấy một chút dấu hiệu.

Tôi đồng ý quay về. Chúng tôi đón xe bus quay về trường. Trong suốt cuộc hành trình, tôi chú ý nhiều hơn đến cách Jessica phản ứng khi ở cạnh tôi. Trước đây, tôi đã quá ám ảnh với suy nghĩ của riêng mình mà đọc những dấu hiệu ấy một cách không chính xác.

Tất cả mọi thứ trở nên rõ ràng hơn. Tại sao tôi trở nên chậm hiểu thế này chứ?

Tôi đi cùng Jessica trở lại căn hộ của cô ấy. Cùng nhau đi bộ lên hết các bậc thang. Cô ấy mở khoá cửa và mở nó ra.

"Ok, chúc cậu ngủ ngon. Tớ hy vọng cậu thích buổi đi chơi hôm nay với tớ. Hẹn gặp lại." Tôi đứng bên ngoài cửa và vẫy tay chào.

Cô ấy quay lại nhìn tôi.

"Cậu không vào à?"

Câu nói đó làm lộ tẩy mọi thứ. Tôi cố giấu một nụ cười.

"Ừ. Tớ về căn hộ của tớ đây. Ngủ ngon nhé." tôi nói thể với chủ ý, tôi quan sát cô ấy. Cô ấy có vẻ hơi thất vọng.

Tôi quay lưng bước đi. Tôi đang mỉm cười.

Chap 23

Góc nhìn của Jessica 

[ Khoảng thời gian song song Chap 21 và 22 ]

Bộ phim đã kết thúc. Tôi vẫn còn trong vòng tay ấm áp của Taeyeon.

Tôi không muốn buông tay. Cảm giác rất tuyệt. Tôi hy vọng rằng điều này là một gợi ý đủ mạnh mẽ cho thấy tình cảm của tôi dành cho cô ấy.

Cô ấy đột nhiên ngồi thẳng dậy làm cho việc cứ tiếp tục ôm lấy cô ấy thật sự khó xử.

Tôi đã khá tự tin rằng cô ấy có để mắt đến tôi, nhưng càng lúc nó càng không rõ ràng và chắc chắn thế này.

Nó làm sự tự tin của tôi giảm đi một chút.

Tôi chắc rằng đôi khi cô ấy khá là ngu ngốc. Hoặc không thì là cô ấy quá thận trọng.

Cô ấy dịch ra xa tôi.

Chúng tôi đứng dậy và rời khỏi rạp chiếu phim. Tôi đi trước.

Khi chúng tôi bước ra ánh sáng bên ngoài. Mặc dù trời sẽ nhanh chóng sẽ tắt sáng nhưng sự khác biệt về ánh sáng đột ngột làm cho mắt tôi gặp khó khăn để thích ứng.

Tôi quay người lại để tránh ánh sáng. Tôi đã quay lại quá nhanh. Tôi va vào một người nào đó. Tôi giả định nó hẳn là Taeyeon bởi cô ấy là người đã đi phía sau tôi.

Đầu mũi của tôi ép chặt vào cái gì đó như là đầu mũi của cô ấy. Tôi thật sự mong đó là Taeyeon. Mắt tôi bắt đầu làm quen dần với ánh sáng.

Tôi nhận ra rằng đó thực sự là Taeyeon. Tất cả xảy ra quá nhanh nhưng tôi biết rằng nếu tôi không tránh ra hay Taeyeon không tự ngăn bản thân thì theo định luật tương tác thì chúng tôi sẽ có nụ hôn đầu tiên.

Tôi chờ đợi. Ai mà biết được rằng người bạn nhỏ dễ thương ngớ ngẩn của tôi lại chịu ném mình về phía sau và đáp một cách êm ả trên mặt đất thế chứ?

Tôi đã ngạc nhiên trước phản ứng nhanh chóng của cô ấy. Tôi muốn được tận hưởng vị ngọt của đôi môi cô ấy.

Cô ấy ngồi trên đất. Đó là một cảnh khá hài hước.

Cô ấy nhanh chóng đứng dậy. Tôi thậm chí không có cơ hội để giúp cô ấy đứng dậy nữa.

Cô ấy phủi bụi và tôi đã cố giúp cô ấy. Chúng tôi trao đổi một vài từ và tôi cũng bày tỏ sự quan tâm của tôi. Ngay sau đó, cô ấy ngẩn người trầm tư suy nghĩ điều gì đó.

Tôi nhận thấy một điều là cô ấy thường suy nghĩ khá nhiều. Não của cô ấy có lẽ giống như một hệ thống phức tạp với đủ loại dây nhợ đủ màu chằng chịt.

Tôi tò mò. Tôi thật sự rất muốn biết những gì đang diễn ra trong đầu cô ấy.

Cô ấy luôn giữ nó riêng mình. Chúng tôi quyết định đi ăn.

Mọi thứ cho đến thời điểm này đều tuyệt vời. Tôi rất thích bộ phim.

Chúng tôi đang ngồi trong một góc tại nhà hàng. Tôi cảm thấy thèm thuồng món bulgogi vì vậy chúng tôi đã đến đây.

Chúng tôi đang xem qua các món trên menu thì có ai đó gọi tên Taeyeon.

Tôi nhìn lên và thấy đó là cô gái phục vụ ở đây. Cô ấy trông khá thu hút.

Taeyeon đứng dậy và ôm cô ấy. Cả hai dường như rất vui mừng khi gặp nhau.

Tôi cảm thấy hơi khó chịu.

"Ồ, ai thế? Taeyeon duyên dáng lại tung chiêu nữa òi sao? Cô ấy chắc hẳn là một trong những nạn nhân vô tội của cậu." người bạn của Taeyeon nói trong khi vừa quan sát tôi.

Tôi đã cảm thấy khá khó chịu rồi. Giờ lại thêm lời nói của cô ấy càng làm tôi cảm thấy tồi tệ hơn. Đúng thật tôi là nạn nhân bởi vẻ duyên dáng của Taeyeon. Câu nói của cô ấy làm Taeyeon có vẻ như một kẻ ăn chơi.

"Đừng đùa thế. Cô ấy chỉ là một người bạn cùng trường." Taeyeon trả lời.

Tôi cảm thấy hơi buồn khi Taeyeon nói điều đó. Như là cô ấy đang cố gắng chứng minh rằng cô vẫn còn độc thân và đang tìm kiếm nửa kia của mình.

Tôi ghét cái cách họ nói chuyện cùng nhau. Người bạn đó thực chất đang tán tỉnh Taeyeon. Lẽ ra tôi nên chọn một nơi khác để ăn.

Thật là không may mắn!

Tôi yêu cầu món mà không nói lời nào.

"Cậu tốt nhất là không được bỏ trốn sau bữa ăn. Tốt hơn hết là để lại cho tớ số điện thoại của cậu để chúng ta giữ liên lạc với nhau." Cô ấy nói rằng Taeyeon trước khi cô rời đi.

Cô bạn ấy đe dọa. Hai người này hẳn đã có gì đó với nhau.

Tâm trạng tôi xấu đi. Tôi không thể thể hiện sự ghen tuông của tôi cũng như giữ Taeyeon tránh làm những việc mà cô ấy muốn làm. Cô ấy vẫn đâu phải người yêu chính thức của tôi.

Thức ăn được dọn ra và chúng tôi ăn. Suốt bữa ăn tôi chìm đắm trong mớ suy nghĩ.

Cô bạn của Taeyeon quay trở lại bàn chúng tôi. Cô nhét một mảnh giấy mà theo tôi đoán thì chắc là số điện thoại vào túi áo của Taeyeon.

Tôi muốn xé nát mảnh giấy ấy.

Tôi chộp lấy một miếng khăn giấy và lau miệng Taeyeon.

Tôi muốn thể hiện cho cô bạn ấy biết rằng Taeyeon là của tôi.

Cô ta tốt hơn nên tránh ra chỗ khác.

Cô ta được một khách hàng khác gọi đi.

Sau khi chúng tôi dùng xong bữa tối, tôi nắm tay Taeyeon và nhanh chóng kéo cô ấy ra khỏi nơi đó. Tôi không muốn cô ấy có cơ hội nói chuyện với cô bạn đó nữa. Nó thật không thể chịu đựng nổi.

Tôi hỏi Taeyeon dẫn tôi đến Cheongyecheon. Tôi nghe nói nó khá lãng mạn vào ban đêm.

Tôi quấn chặt cánh tay tôi với cánh tay cô ấy kể từ khi chúng tôi rời khỏi nhà hàng.

Cô ấy đột nhiên di chuyển cánh tay. Có vẻ như cô ấy lấy cái gì đó trong túi ra. Cô ấy lấy ra một mẫu giấy trắng. Nó có một số vết dầu trên đấy.

Trông thật ghê . Tôi có thôi thúc mạnh mẽ muốn nghiền nát tờ giấy đó rồi vứt nó vào thùng rác và cuối cùng là châm một ngọn lửa thiêu rụi nó.

Tất nhiên đó chỉ là ý nghĩ của tôi. Không phải tất cả mọi ý nghĩ đều có thể biến thành hành động.

Cô ấy kéo tay ra khỏi cánh tay tôi.

Cô ấy bắt đầu chơi với chiếc điện thoại và mảnh giấy kinh tởm kia.

Có vẻ như cô ấy đang lưu lại cái số điện thoại đó và gửi tin nhắn.

Việc Taeyeon có vẻ khá thích thú với nó làm tôi phát bực. Chúng tôi chỉ vừa rời khỏi nơi đó mà giờ cô ấy đã sẵn sàng gửi một tin nhắn.

Cô ấy khoanh tay trước ngực sau khi trượt điện thoạt lại vào túi.

Cố ý chăng? Cô ấy không muốn có những hành động thân thiết với tôi?

Nghiêm túc mà nói thì sự tự tin của tôi giảm đi theo mỗi phút trôi qua. Cô ấy có thích tôi hay là không đây?

Tôi quyết định hỏi cô ấy về người bạn lúc nãy. Tôi muốn biết rõ tôi đang đối đầu với người như thế nào.

Cô ấy nói với tôi rằng họ đã từng quen nhau và thậm chí còn có ý định tiếp tục cái mối duyên ngu ngốc của họ nữa chứ.

"Cậu hẳn là một tay tán gái chuyên nghiệp huh? Quyến rũ bất kỳ cô gái nào có thể." Tôi nói thẳng.

"Tớ không thể để phí nó, vẻ thu hút trời ban cho được chứ. Dù sao chỉ mới có một cô gái như thế thôi mà sao tớ lại thành một tay tán gái chuyên nghiệp chứ?"

"Ồ, cậu chắc hẳn đã thu hút được cô gái, người quan sát cậu trèo lên cây một cách liều lĩnh." Tôi nói với gợi ý rằng tôi chính là cô gái bị cô ấy thu hút.

"Tớ chỉ giúp thôi. Chỉ cố tỏ ra là một người có ích. Không phải tớ cũng đã giúp cậu với bài viết của cậu đó sao?" Cô ấy mỉm cười. Rất đáng yêu.

"Ừ, và có thể cậu cũng đang cố gắng quyến rũ tôi." Tôi nói đùa. Tôi muốn xem thử cô ấy sẽ phản ứng như thế nào.

"Ha! Không đời nào! Chỉ là tớ tốt bụng. Tớ sẽ giúp đỡ bất cứ ai hỏi đến sự giúp đỡ của tớ." 

Tôi ghét điều này. Cô ấy thật khó đoán trước. Tôi hoàn toàn không thể đoán ra được cô ấy đang nghĩ cái quái gì. Tôi đã nghĩ là tôi biết. Nhưng bây giờ mọi thứ cứ rối tung, tôi cảm thấy thật mơ hồ.

Tôi cho cô ấy một cơ hội khác.

Tôi hỏi liệu Taeyeon tốt bụng sẽ làm gì để giúp vì tôi cảm thấy lạnh. Tôi cầu nguyện rằng cô ấy sẽ đặt cánh tay quanh người tôi.

Cô ấy cởi áo khoác ra và choàng nó quanh người tôi.

"Thấy không, tớ rất có ích đúng không nào?" Cô ấy nhe răng cười.

Thực sự rất đáng yêu. Tôi không thể không mỉm cười.

Chúng tôi cuối cùng cũng đến Cheongyecheon. Khung cảnh rất đẹp. Nó càng lãng mạn hơn tôi đã hình dung. Hôm nay không phải tối cuối tuần nên xung quanh cũng khá vắng người.

Chúng tôi ngồi xuống các bậc thang trên đường dẫn xuống con sông. Tôi nhận ra rằng mình vẫn đang khoác chiếc áo của Taeyeon. Cô ấy thì ngồi đó và cọ xát hai bàn tay lại với nhau.

Tôi biết rằng cô ấy lạnh. Tôi hỏi nhưng cô ấy bác bỏ điều đó. Thật ngọt ngào. Cô ấy không muốn lấy lại áo khoác bởi vì cô ấy không muốn tôi bị lạnh.

Cô ấy chắn hẳn thích tôi. Còn cách giải thích nào khác cho hành động của cô ấy nữa chứ? Hay là cô ấy chỉ là một người tốt bụng và chu đáo, người luôn đối xử như thế với tất cả mọi người xung quanh.

Bộ não của tôi đang làm việc quá sức với việc đưa ra mọi khả năng có thể.. Nó như muốn bùng nổ ngay lúc này.

Tôi chạm vào đôi tay cô ấy. Nó lạnh cóng. Tôi trả lại áo khoác cho cô ấy. Cô ấy mặc nó vào.

Tôi lại nắm chặt đôi tay cô ấy lần nữa. Chúng tôi chỉ ngồi im lặng. Đôi mắt cô ấy lướt nhìn mọi thứ xung quanh.

Lần này đến lượt tôi trầm ngâm suy nghĩ.

Tôi có nên cho cô ấy biết cảm xúc của tôi dành cho cô ấy?

Cô ấy sẽ nghĩ thế nào nếu cô ấy biết? Rồi sau đó mọi chuyện sẽ đi về đâu?

Mọi người đều biết rằng tôi đã có bạn trai. Tôi thậm chí không nên có thứ tình cảm này với cô ấy.

Tôi thật sự rất muốn sở hữu cô ấy. Nếu như tôi tỏ tình mà cô ấy từ chối thì sao? Nếu như cô ấy đã có rất nhiều cô gái khác trong cuộc sống của cô ấy rồi thì sao?

Tôi có thể nghe thấy nhịp tim của cô ấy. Nó nhắc nhở tôi rằng cuộc đời rất ngắn. Tôi quyết định sẽ thú nhận tình cảm của mình.

"Taeyeon ah~" Tôi gọi cô ấy một cách tha thiết.

Cô ấy quay đầu lại. Chúng tôi nhìn chằm chằm vào mắt nhau. Đó là một cái nhìn sâu sắc.

Cảm tưởng như cô ấy đang trên bờ vực sẽ trao cho tôi một nụ hôn. Tôi cũng đã chuẩn bị cho điều đó.

Cô ấy suy nghĩ quá lâu. Tôi nên chủ động. Mắt tôi chuyển ánh nhìn xuống đôi môi của cô ấy.

Thật là chọn 'đúng lúc' quan trọng, điện thoại của cô đổ chuông.

Cô ấy bỏ tay ra ngay lập tức.

Tiếng chuông làm hỏng mọi thứ. Hai chúng tôi đã có thể hôn.

Cô ấy mỉm cười sau khi đọc tin nhắn.

Chắc hẳn là từ cô gái khi nãy.

Tôi thay đổi ý định của mình ngay lập tức.

Tôi sẽ không thú nhận nữa. Tôi không thể mạo hiểm thú nhận tình cảm của mình với một người có thể tươi cười trước tin nhắn của cô gái khác.

Có quá nhiều thứ làm tôi lo nghĩ.

Chúng tôi trở về ký túc xá một lúc sau đó. Tâm trạng hoàn toàn bị phá hoại.

Cuộc hành trình trở lại khá yên tĩnh.

Đã đến căn hộ của tôi. Cô ấy bước lên các bậc thang cùng tôi.

Cô ấy dừng lại ngay cửa và chúc tôi ngủ ngon.

Tôi hơi ngạc nhiên rằng cô ấy không vào.

"Cậu không vào à?" Tôi hỏi. Cô ấy thường ở lại chơi trong căn hộ của tôi.

Cô ấy nói rằng sẽ trở về căn hộ của cô ấy.

Tôi thất vọng vì cô ấy đã không ở lại. Cô ấy thường làm thế. Ngày hôm nay sao lại làm khác chứ.

Có phải vì cô gái đó? Nó làm cho tôi thấy tức giận.

Cô ấy quay lưng và rời đi.

Tôi đứng đó nhìn theo bóng cô ấy trong khi cô ấy đi xuống hết các bậc thang.

Cô ấy dần đi xa và xa hơn khỏi tôi.

Tôi không thể làm được gì.

Tôi đóng cánh cửa lại.

Chap 24

Góc nhìn của Taeyeon

[ Mốc thời gian : Tiếp theo Chap 22 ]

Tôi đi bộ từ căn hộ của Jessica về nơi ở của mình.

Một đêm yên tĩnh. Hôm nay bầu trời rất trong. Những ngôi sao lấp lánh trên bầu trời đêm.

Những ngọn đèn khá thưa thớt chạy dọc theo con đường trong khuôn viên trường. Nó đủ sáng để chúng tôi nhìn thấy lối đi nhưng cũng mờ ảo để có thể tận hưởng bầu trời đêm đầy sao như hôm nay.

Suốt con đường trở lại, tôi sắp xếp lại những suy nghĩ của tôi và nhìn lại sự kiện đã xảy ra trong ngày. Tôi cố nhớ lại mọi phản ứng của cô ấy.

Tôi cười vào sự ngớ ngẩn của tôi vì đã nhận định sai các dấu hiệu. Cảm xúc mạnh mẽ đã che khuất khả năng suy xét của tôi. Thực tế việc cô ấy có bạn trai đã 6 năm cũng đóng một vai trò không nhỏ làm tôi sai lạc.

Tôi phân tích tình hình và nó thực sự có khả năng rằng cô ấy có chút tình cảm gì đó dành cho tôi.

Tôi hiếm khi thất bại trong việc nắm bắt mọi thứ. Đây là một ngoại lệ. Tôi phải cảm ơn người bạn của tôi đã giúp tôi nhận ra điều này.

Bây giờ thì mọi thứ trong trò chơi này thay đổi hoàn toàn.

Tôi được bơm đầy sự tự tin.

Điều này không nghĩa là tôi sẽ dùng mọi thủ đoạn để phá vỡ mối quan hệ của họ. Tôi sẽ không làm thế.

Chỉ là tôi sẽ thay đổi cách cư xử của tôi khi ở cạnh Jessica. Tất cả mọi thứ khác sẽ là quyết định của cô ấy, không phải của tôi.

Mọi sự lựa chọn của cô ấy sẽ quyết định mối quan hệ của chúng tôi sẽ chuyển biến theo hướng nào. Tôi sẽ tôn trọng mọi quyết định đó.

Bất chấp mọi thứ, hôm nay là một ngày hạnh phúc.

Tôi đã đến căn hộ của mình. Không một ánh đèn. Tất cả các cửa ra vào ban công cũng như mọi cửa sổ đều đóng chặt.

Yuri hẳn là không ở nhà. Không khó để đoán được nơi cậu ấy đang ở.

Tôi bước lên cầu thang và mở khóa cửa chính.

Tôi bước vào. Không khí ẩm mốc. Điều này cho thấy rằng cả hai chúng tôi đã bỏ hoang căn hộ của mình khá lâu.

Tôi đẩy bật vài cánh cửa sổ. Cảm thấy khá hơn.

Tôi trở về phòng mình và ném chìa khóa lên bàn học.

Tôi kéo mở cánh cửa ban công. Không khí trong lành của buổi đêm.

Tôi tràn đầy niềm vui. Ai lại không cơ chứ?

Tôi ngồi xuống chiếc ghế dài và bật TV.

Tôi lướt qua các kênh. Không có gì thú vị trên truyền hình. Tôi chuyển sang bộ trò chơi điện tử và bắt đầu chơi trò chơi yêu thích của tôi. Tôi đã hoàn thành trò chơi với tất cả các nhân vật. Tôi thích thú với việc đẩy mọi thứ đến giới hạn và phá vỡ điểm số cao của chính mình.

Chơi chán, tôi lại tắt màn hình TV. Đến lúc đi tắm.

Tôi lấy quần áo và khăn tắm.

*Ding-Dong*

Chuông cửa? Ai nhỉ. Yuri quên chìa khóa sao?

Tôi đi dọc theo hành lang tối. Chỉ có ánh sáng từ ngọn đèn duy nhất trong phòng tôi. Tôi mở cánh cửa và thấy Jessica đang đứng đó.

Cô ấy mặc một áo khoác màu nâu sáng cùng chiếc quần sọt trắng.

"Chào Taeyeon." Cô ấy trông giống như đang suy nghĩ phải nói những gì.

Tôi mời cô ấy vào căn hộ để tránh cái lạnh ngoài trời đêm.

"Chào cậu. Chiện gì thế?" Tôi tò mò. Tôi hoàn toàn không đoán được những gì trong tâm trí cô ấy lúc này.

"Ừh.m.m.. Tớ đã cố gắng ngủ nhưng không thể." Tôi đợi cô ấy tiếp tục.

"Và u..m.m.. Tớ sợ, bởi bộ phim kinh dị chúng ta đã xem ban nãy. Tớ có thể ngủ lại đây đêm này được không?"

"Ồ, được chứ. Bây giờ tớ phải đi tắm nên cậu cứ tự nhiên như nhà mình nhé." Tôi dẫn cô ấy trở lại phòng của tôi. Tôi đóng cửa cửa phòng của mình lại và đi vào phòng tắm

Tôi không mong đợi cô ấy đưa ra yêu cầu như thế này. Đây đúng thật sự là ngày của tôi. Thật tuyệt vời.

**************************

Góc nhìn của Jessica 

[ Mốc thời gian : Ngay tiếp sau Chap 23 ]

Taeyeon vừa rời đi. Tôi lại ở một mình.

Cảm giác đối với cô ấy một thứ thuốc gây nghiện. Tôi từ từ bị làm cho mê mẩn. Một khoảnh khắc không có cô ấy cũng đủ gây cho tôi những triệu chứng vật vã như lúc thiếu thuốc.

Cảm giác lạc lõng. Tôi không biết phải làm gì.

Tôi trở về phòng. Tôi mở khóa cửa phòng ngủ, bước vào phòng và đóng cửa lại. Căn phòng tối om, màn cửa vẫn chưa đưa kéo lại.

Tôi ngồi xuống tựa lưng vào cánh cửa phòng.

Có quá nhiều thứ chạy qua đầu tôi lúc này. Một trong những thứ không ngừng lặp đi lặp lại đó chính là Taeyeon.

Ngay cả lần đầu tiên tôi bắt đầu đi chơi cùng Donghae, tôi cũng không nghĩ ngợi về anh ta nhiều như thế này.

Tôi chưa từng có thứ cảm xúc mãnh liệt dành cho một người nào đó như thế này từ trước đến giờ.

Tôi biết rằng mình không nên cho phép bản thân phải lòng cô ấy như thế.

Đi đến cuối đường thì chỉ có một điều. Đau.

Nó có thể là tôi bị đau. Cũng có thể là cô ấy. Và có thể là cả hai chúng tôi.

Lúc nãy, tôi gần như phó mặc cho bản năng. Tôi gần như đã thú nhận tình cảm của mình.

Ai có thể cưỡng lại được chứ? Cô ấy là điều khó cưỡng lại.

Tôi thực sự muốn sở hữu cô ấy. Tôi muốn biết cảm giác trong một mối quan hệ với người khác bên cạnh mối quan hệ với Donghae.

Tôi đã bị tước đoạt sự lựa chọn trước đó. Bây giờ tôi có thể quyết định nó.

Tôi thở dài. Tại sao lại khó khăn như vậy?

Tôi lấy khăn tắm và đi vào phòng tắm.

Tôi đụng phải Yoona và Yuri tại cửa phòng tắm. Tôi mỉm cười với họ.

Họ mỉm cười bẽn lẽn rồi vội vã trở lại phòng của Yoona.

Tôi khóa cửa phòng tắm. Cởi quần áo và bật vòi nước. Tôi đảm bảo rằng nó đã thật ấm trước khi bước vào đứng dưới làn nước.

Bằng cách nào đó điều này có tác dụng làm dịu đi mọi cảm giác. Thật thư giãn.

Tôi vẫn suy nghĩ đến Taeyeon.

Tôi ngâm mình trong bọt xà phòng và tự hỏi Taeyeon đang làm gì vào lúc này.

Nó dần dần trở thành một nỗi ám ảnh. Tôi biết rằng mình sẽ buông xuôi chịu thua vào một ngày nào đó, vậy tại sao không làm nó xảy ra ngay bây giờ?

Tôi rửa sạch bọt xà phòng.

Mọi người đều xứng đáng có một khởi đầu mới ở đâu đó. Tôi chỉ là có quá nhiều hành lý dư thừa vướng víu xung quanh. Nó sẽ là một cuộc hành trình mệt mỏi nhưng ít nhất tôi có thể nói rằng tôi đã cố gắng.

Lau khô và quấn khăn tắm quanh người.

Tôi bước ra khỏi vòi sen. Tấm gương mờ hơi nước. Tôi không thể nhìn thấy rõ hình ảnh phản chiếu của mình.

Mờ mịt giống như tương lai của tôi vậy.

Tôi không biết tương lai sẽ thế nào, nhưng ít ra thì tôi biết rằng sẽ có một tương lai ở đâu đó dù nó có là gì đi nữa; dù nó có cùng với bất cứ ai đi nữa.

Chap 25

Góc nhìn của Taeyeon

Tôi chỉ vừa tắm xong. Cảm giác thật thư thái. Tôi sẵn sàng để trở về phòng mình. Tôi tự hỏi liệu đêm nay sẽ diễn biến thế nào.

Tôi bước vào phòng. Jessica đang ngồi trên chiếc ghế dài. Chiếc áo khoác đã được cởi ra và treo lên phần tựa tay phía trái. Cô ấy đang chăm chú xem TV.

Cô ấy mặc chiếc áo hai dây màu hồng. Thật sự rất đẹp. Đôi vai trần của cô ấy đẹp đến phát điên.

Tôi nghĩ về cái đêm hôm ấy. Liệu mọi thứ có diễn ra như thế lần nữa?

Chia sẻ khoảnh khắc như thế trên giường, tôi không cần bất cứ điều gì hơn thế nữa. Mỗi khoảng khắc chúng tôi cùng nhau bây giờ cũng đủ làm tôi cảm thấy hạnh phúc vô cùng.

Tôi quyết định hong khô tóc bởi chúng tôi sẽ đi ngủ sớm. Jessica vẫn tiếp tục xem TV.

Làm khô tóc xong, tôi treo khăn lên móc đằng sau cánh cửa phòng ngủ của tôi. Đóng cửa lại.

Tôi không cảm giác sợ hãi khi phải ở một mình trong phòng cùng Jessica nữa. Tôi biết mình không phải là người duy nhất phải tự kiềm chế bản thân trong lúc này. Cô ấy cũng không thua gì tôi. Miễn sao tôi không phải người chủ động thì tất cả mọi thứ đều ổn cả.

Tôi ngồi xuống cạnh cô ấy trên chiếc ghế dài. Tôi dựa người ra sau một cách thoải mái.

"Dầu gội đầu cậu dùng có hương thơm thật đấy." Cô ấy quay sang tôi.

"Ồ, cảm ơn cậu." Tôi trả lời. Cô ấy bắt đầu luồn các ngón tay qua những lọn tóc của tôi.

"Nó cũng rất mượt mà nữa. Có lẽ tớ cũng nên chuyển sang dùng loại này." Cô ấy nói với một cách quyến rũ.

Cô ấy nhẹ nhàng cắn môi khi nói điều đó.

Cô ấy làm đầu gối tôi run rẩy. Rợn da gà. Phần đặc biệt hay nhất là cô ấy thậm chí còn không chạm vào tôi. Cô ấy chỉ mới chạm vào tóc tôi.

Cô ấy là chuẩn mực của sự chuyên nghiệp khi nói về khả năng quyến rũ. Tôi biết rằng đêm nay sẽ khác xa hoàn toàn với đêm hôm ấy.

Dù có thế nào tôi cũng phải che đậy cảm xúc của mình. Tôi không cho phép mình là người chủ động trong việc này.

Cô ấy chồm người về phía tôi. Cô ấy nhích lại gần hơn cổ tôi. Cô ấy hít vào một hơi thật sâu. Rồi từ từ thở ra.

"Thật sự nó rất thơm đấy. Tớ nhất định phải dùng nó." Toàn bộ thời gian, cô ấy làm nó có vẻ như một cuộc trò chuyện thân thiện giữa hai người bạn. Nhưng sâu thẳm nó là một điều khác.

Thành thật mà nói nếu ai đó nhìn chúng tôi lúc này, họ sẽ thực sự nghĩ rằng đây chỉ là một cuộc trò chuyện bình thường. Sự đụng chạm thể chất là cố ý nhưng cũng không rõ ràng.

Cô ấy đang gọi tôi. Đôi môi cô ấy mời gọi tôi. Tôi đoán là cô ấy muốn tôi là người chủ động tiến tới trước bởi cô ấy không chắc chắn lắm về tình cảm của tôi dành cho cô ấy như thế nào.

Tất nhiên đó chỉ là suy đoán. Nó không đảm bảo chắc chắn.

"Đi ngủ nào." Cô ấy nói với tôi rồi đứng lên. Trong khi làm điều đó cô ấy rất tinh tế kéo lấy tay tôi như thể nó chỉ là sự sượt nhẹ qua da trước khi buông tay tôi ra.

Mọi giác quan của tôi đã bị đẩy lên cao hết mức. Tôi như muốn ngất xỉu ngay lúc này. Cô ấy thật sự quá giỏi.

Tôi đã bị đẩy tới giới hạn của mình. Con thú trong tôi mỗi lúc mỗi thô bạo đập mạnh vào lồng thép kiên cố của sự kiềm chế. Các thanh thép đang rạn nứt từng chút từng chút một.

Nếu cô ấy cứ đẩy nó thêm nữa thì sẽ chỉ có một kết quả mà thôi. Cô ấy sẽ thuộc về tôi đêm nay.

Tôi muốn ngăn chặn điều đó xảy ra. Một khi cô ấy giải thoát phần đó của tôi. Thì thật sự sẽ không có gì ngăn lại được nữa.

Tôi tắt TV. Tôi đi ra phía ban công. Tôi đóng cửa ban công và khóa nó lại. Tôi kéo kín rèm cửa lại.

Tôi vẫn giữ cửa sổ để mở. Tôi kéo tấm rèm che ô cửa sổ. Tôi dành chút thời gian để trấn tĩnh bản thân. Trang phục của cô ấy thật sự chả giúp được gì.

Quần sọt thì quá ngắn. Cô ấy để lộ đôi vai trần quá nhiều. Tại sao cô ấy lại không mặc một chiếc áo thun nhỉ.

Cô ấy đang ngồi trên giường. Đôi chân bắt chéo đung đưa. Một đôi chân quyến rũ. Nó rất săn chắc và quyến rũ.

Tôi nói cô ấy đứng lên. Tôi kéo tấm trải giường sang một bên. Tôi mừng là mình sở hữu chiếc giường đơn nhưng nó thuộc loại siêu bự. Và cũng rất may mắn là tôi có hai chiếc gối.

Tôi đặt hai chiếc gối sát cạnh nhau.

"Cậu chọn chỗ đi." Tôi nói với cô ấy. Cô ấy chọn phía gần cửa ra vào và xa cửa sổ.

Cô ấy vùi mình vào tấm ra một cách thoải mái. Tôi bước ra cửa và tắt đèn. Tôi khóa cửa. Chỉ để đề phòng.

Căn phòng thật sự rất tốt. Tôi hơi loạng choạng khi tôi va vào thành giường. Tôi đưa tay ra để tìm nơi tựa vào. Và nó vô tình đáp ngay lên đùi của Jessica. Tôi không cần phải nhìn để nhận ra nó.

"Tớ xin lỗi." Tôi nói với cô ấy.

"Không sao. Tại sao cậu không men theo người tớ là lên giường thay vì cứ mò mẫm trong bóng tối." Cô ấy đề nghị.

Tôi cảm thấy đôi tay cô ấy kéo tay mình. Mất đi lợi thế về thị giác tôi đành phải dựa dẫm hoàn toàn vào xúc giác. Tôi đã cố gắng tìm kiếm khoảng trống bên cạnh cô ấy. Tôi đôi lần nhầm lẫn và chạm vào cô ấy. Tôi men theo cơ thể cô ấy. Cuối cùng thì cũng đến chỗ của tôi. Kéo tất cả rèm cửa thật sự là một lựa chọn sai lầm.

Tôi quyết định kéo màn cửa hé mở một chút. Tôi bước khỏi giường và kéo nó ra khoảng 2 inch.

Giờ thì đã có chút ánh sáng. Ánh trăng tốt hơn là không có chút ánh sáng nào cả.

Tôi quay người lại. Jessica đang quay mặt về phía tôi. Cô ấy nằm nghiêng qua một bên.

Tôi có thể nhìn thấy biểu hiện khao khát trên khuôn mặt cô ấy.

Tôi leo lên giường. Tôi kéo chăn lên đến ngực.

Tôi có thể cảm thấy hơi thở ấm áp phà vào ngay cổ tôi. Cô ấy dịch lại gần hơn.

Tôi cảm thấy một cảm giác ngứa ran lan rộng xuống cổ tôi.

Tôi không thể chịu đựng được nữa. Tôi cần phải cảnh báo cô ấy.

"Jessica ah." Tôi nói với một chút ngắt quãng. Tôi không thể tin được cô ấy đã ảnh hưởng đến việc thở của tôi và chúng tôi thậm chí chưa làm bất cứ điều gì cả.

Cô ấy dí khuôn mặt lại gần hơn.

"Ừ Taeyeon? Có chuyện gì sao?", tôi có thể cảm thấy hơi thở cô ấy phả vào gò má bên phải của tôi

"Nếu cậu còn đến gần tớ hơn nữa, tớ không thể đảm bảo chuyện gì sẽ xảy ra với cậu tối nay đâu đấy." Tôi nói bằng giọng run rẩy. Không phải vì sợ hãi.

Cô ấy không chú ý đến lời khuyên của tôi. Cô ấy lướt nhẹ những ngón tay qua đôi môi tôi.

Toàn bộ cơ thể tôi run lên.

Tôi không thể giữ nó được hơn nữa. Tôi chồm người qua phía cô ấy. Tôi ghim chặt đôi vai cô ấy xuống. Không còn lối thoát. Bụng của tôi cũng ép chặt lên bụng cô ấy.

Tôi chuẩn bị giáng đòn quyết định. Tôi sắp sửa thưởng thức đôi môi cô ấy. Ngay lúc đó cô ấy đặt một ngón tay lên môi tôi.

Tôi không còn đủ sự kiên nhẫn. Cô ấy đúng là thích trêu đùa mà.

"Chờ đã Taeyeon. Trước khi cậu tiếp tục tớ phải nhắc nhở cậu một điều rằng tớ đã có bạn trai và tớ không thể đảm bảo mối quan hệ của chúng ta sẽ được ưu tiên. Tớ có thể thích cậu nhưng điều đó không có nghĩa là chúng ta sẽ có một cái kết hạnh phúc bên nhau."

Tôi dịu dàng hôn lên ngón tay mảnh khảnh của cô ấy. Hai má tôi đã ửng đỏ.

"Hiểu. Tớ biết điều đó chứ. Tớ đâu phải con nít" Tôi không quan tâm những gì xảy ra. Tôi chỉ muốn hôn cô ấy.

Cô ấy lấy ngón tay đi. Tôi dịch về phía trước.

Đôi môi của chúng tôi chạm nhau. Lần đầu tiên. Cảm giác như tôi đang trôi bềnh bồng. Đôi môi của cô ấy rất mềm mại và mịn màng.

Không một ai trong chúng tôi là người dẫn dắt nụ hôn. Khá rõ ràng rằng cả hai chúng tôi hoàn toàn tuyệt vọng vì nhau.

Những khoảnh khắc đôi môi của chúng tôi chạm nhau, 1 phần 100 giây sau đó lưỡi của chúng ta được dịp vui đùa cùng nhau.

Tay tôi mơn dọc theo những đường cong kéo dài xuống eo cô ấy. Mịn màng làm sao.

Chúng tôi khóa chặt trong nụ hôn say mê và trong vòng tay nhau.

Cô ấy hôn rất tuyệt. Cô ấy là người tuyệt nhất cho đến lúc này.

Nó kích thích mọi giác quan của tôi và ngày càng nhiều hơn.

Cả hai chúng tôi đều cảm thấy việc thở thật khó khăn nhưng việc rời đôi môi của chúng tôi ra chỉ một giây thôi cũng là điều không thể lúc này.

Nếu mọi người không biết họ sẽ nghĩ chúng tôi như cặp song sinh bị dính chặt đôi môi lại với nhau.

Chúng tôi dành toàn bộ đêm khám phá cơ thể của nhau.

Chúng tôi đi tới những vùng đất mà không có ai khác đã từng đặt chân tới trước đây.

Tôi tuyên bố Jessica thuộc về tôi.

Chap 26

Góc nhìn của Taeyeon

Trời sáng. Những tia nắng mặt trời len lỏi qua các khe để hở của màn cửa.

Tôi với tay tới chiếc đồng hồ báo thức.

Tôi ngủ được 6 tiếng.

Jessica vẫn còn ngủ. Cánh tay cô ấy quấn quanh eo tôi. Cánh tay phải của tôi đặt dưới cổ cô ấy và bao quanh đôi vai trần của cô ấy.

Không thể tin được. Tôi không bao giờ nghĩ rằng Jessica sẽ ngủ bên cạnh tôi theo cách này.

Không quan trọng việc mối quan hệ của chúng tôi có chính thức hay không. Ít nhất thì cảm giác của chúng tôi dành cho nhau đều thật. Đêm chúng tôi ân ái cùng nhau cũng là thật.

Tôi rón rén đặt nụ hôn lên trán cô ấy. Tôi nâng niu cô ấy trong vòng tay. Tôi không muốn đánh thức cô ấy.

Tôi nghĩ về những gì diễn ra vào đêm trước. Nụ cười ngay lập tức hiện lên khuôn mặt tôi.

Tôi là người may mắn nhất trên trái đất này.

Tôi ôm cô ấy trong vòng tay khoảng chừng hơn mười lăm phút thì cô ấy khuấy nhẹ.

Tôi nhìn xuống. Cô ấy chớp mắt. Mỉm cười và rướn người trao tôi một nụ hôn.

"Chào buổi sáng.", thì thầm với đôi môi vẫn ép chặt vào môi tôi.

"Chào buổi sáng", tôi nói và vuốt ve gò má cô ấy.

Thức dậy mỗi sáng thế này thật là ngọt ngào biết bao.

Cả hai chúng tôi ôm ấp nhau. Không buồn nghĩ đến việc phải bước xuống khỏi giường. Vẫn cảm thấy chưa dành đủ thời gian cho nhau. Làm sao cho đủ cơ chứ?

Chúng tôi tận hưởng sự ấm áp lan toả từ cơ thể của nhau.

Điện thoại tôi reo. Tôi với tay tới nó mà vẫn không rời Jessica khỏi vòng tay tôi.

Yoona nhắn hỏi liệu tôi có muốn ăn trưa cùng nhóc ấy và Yuri không.

"Tình yêu của tớ. Yoona mời tớ đi ăn trưa cùng cô bé và Yuri. Cậu có muốn tham gia cùng không?"

Cô ấy nhìn tôi dịu dàng và lắc đầu.

"Tớ muốn dành thời gian riêng bên cậu nhiều hơn."

Tôi mỉm cười với phản ứng của cô ấy. Thật ngọt ngào khi biết rằng cô ấy muốn dành thời gian ở bên cạnh tôi.

Cô ấy ngồi thẳng dậy. Tôi lướt những ngón tay theo đường cong trên lưng cô ấy khi cô ấy cúi xuống và nhặt chiếc áo lên.

Cô ấy mặc nó vào và sau đó trườn lên phía trên người tôi.

"Dừng ngay những hành động táo bạo đó lại đi nhé." Cô ấy nói trong khi hôn tôi.

Với cả hai tay, tôi giữ chặt lấy eo cô ấy.

"Cậu sẽ làm gì nếu tớ vẫn tiếp tục làm thế hử?" Tôi nói và trao nụ hôn khác lên đôi môi cô ấy.

"Tớ sẽ làm thế này." Cô ấy nhẹ nhàng cắn môi tôi.

Cô ấy làm tôi mỉm cười lần nữa.

"Ngớ ngẩn." Tôi hôn cô ấy một lần nữa.

Cả hai chúng tôi ra khỏi giường.

Quấn chiếc chăn quanh eo, cô ấy bắt đầu đảo mắt nhìn quanh phòng.

"Cậu đang kiếm cái này à?" Tôi nói trong khi đong đưa chiếc quần short trắng của cô ấy. Tôi nhặt nó lên từ dưới gầm giường.

Cô ấy bước về phía tôi với bàn tay đưa thẳng về trước.

Tôi lắc đầu và giấu nó ra đằng sau lưng mình.

Cô ấy cau mày nhìn tôi và bĩu môi cùng một lúc.

Tôi dùng ngón trỏ tay trái nhịp nhịp lên môi mình.

Cô ấy tựa người về trước trao tôi một nụ hôn.

Cô ấy với tay ra sau lưng tôi để lấy quần short của cô ấy.

Tôi buông nó ra.

Tôi đặt cả hai tay mình lên eo cô ấy.

Chúng tôi bắt đầu cho một nụ hôn say đắm khác.

Tôi biết rằng không ai trong cả hai muốn dừng lại nhưng tôi buộc phải dừng lại.

"Chúng ta có cả đêm. Nào nhanh dùng bữa trưa rồi chuẩn bị đến lớp nữa."

Cô ấy gật đầu.

Cô ấy trao tôi nụ hôn phớt trên môi. Và lần nữa cô ấy cắn môi tôi.

"Đó là cho việc đùa giỡn với quần short của tớ."

Tôi không thể không mỉm cười.

Cô ấy mặc quần short vào trong khi tôi tìm kiếm bàn chải dự phòng mà tôi cất giữ trong trường hợp có khách đến.

Tôi luôn luôn chuẩn bị trước.

Tôi đưa nó cho cô ấy.

"Nhanh đi rửa mặt nào."

"Wow có vẻ như cậu luôn sẵn sàng cho những chuyến ngủ lại nhỉ."

Tôi cười bẽn lẽn và hôn lên má cô ấy.

"Giờ thì tớ chỉ luôn sẵn sàng mọi thứ cho cậu chứ không cho bất cứ ai khác."

Cô ấy đáp lại bằng một nụ hôn lên môi tôi.

Chúng tôi nhanh chóng chuẩn bị.

Chúng tôi xong xuôi cũng là ngay giữa trưa.

Tôi có tiết học trong 2 giờ nữa, còn cô ấy thì 3 giờ nữa.

"Cậu muốn ra ngoài ăn hay chúng ta tự chuẩn bị một ít thức ăn nào?" Tôi hỏi cô ấy.

"Với tớ thì cái nào cũng ổn cả. Chỉ để cậu biết tớ không giỏi nấu ăn đâu. Thứ duy nhất tớ làm tốt đó là món bánh kếp." Tôi cười lớn với câu nói của cô ấy.

"Tớ biết. Tớ vẫn nhớ những gì cậu đã nói với Yuri. Dù sao thì nó cũng không quan trọng. Tớ có thể nấu cho cả hai chúng ta." Tôi nắm tay cô ấy khi chúng tôi đi vào nhà bếp.

Ngay lúc đó tôi nghe thấy tiếng chìa khóa lạch cạch nơi cửa chính. Tôi nhanh chóng buông tay Jessica ngay đúng lúc đó.

Yuri và Yoona đi vào tay trong tay.

Tôi nhận ra rằng mình đã quên nhắn tin trả lời Yoona về lời mời ăn trưa.

"Ôi chào cặp đôi ngọt ngào!" Tôi nhanh chóng đánh lạc hướng sự chú ý của họ. Yuri đã nhìn tôi với ánh mắt 'Cậu lại làm cái quái gì đêm qua nữa thế?' còn Yoona thì 'Unnie nghĩ mình đang làm gì với Jessica unnie thế hả? Đó là người đã có bạn trai rồi đấy. Unnie muốn chịu tổn thương hay sao?'

Vâng, tôi là thiên tài về việc giải mã ý nghĩ của họ chỉ bằng cách đọc biểu hiện của họ. Tôi đã quen biết cả hai đủ lâu nên điều đó cũng không gì là khó khăn với tôi.

"Tớ đang định gọi cho hai người. Jessica và tớ dự định sẽ ăn trưa cùng nhau. Không muốn làm kì đà cản mũi cả hai. Muốn cả hai có thêm thời gian lãng mạn ở một mình với nhau thôi. Thế nào, ngọt ngào quá phải không?" Tôi trả lời với một chút gợi ý về thực tế.

"Ồ, ổn thôi. Hãy dùng bữa cùng nhau đi. Em không muốn unnie phàn nàn rằng bọn em bỏ rơi unnie bởi vì giờ bọn em là một cặp." Yoona nói trong khi xếp một số nguyên liệu cô nhóc đã mang theo từ căn hộ.

Tôi biết rằng cô nhóc không muốn tôi dành quá nhiều thời gian ở một mình với Jessica.

Nếu cô nhóc biết những gì chúng tôi đã làm. Quá muộn để có bất kì một sự tiếc nuối nào.

"Tuyệt. Thế đầu bếp tài năng Yoona sẽ chuẩn bị gì cho bữa ăn trưa hôm nay đây?" Tôi trêu.

"Cơm chiên kimchi" Yuri trả lời.

Tôi cười lớn. Có vẻ như món đặc biệt của Yoona là cơm chiên kimchi còn của Jessica là bánh kếp.

Ít nhất chúng tôi cũng có thức ăn.

"Tại sao lại cười thế hử Kim Taeyeon? Tốt hơn là nên vui mừng vì có người nấu ăn cho mình chứ?" Yoona nói trong khi chọc chọc vào một bên sườn tôi.

Tôi không chịu thua.. Tôi đáp trả và tiếp theo là cô nhóc chọc lét tôi.

"Yaaa yaaa em đã có bạn gái rồi đấy. Dừng mọi cử chỉ thân mật với unnie ngay nếu không Yuri sẽ ghen đó. ĐÚNG KHÔNG YURI!" Tôi nói giữa những tràng cười vì bị tấn công.

Yuri chỉ cười. Cậu ấy sẽ không ghen vì tôi.

Yoona kéo tôi về phía cô nhóc và ôm chầm lấy tôi.

"Yuri thậm chí còn không ghen nếu em làm thế này nữa kìa. Đúng không tình yêu?"

Yoona quay qua nhìn Yuri. Yuri gật đầu.

Cả hai người này đúng là thích bắt nạt tôi.

"Yaaaaaa thôi đùa giỡn đi và bắt đầu làm món cơm chiên kimchi của em ngay đi." Tôi vùng vẫy để tự giải thoát.

Tôi có thể đọc những biểu hiện trên khuôn mặt của Jessica rằng cô ấy không vui khi nhìn tôi trong vòng tay một cô gái khác.

Cô ấy đã biết Yuri và Yoona là một cặp nhưng vẫn giữ cảm giác ghen tuông đó ư.

Khá thú vị khi thấy cô ấy ghen như thế.

"Ồ, Jessica này. Cậu muốn mượn quyển sách đó của tớ đúng không? Theo tớ nhé, tớ sẽ lấy nó cho cậu." Tôi nói một cách tự nhiên. Tôi có thể thấy rằng cô ấy khá bối rối một lúc.

"Ok". là tất cả những gì cô ấy đáp lại.

Chúng tôi đi vào phòng. Tôi đóng cửa lại.

Tôi ôm chầm lấy cô ấy.

"Đừng ôm tớ. Cậu đi mà ôm Yoona, đầu bếp tài năng của cậu ấy." Cô ấy thì thầm trong khi vùng vẫy thoát khỏi vòng tay của tôi.

Chúng tôi không thể nói chuyện quá lớn vì sợ bị nghe thấy.

"Có người đang ghen với Yoona cơ đấy?" Tôi trêu.

Cô ấy đẩy tôi ra và đánh tôi. Đó chỉ là một cú đánh nhẹ. Tôi biết cô ấy không nỡ lòng nào đánh tôi quá đau được.

Cô ấy càng dễ thương hơn khi cô ấy ghen tuông.

"Cậu biết trong mắt tớ chỉ có mình cậu thôi mà." Tôi nhìn sâu vào mắt cô ấy.

Mỉm cười. Dỗ dành cô ấy thật khá dễ dàng.

Tôi cầm lấy một cuốn sách từ kệ. Tôi đưa nó cho cô ấy.

"Đây là cuốn sách mà cậu dự định sẽ mượn nó từ tớ. Giữ nó cẩn thận nhé. Đừng cho bất cứ ai chạm tay vào nó nhé." Tôi đặc biệt hướng dẫn.

"Ok, tớ sẽ không cho phép ai lại gần nó đâu. Tớ sẽ coi nó như là cậu vậy." Cô ấy ôm chặt cuốn sách vào ngực khi nói điều đó.

Tôi hôn lên môi cô ấy trước khi chúng tôi hướng ra phòng khách như hai người bạn bình thường.

Chap 27

Góc nhìn của Taeyeon

Chúng tôi bước ra phòng ăn, dư vị của nụ hôn vẫn còn đó.

Yoona đã xong công đoạn chiên cơm. Rất nhanh chóng vì cô nhóc đã chuẩn bị sẵn sàng mọi nguyên liệu.

Chúng tôi cùng với Yuri và Yoona ngồi xuống xung quanh bàn ăn. Có bốn chiếc ghế, mỗi bên hai cái đối diện nhau.

Yuri và Yoona đã cho cơm ra mỗi bát.

Chúng tôi bắt đầu ăn. Jessica đặt cuốn sách lên bàn.

"À, sách gì thế?" Yuri hỏi Jessica.

"Cuốn The Notebook của Nicholas Sparks. Nó khá hay." Tôi đã trả lời thay Jessica. Tôi dám chắc cô ấy chưa hề coi qua cái tiêu đề quyển sách lấy một lần. Điều đó sẽ làm lộ mọi việc.

Yuri cười nhếch môi đầy ngụ ý.

Tôi chắc chắn cậu ấy đã nắm bắt câu chuyện. Dù sao cũng không quan trọng miễn là Yoona vẫn chưa biết gì.

Yuri và Yoona bắt đầu đút nhau ăn mặc cho thực tế rằng họ có phần ăn riêng của mỗi người.

Tôi ghen tị. Họ có thể biểu lộ tình cảm cho nhau một cách công khai.

Tôi cũng nhận ra ánh mắt ghen tị của Jessica.

Tôi bí mật tìm kiếm bàn tay cô ấy. Chúng tôi nắm tay nhau một cách kín đáo dưới gầm bàn.

Cô ấy mỉm cười.

Như thế cũng đủ. Ít nhất, chúng tôi biết chúng tôi đang ở đây cạnh nhau. Ít nhất là giờ đây chúng tôi đã nhận ra tình cảm thực sự mà cả hai dành cho nhau.

Chúng tôi tiếp tục dùng bữa. May mắn cho hai chúng tôi, Yoona và Yuri quá say sưa trong thế giới của cả hai mà không để ý nhận ra chúng tôi bí mật nắm tay nhau như thế.

Khoảng 13h10 chúng tôi dùng xong bữa.

"Được rồi, tớ phải chuẩn bị đến lớp đây. Cám ơn bữa trưa nhé Yoona." Tôi nói khi nhảy xuống khỏi chiếc ghế cao.

"Tớ sẽ giúp dọn dẹp." Jessica nói với Yoona và Yuri.

Ba người họ bắt đầu dọn dẹp chén dĩa trong khi tôi quay trở lại phòng mình. Tôi tắm rửa một cách nhanh chóng và chộp lấy túi xách của mình.

Tôi bước ra ngoài phòng khách và nhận thấy rằng Jessica vẫn còn ở đây. Cô ấy đang lau khô chén dĩa và cất nó vào chạn.

"Cảm ơn Yoona về bữa ăn nhé. Unnie quay lại căn hộ đây vì còn tiết học lúc 3 giờ. Em có về cùng không?" Cô ấy hỏi Yoona.

Thật trùng hợp làm sao. Chúng tôi có thể rời đi cùng nhau.

"Không ạ. Em sẽ ở lại chơi với Yuri một chút nữa." Yoona trả lời.

"Ok, vậy chào nhé. Gặp em sau nhé." Jessica nói và đi ra cửa.

"Tớ cũng đến lớp đây. Tạm biệt." Tôi bước ra cùng với Jessica.

Tôi kéo cánh cửa lại và khóa nó.

Jessica rón rén trao tôi một nụ hôn rất nhanh trong lúc tôi khóa cửa.

Nụ hôn trước đó diễn ra cũng chưa lấu lắm nhưng tôi đã nhớ hương vị ngọt ngào của đôi môi cô ấy.

"Đi nào. Tớ sẽ đưa cậu về căn hộ của cậu trước khi đến lớp."

Chúng tôi bắt đầu đi bộ, khoảng cách giữa cả hai là rất gần nhưng chúng tôi không hề chạm vào nhau.

Đến căn hộ của cô ấy, tôi vẫn cùng cô ấy leo lên hết các bậc thang.

Cô ấy quay sang nhìn tôi.

"Cậu sẽ đến sau giờ học chứ?", cái cách cô ấy nói rất dễ thương. Nó làm cho tôi có cảm giác cô ấy rất cần tôi.

"Tớ sẽ xem xét." Tôi nói đùa.

Cô bĩu môi. Tôi nhe răng cười.

"Tất nhiên là tớ sẽ đến. Nhưng mà tớ vẫn chưa có số di động của cậu. Có thể cho tớ số không nhỉ?" Tôi đưa tay vào túi và lấy điện thoạt của mình ra.

"Tớ sẽ xem xét." Cô ấy trêu.

"Ồ được thôi, vậy tớ sẽ liên lạc với những cô gái khác." Tôi cố ý nói thế bởi tôi biết cô ấy sẽ ghen.

Và đúng như thế. Cô ấy đánh tôi và giật lấy điện thoại từ tay tôi. Cô ấy nhấn số và trả lại điện thoại cho tôi.

"Thế mới cô gái của tớ chứ. Gặp cậu sau nhé." Tôi nói và cười toe toét. Tôi không thể ngừng cười.

Tôi đi xuống cầu thang. Jessica vẫn đứng đó nhìn theo tôi. Tôi có thể thấy ánh mắt miễn cưỡng không muốn để tôi đi của cô ấy.

Đến giữa chừng thì tôi quay người lại và bước ngược trở lên.

Tôi đưa tay giữ lấy eo cô ấy và kéo về phía mình. Tôi trao cô ấy một cái ôm.

"Tớ sẽ nhớ cậu." Tôi âu yếm nói trước khi buông cô ấy ra và quay người đi, lần này là đi thật.

Cô ấy mỉm cười.

Trong khi đi bộ đến lớp, tôi quyết định gửi cho Jessica một tin nhắn.

Tôi lấy điện thoại ra và nhấn vào đó một vài từ và con số. Tôi nhấn nút 'Gửi'.

Tôi cười, một nụ cười rất ngạo mạn.

Tôi đến lớp học. Tôi đặt điện thoại ở chế độ im lặng và chọn cho mình chỗ ngồi. Lúc này có lẽ Jessica đang tắm và chuẩn bị cho tiết học của cô ấy.

Tôi tự hỏi cô ấy sẽ phản ứng ra sao khi đọc tin nhắn của tôi.

**************************

Góc nhìn của Jessica 

Taeyeon vừa rời khỏi để đến lớp. Tôi đã bắt đầu nhớ cô ấy. Thật lạ lẫm, tôi có cảm giác rất cần cô ấy ở bên cạnh.

Chúng tôi chỉ mới trải qua một đêm cùng nhau nhưng cảm thấy như chúng tôi đã biết nhau đã mười năm.

Như mọi cảm xúc của tôi đều phụ thuộc vào cô ấy. Đây là lần đầu tiên tôi có tình cảm đặc biệt mạnh mẽ đến thế.

Ngay lúc đó điện thoại di động tôi reo. Có phải Taeyeon?

Tôi nhìn nó. Không phải. Đó là Donghae.

Tin nhắn viết thế này.

'Tại sao em vẫn chưa gọi cho oppa?'

Tôi đi đến chỗ đặt điện thoại bàn và quay số của anh ta.

Tôi trò chuyện với anh ta một lúc. Tôi đã nói dối rằng tôi bận rộn với bài tập về nhà nên tôi thức dậy hơi trễ. Tôi lấy lý do rằng mình phải đến lớp sớm để gác máy.

Tin nhắn của anh ta đến thật không đúng lúc, nó phá hỏng một ngày rất tuyệt vời của tôi. Thật là phiền phức. Tôi ghét cái cách anh ta đòi hỏi mọi thứ.

Tin nhắn của anh ta nhắc tôi nhớ đến sự tồn tại của anh ta. Tôi cũng nhận mình đang trong tình thế nào. Tôi đang lừa dối Donghae.

Taeyeon và tôi là không chính thức. Tôi không thể công khai mối quan hệ này. Tôi nghĩ về gia đình của mình. Tôi nghĩ đến Krystal.

Tôi không thể để cho bố mẹ tôi biết được việc này. Họ sẽ rất tức giận.

Việc tôi có thể làm lúc này là chỉ tận hưởng mọi khoảnh khắc bên cạnh Taeyeon cho đến lúc kết thúc.

Tôi không mong đến ngày mọi thứ giữa chúng tôi sẽ kết thúc. Nhưng điều đó là không thể tránh khỏi.

Điện thoại của tôi reo lên lần nữa. Tôi cầm nó lên. Màn hình hiển thị số điện thoại lạ.

Tôi mở tin nhắn ra. Nó chỉ gồm số trang, số đoạn và kết thúc bằng tên 'Taeyeon'.

Tôi thấy khó hiểu. Tôi lưu số của Taeyeon lại. Tôi chỉ hiểu việc cô ấy để lại tên là để tôi có thể nhận ra tin nhắn này là do cô ấy gửi, nhưng còn số trang và số đoạn?

Tôi nhìn xuống đùi mình và tôi nhận ra cuốn sách ban nãy - 'The Notebook'.

Chẳng lẽ cô ấy bảo tôi đọc một đoạn nào đó trong cuốn sách này sao? Tôi lật mở cuốn sách đến ngay trang đánh số và dò tìm đoạn mà cô ấy nêu.

Tôi rà ngón tay của mình dọc theo trang giấy và dừng lại ngay đoạn nói rằng.

"Dù cho có chuyện gì xảy ra với chúng ta trong tương lai, mỗi ngày được ở cạnh em là ngày tuyệt vời nhất trong cuộc sống của tôi. Tôi sẽ mãi mãi thuộc về em."

Những lời này đến vào một thời điểm thật hoàn hảo. Nó làm rung động trái tim tôi.\

Chap 28

Góc nhìn của Taeyeon

Tiết học của tôi vừa kết thúc. Tôi bước ra khỏi lớp và thấy Yuri đang đứng đợi tôi. Lớp của cậu ấy cũng vừa kết thúc.

"Này Yuri, sao cậu chưa chạy về với Yoona nữa hả?" tôi hỏi đùa.

"Sao nào? Cậu đang định chạy về với Jessica giờ hử?" cậu ấy bắn trả ngay.

Tôi đã quyết định nên hay không nên nói với Yuri về chuyện của chúng tôi. Tôi quyết định là không.

Tôi không muốn cậu ấy phải khó xử khi phải chọn lựa giữa tôi và Yoona.

Ngoài ra, Jessica và tôi là không chính thức và có rất nhiều sự không chắc chắn. Cả tôi thậm chí không biết chúng tôi thật ra là gì với nhau nữa.

"Vậy là tối qua cô ấy đã qua đêm ở chỗ cậu hả?" Yuri tiếp tục.

"Ừ. Bọn tớ đi xem một bộ phim kinh dị vào buổi chiều và tối đó cô ấy bị ám ảnh và không thể ngủ được. Bọn tớ đã không làm bất cứ gì cả."

Yuri nhìn tôi với vẻ nghi ngờ.

Tôi cố giữ cho mình vẻ mặt điềm tĩnh.

"Được rồi, được rồi, tớ thừa nhận là bọn tớ ngày càng thân thiết với nhau hơn." Tôi nói bỏ qua các chi tiết khác.

"Đấy đấy, đó mới là cái mà tớ mong được nghe." Yuri nói và vỗ mạnh vào lưng tôi.

"Rồi cậu có nghĩ chuyện gì sẽ xảy ra giữa cả hai người không?" Yuri hỏi tò mò.

"Hừm, tớ cũng không biết. Giờ tớ chỉ biết tới đâu tính tới đó thui." Tôi trả lời thành thật.

Và thế chúng tôi ngừng nói về nó. Tôi và Yuri cùng đi bộ trở về căn hộ của bọn tôi.

"Tớ sẽ qua chỗ của Yoona để dùng bữa tối. Cậu có đi cùng không?" Yuri hỏi khi chúng tôi bước vào căn hộ.

Tôi nghĩ đến Jessica. Tôi đã lên kế hoạch dành thời gian riêng với cô ấy.

"Ồ không, cả hai cậu cứ tự nhiên đi. Tớ có một số việc phải làm nữa." Tôi từ chối bằng một cái cớ khá ngu ngốc.

"Thế thôi. Tớ sẽ dành phần rồi mang về cho cậu hen?" Yuri đề nghị.

"Không cần đâu. Tớ tự lo được mà." Tôi lịch sự từ chối lời đề nghị.

Yuri cất sách vở rồi nhanh chóng sang căn hộ của Yoona.

Tôi gửi cho Jessica một tin nhắn.

'Chào buổi tối cô gái xinh đẹp. Lớp học của tớ kết thúc rồi. Ghé qua chỗ tớ nhé?'

Tôi ngả lưng trên chiếc ghế dài của mình và chờ đợi tin nhắn trả lời. Đã 3 phút trôi qua mà điện thoại tôi vẫn yên ắng.

Tôi tự hỏi liệu Jessica có thấy tin nhắn của tôi.

Tôi đang định gọi điện cho cô ấy thì chuông cửa reo.

Tôi mở cửa thì bị bất ngờ bởi vòng tay siết chặt quanh người tôi, nó là từ Jessica.

Tôi loạng choạng, hơi ngả về sau. Cô ấy gần như ném cả cơ thể lên người tôi.

"Nào nào, từ từ nào. Cậu nhớ tớ nhiều đến thế cơ à?" Tôi nói trong lúc vẫn loay hoay để giữ thăng bằng.

"Tất nhiên rồi." Cô ấy trả lời kèm theo một nụ hôn nhẹ lên má tôi.

"Thế giờ cậu muốn ăn gì nào?" Tôi hỏi. Cô ấy vẫn bám chặt lên người tôi.

"Ăn Jajangmyeon nhé?" Cô ấy đề nghị. Cô ấy đã buông tôi ra nhưng nhanh chóng nắm chặt bàn tay tôi.

"Ok, chúng tôi đặt hàng nhanh nhé. Tớ không muốn nấu nướng gì lúc này cả." Tôi nói và nhắc điện thoại lên.

Tôi đặt một phần Jajangmyeon lớn cho cả hai chúng tôi dùng chung.

Trong khi chờ đợi thức ăn được mang đến, chúng tôi nắm tay nhau vào phòng riêng của tôi.

Jessica đẩy mở cánh cửa ban công và kéo tôi theo cùng. Cô ấy đã không rời tôi giây nào kể từ lúc cô ấy bước chân vào căn hộ.

Cô ấy dường như rất cần sự có mặt của tôi lúc này. Chúng tôi chỉ mới xa nhau 4 tiếng đồng hồ. Tôi tự hỏi đã có chuyện gì xảy ra trong khoảng thời gian đó.

Cô ấy kéo tay tôi bao quanh eo. Tôi siết chặt vòng tay tôi quanh cơ thể cô ấy, tôi ôm cô ấy từ phía sau. Cằm tôi nhẹ nhàng tì lên phía vai trái của cô ấy.

"Cậu đang bận tâm chuyện gì à?" Tôi hỏi dịu dàng.

Cô ấy mân mê chơi đùa với những ngón tay tôi.

Tôi không nói thêm gì cả. Tôi cho cô ấy thời gian cô ấy cần. Tôi không muốn ép cô ấy phải nói ra.

"Tớ thật không biết bắt đầu từ đâu." Cô ấy nói với giọng hơi chùn xuống.

"Không sao. Chậm thôi. Không cần vội. Cậu có thể nói cho tớ nghe bất kể khi nào cậu muốn." Tôi nói rồi ép nhẹ đôi môi mình lên má trái của cô ấy.

Cô ấy quay đầu qua và môi cô ấy thay cho vị trí gò má lúc nãy. Môi chúng tôi nhẹ nhàng chạm vào nhau.

"Cậu có biết rằng cậu quá đỗi ngọt ngào với tớ?" Cô nói trong khi từ từ kéo ra và nhìn vào mắt tôi.

"Tớ đang cố gắng để không quá chìm đắm vào tình yêu với cậu, nhưng cậu đang làm cho nó trở thành một việc không thể thực hiện được." Cô ấy cho biết, vẫn nhìn tôi đăm đăm.

"Tớ hiểu, tớ cũng có cùng cảm giác như thế." Đôi môi của chúng tôi một lần nữa lại dính chặt vào nhau ngay sau khi tôi hoàn thành câu nói của mình.

"Tớ muốn nói với cậu về chuyện của chúng ta. Tớ cần phải biết rằng liệu chúng ta có cùng chung quan điểm." Cô ấy nhìn đi chỗ khác.

Tôi biết điều này thật khó cho cô ấy. Đối với tôi đó là sự lựa chọn đơn giản: hẹn hò với một người con gái hay là không. Còn về phần cô ấy thì khác, cô ấy có thêm rất nhiều thứ khác để cân nhắc, xem xét.

"Ừ, hãy nói chuyện nào. Tớ sẵn sàng khi cậu cũng thế. Đừng lo lắng. Tớ là một người mạnh mẽ. Tớ sẽ luôn ủng hộ cậu." Tôi khuyến khích cô ấy hãy cứ thành thật với tôi. Tôi đoán là cô ấy đang lo lắng rằng những lời nói của cô ấy sẽ làm tổn thương tôi.

"Chuyện là, chúng ta đều biết tớ đã có bạn trai. Thành thật mà nói, tớ không thể nói rằng tớ hoàn toàn không còn yêu anh ta nữa. Tớ vẫn quan tâm đến anh ta nhưng cảm giác thì đã khác. Nói thật, tớ đã sống rất ngột ngạt trong vài năm qua. Tớ đã chịu đựng những kỳ vọng và cách cư xử vô lý của anh ta bởi vì tớ và anh ta đã trong mối quan hệ khá lâu. Tớ không muốn thấy mối quan hệ 6 năm với anh ta đổ sông đổ biển thế. Tớ quyết định học ở đây để có thể dành chút thời gian tạm xa anh ấy. Tớ đã nghĩ nó sẽ cải thiện mối quan hệ với anh ta và rằng tớ sẽ có cảm giác nhớ nhung. Thời gian đầu nó có hiệu quả nhưng mọi thứ hoàn toàn thay đổi khi tớ thấy cậu."

Tôi gật đầu, âm thầm thôi thúc cô ấy cứ tiếp tục. Tôi không muốn làm gián đoạn.

"Lần đầu tiên nhìn thấy cậu là khi cậu giúp đỡ cô gái ở căn hộ phía đối diện. Trông cậu lúc đó rất thu hút. Đó là lần đầu tiên trái tim tớ cảm nhận một cảm giác rất khác lạ. Tớ chưa từng nghĩ rằng mình sẽ có cảm giác như thế, đặc biệt là với một cô gái."

Tôi mỉm cười với những lời của Jessica. Tôi không thể ngờ được rằng cô ấy đã chú ý đến tôi ngay cả trước khi tôi gặp cô ấy.

"Sự thật là sức thu hút của cậu đối với tớ càng ngày càng lớn lên. Khi cậu giúp tớ làm bài luận, cậu hoàn toàn dồn cả tâm trí và còn rất thông minh nữa. Cậu có biết cậu là một người rất hoàn hảo không? Tớ bắt đầu muốn hiểu thêm về cậu và tự hỏi nó sẽ như thế nào khi cùng một người khác mà không phải là bạn trai của mình. Tớ chưa từng trong mối quan hệ với bất kì ai khác ngoài anh ta. Sự tò mò ngày càng tăng và sự khao khát muốn có cậu cũng tăng theo. Tớ đã nghĩ rằng cậu và Yoona là một cặp, tớ đã ghen tị. Khi tớ nhận ra sự thật về Yuri và Yoona, tớ đã quyết định chủ động tiến tới với cậu. Tớ đã suy nghĩ về điều đó rất lâu. Tớ không muốn làm tổn thương cậu.” giọng Jessica nhỏ dần.

"Đừng lo lắng. Tớ biết mình đang dấn thân vào chuyện gì mà." Tôi đảm bảo.

"Cha tớ là một người cổ hữu. Ông ấy thích bạn trai hiện tại của tớ. Ông ấy mong muốn tớ và anh ta kết hôn. Từ lâu, ông ấy đã đối xử với Donghae như con rể. Ngay cả khi tớ có chủ động chia tay với Donghae thì cha tớ sẽ cũng hoàn toàn đứng về phía anh ta. Cả hai người đó quá giống nhau về nhiều mặt. Họ luôn nắm quyền điều khiển mọi thứ. Tớ chưa từng dám có ý nghĩ chống lại ông ấy. Cậu không biết đâu, ông ấy thật sự rất đáng sợ khi nổi giận. Với mỗi sai lầm mà tớ và em tớ gây ra thì người phải hứng chịu thật ra là mẹ tớ. Đôi khi điều đó là thứ níu tớ lại. Tớ không muốn mẹ phải chịu đựng những cơn thịnh nộ của ông ấy nên tớ cố làm hết sức để là một đứa con gái hoàn hảo.”

Tôi có thể cảm nhận nỗi đau của cô ấy. Tôi biết đối với cô ấy nó rất khó khăn. Cha mẹ tôi thì luôn ủng hộ tôi. Tôi chưa bao giờ trải nghiệm cái cảm giác bị điều khiển như cái mà Jessica đang nói đến. Tôi thật sự là rất may mắn.

"Cậu phải hiểu rằng một ngày nào đó tớ sẽ phải rời xa cậu và lập gia đình?" Những lời đó cuối cùng cũng được cô ấy nói ra.

Ý nghĩ về việc cô ấy sẽ rời xa khỏi vòng tay của tôi làm tim tôi nhói đau.

"Tớ biết điều đó. Tớ không quan tâm. Cậu đã đọc câu trích dẫn trong cuốn sách rồi đúng không?" Tôi hỏi cô ấy.

Cô ấy gật đầu. Tôi phải chính miệng nói ra để cô ấy có thể hiểu được sự chân thành của tôi khi nhắn cho cô ấy tin nhắn đó.

"Dù cho có chuyện gì xảy ra với chúng ta trong tương lai, mỗi ngày được ở cạnh nhau là ngày tuyệt vời nhất trong cuộc sống của tớ. Tớ sẽ mãi mãi thuộc về cậu."

Cô ấy nắm lấy tay phải của tôi và đưa nó lên ngực cô ấy. Và rồi ép bàn tay tôi xuống để tôi có thể cảm nhận nhịp tim của cô ấy.

"Tớ ước gì cậu là một chàng trai. Nếu được thế thì tất cả mọi thứ sẽ rất hoàn hảo. Bỏ qua điều đó thì chắc chắn một điều rằng trái tim này của tớ sẽ luôn thuộc về cậu. Không một ai khác nữa cả."

"Đừng lo, tớ hiểu. Tớ sẽ chấp nhận bất cứ điều gì đến với mình. Hãy trân trọng từng khoảnh khắc mà chúng ta được ở cạnh nhau. Từng giây từng phút là rất quý giá. Tớ chỉ muốn cậu được hạnh phúc."

Đó là những lời nói chân thành từ trái tim tôi.

Chap 29

Góc nhìn của Taeyeon

Chuông cửa reo. Chắc đó là bữa tối của chúng tôi.

Tôi cầm theo ví và đi ra cùng Jessica.

Chúng tôi nắm tay nhau đi bộ ra phòng khách.

Chúng tôi không thể rời nhau. Mỗi khoảnh khắc là rất quý giá.

Tôi nhìn qua lỗ nhìn (gắn trên cửa) chỉ để chắc chắn rằng đó là người giao hàng.

Và đúng thế. Tôi mở cửa, trả tiền cho món mì và mang nó vào.

Jajangmyeon có mùi rất thơm. Nó làm tôi chảy nước miếng.

Tôi nuốt xuống. Tôi rất đói.

Chúng tôi bày ra dĩa. Đặt nó lên bàn ăn và ngồi xuống cạnh nhau.

Chúng tôi cầm đũa lên và bắt đầu ăn.

"Mì ngon quá đúng không?" Tôi nhìn và nói với Jessica.

Cô ấy quay sang nhìn tôi và bắt đầu cười khúc khích.

"Cậu cười gì thế?" Tôi cảm thấy khó hiểu.

"Nước sốt". Cô ấy nói trong khi vẫn còn cười.

Tôi nhận ra rằng nước sốt đen dính đầy quanh miệng mình. Chắc hẳn trông rất buồn cười.

Tôi đang định đưa tay lên lau miệng thì Jessica đã ngăn tôi lại.

"Tớ không cho phép cậu dùng tay để lau sạch nó." Cô ấy quả quyết

"Tuân lệnh, tớ sẽ đi lấy khăn giấy ngay." Tôi đứng dậy khỏi ghế.

Cô ấy giữ lấy tay tôi và ngăn không cho tôi dịch chuyển thêm bước nào.

Tôi nhìn cô ấy, nhướng lông mày thắc mắc.

Cô ấy nghiêng người về phía tôi.

"Tớ sẽ làm sạch giúp cậu." Cô ấy thì thầm.

Tôi đứng như bị đóng băng. Lưỡi cô ấy hướng đến môi tôi. Đầu lưỡi nhẹ nhàng chạm vào đôi môi tôi. Và di chuyển mượt mà quanh nó.

Và rồi chúng tôi kéo nhau vào một nụ hôn say mê.

Tôi chưa bao giờ cảm giác thích thú khi hôn ai đó như thế này cả. Nếu như có thể tôi nguyện dành từng giây chỉ làm một việc là hôn cô ấy.

Đang giữa nụ hôn thì bụng tôi gầm lên.

Chúng tôi phá ra cười.

"Bao tử của cậu đang chống đối kìa. Ăn tiếp thôi nào." Cô ấy nói khi cầm đũa lên.

"Tớ biết nhưng mà tớ khao khát cậu hơn." Tôi nói với nụ cười rộng.

"Ngớ ngẩn, tớ có chạy đi đằng nào đâu. Cậu có thể có tớ khi chúng ta ăn tối xong mà."

Cô ấy bắt đầu đút tôi ăn.

Tôi ăn vui vẻ. Tôi cảm thấy rất may mắn.

Sau khi dùng bữa xong, tôi để đĩa vào bồn rửa chén. Chúng tôi có nhiều thứ hay ho hơn để làm lúc này hơn là rửa chén dĩa.

Cả hai chúng tôi rửa miệng.

Tôi kéo cô ấy trở lại phòng của tôi.

Tôi đóng cửa lại và toan hôn cô ấy. Cô ấy ngăn tôi lại với ngón tay mảnh khảnh của mình. Có vẻ cô ấy rất thích thú khi làm thế.

"Chưa được. Cậu vẫn chưa tắm đấy." Cô ấy nói với vẻ trêu chọc.

"Awww, để sau đi mà." Tôi rên rỉ.

"Không được. Chúng ta phải tắm ngay bây giờ."

Mắt tôi sáng lên. Có phải cô ấy vừa mới nói chúng ta?

"Có hai gian tắm hoa sen trong phòng tắm đúng không ?" Cô ấy cố ý nói thêm.

"Đúng thế. Nhưng một cái dành cho Yuri còn tớ dùng cái còn lại." Tôi giải thích.

"Awwww... Thế tớ đoán chúng ta không còn cách nào khác rồi." Jessica giả vờ thất vọng.

Tôi thẩy cho cô ấy một chiếc khăn mới. Tôi lấy khăn và quần áo của mình.

Chúng tôi bước vào phòng tắm và khóa cửa phòng tắm chính lại.

Chúng tôi tận hưởng một tiếng đồng hồ trong ấy.

Khi xong, tôi đi ra và mặc quần áo.

Cô ấy bước ra với chiếc khăn quấn quanh người.

Ngay lúc đó có tiếng gõ cửa phòng tắm.

"Taeyeon ah, còn bao lâu nữa thì cậu mới ra hả? Nhanh lên nào."

Đó là tiếng của Yuri.

Tiếp theo là một giọng nói khác.

"Nào, Kim Taeyeon, nhanh lên, em cũng cần dùng phòng tắm nữa."

Đó là Yoona.

Jessica và tôi trao đổi ánh nhìn. Chúng tôi đang mắc kẹt trong phòng tắm.

"Yaaaaa để tớ yên nào. Tớ sẽ gọi các cậu khi nào tớ xong. Nếu em khẩn cấp thế thì quay trở lại căn hộ của mình mà dùng nhà vệ sinh!" Tôi hy vọng rằng họ sẽ trở về căn hộ Yoona.

"Đừng lèm bèm nữa. Chỉ cần nhanh lên một tí." Yoona la lên.

Tôi nghe thấy tiếng đóng cửa. Nghe như tiếng cửa phòng Yuri.

Tôi gom đống quần áo đang nằm trên sàn. Tôi ra hiệu trước cho Jessica ẩn người đằng sau cánh cửa.

Tôi rất rất nhẹ nhàng xoắn núm cửa cánh cửa phòng tắm. Tôi kéo nó hé mở vừa đủ để tôi kiểm tra xem nó có an toàn để Jessica có thể lẻn được ra ngoài.

Có vẻ như không có ai xung quanh. Tôi kéo cánh cửa mở ra. Tôi toan kéo Jessica ra ngoài thì Yoona xuất hiện ngay ngưỡng cửa. Cô nhóc đang cầm một ly nước trong tay.

"Cuối cùng unnie cũng xong." Cô nhóc đặt ly nước xuống và đi nhanh về phía nhà vệ sinh.

Nhịp tim tôi như đang chạy đua. Tôi hoảng loạn nhưng giữ vẻ mặt không chút xoay xuyển. Chứng minh một điều hữu ích rằng không bao giờ được mất bình tĩnh trong những tình huống như thế này. Tôi giữ cánh cửa. Tôi lấy tay huých nhẹ Jessica. Tôi đẩy cô ấy ra đằng sau cánh cửa.

Yoona đi thẳng vào phòng tắm. Tôi dịch chuyển đến che Jessica.

Cô nhóc đóng cánh cửa của phòng vệ sinh lại.

Suýt nữa thì lộ hết cả.

Tôi nắm tay Jessica và lao nhanh về phòng của tôi.

Đóng cửa lại, bàn tay chúng tôi đang run rẩy do lượng adrenaline tăng cao. Quả là một trải nghiệm khá rùng rợn.

Tôi kéo những tấm rèm cửa lại. Tay tôi vẫn còn run rẩy.

Jessica bước đến và kéo tôi xoay lại nhìn cô ấy.

Cô ấy trao tôi nụ hôn dài ngọt ngào. Nụ hôn ngọt ngào kéo dài thành một nụ hôn say đắm. Rồi nụ hôn say đắm kéo dài thành một đêm dài ân ái đầy yêu thương.

Và thời gian trôi qua như thế. Giờ đã là 11h đêm.

Tôi bước đến tủ quần áo và chọn một bộ cho Jessica.

Cô ấy đi tới trong khi quấn chiếc chăn quanh người. Tôi nhẹ nhàng đặt một nụ hôn lên vai trần của cô ấy.

Tôi đưa cho cô ấy chiếc áo thun và quần soóc.

Cô ấy thả tấm chăn rớt xuống và mặc quần áo vào. Cô ấy trông rất đáng yêu trong bộ quần áo của tôi.

Cô ấy nhặt tấm chăn lên và quay trở lại giường.

Tôi kéo rèm cửa sổ hé mở ra cho phép một chút ánh sáng len vào căn phòng.

Tôi đưa tay tắt những nguồn ánh sáng trong phòng.

Ánh trăng tinh khiết tràn ngập vào phòng qua cửa sổ.

Tôi mon men lên giường và nằm cạnh Jessica.

Cô ấy rúc đầu vào cổ tôi, choàng cánh tay phải ngang qua ngực và đặt bàn tay lên vai trái của tôi. Tôi đã choàng cánh tay phải mình ra sau cổ cô ấy với bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc cô ấy.

Chúng tôi tận hưởng cái ôm trong không gian im lặng.

Một cảm giác hạnh phúc khi có cô ấy ở bên cạnh.

Cô ấy là cô gái duy nhất làm tôi cảm thấy theo cách này.

Tôi muốn cam kết với cô ấy. Tôi muốn tận hưởng phần còn lại của cuộc đời mình cùng với cô ấy.

Tôi nhẹ nhàng hôn lên trán. Tôi giữ đôi môi nơi đó một lúc lâu.

Cô ấy xoa nhẹ đôi vai tôi.

Chúng tôi bày tỏ tình cảm dành cho nhau thông qua mỗi hành động.

Hơi thở của cô ấy đều và thoải mái hơn sau một lúc. Chắc hẳn cô ấy đã ngủ.

Tôi thì thầm gọi tên cô ấy.

"Jessica ..."

Phản ứng duy nhất tôi nhận được từ cô ấy là hơi thở nhẹ nhàng.

"Tớ yêu cậu." Tôi thì thầm.

Chap 30

Góc nhìn của Taeyeon

Tôi thức dậy bởi tiếng gõ cửa phòng tôi.

"Taeyeon ah, cậu có muốn ăn sáng cùng bọn tớ không?" Yuri nói to.

Tôi nhìn vào đồng hồ báo thức của mình. 8h30 sáng.

Tôi không có lớp học nào ngày hôm nay. Jessica thì có tiết học lúc 11h sáng.

"Cám ơn cậu Yuri. Nhưng các cậu cứ ăn đi. Tớ vẫn muốn ngủ thêm chút nữa." Tôi trả lời với giọng khàn khàn.

Jessica khuấy bởi tiếng ồn.

Cô ấy hôn lên cổ tôi và quay trở lại giấc ngủ.

Tôi ôm và kéo cô ấy lại gần hơn, rồi đôi mắt tôi cũng trĩu nặng.

***

Có tiếng nhạc reo không ngừng bên tai trái tôi. Đó là từ chiếc đồng hồ báo thức mà tôi đã đặt giờ vào tối hôm qua.

Tôi tắt chuông báo. Giờ là 9h30 và cũng là lúc Jessica phải thức dậy nếu cô ấy không muốn bị trễ giờ đến lớp.

Cô ấy vẫn còn ngủ.

"Đến lúc phải dậy rồi tình yêu à." Tôi nói và dùng chóp mũi cọ cọ vào mũi cô ấy.

Cô ấy chớp mắt vài cái và hôn lên chóp mũi của tôi.

"Chào buổi sáng".

Cái cách cô ấy chào buổi sáng nghe thật ngọt ngào đối với tôi.

Đó là một phần, một phần là cảm giác về sự hiện diện của cô ấy bên cạnh tôi nữa.

"Chào buổi sáng". Tôi hôn nhẹ lên đôi môi phía trước.

Tôi ngồi dậy và đặt cả hai chân xuống sàn.

Có một lực kéo lại nơi vạt áo của tôi.

“Đừng rời khỏi giường mà. Chúng ta không thể nằm ôm ấp một chút sao?"

Cô ấy rên rỉ kèm thèm một vài cái giật giật nơi gấu áo tôi.

"Công chúa ngớ ngẩn. Cậu sẽ bị trễ giờ đến lớp đấy."

"Hmphh" cô ấy buông tay phỏi gấu áo của tôi.

Tôi quay sang nhìn để thấy một cái bĩu môi.

Cô ấy kéo tấm chăn phủ qua tận đầu.

Nó làm cho tôi mỉm cười. Nhìu lúc cô ấy rất đáng yêu.

Ai có thể ngờ được một Jessica với thân hình quyến rũ và nóng bỏng cũng có khía cạnh đáng yêu như thế chứ. 

Tôi không chạm vào cô ấy cũng không cố gắng để dỗ dành cô ấy.

Tôi chỉ đứng dậy đi quanh giường và nói một cách thờ ơ.

"Ồ thế mà tớ đang tính sẽ tham gia lớp học của cậu bởi tớ không có tiết học nào hôm nay cả. Nhưng có vẻ như nó sẽ không thể xảy ra bởi có ai đó đang dỗi."

Cô ấy đá tung tấm chăn sang một bên và nhảy ra khỏi giường.

Lao thẳng về phía tôi và ôm chầm lấy tôi.

"Cậu là tuyệt nhất."

Nó làm tôi mỉm cười lần nữa. Tôi đã cười rất nhiều kể từ khi chúng tôi bắt đầu gặp gỡ nhau một cách không chính thức.

"Để tớ kiểm tra xem liệu Yuri có bên ngoài không. Như bình thường thì giờ này cậu ấy sẽ không còn ở nhà đâu. Cậu ấy có lớp lúc 9h30. Nhưng cứ cẩn thận còn hơn phải hối tiếc đúng không." Tôi nói.

Tôi đi ra khỏi phòng và kéo cửa đóng lại ngay sau lưng.

Tôi đi một vòng căn hộ. Không có dấu hiệu của bất cứ ai. Tôi đi vào nhà bếp. Không có bất cứ chén dĩa nào trong bồn rửa chén cả.

Tôi quay trở lại nơi ngưỡng cửa. Cửa phòng Yuri đang đóng. Tôi gõ vài cái.

Tôi toan quay lưng bỏ đi thì cảm thấy một luồng gió từ cánh cửa được kéo mở ra phía sau lưng tôi.

Tôi đứng đơ người ra.

"Nếu unnie đang tìm Yuri thì unnie ấy đã đến lớp rồi?" Tôi có thể nhận ra giọng nói này ở bất cứ đâu. Tôi lớn lên cùng với giọng nói ấy.

Yoona vẫn còn trong phòng của Yuri.

Tôi quay người lại.

"Oh yeah, unnie chỉ muốn hỏi cậu ấy còn chừa gì lại từ bữa sáng không. Quên mất rằng cậu ấy có tiết học sớm sáng nay. Còn em không đến lớp à?" Tôi thăm dò. Tôi muốn biết Yoona sẽ ở lại đây trong bao lâu.

"À, lớp của em bắt đầu lúc 1h30 chiều. Yuri sẽ về lúc 12h và ăn trưa cùng em trước khi cả hai bọn em đến trường cùng nhau. Unnie tham gia cùng chứ?"

"Ồ không, ổn cả mà. Cả hai người có thể có bữa trưa lãng mạn cùng nhau." Tôi diễn xuất một cách tinh nghịch.

Yoona chọc vào trán tôi.

"Đừng nói vớ vẩn như thế. Dù sao nếu unnie đang đói, em sẽ làm bữa sáng cho nhé." Yoona đề nghị.

Chúng tôi luôn quan tâm chăm sóc cho nhau từ khi còn là những đứa trẻ. Mọi người luôn nhầm tưởng chúng tôi là một đôi.

Chúng tôi quá gần gũi với nhau.

Bạn gái cũ của tôi luôn ghen tị với Yoona và bạn gái cũ của cô bé thì lại ghen tị với tôi.

Chúng tôi thấy nó cực kỳ thú vị bởi chúng sẽ không kéo dài qua nổi nụ hôn đầu tiên.

Những mối quan hệ của Yoona luôn kết thúc bởi vì bạn gái của cô nhóc quá ghen tuông và sở hữu. Yoona là người có lý trí nên cô bé hiếm khi chịu thua với những hành động phản đối vô lý của họ về việc cô bé quá gần gũi với tôi. Thực tế, khi họ càng phản đối thì cô nhóc có thiên hướng cư xử thân mật hơn với tôi.

Tôi mừng rằng Yuri và Yoona thành đôi. Tôi quá thân thiết với Yuri để biết một điều rằng cậu ấy sẽ ít có khả năng ghen với tôi. Tôi đoán rằng mối quan hệ giữa Yuri và Yoona sẽ tồn tại lâu hơn các mối quan hệ trước đây của họ với các cô gái khác.

Họ dường như có một sự hiểu biết lẫn nhau. Ít nhất, Yuri dường như rất quan tâm đến cô bé. Đó là cái mà tôi định nghĩa là cặp đôi hoàn hảo.

Bây giờ trở lại vấn đề trước mắt. Jessica bị mắc kẹt. Một lần nữa.

Tôi chìm sâu vào những suy nghĩ. Tôi phải lén đưa Jessica ra khỏi căn hộ.

“Nàyyyy, em đang chờ đây. Unnie có muốn ăn sáng hay là không?" Yoona nói tỏ vẻ thiếu kiên nhẫn.

"Ồ không cần đâu. Unnie sẽ đến thư viện và sẽ mua một chút đồ ăn nhẹ trên đường đến đó." Tôi nói khi quay người trở về phòng của mình.

"Kim Taeyeon. Có chắc là unnie không đang mưu tính chuyện gì khác không đấy?" Yoona nói với giọng nghi ngờ.

Như tôi đã nói. Chúng tôi rất thân thiết. Chúng tôi hiểu quá rõ về nhau nên thật khó để giữ bí mật gì đó với nhau.

Tôi có một bí mật và nó là một cái rất rất lớn.

Yoona chắc chắn sẽ gọi tôi là kẻ ngu ngốc và ngớ ngẩn nếu cô bé biết những gì đang diễn ra. Cô nhóc đương nhiên sẽ vẫn đứng về phía tôi mặc cho sự phản đối mạnh mẽ của cô nhóc.

"Mưu tính gì chứ? Làm thế nào để thống trị Thế Giới hử?" Tôi nói với giọng mỉa mai nhất.

"Không. Mưu tính làm thế nào để chiếm lấy trái tim của Jessica." Câu nói của cô bé rất sát với sự thật rồi.

Tôi đang trong quá trình thực hiện điều đó đây.

"Em biết cả hai người đã dành thời gian bên cạnh nhau. Em cũng biết rằng unnie ấy đã ở đây tối qua." Tim tôi đập nhanh lên khi Yoona nói điều đó.

Cô nhóc đã nhìn thấy Jessica lúc trong phòng tắm ư?

Tôi cảm thấy như đang cheo leo nơi vách núi.

Tôi tự hỏi có nên thú nhận hay không. Và làm thế nào để giải thích mọi thứ với cô bé.

Yoona sẽ rất ghét việc tôi nói dối cô bé. Cô bé cũng rất ghét những người lừa dối. Chúng tôi đang làm cả hai điều đó.

Tôi lo sợ về cách cô bé sẽ đối xử với Jessica khi phát hiện ra sự thật. Tôi sợ rằng cô nhóc sẽ phán xét Jessica.

"Ai mà lại ăn Jajangmyeon với hai đôi đũa hả? Unnie nghĩ em ngớ ngẩn đến thế sao." Tôi thả lỏng với câu nói của cô nhóc.

"Rất thông minh. Jessica đã đến cùng ăn tối với unnie. Chỉ là một bữa ăn tối giữa những người bạn thôi. Unnie biết cô ấy đã có bạn trai, được chưa. Thôi lo lắng đi."

"Em chỉ không muốn thấy unnie bị tổn thương." Yoona nói chân thành.

"Đừng lo lắng Yoona ah, unnie biết mình đang làm gì mà." Tôi cam đoan với cô bé. Hơn nữa tôi đã dính vào quá sâu. Không phải là lúc để hối tiếc.

Jessica chắc chắn đã được nghe cuộc đối thoại của chúng tôi. Tôi không muốn cô ấy nghe được bất cứ điều gì quá tiêu cực. Không phải là cô ấy không có những vấn đề riêng để lo lắng.

"Được rồi, trở vào phòng của Yuri và tiếp lục công việc mà em đang làm đi. Unnie sẽ đi ra ngoài sớm." Tôi đẩy cô bé trở lại vào phòng của Yuri.

Tôi quay trở về phòng riêng của mình.

Jessica đang ngồi trên giường. Cô ấy có vẻ không được vui.

Tôi đưa mắt nhìn chiếc đồng hồ nhỏ ở cạnh giường. Nó chỉ 9h42.

"Tại sao người yêu của tớ trông nhăn nhó thế?" Tôi đi đến và nghiêng cằm cô ấy lên để cô ấy nhìn vào tôi.

Cô ấy quay đi.

"Tớ không muốn làm tổn thương cậu. Tớ không muốn trở thành người mang nỗi đau đến cho cậu." Đôi mắt của Jessica có những tia đỏ. Có vẻ như cô ấy sắp khóc.

Những từ của Yoona đã có tác động đến cô ấy.

Tôi đứng trước mặt cô ấy. Tôi kéo cô ấy về phía mình. Đầu cô ấy tiếp xúc nơi vùng bụng của tôi. Tôi vuốt ve mái tóc của cô ấy.

"Thôi nói những điều vớ vẩn như thế đi nào. Tớ đã nói nhiều lần với cậu rồi mà, tớ biết mình đang làm gì. Đừng lo lắng. Tớ được làm bằng thép đấy. Tớ không dễ dàng bị tổn thương thế đâu. Chỉ cần tận hưởng mọi khoảnh khắc được cạnh nhau được không nào? Đừng phí thời gian lo lắng về những thứ mà chúng ta không thể thay đổi được. Mỗi giây phút đều rất quý giá." Tôi thì thầm.

Cô ấy đứng lên và ôm chầm lấy tôi, rất rất chặt.

"Ok, tớ sẽ trân trọng từng giây phút chúng ta được ở cạnh nhau."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro