My Wife 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

FAKE WIFE ?

"Tôi thật lòng xin lỗi nhưng chúng tôi đã tuyển được người thích hợp cho vị trí mà cô dự tuyển, nhưng cô vẫn có thể điền vào đơn xin việc và để nó lại đây. Chúng tôi sẽ gọi cho cô sớm nhất có thể khi có công việc thích hợp."

Jessica rên rỉ, tuyệt vọng ngồi xuống 1 chiếc ghế dài được đặt ở gần đó. Cô đã đến 3 nơi được đánh dấu nhưng chẳng có nơi nào chịu nhận cô chỉ bởi cái lí do đáng ghét họ đã tuyển được người. Cáu tiết, Jessica tựa người vào chiếc ghế rồi lại tiếp tục thở dài với đôi mắt nhắm chặt. Một lúc sau, ánh mắt trời chiếu thẳng vào người khiến cô phải lấy tay trái che đi đôi mắt của mình.

"Xin lỗi, liệu tôi có thể ngồi đây không ?"

Chẳng buồn mở mắt, Jessica chỉ nhẹ gật đầu ra chiều đồng ý.

"Hôm nay quả là 1 ngày đẹp trời nhỉ ?" Người lạ mặt hỏi Jessica.

"Mmm." Jessica đáp lại trong khi tay vẫn đặt trên mắt.

"Một ngày vất vả à?"

"Mmm."

"Cô có cần 1 công việc không, cô gái?" Người ấy lại lên tiếng hỏi, giọng nói nghe khá nghiêm túc, Jessica giật nảy mình, mắt mở to nhìn người bên cạnh.

"Xin lỗi ?"

Cô gái nở nụ cười ấm áp với Jessica và đưa ra 1 tấm danh thiếp. "Công ty của tôi đang cần tuyển người. Đây là công việc không đòi hỏi nhiều về kinh nghiệm. Nếu cô cảm thấy hứng thú thì hãy đến công ty vào khoảng 5 giờ chiều nhé. Gặp lại cô sau, cô ... Mmm .. ?"

"Jess...Sooyeon."

"Ah ... Hy vọng sẽ được gặp cô ở đó, cô Sooyeon." Cô gái mỉm cười rạng rỡ rồi chào tạm biệt .

Jessica mỉm cười đáp lại rồi thở phào nhẹ nhõm ngay khi người ấy quay đi. Cô cầm tấm danh thiếp lên rồi trợn tròn mắt nhìn nó.

"Tập đoàn Kwon" Cô cười khẩy rồi vò nát tấm thẻ, thẳng tay ném nó xuống mặt đất. "Cái người đó hẳn đã nghĩ mình là đứa đại ngốc vì mái tóc vàng này. Thật không thể tưởng tượng nổi, chẳng có cái công việc quái nào như thế này mà không đòi hỏi kinh nghiệm, à mà không, công việc không mấy đứng đắn thì còn có khả năng. Hôm nay quả là ngày tồi tệ với mình mà" Cô lầm bầm rồi đứng dậy. "Có lẽ mình phải đi quét dọn nhà vệ sinh thôi". Jessica rùng mình, cảm giác ghê sợ len lỏi khi nghĩ đến cái viễn cảnh mình phải đi dọn dẹp những thứ kinh khủng ấy.

.......................................................

"Chúng ta phải làm gì vậy giờ ?!" Yuri lên tiếng, "Chúng ta đã chẳng thể tìm được ai từ 9 giờ. Làm ơn hãy nói với tớ rằng cậu còn có kế hoạch dự trù đi."

Taeyeon khẽ nhếch môi vẽ lên 1 nụ cười ngốc nghếch trong khi vẫn không ngừng đùa nghịch với cái muỗng trong tay.

"Bình tĩnh đi Yul, chúng ta sẽ tìm đươc ai đó trong hôm nay thôi mà. Chính vì thế hãy lo mà ăn cho xong đi, tớ biết là cậu rất đói."

Taeyeon nói trong khi miệng không ngừng nhai ngấu nghiến thức ăn. Yuri lầm bầm rồi uể oải tụt người thấp hơn.

"Ăn đi" Taeyeon cầm muỗng của Yuri lên rồi đưa nó về phía cô gái đang nhăn nhó ấy.

"Đừng hành động như trẻ con nữa, tớ đã nói với cậu là chúng ta sẽ tìm được 1 người trước khi hết ngày mà. Giờ thì ăn đi."

Vẫn giữ khuôn mặt cau có, Yuri ngồi thẳng dậy rồi giật phắt cái muỗng từ tay Taeyeon. Múc 1 thìa cơm, ngay khi cô đưa nó đến miệng thì lại thở dài lần nữa và rên rỉ trong thất vọng. Cô đặt chiếc muỗng xuống bàn rồi túm lấy cổ áo của Taeyeon. "Taeyeon, tại sao cậu lại vui vẻ đến thế ?! Nói cho tớ biết cậu đang nghĩ cái quái gì trong đầu vậy!"

"Tớ nói bình tĩnh đi." Taeyeon thản nhiên đáp trả, gỡ tay Yuri ra khỏi cổ áo mình. "Hãy đợi và nhìn xem. Như tớ đã nói, chúng ta sẽ tìm được 1 cô vợ cho cậu trước khi hết ngày."

"Thức ănnnnnnnn ! Ai đó từ phía sau lưng hét lên ngay khi cô ấy ngồi xuống bên cạnh Taeyeon, nhìn chằm chằm vào mấy đĩa thức ăn trước mặt cô. Taeyeon bật cười khúc khích trước hành động của cô gái.

"Yah, Choi Sooyoung, ngừng ngay việc nhìn vào đồ ăn của tụi tớ như thế đi." Yuri người hoàn toàn không có tâm trạng gây chiến với cô bạn skin skin của mình, lên tiếng.

"Có chuyện gì với cậu ấy vậy ?" Sooyoung huých nhẹ cô gái thấp người ngồi cạnh mình. Taeyeon nhún vai và mỉm cười."Cậu biết rõ Yuri mà, cậu ấy hơi có vấn đề về thần kinh."

"KIM TAEYEON! CẬU MUỐN CHẾT ĐẤY À ?!"

Sooyoung cười khúc khích khi nhìn Taeyeon vẫy vẫy tay trước mặt cô, cùng với nụ cười lố lắng hiện hữu trên môi " Tất nhiên là không rồi, tớ vẫn còn muốn kết hôn rồi mới yên phận mà ra đi chứ."

"Aishh...Hai người thật là quá lắm." Yuri rít lên rồi quay lại với bữa ăn của mình.

Trong khi Yuri còn mải mê với công việc của mình,Taeyeon và Sooyoung nhìn nhau rồi cùng gật đầu 1 cách đầy bí ẩn.

"Tóc vàng." Sooyoung thì thầm chỉ để mình Taeyeon nghe được những gì cô nói.

"Được đấy." Taeyeon mỉm cười, cô gắng nói thật nhỏ.

"Yah! Hai cậu đang thì thầm và cười cái khỉ gì thế?" OHHH!! OMG!" Yuri hoảng hốt siết chặt nắm tay :"Đừng nói với tớ là ..."

"Nói cậu cái gì cơ ?" Sooyoung và Taeyeon hỏi cùng 1 lúc.

"Đó là ... 2 cậu ..." Cô ngập ngừng, "đang quen nhau!"

"Eww không cóooooooooo !" Cả Sooyoung và Tayeon lại đồng thanh nói và gương mặt thì tỏ vẻ ghê sợ, điều đó đã khiến Yuri cười sặc sụa, khuấy động bầu không gian yên tĩnh của nhà hàng.

----------------------------------------------

Jessica lau mép miệng bằng mu bàn tay và ngồi lại dưới bóng râm của cái cây đại thụ. Lúc này đây, cô cảm thấy vô cùng tuyệt vọng. Cô biết rằng bản thân chẳng thể chịu đựng thêm được cái công việc hèn mọn này, cô đã nghĩ rằng mình sẽ thử 1 lần bởi lẽ chẳng còn 1 cơ hội nào nữa nhưng ... Ban đầu thì mọi chuyện còn có vẻ ổn ... nhưng cho đến khi cô phải dọn bãi chiến trường của người thứ 2 thì ... chính là lúc cô chạy vụt ra ngoài, tay ôm chặt lấy miệng, để rồi nôn thốc ngay phía sau cái cây mà cô đang đứng lúc này. Thở dài thườn thượt, cô lê từng bước chân về phòng trọ với sự thất vọng đè nặng đôi vai .

Jessica thả mình xuống giường, nằm sấp lại. Bất thình lình, bụng cô bắt đầu kêu gào. Cô ôm chặt lấy nó bằng cánh tay phải và để tâm trí trôi dạt về miền cực lạc.

"Tưởng tượng mình đang ở 1 buổi buffet nơi mà có thể xơi tất tần tật mọi thứ. Hamburger ... bánh gạo cay ... trái cây ..." Jessica lẩm bẩm."Aigoo!" Cô lăn lộn trên giường trong khi tay vẫn ôm chặt lấy cái bụng đang kêu réo ầm ĩ của mình. "Nó chẳng hiệu nghiệm chút nào. Mình cần thức ăn!" Lăn xuống giường, cô tiến đến cái tủ lạnh mini. Cau mày ... cô nhận ra nó ... trống rổng. "Bình tĩnh! Hãy bình tĩnh, hãy để tâm trí thoát khỏi cơn đói bụng này. Chỉ cần xem 1 vài chương trình TV và rồi ngủ thiếp đi. Mọi chuyện sẽ lại tốt đẹp ngay khi mình tỉnh dậy."

Lại 1 lần nữa, Jessica trở lại với cái giường quen thuộc và ngồi xuống. Cô với tay lấy cái điều khiển và bắt đầu bật TV lên.

Tin tức trong ngày : Hôm nay tại trụ sở tập đoàn Kwon đã có ít nhất khoảng hơn 22.000 người, rất nhiều bạn trẻ tập trung trước lối ra vào của trụ sở từ 6 giờ sáng và đến tận lúc này vẫn đang có người tiếp tục đợi. Xem ra tập đoàn Kwon đang thật sự cần tuyển dụng người làm. Nhưng là cho vị trí nào ? Chúng tôi vẫn chưa thể nói được gì. Chúng tôi sẽ gửi đến cho quý vị những thông tin mới nhất vào 8 giờ tối nay. Đây là bản tin từ kí giả Kim Hyoyeon.

"Chờ đã ... Tập đoàn Kwon ... Mình đã nghe cái tên này ở đâu nhỉ ? OMG!" Jessica cắn móng tay. "Không thể là nó được!" Jessica nhìn cái đồng hồ lớn treo trên tường "Mình vẫn còn thời gian."

------------------------------------------------

"Xin chào tên tôi là Park Jae-"

"NEXT." Taeyeon la lên.

"Xin chào, tên tôi là Seohyun."

Yuri quay đầu qua nhìn Taeyeon, mắt mở to và thì thầm, "Cô ấy, cô ấy, chính là cô ấy ..."

"Tớ sẽ nói cho cậu cô ấy có phải vợ cậu hay không." Taeyeon trả lời và đẩy ghế đứng dậy. Cô tiến gần đến cô gái tên Seohyun, đi 1 vòng quanh cô ấy. "Cô bao nhiêu tuổi rồi ?"

"Tôi 20 rồi." Seohyun lắp bắp.

"Hmmm ... Cô còn trẻ quá. Tại sao cô lại muốn trở thành 1 nhân viên của tập đoàn Kwon ? Cô có nghĩ rằng mình thích hợp với công việc này không ? Cô có nghĩ mình sẽ làm tốt như ở nhà không ? Cô có -"

"Tôi-tôi xin lỗi." Seohyun cắt ngang lời Taeyeon rồi bật khóc, vụt chạy ra ngoài mà chẳng nói câu gì.

"Cô ấy không phải là người đó." Taeyeon kêu lên rồi quay trở lại với cái ghế của mình.

"Aigoo ... Taeyeon ah, cậu không thể dễ chịu hơn với họ 1 chút sao ? Cậu làm tất cả bọn họ sợ chết khiếp chỉ vì giọng nói đáng sợ và nét mặt thì ... cậu nhìn xem ... cứ như muốn ăn tươi nuốt sống con nhà người ta ấy."

"Cậu biết đấy, tớ chỉ đang cố tìm người tốt nhất thôi mà."

"Tớ biếttt .... nhưng ...khỉ thật ... đã 5 giờ rồi"

"Đừng lo chúng ta vẫn còn hơn 30 phút nữa. Tớ chắc rằng người đó sẽ xuất hiện và chúng ta vì vẫn còn cả 1 hàng dài những người đang đợi kia mà." Taeyeon nói rồi ấn nút bộ đàm, :"Nicole, còn bao nhiêu người nữa vẫn đang đợi ?"

"Không còn 1 ai"

"Cảm ơn thông tin của cô, Nicole, và nếu có ai đó đến để phỏng vấn, hãy cho họ vào đây." Taeyeon thả ngón tay ra khỏi cái nút và chìm chằm chằm vào Yuri.

"Chúng ta phải làm gì bây giờ đây ?" Yuri bắt đầu hoảng loạn. "Tớ thật bất hạnh! Taeyeon ! Thật bất hạnhhhh"

Taeyeon không thể nhịn cười trước sự sợ hãi của Yuri. Cô giữ chặt 2 vai Yuri nhằm khiến cô ấy bình tĩnh hơn, mỉm cười, "Bình tĩnh nào, như tớ đã nói, chúng ta vẫn còn thời gian. Tớ hứa với cậu chúng ta sẽ tìm được 1 người. Giờ thì hãy hít thở thật sâu và thư giãn đi."

Yuri gật đầu và làm theo những gì Taeyeon bảo.

----------------------------------------------------

Jessica lấy tay lau đi những giọt mồ hôi lấm tấm trên trán, cố gắng lấy lại nhịp thở. "Xin lỗi, buổi phỏng vấn vẫn còn tiếp tục chứ?"

Jessica hỏi cô nhân viên ngồi phía sau quầy.

Cô gái ngước lên nhìn Jessica, "Xin lỗi, buổi phóng vấn đã kết thúc rồi." Cô gái từ tốn trả lời.

"Cảm ơn cô," Jessica cau mày, cuối đầu chào cô nhân viên rồi quay lưng bước đi.

"Chờ đã." Cô gái gọi với theo. Jessica vội xoay người lại. "Vâng ?"

"Cô vẫn có thể tiến hành buổi phỏng vấn."

Jessica bối rối nghiêng đầu."Sao cơ ạ ?"

"Sếp của tôi nói rằng cứ cho mọi người vào, thậm chí là sau buổi phỏng vấn. Vì vậy xin cô hãy vào trong ngay đi ạ." Cô gái mỉm cười nói.

"Oh.Cảm ơn cô nhiều."

---------------------------------------------------

Thang máy báo Jessica đã lên đến tầng thứ 18. Cô thận trọng bước ra khỏi thang máy và tiếp tục đi dọc theo dãy hành lang. Nơi đây vô cùng yên tĩnh và điều đó khiến cô cảm thấy hơi lo. "Tại sao lại yên lặng và vắng vẻ thế nhỉ ?" Cô tự nói với mình. Một lúc sau, cuối cùng Jessica cũng đã đến được căn phòng mà cô gái nọ bảo cô đi vào. Jessica hít 1 hơi thật dài để trấn an tinh thần rồi tiến về phía trước, gõ cánh cửa ngay sau đó.

"Mời vào." Giọng nói phía sau cánh cửa vang lên. Jessica chầm chậm mở nó.

"Xin chào." Jessica cuối đầu.

"

"Tên của cô là gì ?"

"Jessica"

"Mmm," Cô gái thấp người đi vòng quanh Jessica với cánh tay phải thì gập lại còn tay trái được chống lên, cô xoa xoa cằm "Tuổi?"

"22."

Cô ta mỉm cười rồi búng tay, điều đó vô tình khiến Jessica giật mình. "Cô được tuyển!" Jessica chết lặng.

"Cậu nói cái gì?!" Yuri đứng bật dậy, mắt mở to và bước thật nhanh về phía Taeyeon. Yuri đi vòng quanh Jessica 1 lúc rồi chuyển ánh nhìn qua Taeyeon.

"Cậu hẳn là đang đùa mình!" Cô nói, dùng ngón tay trỏ chỉ thẳng vào Jessica.

"Cậu loại tất cả để rồi chọn cô ta sao? Hãy nhìn bộ đồ của cô ta đi ! Chúng ta tìm người giúp việc chứ không phải là vú em."

"YAH!" Jessica hét lên. "Cô gọi ai là vú em hả ?"

"Co..ô-" trước khi Yuri có thể tiếp tục câu nói của mình thì đã bị Taeyeon bịt miệng lai. "Tôi xin lỗi. Xin đừng nghe những gì bạn tôi nói. Cô ấy có vấn đề về thần kinh. Xin hãy ngồi xuống kia, tôi cần nói chuyện với bạn mình một lát. Sau đó thì chúng ta có thể đi vào chi tiết hơn."

Jessica khẽ gật đầu và tiến đến ngồi xuống chiếc ghế. Taeyeon quay lại nhìn Yuri và kéo cô ra khỏi văn phòng. Khi đã ra bên ngoài, lúc này Taeyeon mới bỏ tay ra khỏi miệng Yuri.

"Yah! Taeyeon, cậu đã nghĩ cái quái gì khi mà quyết định tuyển con gà tóc vàng ấy vậy? Làm ơn hãy chỉ nhìn cô ta thôi, cô ta chẳng có khái niệm gì về thời trang cả."

Taeyeon đặt ngón tay trỏ lên miệng. "Shh ... Cô ấy sẽ nghe thấy mất. Cậu làm ơn đừng la hét nữa. Tớ vẫn sẽ tuyển cô ấy dù cậu có đồng ý hay không. Tất cả chỉ vì muốn tốt cho cậu thôi. Và đừng có mà phàn nàn về cách ăn mặc của cô gái ấy nữa. Chí ít chúng ta cũng biết được rằng cô ấy đến đây không phải để quyến rũ cậu."

"Tốt thôi, Tớ sẽ không ý kiến về cách ăn mặc. Nhưng tại sao phải là cô ta chứ ?"

Khẽ nhún vai, "Tớ sẽ nói lí do cho cậu sau, còn bây giờ thì hãy dán chặt cái miệng xui xẻo của cậu lại." Nói đoạn, Taeyeon đẩy Yuri vào lại văn phòng.

"Tôi thành thật xin lỗi về chuyện vừa rồi." Taeyeon nói trong khi kéo Yuri đứng ngay sau mình, phía trước ghế của họ.

"Vậy tôi có được nhận vào làm hay không?" Jessica lạnh lùng hỏi.

"Tất nhiên rồi." Taeyeon nhanh nhẩu trả lời khi ngồi xuống chiếc ghế đối diện Jessica, "À nhân tiện, cô có thể gọi tôi là Taeyeon và cô gái da ngâm này là Yuri."

Jessica quay ngoắt lại nhìn Yuri khoảng nửa giây rồi đảo mắt 1 vòng ra chiều ngán ngẩm, tập trung sự chú ý về Taeyeon.

"YAH!" Yuri đứng thẳng dậy, nhưng lại bị Taeyeon chặn lại. Taeyeon lắc đầu nhìn Yuri. Yuri nghiến răng rồi miễn cưỡng ngồi lại xuống ghế. Taeyeon chẳng cần phải nói bất cứ điều gì, chỉ cần ánh mắt ấy cũng đã đủ nói với Yuri rằng đừng có mà làm cái gì ngu ngốc.

"Tôi có cần phải ăn mặc như người giúp việc để làm công việc này không? Để tôi nói cho cả 2 người nghe, chuyện đó sẽ không xảy ra. Tôi sẽ không mặc bộ đồ đó. Nó trông thật ngớ ngẩn, và các người muốn tôi bắt đầu từ đâu đây ?"

"Về chuyện đó ..." Taeyeon ngừng lại, " Thật chất thì chúng tôi không thuê cô để làm người giúp việc mà là để làm vợ giả của Yuri."

Yuri gật đầu xác nhận những gì Taeyeon nói. "Mặc dù tôi không nghĩ quyết định của Taeyeon là đúng đắn nhưng tôi đoán là cậu ấy có lí do và cô thì cũng không đến nỗi nào, tôi có thể sống với .. -" Trước khi Yuri có thể hoàn thành câu nói của mình thì thứ gì đó đã bay về phía cô. "YAH! Cô đang làm cái quái gì thế hả ?!" Yuri hét lên trong khi cố gắng né những thứ mà Jessica tuỳ tiện vớ được đang liên tục bay về phía mình.

"ĐỒ HƯ HỎNG!"

"Cô Jessica, xin hãy bình tĩnh." Taeyeon nói trong khi bước thật nhanh đến gần Jessica.

"ĐỒ HƯ HỎNG!" Jessica tiếp tục hét lên và thu nấm đấm, cô đấm thẳng vào mũi Taeyeon trong khi tay kia vẫn liên tục ném đồ vào Yuri. Taeyeon loạng choạng bước lùi về phía sau, tay giữ chặt lấy mũi mình, 1 lát sau cô bỏ tay ra khỏi mũi, mắt trợn ngược, "Máu!" Taeyeon hốt hoảng lẩm bẩm.

"Taeyeon!" Yuri thét lên và cố tóm lấy tay Jessica."DỪNG LẠI!" Yuri giận dữ ra lệnh, đẩy Jessica xuống rồi chạy đến với bạn mình. "Taeyeon, cậu có sao không?" Yuri lo lắng hỏi han.

"Tớ ổn" Taeyeon nhanh chóng trả lời, giơ tay làm làm dấu hiệu okay.

"Nhìn xem cô đã làm gì đi!" Yuri tức giận hét vào mặt Jesica, nắm lấy cổ áo cô. "Tôi-tôi..."Jessica lắp bắp nói không nên lời.

"Yuri, Tớ ổn mà. Thả Jessica ra đi." Taeyeon trong khi cố gắng gỡ tay Yuri ra. "Đó không phải là lỗi của cô ấy."

"Không phải lỗi của cô ta ?!" Yuri rít lên, "Nhìn cậu đi Taeyeon ! Cậu bị chảy máu vì cô ta đấy!"

"Xem nào, tớ đã nói là ổn mà." Taeyeon bình tĩnh trả lời. "Cô không sao chứ, cô Jessica?" Taeyeon lên tiếng hỏi thăm trong khi giúp Jessica đứng dậy. "Tôi xin lỗi vì hành động của bạn mình."

"Taeyeon, tại sao câu phải xin lỗi cô ta ?! Cô ta mới là người cần phải xin lỗi chúng ta chứ!"

Taeyeon quay ngoắt qua phía Yuri, đưa ánh nhìn đe doạ khiến Yuri phải im bặt vì sợ hãi. Taeyeon dịu dàng nhìn Jessica, "Tôi hy vọng sự cố vừa rồi sẽ không làm cô thay đổi ý định. Và tôi thì vẫn rất mong cô sẽ đồng ý nhận công việc này. Chúng tôi thật sự rất cần cô." Taeyeon không bỏ cuộc, tiếp tục năn nỉ và nắm lấy tay Jessica. "Xin hãy giúp chúng tôi."

Sững sờ trước tình thế đảo ngược, Jessica gật đầu đồng ý. "Cảm ơn!" Taeyeon vui vẻ nói, buông tay Jessica ra và ôm chầm lấy cô ấy. " Chúng ta sẽ đi vào chi tiết ngay bây giờ nhé ! Vì thế xin hãy ngồi xuống đây." Vẫn giọng nói vui vẻ y như lúc nãy.

30 phút sau khi giải thích cặn kẽ mọi chuyện, Taeyeon ngoảnh mặt nhìn về phía Jessica có ý hỏi cô đã hiểu rõ tình hình hay chưa.

"Vậy ... cô nói rằng ...," Jessica ngừng lại, liếc nhìn Yuri rồi lại chuyển ánh nhìn về lại Taeyeon "Kẻ này không muốn kết hôn với người mà bố mẹ lựa chọn, bởi vì cô ta đã thật sự có người yêu và cô gái ấy thì đang du học ở Nhật Bản và sẽ không trở về trong vòng 2 tháng nữa, sẽ không tin những điều mà kẻ này nói và sau đó thì cô nãy ra ý định kiếm 1 người vợ giả để đá bay mấy cô gái bố mẹ kẻ này mang về ? Tôi không bỏ sót chỗ nào chứ ?

"Đúng vậy." Taeyeon gật đầu.

"Được rồi, tôi nhận việc. Cô nói chỉ cần 1 ngày thôi phải không ? Cô sẽ trả cho tôi bao nhiêu đây ? Tôi sẽ không chấp nhận công việc này nếu nó chỉ vọn vẹn có 5000. Bởi vì tôi đang mạo hiểm danh tiếng của mình cho nó."

"YAH!" Yuri hét lên từ căn phòng bên kia. " Cô nghĩ rằng 5000 là con số ít ỏi lắm sao !? Taeyeon đừng đồng ý với kẻ bóc lột này!"

"Tôi sẽ trả 10000."

"TAEYEON!"

"Deal." Jessica đứng dậy và bắt tay thoả thuận. "Khi nào thì tôi sẽ nhận được tiền?"

"Tôi sẽ thanh toán ngay bây giờ." Nói đoạn Taeyeon đi về phía chiếc bàn và kéo ngăn tủ ra. Cô lôi cuốn sổ séc ra và viết" Mười ngàn cho Jessica" và đưa tờ giấy cho Jessica người sẵn sàng lấy nó từ tay cô bất cứ lúc nào, kiểm tra xong xuôi , Jessica bỏ nó vào túi xách của mình. "Tôi sẽ gặp hai người vào lúc nào và ở đâu đây ?"

"Ở đây vào sáng mai, trước 7 giờ." Taeyeon trả lời.

"Được rồi, tôi sẽ gặp lại 2 người sau. Còn giờ, tôi xin phép về nhà để chuẩn bị vài thứ."

Sau khi tiễn Jessica ra đến tận cửa và chào tạm biệt cô. Taeyeon mệt mỏi xoa xoa trán, ngồi xuống chiếc ghế của mình.

"TAEYEON! Cái gì thế này! Làm thế nào mà cậu lại có thể đưa cho cô ta 10000 dollars ngay tại chỗ chứ! Nếu lỡ cô ta không bao giờ xuất hiện thì sao ?! Cậu đã phạm phải sai lầm lớn rồi đấy."

"Tớ tin tưởng cô ấy. Tớ chắc rằng Jessica không phải là loại người sẽ bỏ trốn sau khi đã lấy được tiền. Hơn nữa, chúng ta chẳng còn lựa chọn nào ngoài việt đặt niềm tin nơi cô ấy. Cô ấy là hy vọng cuối cùng của cậu đấy. Và chẳng lẽ cậu không thể cư xử tử tế 1 chút với cô ấy à ?"

Yuri đảo mắt, nói rít lên.

"Dù sao đi nữa chúng ta đã làm tất cả những gì cần thiết, tớ đi về đây. Tớ quá mệt mỏi rồi. Tớ cần thư giãn lúc này. Gặp cậu ngày mai."

"Chờ đã Taey-" Ngay cả trước khi cô có thể kịp gọi Taeyeon, cậu ấy đã hoàn toàn biến mất khỏi văn phòng, "Aishh , tớ phải làm gì với cậu đây!" Yuri rên rỉ rồi ngồi tụt người xuống chiếc ghế thoải mái của mình.

-------------------------------------------

Taeyeon cởi đôi giày ra rồi bước về phía chiếc ghế. Cô mệt mỏi thả phịch người xuống chiếc ghế làm bằng da, rút điện thoại ra khỏi túi quần, cô ấn nút số 1. Sau 1 hồi lâu nghe nhạc chờ, cuối cùng thì từ đầu dây bên kia, 1 giọng nói khàn khàn cũng vang lên - chủ nhân của nó đã nhấc máy.

"Tae Tae:"

"Fany ah!" Taeyeon cười thầm khi nghe thấy giọng nói của Tiffany. "Việc học của cậu ở đấy thế nào rồi ?"

"Ổn cả, tớ thật sự rất nhớ các cậu đấy. Tớ ước gì mình có thể quay về ngay bây giờ, nhưng tớ vẫn còn phải ở lại thêm 1 vài tháng nữa để hoàn thành học kỳ này." Taeyeon tiếp tục mỉm cười. Cô hoàn toàn có thể tưởng tượng được rằng Fany đang làm khuôn mặt cún con đáng yêu đến mức nào.

"Tớ cũng rất nhớ cậu, à ... ý tớ là Yuri và tớ rất nhớ cậu, đặc biệt là Yuri."

"Aww Tae Tae ah. Tớ biết rõ cậu nhớ tớ mà, cậu không cần phải sử dụng tên của Yuri để che dấu tình cảm thầm kín của cậu dành cho tớ."

Taeyeon cười sằng sặc, "Yah, Đừng có mà tự tin thái quá như thế Nấm. Cậu biết là tớ -"

"Tớ biết, tớ biết mà." Tiffany cắt ngang lời Taeyeon, "Tớ chỉ đùa mà thôi. Nhân tiện, điều gì đã khiến cậu gọi cho tớ 1 cách bất ngờ thế này?"

"Chà, xem nào, như cậu đã nói, bởi vì tớ nhớ cậu đến phát điên và bản thân thì không thể phủ nhận tình yêu tớ dành cho cậu vì thế tớ nhất định phải gọi để có thể nghe thấy giọng nói của cậu. Nếu không thì ... tớ sẽ chẳng thể nào ngủ được tối này, cứ luôn nghĩ tới việc không thể nhìn thấy nấm yêu trong 1 hoặc 2 tháng . Chẹp. Thật đau đớn."

"Cậu chẳng thay đổi gì cả Tae tae." Tiffany cười khúc khích.

"Cảm ơn, và cậu thì vẫn là cây nấm hậu đậu nghiện màu hồng."

"Yah! Tiffany hét vào tai Taeyeon."Tae tae, tớ phải đi rồi, tớ vẫn còn cả đống bài tập chất đống đang đợi ở nhà. Tớ sẽ nhắn tin hoặc gọi cho cậu ngay khi có thời gian nhé?"

Taeyeon chào tạm biệt Tiffany và tắt điện thoại. Cô nhìn chằm chằm lên trần nhà và bực tức hắt 1 ra hơi thật dài. Taeyeon cuộn tròn người ghì chặt cái gối đệm lên đầu. "Mình không thể yêu Fany. Cô ấy là bạn gái của người bạn thân nhất mà mình có. Sau 1 hồi cứ mãi than thở, cô rời khỏi ghế và đi vào phòng, lấy cái khăn rồi lại tiến đến phòng tắm.

==================

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro