ENCOUNTER 7-2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

JIYONG


Tôi giật bắn người khi ý thức được chuyện gì đang diễn ra, cơ thể tôi nổ như một quả boomerang - theo sau đó là một tiếng hét chói tai và một cú đá vào mặt. Yep, là vào mặt. "Aww!" Tôi rên rỉ.


"Baby?! Chuyện gì vậy? Cái gì... Oh!" Yeri hoảng loạn chạy đến. Tôi ngước nhìn Yeri và thấy bà đang mỉm cười - tràn đầy sức sống. "Chào con Dara."





Dế kêu.





"Erm, mẹ sẽ để hai đứa yên vậy." bà nói. "Tận hưởng nhé!" bà hét to và bước ra khỏi phòng tôi. Yep, bà mẹ trong linh hồn đứa trẻ của tôi vừa mới nói tận hưởng nhé trước khi chạy biến khỏi phòng tôi và đóng cửa, cho chúng tôi khoảng riêng tư, tôi đoán thế.


Tôi rên rỉ. Có ai đầu óc tỉnh táo mà bảo hai đứa tuổi teen tận hưởng nhé khi chúng ở trong cùng một phòng cơ chứ? Nghiêm túc mà nói, mẹ tôi đúng là đang phá hoại. Dù thế, tôi vẫn yêu bà vì chính con người bà. "Tôi đang làm gì ở đây?!" Tôi nghe tiếng Dara thì thầm, phá vỡ dòng suy nghĩ của tôi.


Tôi nhìn lên. Tôi ngạt thở vì những gì mình trông thấy. Mái tóc cô ấy rối bù nhưng đang giết chết tôi, cô ấy thật quá sức dễ thương và tôi bị quyến rũ hôn cô ấy khắp nơi. Mắt tôi lướt xuống môi cô ấy và tôi không thể chờ để đưa lưỡi của mình vào trong và cuốn lấy môi dưới của cô ấy. Một cái toe toét xuất hiện trên môi tôi. Tôi ngước lên và bắt gặp đôi mắt của cô ấy. "Em không nhớ gì sao?" Tôi bắt đầu thì thầm, cố tình để giọng tôi khàn khàn một chút.


Cô ấy hốt hoảng. "C-cá... g-gì...?"


Tôi đứng dậy và trèo lên giường. Cô ấy vội chạy đến thành giường khi tôi nằm thoải mái xuống đệm, gối tay lên đầu. "Đêm tuyệt nhất của đời tôi. " Tôi nói, vẫn mỉm cười rạng rỡ với cô ấy. "Tôi có thể gợi lại, nếu em muốn." Tôi nhướng lông mày gợi ý. Khuôn mặt cô ấy trắng bệch và tôi thật sự rấtttttttt muốn cười long hết cả tim gan phèo phổi nhưng tôi phải bình tĩnh lại để kéo dài trò chơi quyến rũ của mình. Thế nên, tôi cố nuốt tiếng cười. "Dù vậy, cái cách mà em nhảy chồm lên người tôi, tôi chưa bao giờ hi vọng điều đó từ em nhưng tôi không thể chối rằng mình không thích nó. Nhưng đừng lo lắng baby, tôi sẽ nhận mọi trách nhiệm, dù chuyện gì có xảy ra đi chăng nữa."


Cô gái ấy nhìn chằm chằm vào tôi một hồi,  không biết đã bao nhiêu phút trôi qua thì đột nhiên cô ấy bật khóc, đưa lòng bàn tay lên che mặt. Cảm giác có lỗi bắt đầu dấy lên trên ngực tôi. Damn, tôi chỉ đùa thôi mà! Tôi ngồi dậy và trước khi não kịp vận hành, tôi đưa tay ra ôm cô ấy. Tôi kéo cô ấy vào lòng và chuẩn bị quàng cánh tay quanh người thì cô ấy nhấc đầu lên và trừng mắt lườm tôi. "Đừng có mà nghĩ thế." cô ấy rít lên và đá tôi khỏi giường. "Cậu thực sự nghĩ tôi sẽ tin những gì cậu nói sao?"


Cô ấy lừa tôi. Tôi đã nghĩ cô ấy thật sự khóc đó. Rồi chuyện gì đến cũng sẽ đến - cô ấy bắt đầu đánh tôi khắp mọi nơi. "Không phải khuôn mặt đẹp trai này!" Tôi nói khi đưa cánh tay lên che mặt. Nhưng không, cô ấy không bỏ qua. Cô ấy bắt đầu kéo tay tôi ra khỏi mặt. Ah, tôi thực sự không muốn bị ăn tát đâu, đặc biệt là sau khi bị ăn cú đá trời giáng đó.


Tôi bắt đầu chuyển động và thành công ôm lấy eo cô ấy cùng lúc đẩy cô ấy xuống giường và nằm đè ở phía trên. Tôi nhận ra đây không phải là hành động thông minh cho lắm bởi nó khiến tôi tưởng tưởng ra vô số điều kì lạ khi ở gần cô ấy đến mức này. Tôi có thể cảm nhận được hơi thở toát ra từ miệng cô ấy. Và nope, đây là ý khá thông minh khi nghĩ về môi cô ấy cùng với tôi bởi vì khi mắt tôi luớt xuống chỗ đó, môi tôi đột nhiên khô khốc, như thể khao khát thứ gì đó.


Cô ấy bắt đầu phản kháng nhưng tôi vẫn có thể kìm chặt cơ thể cô ấy lại với đôi mắt vẫn không rời khỏi đôi môi đang hơi hé mở đó. "Đừng có dại!" cô ấy cảnh cáo, có lẽ đang đoán hoặc thậm chí đọc được suy nghĩ trong đầu tôi lúc này.





"Gì cơ?"


"Tôi biết cậu đang nghĩ gì, đồ khốn! Tôi cấm cậu làm liều!"


"Không thì sao?" tôi thì thầm hỏi, mắt vẫn dính chặt lên môi cô ấy. "Cậu có khả năng dừng được tôi không?"


"Đây là lạm dụng tình dục!" cô ấy rít lên.


Tôi ngước mắt lên, nhìn cô ấy vài giây trước khi phá lên cười. Tôi đảo người sang hướng bên cạnh và trèo xuống giường. "Lạm dụng tình dục?" Tôi lẩm bẩm. "Thế quái nào là lạm dụng tình dục khi chính cậu là người đến nhà tôi giữa đêm khuya, ôm tôi  và rồi ngủ trên người tôi? Nếu như tôi là bất kì thằng đàn ông nào khác và tôi biết cậu là con gái thì tôi nói cho cậu biết, cậu đã mất trinh từ lâu rồi."


Má cô ấy bắt đầu đỏ lựng và khốn kiếp khốn kiếp khốn kiếp, cô ấy trông như một đứa con gái thực sự. Một đứa con gái rất dễ thương, chính thế. Tôi bị thôi thúc nhéo một bên má cô ấy. "Tôi biết đáng lẽ ra tôi không nên..." cô ấy tự lẩm bẩm một mình và cuối cùng nhảy dựng lên, mắt đảo xung quanh. "Mẹ tôi!"


"Bà đã gọi điện tối qua," tôi nói. "Tôi gần như bị suy sụp khi bà bảo tôi hãy sử dụng bao cao su đó." Nếu có thể, mặt cô ấy còn đỏ hơn trước nữa.

"Cậu đang đỏ mặt kìa."


Cô ấy quay mặt đi. "Tôi phải về nhà."


"Ăn sáng với chúng tôi trước đã." tôi nói.


"Không, tôi ổn."





"Yeri sẽ không ổn..." tôi thông báo cho cô ấy với một cái nhún vai. Sự nhẹ nhõm lan tỏa khắp người tôi và nỗi sợ    dần tan biến. Nhưng tôi sẽ không để lộ ra vì tôi chẳng còn biết tại sao bản thân lại cảm thấy vậy nữa. Cô ấy hoặc không chắc nên trả lời tôi thế nào hoặc đang cố nghĩ một lời nói dối nghe tạm ổn thì phải. Cô ấy cứ như vậy một lúc và trước khi tôi có thể dừng bản thân mình, tôi đã thu hẹp khoảng cách giữa hai chúng tôi và hôn cô ấy thật nhanh lên môi.


Cô ấy thở hắt, mặt hoàn toàn trống rỗng. Tôi lấy đó là gợi ý để chạy trốn trước khi cô ấy kịp nhận thức được chuyện gì vừa mới xảy ra. Và lúc đó, tôi đã biến mất khỏi phòng từ lâu rồi. Hâhha. Tôi đúng là thông minh mà.

"KWON JIYONG!"


Tôi bắt đầu nghe thấy tiếng hét rách tai và tiếng dậm chân thình thịch đằng sau và tôi không thể không bật cười khi cô ấy đuổi theo tôi đến tận phòng bếp. Tôi ngay lập tức chạy đến phía sau Yeri, người đang bận rộn chuẩn bị bữa sáng. "Cái gì...?" bà định nói gì đó nhưng đột nhiên im bặt khi thấy Dara chạy đến.

"Chào buổi sáng, Dara!"


Cô gái ngừng bước. "Chào buổi sáng," cô ấy đáp lại. "Um, cô có thể gọi cháu là Dee ạ."


"Nhưng cô thích Dara hơn, nghe thật ngọt ngào."


Dara trông có vẻ sốc khi nhìn Yeri một hồi rồi mắt cô ấy chuyển hướng sang tôi, và nó ngay lập tức biến thành một cái lườm sắc lẻm. Cô ấy chuẩn bị bước tới chỗ tôi thì mẹ tôi chắn đường, ôm cô ấy và để cô ấy ngồi xuống ghế. "Cháu..."


"Bữa sáng tới nè." Yeri nói và quay sang tôi. "Cục cưng, con có thể giúp mẹ xếp bát đũa nốt không?"


"Cháu sẽ giúp." Dara ngay lập tức tình nguyện.


"Thật tuyệt con yêu, nhưng lúc này con vẫn là khách,"


"Lúc này?" cô ấy lặp lại trống rỗng.


"Phải." Yeri gật đầu. "Cô đoán là con sẽ mau chóng trở thành một phần của gia đình này sớm thôi vì con trai cô đã đánh dấu con là của nó."


"Đ-đánh dấu cháu là của c-cậu t-ta?"


Yeri khúc khích. "Con yêu, cô cũng từng trải qua tuổi con nên cô biết đây là kỉ nguyên của hormones dư thừa và khó kiểm soát được, và - "


"Chẳng có chuyện gì xảy ra cả!"


Yeri chớp mắt và dần dần nụ cười của bà biến mất. Rồi bà quay sang tôi và lườm tôi. "Không có gì xảy ra cả?" bà hỏi.


Tôi chỉ nhún vai đáp lại.


"Nhưng mẹ thích con bé!" bà thốt lên. "Con phải nhanh chân lên trước khi nó bị ai đó cướp mất!"


"Yeri, mẹ đang làm cô ấy sợ đấy."


"N-nhưng... không có gì xảy ra cả?" bà hỏi lại lần nữa, vẻ nghi hoặc hiện rõ trên khuôn mặt khi bà nhìn tôi như thể tôi vừa mới thú nhận một tội ác. Tôi yêu mẹ mình. Yep, rất nhiều. "Kwon Jiyong, con đang nghĩ cái quái gì vậy? Tốt nhất là con nên khiến con bé có thai nhanh lên. Mẹ muốn một đàn cháu đẹp trai và xinh gái lắm rồi."


Tôi quay sang Dara và bật cười to khi nhìn vẻ mặt cô ấy. Tôi có thể đọc được suy nghĩ trong đầu cô ấy một cách rõ ràng: mình đang dấn thân vào cái quái gì vậy?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro