Chap 84: Biến Cố (4)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Quay lại với bệnh viện, nơi Chí Hoành cậu đang phải đấu tranh với tử thần. Lúc cậu được đưa vào đây đã là 8 giờ tối rồi. Bây giờ đã 2 giờ sáng rồi, đã 6 tiếng trôi qua. Vương Nguyên cùng những người bên ngoài chỉ có thể ngồi chờ trong lo âu, thấp thỏm.

*Cạch*- tiếng cửa phòng cấp cứu được mở ra. Tiếng mở cửa mang đầy mong đợi của mọi người

-Bác sĩ, bạn em, câu ấy sao rồi?- Vương Nguyên vừa thấy bác sĩ bước ra, vội vàng chạy đến hỏi

-Tình hình bệnh nhân Lưu Chí Hoành hiện giờ- bác sĩ có chút ngập ngừng- đứa bé trong bụng đã được cứu, nhưng vẫn có chút yếu, chúng tôi đành phải cho bé nằm trong lồng kính khoảng vài tuần để chăm sóc. Còn bệnh nhân... chúng tôi đã cố gắng hết sức, cậu ấy về cơ bản đã qua cơn nguy kịch, nhưng khi nào cậu ấy có thể tỉnh lại, chuyện này... còn phải nhờ vào ý chí của cậu ấy thôi- bác sĩ trả lời

Vương Nguyên nghe nói vậy cũng thở phào một hơi. Chí Hoành đã qua cơn nguy hiểm rồi, còn việc cậu ấy có tỉnh dậy hay không...

-Cám ơn bác sĩ rất nhiều- Vũ Phong nói

Tuấn Khải và Vũ Phong cùng vừa từ sở cảnh sát về đây, sau khi hoàn tất một số việc cung cấp thông tin giúp cho việc điều tra vụ án lần này. Vũ Phong anh nghe tin cả hai được cứu, rất vui mừng, chỉ cần cậu được cứu là tốt rồi. Chuyện giúp cậu tỉnh lại, anh sẽ cố gắng.

Có lẽ tình yêu Vũ Phong anh cho Chí Hoành cậu suốt bao nhiêu năm qua vẫn không hề phai nhạt. Lần này, nếu có cơ hội, anh sẽ cho cậu thấy tình cảm của mình, để cậu nguyện ý ở bên anh. Cậu đã chịu quá nhiều tổn thương rồi, anh không thể để cậu phải chịu thêm bất kì tổn thương nào nữa.

-Không có gì, đây là trách nhiệm của bác sĩ chúng tôi mà, chúng tôi đã chuyển bệnh nhân về phòng, mọi người có thể vào thăm được rồi- bác sĩ nói

Cả đêm ở cạnh cậu trong bệnh viện, Vũ Phong anh không hề chợp mắt. Cứ an tĩnh ngồi ngắm cậu, thi thoảng sẽ chỉnh chăn lại cho cậu. Quan tâm cậu từng chút.

Trời đã sáng, Vương Nguyên cùng Tuấn Khải mang theo ít đồ cho Chí Hoành

-Vũ Phong, cậu về nghĩ ngơi tí đi, cậu đã vất vả cả đêm qua rồi- Tuấn Khải bước vào nhìn thấy Vũ Phong vẫn một mực ngồi bên cạnh giường Chí Hoành

-Đúng đó, anh về nghĩ đi, em chăm cậu ấy cho- Vương Nguyên nói

Nhìn Chí Hoành một lúc rồi Vũ Phong cũng li khai. Vũ Phong cũng quên luôn xe của mình, may là nhờ Tuấn Khải cũng đã lái về.

--------------------

Cũng đã một tuần qua đi. Một tuần này xảy ra biết bao nhiêu việc, làm không ít người bất ngờ và thậm chí tức giận.

Trước hết, vụ án quan trọng nhất về Phạm Khang và YF. Đã có một lần, hắn ta đã xém trốn thoát khỏi phòng giam, nhờ sự trợ giúp của Khả Minh từ ngoài. Sau lần đó, cảnh sát cũng đã bắt giữ luôn Khả Minh. Phong tỏa luôn biệt thự của Phạm Khang để điều tra manh mối, làm sáng tỏ vụ án lần này, đồng thời, cũng tìm ra được lời giải đáp cho những vụ án trước đây fo chính tay Phạm Khang chỉ đạo. Quản gia của hắn, sau khi lấy lời khai cần thiết và thấy bà hoàn toàn không liên quan đến vụ án nên không giam giữ bà. Nhà bây giờ cũng không thể ở. Bà biết phải đi đâu, về đâu đây? Chí Hoành cậu cũng không có liên lạc gì về.

Vào hôm trước, từ sở cảnh sát bước ra, bà vô tình gặp được Tuấn Khải cùng Vũ Phong. Vũ Phong nhớ theo lời kể của Chí Hoành về người quản gia ở nhà Phạm Khang. Anh bắt chuyện với bà thì mới biết. Sau đó, quản gia được Vũ Phong đồng ý cho bà về làm quản gia nhà anh. Cùng với mọi người chăm lo cho Chí Hoành đang ở trong bệnh viện.

Quản gia hai nhà họ Vương, cùng với quản gia Vũ Phong và Vương Nguyên cùng chăm sóc Chí Hoành và tiểu bảo bối. Tiểu bảo bối sau khi đã khỏe, được các quản gia chăm sóc như những em bé bình thường khỏe mạnh. Vương Nguyên chỉ lo mỗi Chí Hoành. Chí Hoành vẫn chưa có dấu hiệu tĩnh lại. Điều này làm mọi người rất lo lắng. Vương Nguyên sau khi biết hết mọi chuyện, liền không còn thiện cảm với Thiên Tỉ. Vương Nguyên còn có ý định mang Chí Hoành sau khi tỉnh cùng tiểu bảo bối sang Mĩ. Không cho gặp Thiên Tỉ, tránh để anh ta làm tổn thương lần nữa.

Hiện tại, công việc ở công ty và YF do Tuấn Khải cùng Vũ Phong lo liệu. Vương Nguyên cùng các quản gia chăm sóc cho Chí Hoành cùng tiểu bảo bối trong bệnh viện. Vũ Phong sau khi tan làm đều chạy vào bệnh viện túc trực.

Nhịp sống của bọn họ vẫn ổn định như thế. Nhưng có một người đâu hay biết gì, đó là Thiên Tỉ.

Sau tai nạn hôm đó đến nay, Thiên Tỉ anh biết cậu bị thương, biết cậu nằm viện. Anh đôi khi cũng lo lắng thấp thỏm không yên cho an nguy của cậu cùng tiểu bảo bối. Có lúc định vào bệnh viện thăm cậu. Nhưng những suy nghĩ lo lằn đó đều bị anh gạt sang một bên, chỉ vì hiểu lầm lần đó mà anh chưa biết.

Đến hôm nay, khi nghe tin tất cả các tập đoàn cùng công ty trước đây rời bỏ YF, theo PK, nay đã trở về. Anh ngạc nhiên, không hiểu lí do vì sao. Khả Minh cũng đi đâu mất. Hiện giờ mọi việc trong YF, từ lúc anh bỏ bê đến giờ, rối tung cả lên. Anh phải ngồi xử lí từng cái một.

Đang đau đầu vì công việc ứ đọng quá nhiều, chợt Tuấn Khải đến tìm anh:

-Cậu ngồi đi- Thiên Tỉ mời Tuấn Khải. Anh vừa định ra về, liền gặp Tuấn Khải

-Công việc xem ra bận rộn quá nhỉ- Tuấn Khải nhìn sắp giấy trên bàn Thiên Tỉ anh, cảm thán.

-Ừm... lâu rồi không giải quyết- anh trả lời

-Có chuyện gì sao?- Tuấn Khải giả vờ hỏi, thật ra anh đã biết

-Nhiều chuyện xảy ra lắm...- Thiên Tỉ đem chuyện kể ra cho Tuấn Khải và nói cho Tuấn Khải về chuyện kì lạ của các công ty quay lại- các công ty đó, không hiểu sao lại quay về. Còn cả YF này, tớ cứ nghĩ sẽ thuộc về tay hắn ta rồi chứ

-Cậu thật sự nghĩ vậy- Tuấn Khải hỏi- vậy thì cậu đã lầm- không đợi Thiên Tỉ nói, anh lại tiếp lỡi- tớ biết tất cả rồi

-Cậu biết tất cả? Tất cả luôn sao- Thiên Tỉ tròn mắt hỏi. Anh không tin, theo như anh biết, Tuấn Khải về đây không lâu, sao lại biết chuyện anh và cậu, chẳng lẽ cậu nói hay sao?

-Vũ Phong cho tớ biết

-Tên đó nói- Vũ Phong? Lại là tên đó, sao tên đó lại biết chứ

-Chuyện kể ra cũng dài, từ từ cậu sẽ biết, cho cậu biết chuyện quan trọng hơn

-Quan trọng?

-Ừm..., về Chí Hoành cùng đứa nhỏ, chắc quan trọng chứ- Tuấn Khải nhìn Thiên Tỉ

-Nói... cho tớ nghe làm gì- anh nghe đến cậu liền giật mình, nói lắp

-Cậu không nghe như tớ vẫn nói, vì đây là chuyện nên làm. Tình hình Chí Hoành hiện giờ...

Sau khi nghe hết, Thiên Tỉ liền chạy đi, hướng theo bệnh viện mà Tuấn Khải nói cho anh biết mà tới. Vừa chạy xe, nhưng bên tai anh vẫn còn vang lên tiếng của Tuấn Khải khi nãy

-"Em ấy hiện giờ vẫn còn hôn mê. Em ấy vì lấy bằng chứng buộc tội Phạm Khang nên không ngại mình bị truy đuổi, do em ấy cứu cậu đêm hôm đó nên mới bị tai nạn, còn nữa, mọi chuyện xảy ra chỉ là hiểu lầm, chỉ là vỡ kịch do hắn ta dựng lên. Cậu đã nghi oan cho em ấy"

Khi xe vừa đến bệnh viện. Anh nhanh chóng chạy lên phòng cậu. Bây giờ anh muốn thấy người anh yêu nhất. Người anh đã tổn thương trong thời gian qua, người luôn âm thầm bảo vệ anh.

Bật tung cửa phòng bệnh cậu:

-Hoành nhi- anh gọi

-Anh đến đây làm gì, anh đi đi, anh không có tư cách ở bên cậu ấy- đáp lại anh là giọng nói phẫn nộ của Vương Nguyên khi nhìn thấy anh

-------------------------------------------------------------

Cục Chiên sắp bị ngược rồi!!!


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#xihong