Chap 23

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


05/10/2016, 20:58

CHAP 23

Bởi vì động tĩnh của đêm qua quá lớn, hôm nay lúc đi đường Jaejoong không biết đã phải hứng chịu bao nhiêu ánh mắt mờ ám rồi. Đặc biệt là khi đứng trước mặt Jowon, người ta còn vừa nhìn cậu vừa thở dài lắc đầu một cái.

"Làm Á thần tiện ghê nhỉ?" Jowon lời ít ý nhiều buông ra một câu làm mặt Jaejoong lập tức đỏ bừng.

"Chúng ta... chúng ta vào chủ đề chính luôn được không?" Jaejoong lí nhí đề nghị.

"Được rồi." Jowon cũng không tiếp tục trêu cậu nữa mà bắt đầu nói chuyện nghiêm túc "Trước tiên chúng ta sẽ kiểm tra sức mạnh ngươi đang có."

Hôm nay Jaejoong đến đây gặp Jowon là để hắn dạy cách sử dụng năng lượng Mặt Trời làm vũ khí tấn công. Bởi vì Yunho quá bận rộn trong việc đi giải cứu các vị thần trên Thiên Đàng nên Người không thể đích thân dạy cậu. Nhiệm vụ cao cả này được giao cho vị Á thần toàn năng cái gì cũng biết của thần điện – Á thần Jowon.

Jaejoong được dẫn vào khu đất trống nơi quân đội trong thần điện chuyên sử dụng để luyện tập, thời điểm này cũng là lúc hầu hết các nhóm quân lính đất sét đang có mặt tại đây. Jowon và Jaejoong chỉ chiếm một góc nhỏ nhưng do thân phận hai người quá đặc biệt nên đã thu hút được sự chú ý của không ít người.

Jowon đặt một hình nộm cách Jaejoong không xa, rồi bảo cậu dùng năng lượng Mặt Trời tấn công hình nộm đó. Jaejoong tập trung dồn sức mạnh vào bàn tay phải, tới khi cảm thấy đủ rồi thì nhanh chóng vung tay ném năng lượng về phía hình nộm. Tiếc rằng vệt ánh sáng vàng rực cậu phát ra chỉ đi đến nửa đường là đã rớt xuống, sức mạnh để phóng xa còn không có chứ chưa nói tới việc có thể gây tổn thương gì cho hình nộm không.

Jaejoong hiển nhiên không cam tâm với kết quả này, cậu bặm môi quyết tâm phóng ra một đòn tấn công nữa, lần này đã bay xa hơn nhưng ánh sáng lại chỉ đi xẹt qua hình nộm mà không gây ra chút tổn hại nào.

"Sức mạnh của ngươi chưa đủ để trực tiếp dùng năng lượng làm vũ khí như thần Mặt Trời, xem ra không thể dùng cách tấn công trực tiếp này rồi." Jowon đứng một bên quan sát, lúc này mới lên tiếng nhận xét. "Ngươi phải sử dụng vũ khí hỗ trợ thôi."

Vậy là khoảng thời gian tiếp theo, Jaejoong phải đứng trước quầy vũ khí để lựa chọn ra thứ thích hợp nhất cho mình.

Jowon yêu cầu cậu phải vừa cầm vũ khí tấn công hình nộm vừa truyền sức mạnh Mặt Trời vào đấy để tăng lực sát thương. Jaejoong đã thử qua đao, kiếm, thương... nhưng hầu như những vũ khí chiến đấu tầm gần này đều cần phải có kỹ năng sử dụng nhất định, đối với một người không biết quyền cước đánh nhau như Jaejoong, cầm đao kiếm khua khua thế nào cũng chỉ là vô dụng.

"Được rồi." Jowon đứng trầm ngâm nhìn Jaejoong vật lộn với đống binh khí một lúc, rồi đột nhiên lên tiếng. "Có lẽ khả năng của ngươi chỉ phù hợp với thứ này thôi."

Dứt lời liền tiến gần đến quầy vũ khí, sau một hồi tìm kiếm thì đưa đến trước mặt Jaejoong một thứ vũ khí quen thuộc.

"Cung?" Dù chưa từng sử dụng nhưng cũng biết đây là cái gì, Jaejoong đỡ cây cung từ trên tay Jowon, nghi hoặc nhìn hắn. "Ngài nghĩ ta có thể dùng cung làm vũ khí sao?"

Jowon gật đầu, bắt đầu chậm rãi phân tích. "Đây là vũ khí tầm xa, sẽ an toàn hơn cho ngươi trong lúc chiến đấu, sử dụng nó cũng không quá khó khăn. Hơn nữa việc ngươi truyền sức mạnh vào trong một thứ nhỏ bé như cung tên sẽ không tốn nhiều năng lượng, nhưng lại có thể làm cung bay xa và lực bắn mạnh hơn, rất hữu hiệu."

Ngoài ra còn một điều nữa, Jowon tin rằng với kinh nghiệm bao năm nặn đất sét của Jaejoong, cậu hẳn phải có đôi mắt tinh tường và khả năng quan sát tốt. Nếu không như vậy thì những chi tiết yêu cầu sự tỉ mỉ như khuôn mặt, đôi mắt, đôi môi người cậu làm sao nặn được, mà lại còn nặn ra toàn mỹ nhân. Với suy nghĩ như thế, Jowon tin rằng Jaejoong sẽ chỉ mất một thời gian ngắn để làm quen với cách sử dụng cung tên, còn việc nhắm bắn chuẩn hoàn toàn nằm trong khả năng của cậu.

Jaejoong nghe đối phương phân tích xong thì lập tức cảm thấy cung tên đúng là một thứ vũ khí phù hợp với mình, cậu cầm cây cung trên tay vuốt ve mà trong lòng vui rạo rực, thầm hạ quyết tâm, nhất định sẽ sớm có ngày cậu trở thành một cung thủ giỏi!

---

Từ khi trở thành Á thần, Jaejoong đã không còn phải tới xưởng nặn làm việc nữa, thời gian của cậu hiện giờ đều dành cho việc tới nơi luyện tập ngày ngày bắn cung. Đối với việc Jaejoong sử dụng cung tên làm vũ khí chiến đấu, thần Mặt Trời cũng rất hài lòng.

"Như vậy khi ta chiến đấu, em có thể đứng phía sau hỗ trợ cho ta." Hắn vừa ôm Jaejoong vuốt ve vừa nói.

Sau khi trải qua quãng thời gian xa cách cùng việc suýt nữa mất nhau, tình cảm của Jaejoong và thần Mặt Trời đã trở nên khăng khít hơn bao giờ hết. Nếu lúc trước hai người còn đong đưa mãi không ai chịu mở lòng thì giờ chỉ cần có thời gian là sẽ dính vào nhau thân mật. Việc trong cơ thể có cùng một thứ tinh chất lại càng khiến cả hai gắn bó, giống như không chỉ thể xác mà tâm hồn cũng thuộc về nhau. Việc ấy ấy thì lại càng hòa hợp, không còn e ngại về thể lực mà cũng chẳng còn khúc mắc về mặt tinh thần, chỉ cần có cơ hội, hai người này nhất định sẽ làm cho điện Thái Dương tràn đầy những dấu vết mờ ám. Nhất là thứ ánh sáng rực rỡ thi thoảng hai người không khống chế được phát ra, thật là làm cho người ta đỏ mắt ganh tỵ.

Nữ thần Sắc đẹp đã rời khỏi thần điện, Karam lại chẳng có gan tiếp tục mơ tưởng đến thần Mặt Trời nữa, chướng ngại vật đều không còn nên hai người chẳng cần phải kiêng dè điều gì. Bây giờ trong thần điện không ai là không biết thần Mặt Trời và Á thần Mặt Trời là một đôi tình nhân đang trong thời kỳ mặn nồng.

Bởi vậy mà vào lúc thấy thần Mặt Trời đứng trên cỗ xe quen thuộc ôm nhân vật có mái tóc xoăn vàng óng trong tay rồi chậm rãi tiến vào thần điện, rất nhiều người biết chuyện đã bắt đầu chuẩn bị tinh thần hóng trò vui!

"Woa! Đó không phải là thần Tình Yêu sao?"

"Đẹp quá, nhìn mái tóc của ngài ấy kìa!"

"Thần Mặt Trời và thần Tình Yêu đứng một chỗ trông thật xứng đôi..."

Jaejoong vừa kết thúc buổi luyện tập ngày hôm nay xong, vừa đi qua chỗ quảng trường liền bị thu hút bởi sự ồn ào náo nhiệt nơi ấy, không hiểu có việc gì mà không những nô lệ đất sét mà cả các vị thần trong thần điện đều đổ xô ra ngoài, chỉ trỏ nhau nói cái gì đó.

"Thần Tình Yêu?" Jaejoong vừa tới gần đám đông đã lập tức bắt được từ quan trọng, cậu vừa tự hỏi vừa ngẩng đầu nhìn lên theo hướng bọn họ đang chỉ, lập tức thấy được hình ảnh thần Mặt Trời đang ôm một thiếu niên cực kỳ xinh đẹp bay lướt qua.

"Jaejoong, anh cũng ở đây à?" Jaejoong còn chưa kịp có cảm nghĩ gì thì bên tai đã nghe được một tiếng kêu, hóa ra là người quen ở xưởng nặn lúc trước, Taemin.

"Anh cũng tới xem thần Tình Yêu phải không? Thật đúng như lời đồn, ngài ấy đẹp quá đi mất." Taemin chẳng chờ Jaejoong đáp lời đã bắt đầu nói liến thoắng. "Ban nãy vị thần đi cùng thần Mặt Trời chạy về trước, báo bọn họ hôm nay đã cứu được thần Tình Yêu, mọi người nghe vậy mới đổ xô ra xem. Jaejoong anh không biết đâu, thần Tình Yêu là một vị thần có khả năng đặc biệt nhưng lại rất ít xuất hiện trước mặt người khác, cũng rất hiếm đến thần điện Mặt Trời chơi, cho nên ngày hôm nay mọi người mới kích động như vậy. Không phải ai cũng có thể thấy mặt thần Tình Yêu đâu."

Thì ra đó là lý do mà cậu chưa nhìn thấy thần Tình Yêu bao giờ, Jaejoong hồi tưởng lại khuôn mặt ban nãy mình mới nhìn qua, quả thật đẹp đến không từ ngữ nào hình dung nổi.

"Nghe mọi người kể chuyện, hình như thần Tình Yêu rất thích chủ nhân của chúng ta." Taemin vẫn còn chưa thôi nói, cậu bày ra bộ dạng ngứa ngáy tám chuyện mà sáp tới gần Jaejoong. "Vị thần Tình Yêu này rất thông minh, không vồ vập như nữ thần Sắc đẹp mà khôn khéo biết điều hơn nhiều, chủ nhân muốn ghét cậu ta cũng không được."

Không ghét nhưng cũng còn lâu mới thích! Jaejoong ở trong lòng thầm bỏ thêm một câu.

"Nói chứ sắc đẹp của thần Tình Yêu ăn đứt nữ thần Sắc đẹp luôn rồi, đàn ông mà cũng có thể đẹp như vậy... chậc chậc... nhìn cảnh tượng thần Tình Yêu nép vào lòng thần Mặt Trời thật đẹp mắt, một người dũng mãnh một người mềm mại..."

"Vậy cảnh tượng lúc thần Mặt Trời ôm thần Tình Yêu đẹp hơn hay lúc thần Mặt Trời ôm Á thần Mặt Trời đẹp hơn?" Jaejoong thong thả hỏi, mỉm cười hiền lành nhìn Taemin.

Taemin nghe vậy liền giật bắn mình, đến lúc này mới nhận ra rằng mình đã tám chuyện với sai đối tượng rồi, cậu nhóc vội vàng cười khan hai tiếng. "Đương nhiên... đương nhiên là chủ nhân với anh Jaejoong rồi." Taemin làm sao đã kịp làm quen với sự thật rằng người anh em hay giúp cậu nặn hình nộm giờ đã trở thành Á thần Mặt Trời, hơn nữa còn là tình nhân của chủ nhân thần điện nữa chứ.

Taemin lén liếc nhìn Jaejoong, thấy đối phương buồn cười nhìn mình thì mới thở phào một cái, dù thân phận đã khác nhưng tính cách Jaejoong vẫn thân thiện như thế, không hề có chút kiêu căng vênh váo, điều này thật tốt.

"Anh Jaejoong anh đừng lo, thần Tình Yêu có đẹp đến đâu cũng không cướp chủ nhân đi được! Anh với chủ nhân là xứng đôi nhất rồi!" Taemin coi vậy mà cũng thông minh, lập tức chuyển đối tượng tung hô.

"Ha ha, được rồi..." Jaejoong bật cười, thật ra cậu vốn chẳng lo tới chuyện người của mình bị cướp mất. Yunho đẹp trai tài giỏi lại có địa vị cao như thế đương nhiên được rất nhiều người si mê, chưa kể trong thần điện này có nô lệ đất sét nào là không thích Yunho đâu? Nếu Yunho dễ dàng thay lòng như thế thì công cuộc chinh phục hắn của cậu đã chẳng vất vả đến mức suýt mất mạng mấy lần.

Jaejoong thừa nhận lòng mình có hơi gợn gợn khi thấy thần Tình Yêu ôm Yunho, nhưng sau khi tìm hiểu thì biết được do thần Tình Yêu bị thương mà tính tình lại bướng bỉnh không chịu để ai ôm, nên Yunho mới cho phép dựa vào một đoạn. Vì vậy Jaejoong cũng chẳng để ý tới chuyện này nữa, tối hôm đó về phòng cậu cùng thần Mặt Trời vẫn ôm nhau ngủ như thường, không ai bận tâm mà đề cập tới nhân vật mới xuất hiện này.

Tuy nhiên không may cho Jaejoong là mọi chuyện không dễ dàng trôi qua như thế, cậu cần phải học cách dùng cung tên để chiến đấu, mà vừa hay một vị thần sử dụng cung cực giỏi mới xuất hiện tại thần điện. Sáng hôm lúc đến nơi tập luyện, Jaejoong thật sự không biết nên phản ứng thế nào khi thấy vị thần tóc vàng kia đang đứng cạnh Jowon, nhìn mình mỉm cười.

"Từ giờ thần Tình Yêu sẽ trực tiếp hướng dẫn cậu sử dụng cung tên." Jowon nhìn Jaejoong nói, rồi lại quay sang nói với thần Tình Yêu. "Đây là Á thần Mặt Trời, đang muốn sử dụng sức mạnh Mặt Trời để chiến đấu, vũ khí là cung tên."

"Ta biết rồi, ngươi cứ đi làm việc của mình đi." Thần Tình Yêu gật đầu rồi vẫy tay với Jowon. Jowon cũng biết giữa thần Tình Yêu và Jaejoong chắc chắn sẽ xảy ra sóng ngầm, sau lại cảm thấy kể cả có như vậy cũng chẳng sao, hai người đều có sức mạnh và đều hết sức khôn khéo, mấy chuyện gây sự khiến người khác phản cảm như nữ thần Sắc đẹp đã làm sẽ không xảy ra được đâu.

Jowon cúi đầu làm tư thế chào rồi bước đi, lúc này thần Tình Yêu mới bước đến quầy vũ khí. Jaejoong để ý thấy dáng đi của đối phương hơi cà nhắc, liền biết tin hắn bị thương là đúng. Thần Tình Yêu cầm cây cung và mũi tên lên, "vút" một tiếng, mũi tên đã cắm trúng hồng tâm cách đấy không xa.

"Khoảng cách gần như vậy thì muốn đánh đấm gì?" Thần Tình Yêu nhếch miệng khinh thường, sau đó xoay ngang cây cung, lấy liền hai mũi tên đặt lên cung rồi đồng thời bắn ra, hai mũi tên xé gió bắn cùng lúc vào hai chân của giá đỡ bia ngắm, bia ngắm lập tức bị đẩy ra đằng xa.

Jaejoong nhìn mà giật mình, rất muốn nói cậu chỉ mới tập luyện được vài ngày, làm sao có khả năng bắn trúng khi bia ngắm ở xa như vậy? Nhưng khi nhìn thấy gương mặt trêu tức của thần Tình Yêu, cậu liền nuốt mấy câu muốn nói vào bụng. Thần Tình Yêu thích Yunho, thấy cậu muốn vênh mặt ra oai là chuyện hoàn toàn có thể hiểu được. 

 Jaejoong nhẫn nhịn cầm cung lên, dùng kinh nghiệm ít ỏi của mình để vật lộn với yêu cầu khắt khe của thần Tình Yêu.

Quá trình tập luyện của Jaejoong hôm nay và có thể là những ngày sau này thực không dễ dàng gì, thần Tình Yêu thường xuyên nhìn chằm chằm khuôn mặt và cơ thể cậu, như thể đang tự hỏi khối đất sét này có gì hấp dẫn lại có thể chinh phục được thần Mặt Trời. Lúc Jaejoong bắn tên không trúng đích liền bị dè bỉu khinh thường, động tác bắn của cậu chỉ cần không chuẩn một chút cũng bị người ta chỉnh đến không ngóc đầu lên được.

Phập!

Khó khăn lắm Jaejoong mới bắn được một mũi tên trúng vào bia ngắm đằng xa, tuy không trúng hồng tâm nhưng nhìn mũi tên mang sức mạnh Mặt Trời cắm sâu vào bia ngắm làm cậu hết sức vui mừng.

"Quá kém cỏi!" Bên cạnh lại vang lên tiếng kêu của thần Tình Yêu "Hồng tâm gần như vậy mà cũng không bắn trúng, ra chiến trường ngươi định chiến đấu kiểu gì, không bắn vào quân mình là may lắm rồi chứ còn muốn bắn ai được nữa. Ngươi như vậy mà cũng xứng với Yunho sao?" Thần Tình Yêu vừa nói vừa bắn liên tiếp ra ba mũi tên, tất cả đều cắm vào điểm chính giữa của hồng tâm.

Jaejoong thầm tán thưởng trong lòng, lại giơ cung lên quyết tâm phấn đấu.

Thần Tình Yêu lúc này dường như đã chịu hết nổi, đột nhiên quăng cung xuống kêu lên. "Đủ rồi đấy, tại sao nói mãi mà ngươi lại không có phản ứng gì vậy? Ngươi điếc sao?"

Jaejoong liếc mắt nhìn đối phương một cái, thản nhiên trả lời. "Ta biết là ngài đang ganh tỵ, ta không chấp."

"Ha..." Thần Tình Yêu thở hắt đầy khinh thường. "Tự tin như vậy? Ngươi biết Yunho bao lâu rồi, có lâu bằng ta không?"

"Không lâu bằng, chỉ đủ để ta làm Yunho yêu ta thôi." Jaejoong vừa nói vừa chăm chú giơ cung lên bắn.

"Yêu đương cái gì, Yunho chỉ là kiếm được đồ chơi thú vị nên mới để ý đến ngươi thôi, mấy ngày nữa là ngươi sẽ bị vứt xó!"

"Chẳng có vị thần nào tình nguyện chia sẻ sức mạnh để đồ chơi trở thành Á thần cả." Jaejoong bình tĩnh rút một mũi tên nữa, nhắm một mắt lại để ngắm bắn.

"Ngươi... ngươi..." Thần Tình Yêu nói câu nào cũng bị chặn họng đến không còn đường phản bác, phải không ngừng vuốt ngực xuôi giận. "Được lắm ngươi cứ kiêu ngạo nữa đi, có ta ở đây rồi Yunho sẽ không để ý tới ngươi nữa đâu!"

Phập!

Jaejoong mở to mắt nhìn mũi tên vừa bắn ra đã cắm trúng hồng tâm, thậm chí vì mũi tên của cậu mang theo sức mạnh Mặt Trời nên còn đủ lực để làm gãy một mũi tên mà lúc trước thần Tình Yêu đã bắn vào chỗ đó. 

Tuy rằng trong lòng cũng tự biết phát bắn này may mắn là chủ yếu chứ cậu còn phải luyện tập nhiều lắm, nhưng Jaejoong vẫn quay sang nhìn thần Tình Yêu, bày ra bộ dáng cực ngầu mà hất cằm thách thức đối phương.

"Ngài cứ thử xem." 

Nói rồi liền quăng cung xuống, lạnh lùng bước đi, cực kỳ có phong thái của một vị thần.

Thần Tình Yêu đứng trợn mắt nhìn theo Jaejoong, rõ ràng có người đã nói với hắn kẻ này chỉ là một nô lệ đất sét thôi mà, tính cách như vậy, hành động như vậy, làm gì có chỗ nào giống một nô lệ thấp kém đâu? 

Kể cả đã được truyền sức mạnh nhưng tính cách đâu phải muốn đổi là đổi được? Thần Tình Yêu đối với thần Mặt Trời thật ra cũng chẳng phải yêu đương sâu đậm gì, cùng lắm chỉ là muốn chinh phục hoặc là nói bị khí chất của thần Mặt Trời hấp dẫn tý thôi. Bởi vậy mà bao năm qua hắn thấy thần Mặt Trời là xán vào bày trò gây chú ý đủ kiểu, nhưng nếu không thấy thì lại giống như chưa từng quen biết, ý định tiếp cận rồi làm thần Mặt Trời yêu mình như nữ thần Sắc đẹp, không bao giờ thần Tình Yêu nghĩ tới luôn.

Thế nhưng bẵng qua một thời gian, gặp lại đã nghe thấy người ta bảo thần Mặt Trời có người tình rồi, đã thế còn là một tên nô lệ đất sét. Thần Tình Yêu nhìn đi nhìn lại thần Mặt Trời, cảm thấy vị thần đẹp trai thế kia, mạnh mẽ thế kia sao có thể sánh vai đứng cùng một nô lệ đất sét được?

Chăm chú dõi theo bóng lưng của kẻ mới rời đi, thần Tình Yêu nguy hiểm nheo mắt lại, nghiền ngẫm suy nghĩ...

---

Thần Tình Yêu đã manh động đến mức này, Jaejoong muốn bỏ qua coi như không có chuyện gì cũng không được. Chiều hôm đó, lúc cậu về phòng thì thần Mặt Trời đang ngâm mình trong hồ tắm. Jaejoong rất tự giác cởi sạch quần áo của mình, trượt xuống hồ rồi bơi lại gần thần Mặt Trời.

"Hôm nay ngài về sớm vậy?" Jaejoong vừa hôn má đối phương vừa hỏi.

Yunho tự nhiên tiếp nhận nụ hôn của Jaejoong, cũng rất tự nhiên vòng tay ôm eo kéo cậu lại gần mình. "Đã cứu hết các vị thần rồi." Tức là sau khi làm xong nhiệm vụ rải ánh sáng hàng ngày hắn có thể trở về thần điện ngay, từ giờ chỉ cần tập trung lập kế hoạch đối phó với thần Địa Ngục thôi. Phe cánh của thần Địa Ngục mãi mà chưa có hành động đáng kể nào làm bên phía thần Mặt Trời hết sức lo ngại, chỉ sợ bọn chúng lại bày ra trò đáng sợ nào nữa.

"Hôm nay có chuyện gì vui không?" Cố không nghĩ đến những chuyện phiền toái để đầu óc được thư giãn, hắn cạ mũi vào Jaejoong rồi hỏi. Ngay từ lúc mới trở thành nô lệ phục vụ ba đêm một lần cho hắn Jaejoong đã hay kể chuyện linh tinh rồi, giờ thành tình nhân thì lại càng nói nhiều hơn, mà hắn cũng không hề khó chịu với việc này. Được biết thêm về cậu, về những chuyện xảy ra bên trong thần điện mà trước đây không ai nói cho hắn, hắn cảm thấy rất thú vị.

"Có một chuyện rất vui." Jaejoong cười híp cả mắt. "Em đang có tình địch mới."

END CHAP 23

WINGJ

10/10/2016, 17:32

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#yunjae