50(15)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Chân."

Linh Quỳnh kéo váy lên, trực tiếp gác lên đùi Thẩm Hàn Đăng, động tác kia tự nhiên như phảng phất làm qua vô số lần.

Thẩm Hàn Đăng: "......"

Thẩm Hàn Đăng hít thở sâu một hơi, "Diệp Khinh Đường, cô có biết xấu hổ không?"

"Cái gì? "Ta thì làm nào!

Thẩm Hàn Đăng: "Cô ở ngay trước một người con trai, làm như vậy?"

Linh Quỳnh nhìn đôi chân dài của mình lộ ra ngoài, lại nhìn Thẩm Hàn Đăng.

"Bên trong ta có mặc quần a." Thần sắc Linh Quỳnh vẫn mệt mỏi : "Hơn nữa cái này có gì đâu? Bên ngoài nhiều người mặc quần soóc ngắn , nửa mông đều ở bên ngoài đó...... Thiếu gia không đến mức bảo thủ như vậy chứ?"

Thẩm Hàn Đăng: "......"

Đây là vấn đề cô mặc hay không mặc sao?

Đây là chuyện cô ngay trước mặt một người con trai, làm ra loại hành vi này.

Thẩm Hàn Đăng lần nữa hít sâu một hơi, nhịn tức, thay băng gạc trên đùi cô.

......

Linh Quỳnh bị thương, Thẩm Hàn Đăng ra lệnh cưỡng chế cô khi nào vết thương lành hẳn mới đi học, đồng thời để cho Kelly theo dõi cô, không cho cô cơ hội ra ngoài.

Chờ khi vết thương của Linh Quỳnh lành lại trở về trường học, phát hiện mình đã trở thành nhân vật phong vân.

Ảnh chụp của cô với Thẩm Hàn Đăng, bị người ta đăng lên diễn đàn trường học.

Có ảnh tại nhà hàng, cũng có ảnh ở hội đèn lồng cùng rất nhiều ảnh ở các chỗ khác.

[ Oa, ta nghe bạn ta nói, cô ta ở bên ngoài làm loại chuyện đó a, chẳng lẽ người kia là Thẩm Hàn Đăng?]

[ Thẩm Hàn Đăng là ai?]

[Đây là nam thần mới của trường chúng ta, đẹp trai đến mức cả người và thần đều phải tức giận... nhưng hơi lạnh lùng.]

[ Chỉ bằng cô ta cũng xứng với Thẩm Hàn Đăng? Ta thấy chắc chắn là cô ta không biết xấu hổ sán lại gần Thẩm Hàn Đăng thôi]

[ Thẩm Hàn Đăng sao? Người này siêu khó gần a, tính tình rất xấu. ]

[ Diệp Khinh Đường thật ra cũng rất xinh đẹp a......]

Linh Quỳnh lướt bình luận trong bài post, bình luận trừ nói ở bên ngoài cô làm những chuyện dơ bẩn kia, còn phổ cập kiến thức cho mọi người biết tính tình khó ở của Thẩm Hàn Đăng.

Hoặc là nói cô cố tình tiếp cận Thẩm Hàn Đăng.

[Trong ảnh, hai người cách xa nhau như vậy, nhất định là cô ta cố ý dán vào .]

[ Nam thần mới của ta, làm sao có thể ở bên loại phụ nữ này? ]

[Loại phụ nữ này không có chuyện gì không làm được.]

Bên cạnh còn có một link bài viết khác.

Tài khoản đăng bài viết này hình như lập ra chỉ để đăng tin về cô, ngày nào cũng đăng, viết rõ ràng cứ như lắp giám sát bên người cô vậy.

Viết cực kì chuyên nghiệp làm Linh Quỳnh suýt chút nữa tin rồi.

Linh Quỳnh leo lên diễn đàn, lốp bốp bắt đầu soạn bài đăng.

#  Đừng đụng vào ta, ta có thể làm bất cứ điều gì cho mấy người ngậm miệng lại đấy#

Tiêu đề mười phần phách lối.

Nội dung tương đối ngắn, đại khái là: ác ý vu khống, vu khống, tổn hại thanh danh của cô, chờ luật sư thư.

[ Hàng ghế đầu.]

[ Oa, lần đầu tiên có thể ăn dưa hàng ghế đầu, căng vậy sao?]

[ Hù người a, còn chờ thư luật sư, cười chết ta.]

[ Rất sợ hãi a, ta chờ thư.]

[Đúng là rừng cây lớn như vậy, đủ loại chim chóc, thư luật sư cũng dám nói, không sợ cuối cùng mất mặt. ]

Linh Quỳnh có gì phải sợ.

Bản thân nguyên chủ trong sạch.

Vì vậy, khi có người thực sự nhận được thư của luật sư, quần chúng có chút sững sờ.

Tài khoản trên diễn đàn trường học là ẩn danh, nhưng Linh Quỳnh khởi kiện cả diễn đàn trường học để lấy thông tin người dùng tài khoản ẩn danh.

Dù sao tài khoản đăng ký bằng thẻ sinh viên nên rất dễ dàng liền có thể tra ra là ai.

Chỉ cần có bằng chứng liền có thể khởi tố.

Trong đó còn có một người Linh Quỳnh đã từng quen biết.

Bạn cùng phòng bằng nhựa plastic của nguyên chủ—— Tưởng Dao.

Những bài đăng liên quan tới cô trên diễn đàn, cơ hồ đều là Tưởng Dao đăng.

Bây giờ Linh Quỳnh kiện, trừ phi bọn họ có thể chứng minh tất cả nội dung trên diễn đàn đều là thật mới thắng được.

Nhưng cái này bảo làm sao chứng minh?

Linh Quỳnh cùng nguyên chủ đều chưa từng cùng ai làm chuyện gì.

Ngoại trừ vài tấm hình chụp chung với Thẩm Hàn Đăng, bọn họ ngay cả một tấm ảnh có mặt cô cũng không lấy ra được.

[ Ta X, cô ta thật sự kiện?]

[ Nói như vậy, chuyện kia là giả?]

[ Cái đó cũng không chắc, có người chính là vừa ăn cướp vừa la làng, phô trương thanh thế thôi.]

[ Ta cảm thấy, người ta đã dám làm vậy, chuyện này hơn phân nửa là giả.]

......

Mặc kệ cuối cùng có thể khởi kiện thành công hay không, chỉ nói về khí thế đã áp đảo.

Những người bị luật sư gửi thư đến tương đối sợ, rất nhanh liền công khai xin lỗi trên diễn đàn.

Một số người cứng rắn hơn và không chịu xin lỗi, cho rằng những gì họ nói là đúng, rằng họ đứng về phía chính nghĩa và sẽ không bao giờ cúi đầu trước các thế lực xấu.

Nhưng trong chuyện này bọn họ sao có thể thắng?

Vì cô có một người cha nghiện cờ bạc?

Bạn có thể chọn cách sống, nhưng bạn không thể chọn kiểu cha mẹ.

Cha mẹ như thế nào, cũng không thể dùng để kết luận con cái là người như thế nào.

Phỉ báng danh dự của một cô gái trẻ, còn làm cho toàn bộ trường học đều biết.

Có gần 40.000 người trong trường học của họ.

Tưởng Dao sau đó cũng phải cúi đầu xin lỗi, thừa nhận mình đăng những tin kia chỉ là hư cấu, tự biên tự diễn, làm cô ta nhận được vô số lời mắng chửi.

Nhà trường cũng sợ chuyện này bị lan truyền ra bên ngoài, gây ảnh hưởng xấu cho cả hai bên.

Sau đó Linh Quỳnh yêu cầu toàn trường công khai xin lỗi đồng thời ghim vào học bạ những người kia.

Trường học cảm thấy chuyện này rất lớn, cộng thêm cô là người bị hại, yêu cầu này cũng không hề quá đáng.

......

Trường học liên tiếp mấy ngày sau đều phát loa nói xin lỗi với Linh Quỳnh

Bây giờ Linh Quỳnh thật sự nổi tiếng, đi đến đâu cũng có người vây xem.

Vài ngày sau, trên đường đi học, Linh Quỳnh gặp phải Tưởng Dao.

Mấy ngày nay của Tưởng Dao có vẻ trôi qua không tốt, cả người đều rất tiều tụy.

Nhìn thấy Linh Quỳnh, Tưởng Dao bỗng nhiên điên cuồng , cắn răng nghiến lợi trừng Linh Quỳnh: "Bây giờ cô hài lòng chưa?"

Bây giờ người bị mắng chửi chính là cô.

Linh Quỳnh ngoan ngoãn mỉm cười: "Bạn học Tưởng , là cậu nói xấu phỉ báng ta, ta chỉ lấy lại sự trong sạch của mình mà thôi, không thể nói là hài lòng hay không."

Tưởng Dao âm trầm buông lời: "Diệp Khinh Đường, ta với cô chưa xong đâu ."

"Ah......"

Tưởng Dao đại khái là muốn cố tình đụng Linh Quỳnh một cái, kết quả động tác Linh Quỳnh còn nhanh hơn, tránh sang bên cạnh.

Tưởng Dao không đụng vào người được, lại tự mình lảo đảo một hồi, suýt chút nữa ngã.

Tưởng Dao quay đầu trừng Linh Quỳnh.

Linh Quỳnh: "......" Làm sao vậy, cái này cũng là lỗi của ba ba a?

Tưởng Dao trợn mắt có chút dọa người, Linh Quỳnh không thể làm gì khác hơn là lên tiếng: "Không để cho cô đụng vào ta, xin lỗi nha."

Tưởng Dao: "......"

Một hơi của Tưởng Dao suýt chút nữa không lên được, giơ tay muốn đánh người.

"Diệp Khinh Đường."

Thẩm Hàn Đăng đứng cách đó không xa, lạnh lùng gọi một tiếng.

Tưởng Dao đối đầu ánh mắt Thẩm Hàn Đăng, tay vừa nâng lên, đột nhiên giống như bị đính giữa không trung.

Một luồng khí lạnh từ lòng bàn chân xông lên trán, cái lạnh thấu xương lập tức lan ra toàn thân.

Linh Quỳnh nhìn Tưởng Dao cười một chút, quay người đi vê phía Thẩm Hàn Đăng.

Thẩm Hàn Đăng thu hồi ánh mắt và mang cô đi.

Thẳng đến khi Thẩm Hàn Đăng cùng Linh Quỳnh đi hẳn, Tưởng Dao mới cảm giác không khí bốn phía dễ thở hơn đôi chút.

Thẩm Hàn Đăng......

Nam sinh kia quả thật rất đẹp, thế nhưng ...... Cũng thật đáng sợ.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro