54(19)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Linh Quỳnh vừa xuống lầu liền phát hiện trong phòng khách có thêm một chiếc lồng cực lớn, cực xinh đẹp.

Chỉ là......

"Cái...... Cái gì vậy?" Đột nhiên sợ.

"Thiếu gia mua về." Kelly cười cười, "Nói là để nuôi chim."

"......"

Thiếu gia nhà ông nuôi quái vật chim sao, mua lồng lớn như thế làm gì?

Linh Quỳnh đi vòng qua, cách cái lồng này xa xa một chút.

Thẩm Hàn Đăng không xuống ăn sáng, Kelly nhờ Linh Quỳnh đưa lên cho hắn.

"......"

Không phải rất muốn đi.

Linh Quỳnh đảo mắt nhìn xung quanh, nhân lúc Kelly không để ý lẻn vào bếp lấy một chai giấm trắng.

Linh Quỳnh bưng bữa sáng lên lầu, đẩy cửa đi vào.

Thẩm Hàn Đăng ngồi bên giường, đi chân trần đạp một bình hoa vừa lăn qua lăn lại nhấp nhô trên thảm.

...... Vừa sáng sớm đã như vậy, có chút phí cái bình a?

Linh Quỳnh đặt bữa sáng xuống, lanh lợi gọi một tiếng: "Thiếu gia, ăn sáng thôi."

Thẩm Hàn Đăng đá văng bình hoa ra đứng dậy, ống quần lụa rơi xuống, che chân của hắn lại.

Bình hoa lăn đến xó xỉnh, va vào vách tường, phát ra âm thanh rất nhỏ.

Thẩm Hàn Đăng ngồi xuống, cầm thìa húp cháo.

Linh Quỳnh đứng ở bên cạnh nhìn, nhìn Thẩm Hàn Đăng ăn mà mặt không đổi sắc, biểu cảm dần mất khống chế.

Chuyện này là thế nào!

Làm sao không có chút phản ứng nào!

Thẩm Hàn Đăng ăn hai miếng, ném thìa, "Không ăn nữa, cầm đi."

Linh Quỳnh một bên nói thầm một bên dọn dẹp, lúc thẩm Hàn Đăng quay người, chuẩn bị tự mình nếm thử một chút.

Suy nghĩ một chút lại thấy không đúng, thả thìa xuống.

Linh Quỳnh bưng khay ra ngoài, vừa vặn gặp Kelly, lập tức nâng khay qua, "Thiếu gia nói hương vị không đúng, ông nếm thử xem."

Kelly: "Tại sao không đúng?"

"Làm sao tôi biết nha." Linh Quỳnh siêu vô tội, "Ông nếm thử liền biết."

"Phốc...... Phi phi phi!!" Thật chua!! Đây là thứ quái gì!!

Linh Quỳnh: "......"

A!

Thằng nhãi con còn muốn lừa ba ba!

Kelly cau mày nói thầm: "Ta không có bỏ đại các thứ vô, sao lại có nhiều dấm như vậy? Kỳ quái......"

Buổi chiều Linh Quỳnh phát hiện trong lồng có thêm mấy con chim ——Chim hoàng yến.

Chiếc lồng bị đặt tới gần vị trí cửa sổ phòng khách, bây giờ đã có thể kéo màn cửa sổ phòng khách ra.

Mấy con chim trong lồng chuyển động tới lui, phát ra tiếng kêu thanh thúy êm tai.

Vẫn là thằng nhãi con biết chơi a.

Chỉ bằng cái này là có thể hù dọa cô?

A!

Ba ba dễ bị doạ thế sao?

Ngây thơ!

Nực cười!

Linh Quỳnh nhàn nhã trêu chọc mấy con chim một lúc, sau đó mới chậm rãi lên lầu.

Trong biệt thự có thêm mấy con vật, làm cho biệt thự vốn lạnh tanh, phảng phất lại nhiều thêm một chút rạng rỡ.

Khi Linh Quỳnh lướt thấy ảnh chụp của mình và Triệu Vân Diệp, là vào buổi sáng, bài giảng dài dằng dặc đã đến hồi kết thúc.

Ảnh chụp cô và Triệu Vân Diệp nói chuyện trong quán cà phê, bị người ta đăng trên diễn đàn.

Ngoài ra còn có cảnh sau đó, lúc Thẩm Hàn Đăng xuất hiện lôi cô rời đi.

Thẩm Hàn Đăng cùng Triệu Vân Diệp đều là nhân vật phong vân.

Hai nam tranh một nữ, chuyện này có chút đáng xem .

"Cô ta có nhiều thủ đoạn lợi hại như thế sao?"

"Chuyện lúc trước, bây giờ ta lại hoài nghi thật giả, cô ta có thể làm cho hai cái nam thần vây quanh như vậy, thủ đoạn khó lường......"

"Bạn gái cũ của Triệu Vân Diệp không phải......"

"Đã bao lâu rồi, các ngươi không thông cảm cho nhau sao?"

"Ta cảm thấy sẽ không, chắc chắn là do Diệp Khinh Đường......"

Có lẽ là chuyện lần trước, khiến cho những người này có tâm lý ám ảnh, không dám đem loại này thảo luận ở trên diễn đàn, chỉ có thể ở kín đáo thảo luận.

Thậm chí còn có người đoán, rốt cuộc cô đang yêu đương với ai.

"Đám người này đoán đúng nhiều, sai cũng nhiều." Lúc ăn cơm Linh Quỳnh ngồi đối diện Thẩm Hàn Đăng, chống cằm thở dài, tay không ngừng ném những thứ không thích ăn vào chén Thẩm Hàn Đăng.

Thẩm Hàn Đăng: "......"

Đại khái là đã quen như vậy nên Thẩm Hàn Đăng cũng không ngăn cản .

Bất quá mỗi ngày cô kén ăn toàn những thứ không giống nhau...... Là có ý gì?

Hôm qua có thể ăn hôm nay liền không thèm động , hôm nay không động ngày mai liền có thể ăn.

Kelly nói với hắn, Diệp tiểu thư so với hắn khó hầu hạ hơn nhiều.

Bất quá trước kia Thẩm Hàn Đăng còn cho là Kelly là đang nói hươu nói vượn, dù sao ở trước mặt mình, cô không thể hiện là mình rất khó hầu hạ.

Nhưng bây giờ Thẩm Hàn Đăng cũng có chút tin tưởng.

Thẩm Hàn Đăng thu liễm  ánh mắt, thuận miệng hỏi: "Cô muốn chọn ai?"

"Chọn ai là sao?"

"Ta hay Triệu Vân Diệp, cô muốn chọn ai?"

Đầu Linh Quỳnh nho nhỏ, dấu chấm hỏi to to.

Cô và Triệu Vân Diệp có xu quan hệ a? Tại sao hỏi câu hỏi kì quái vậy?

Bất quá đứa con yêu đã hỏi như vậy ......

Linh Quỳnh lập tức bày tỏ lập trường, "Còn cần nói sao? Đương nhiên là thiếu gia."

Thẩm Hàn Đăng nhìn cô chằm chằm vài giây, sau đó đột nhiên nghiêng người, đôi môi hơi lành lạnh của anh rơi xuống khóe môi cô.

Linh Quỳnh tựa hồ quên né, ngây ngốc nhìn anh.

Thẩm Hàn Đăng chỉ chạm nhẹ một chút, rất nhanh sau đó liền dời đi, tiếp tục ăn cơm như không có gì xảy ra.

Linh Quỳnh lấy bàn tay xoa xoa khóe môi, ánh mắt lại nhìn ra bên ngoài.

Vừa rồi bên ngoài hình như có gì đó lóe lên một cái......

Lăng Quỳnh đè cổ tay Thẩm Hàn Đăng:"Thẩm Hàn Đăng, anh lợi dụng ta sao?"

Thẩm Hàn Đăng nhìn móng vuốt của cô một chút, hiếm thấy khi không hất ra: "Cô là người của ta, không thể dây dưa mơ hồ cùng người khác."

Linh Quỳnh: "Ta cho phép anh hôn ta chưa?"

Thẩm Hàn Đăng liếc coi :  "Cả người cô đều là của ta, ta muốn làm gì với cô mà chẳng được?"

Oa !

Linh Quỳnh: "......"

"Cho nên thiếu gia thích ta rồi?"

"Chớ tự mình đa tình." Thẩm Hàn Đăng cực kỳ lạnh lùng đập tan mộng tưởng của Linh Quỳnh.

......

Bức ảnh mập mờ đó nhanh chóng được lan truyền, đập tan tin đồn tình tay ba.

Chuyện này còn làm ầm lên đến tai Chu Tịnh.

Chu Tịnh cầm ảnh chụp xem nhiều lần, tựa như rất hài lòng: "Xem ra Diệp nha đầu này đã có tiến triển không tệ với Thẩm Hàn Đăng."

"Chu tổng, chuyện của công ty bên kia....."

Chu Tịnh: "Thẩm Hàn Đăng không ở bên ngoài, chỉ cần nó không có việc gì, bọn họ cũng không dám làm loạn."

"Ta lo lắng, người trong công ty đã liên lạc với thiếu gia."

Chu Tịnh cầm lấy trên bàn ảnh chụp: "Ta nắm quyền công ty nhiều năm như vậy, bộ phận nào cũng có người của ta, bọn họ muốn bí mật liên lạc, sao có thể dễ dàng như vậy."

Chu Tịnh lại nói: "Tháng sau là sinh nhật của ta, chuẩn bị cho tốt, làm náo nhiệt một chút."

Từ sau khi cha Thẩm chết, Chu Tịnh chưa từng tổ chức sinh nhật lần nào, nhiều lắm cũng chỉ là những người thân thiết họp mặt chúc mừng thôi.

Những năm này Chu Tịnh cũng coi như là quản lý Thẩm gia không tệ, tất cả mọi người đều rất nể mặt.

Cho nên ngày đến tiệc sinh nhật đó, cũng có không ít người đến chúc mừng.

Thẩm Hàn Đăng tất nhiên cũng phải có mặt, hắn vốn là không muốn dẫn Linh Quỳnh theo.

Nhưng Linh Quỳnh tự mình xin được đi.

Cô cũng không làm loạn, chỉ phiền lòng đi theo , hắn đi đâu cô đi theo đến đó, thỉnh thoảng kéo kéo tay áo hắn, nhỏ giọng hỏi cô có thể đi hay không.

Trước khi Thẩm Hàn Đăng tại không có gặp cô, cảm thấy mình không biết thương hoa tiếc ngọc là gì.

Thế nhưng là......

Với dáng vẻ của cô như vậy, ai có thể từ chối?

"Không được chạy loạn." Thẩm Hàn Đăng cảnh cáo Linh Quỳnh.

Linh Quỳnh làm cái OK, toàn thân trên dưới đều thể hiện ta rất ngoan.

......

Những người đến dự tiệc đều là những người thành đạt, hoặc những tiểu thư giàu có hoặc những công tử nổi tiếng.

Chu Tịnh ở trong đám người nói chuyện, lộ ra thành thạo điêu luyện.

Linh Quỳnh ngồi ở trên ghế, lật xem thẻ bài.

Tên trên thẻ chính là chỗ này, thế nhưng tràng cảnh...... Linh Quỳnh vừa rồi không sai biệt lắm đã nhìn qua một vòng, không tìm được chỗ tương tự.

Linh Quỳnh quyết định lại đi tìm một vòng.

Thời gian không phụ người có lòng, kiên trì chính là thắng lợi!

“Diệp tiểu thư, chúng ta lại gặp nhau.” Linh Quỳnh vừa đứng dậy liền đụng phải Bùi Tử Thanh.

"..." Lại là anh! Tại sao còn muốn đi bơi tiếp sao?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro