Chap 22 : CAM KẾT 1 NĂM SAU CHIA LY, TỪ HÔN....

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Không biết qua bao lâu người trên giường giật giật lông mi, thật giống như sắp tỉnh lại. Rồi lại như công chúa nghịch ngợm không chịu mở mắt ra....

Môi khô khốc khẽ động "Nước..." [ cùng học chữ hán xíu cách viết ]

Âm thanh suy yếu của Thẩm Uyên làm cho Vương Thiên thu hồi suy nghĩ, nhìn thấy Thẩm Uyên muốn uống nước vội vàng đi đến bên bàn bưng một chén nước tới. Đỡ Thẩm Uyên dậy đem chén nước đưa tới bên miệng nàng.

_Khụ khụ

_Chậm một chút, chậm một chút  ||  Mỗi lần Thẩm Uyên uống một ngụm Vương Thiên lại dặn dò

Lúc này Thẩm Uyên mới mở mắt ra nhìn rõ ràng, nhìn thấy Vương Thiên ngồi bên cạnh, nàng lần nữa tựa trong ngực hắn, Thẩm Uyên có vài phần lúng túng cùng ngượng ngùng....

_Còn muốn nước sao ?  ||  Vương Thiên hỏi

Thẩm Uyên nhẹ nhàng lắc đầu

_Ngươi....

_Ngươi....

Hai người đồng thời mở miệng

_Ngươi nói trước đi....

_Nàng nói trước đi....

Lại đồng thời nói, cuối cùng vẫn là Vương Thiên mở miệng trước

_Nàng nói trước đi

_Đa tạ ngươi đã cứu ta   ||  Thẩm Uyên cắn môi, chân thành nói cám ơn

_Ha ha không cần khách khí, dù nói thế nào thì ngươi cũng là bị ta làm cho tức giận mới ra ngoài, ngươi nếu xảy ra chuyện gì, tâm ta cũng không dễ chịu  ||   Vương Thiên vừa cười vừa nói

Hồi lâu Thẩm Uyên cúi đầu nói || _Kỳ thật cũng không phải vì giận ngươi mà ta mới đi lên núi...

_Hể...vậy nàng chạy lên núi làm gì ? 

Thâm Uyên nhìn Vương Thiên, có lẽ bởi vì Vương cứu nàng nên Thẩm Uyên cố lấy vài phần dũng khí nói ra lời thật lòng mình

_Ta....ta đi lên núi là vì tìm ngọc bội

_Ngọc bội ? Chỉ vì một miếng ngọc bội [rách nát(mỏ hỗn bật mode)] mà ngươi chạy đến trên núi tìm a, thiếu chút nữa liền mất mạng, ta còn rất nhiều ngọc bội tốt, nếu nàng sớm nói ta liền tặng nàng bảy tám trăm cái  ||  Vương có chút bất mãn, liền chỉ vì một miếng ngọc bội rách nát mà chút nữa đã mất mạng, đáng giá sao

_Ngọc bội kia quan trọng như thế nào, có phải là có ý nghĩa gì đặc biệt không ?

_Kỳ thật....trước khi cùng ngươi thành thân, ta đã có người trong lòng, ngọc bội kia chính là vật đính ước hắn tặng ta, cũng là bảo vật gia truyền nhà hắn

Vương sau khi nghe xong có chút khiếp sợ, người trong lòng nàng có phải chính là người lần trước mình vô tình trông thấy

_Người trong lòng của nàng có phải hay không chính là nam tử sau khi thành thân một ngày đưa nàng về nhà

Thẩm Uyên kinh ngạc nói ||   _Ngươi khi đó nhìn thấy

_Ừm || Vương gật đầu nhẹ

_Thì ra là hai ngươi chàng tình ý thiếp, vậy sao nàng còn đáp ứng hôn sự này

_Bởi vì gia gia lớn tuổi, thân thể lại không tốt, một lòng chỉ muốn Vương gia ở rể, thay Thẩm gia chúng ta quản lý gia sản, hắn cảm thấy có phủ Tướng quân làm chỗ dựa về sau Thẩm gia sẽ không bị bắt nạt. Cho nên vì gia gia vì Thẩm gia, ta đáp ứng hôn sự này

Vương nhìn chằm chằm Thẩm Uyên, nghe nàng nói như vậy giống như chính nàng bị buộc tiếp nhận hôn sư, như vậy chuyện từ thư sẽ dễ dàng thương lượng hơn, nhưng vì sao trong lòng Vương lại có một tia khổ sở...

_Ta vốn cho rằng ta cùng đại ca Vương Vũ ngươi lập gia đình...

_Không ngờ rằng người kết hôn với ngươi lại là xú danh vang xa Vương Thiên ta  || Vương Thiên có chút trêu ghẹo nói, xem ra nàng vẫn chưa phát hiện ra thân phận chính mình

_Phốc...  ||  Thẩm Uyên bị Vương Thiên chọc cười

_Đúng vậy, lúc thành hôn ta vốn muốn cùng ngươi thương lượng vài chuyện, khi ngươi nói ra ngươi chính là Vương Thiên làm ta sợ choáng váng. Việc đầu tiên chính là bảo toàn danh tiết của mình

_Cho nên nàng đối với ta ném rồi giội, để bảo toàn danh tiết

_Ai bảo ngươi có danh tiếng đứng đầu đám công tử ăn chơi, tiếng xấu đồn xa

_Vậy ý của nàng đối với ta chán ghét chính là như vậy

_Vậy cũng không....

_Hêzzz... Được rồi! Nàng yên tâm đi, ta đối với nữ nhân vóc dáng như nàng không có hứng thú. Tiêu chuẩn của ta chính là bộ ngực lớn như quả dừa ồ không dưa hấu cỡ XXL có độ đàn hồi cao căng tròn mịn lại còn mềm, còn như nàng hể.....nhiều nhất chỉ là quả đào tiên trên trời thôi ta không với tới được a  ||  Vương Thiên rất vô sỉ chỉ chỉ ngực Thẩm Uyên , nhép môi cười gương mặt háo sắc hiện rõ trên mặt 

_Ngươi....vô sỉ....  ||  Thẩm Uyên vừa thẹn vừa giận liền ném một cái gối về phía Vương

Vương tiếp nhận gối ||  _Ha ha, không trúng được 

Thẩm Uyên tiếp tục nói ||  _Ta sẽ đời đời kiếp kiếp chán ghét [ ghét của nào trời cho của đó ý trời đã định ] ngươi bởi vì ngươi là đồ vô sỉ háo sắc cho nên ta có chút thành kiến, bất quá lúc ngươi cứu ta, ta cảm thấy kỳ thật ngươi cũng không chán ghét như vậy

_Đừng nói với ta là nàng sẽ không phải yêu ta rồi đấy chứ? Đừng nha lão bà nhà ta ơi tha cho ta....ta còn muốn vui chơi dữ lắm    ||      Vương vừa cười vừa nói

_Ngươi nói cái gì ?

Vương nhìn thấy Thẩm Uyên kích động vội vàng phất tay ||  _Ta đùa thôi , ta nói giỡn, đừng để ý...

Gặp Thẩm Uyên nói những lời thật lòng với mình, Vương cũng mở lòng || _A, nàng cũng biết đấy hai chúng ta thành thân vì hôn sự của hai gia đình, ông nội ta muốn cháu mình ở rể Thẩm gia, vốn cha ta muốn đại ca ta ở rể, nhưng đại ca là con trai lớn không thể ở rể Thẩm gia. Cho nên ta liền xung phong muốn đi ở rể Thẩm gia, ta liền nghĩ kế ép nàng viết từ thư. Cho nên lúc động phòng cố ý trêu ghẹo làm cho nàng tức giận, để nàng chán ghét ta càng tốt, nhịn không được liền viết từ thư hủy hôn vs ta

_Nói như vậy bộ dạng chán ghét bình thường của ngươi đều là giả vờ ? 

Vương Thiên gãi gãi đầu || _Kia ngoại trừ lúc động phòng trêu ghẹo nàng là giả, những thứ khác đều là ta chân thật

_Vậy ngươi đã thành công, ta càng ngày càng chán ghét ngươi. Nhưng là ngươi đã nhầm, ta nếu có thể viết từ thư hủy hôn ngươi ta đã sớm viết. Kỳ thật ta lại hy vọng ngươi viết từ thư bỏ ta, như vậy ta mới hướng gia gia nói được  || Thẩm Uyên nói, thì ra hai người các nàng đều là nghĩ cùng một chuyện, đều muốn đối phương viết từ thư hưu mình. Chờ đối phương đề cập đến...

_Vậy thì chúng ta bây giờ cùng nhau giao dịch, chúng ta hãy cùng nhau sống một năm, một năm sau chúng ta sẽ viết từ thư cho đối phương, xong việc liền hướng người nhà nói, như thế nào ? || Vương nghĩ sau khi xong chuyện bèn đi du ngoạn 1 phen ở đây lại đây 1 năm thôi đã cảm thấy rất phiền rồi phải ngày ngày đều bất an sợ bại lộ thân phận nữ cải nam trang tomboy, badboy idol khá trẩu

"........"

Một giây, hai giây, ba giây..... Vương Thiên nhìn thấy Thẩm Uyên cúi đầu không nói gì, cho rằng nàng ngại một năm quá dài

_Ngươi có phải cảm thấy một năm quá dài a. Nếu như vậy chúng ta ....


_Hảo  ||   Thẩm Uyên cắt lời Vương Thiên đáp



===============================================

CÁC ÁI KHANH MỖI NGƯỜI ĐỀU LƯỚT QUA CHO TRẪM 1 VOTE NHÉ !!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro