Chap 6 : HÔN SỰ CỦA NGƯƠI CỨ ĐỂ TA LO!!!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Buổi tối cả gia đình đang ăn cơm. Một bữa cơm, Vương Vũ cùng Vương Thiên phá lệ ăn dè dặt, nguyên nhân là Vương Võ lúc ăn cơm không nói lời nào, thật giống như có tâm sự nặng nề. Làm hại Vương Thiên cùng Vương Vũ thở mạnh cũng không dám thở. Chỉ có lão thái quân hoàn toàn không để ý tâm trạng nặng nề của Vương Võ, liên tục gắp thức ăn cho Vương Vũ cùng Vương Thiên.

_Vũ nhi, cùng ta đến thư phòng một chuyến

Vương Võ đối với Vương Vũ nói

Vương Vũ nghe Vương Võ gọi mình, đáp một tiếng

_Vâng......

_Đại ca.......

Vương Thiên tò mò gọi Vương Vũ

Vương Vũ dùng ánh mắt nói cho Vương Thiên biết chính mình cũng không biết cha gọi có chuyện gì. Sau đó cùng Vương Võ đi vào thư phòng.

_ Vũ nhi, năm nay cũng đã hai mươi hai tuổi đi.....

_Đúng vậy, phụ thân, Vũ nhi năm nay đúng là hai mươi hai tuổi

_Ai, đã đến lúc thành gia lập thất | Vương Võ thở dài, vừa uống trà vừa nói

Vương Vũ nghe lời Vương Võ nói, lập tức quỳ xuống nói

_Phụ Thân, Vũ nhi hôm nay vẫn chưa có công danh, hiện tại thành gia có phải hay không chưa phải lúc...

_Trước có nhà, mới có thể lập nghiệp | Vương Võ chặt đứt lời Vương Vũ

_Huống chi ! phụ thân đã tìm cho ngươi một mối hôn sự rất tốt

Vương Vũ không nghĩ tới phụ thân nói đã sớm tìm một mối hôn sự cho chính mình liền có chút nóng nảy nói

_Phụ thân...đây không phải là quá đột ngột sao !???

_Vũ nhi, hôm nay ngươi cũng đã trưởng thành, có một số việc cần phải nói cho ngươi biết

Vương Thiên trong đại sảnh không thể kháng cự được lòng hiếu kì của mình, rất muốn biết phụ thân rốt cuộc muốn cùng đại ca nói chuyện gì. Vì vậy len lén đi tới cửa thư phòng nghe lén

Mới vừa nghe lén liền nghe tiếng vang thật lớn...Âm thanh nặng nề của đồ sứ tiếp xúc với mặt đất...

_Nghịch tử ngươi đây là muốn tạo phản ??? Hừzzz......

Vương Võ gầm hét lên, lại đón lấy một âm thanh vang lên

Vương Thiên vội vàng đẩy cửa ra. Vương Vũ đã bị Vương Võ đạp một cước bay đến bên tường

_Đại ca.......

Vương Thiên vội vàng chạy tới, đem Vương Vũ đỡ lên. Nhìn vết máu trên khóe miệng Vương Vũ, đối với Vương Võ bất mãn nói

_Cha.......Phụ thân, cho dù ngươi tức giận đến thế nào cũng không thể ra tay nặng như vậy a.....

Tại trong lòng Vương Thiên thì Vương Vũ từ nhỏ đã là đứa con trai tốt của phụ thân, cho tới bây giờ cũng không làm trái ý cha, cũng chưa từng nhìn thấy cha tức giận đại ca đến như vậy.

Vương Vũ được Vương Thiên đỡ dậy sau đó liền quỳ trên mặt đất

_Phụ thân, hài nhi từ nhỏ đến lớn đều nghe lời người chưa bao giờ cãi lại người, nhưng lần này chính là chung thân đại sự của hài nhi, hài nhi đã có người mình thích, thứ cho hài nhi không thể nghe theo lời cha.........

_Ngươi...hảo hảo hảo a. Lớn đến thế này rồi, ngay cả lời của cha đều không nghe, ngay cả nguyện vọng của gia gia ngươi cũng không tuân thủ có phải không. Tốt, ngươi nghịch tử này...Vương gia ta không có đứa con bất hiếu như ngươi...

Vương Võ bị Vương Vũ làm cho tức giận đến điên lên, rút ra một thanh bảo kiếm trên tường.

_Phụ thân........!!!

Vương Thiên nhìn thấy Vương Võ thật sự rút kiếm ra, vội vàng quỳ gối trước mặt Vương Võ

_Phụ thân...Đại ca không phải cố ý làm trái lời người......

_Ngươi tránh ra, hôm nay ta liền thay Vương gia thanh lý môn hộ

Vương Võ đẩy Vương Thiên ra. Lấy kiếm chỉ vào Vương Vũ

_Ta hỏi ngươi một lần nữa, ngươi có đáp ứng hay không ?

_Cho dù cha hỏi lại mười lần. Vũ nhi vẫn như đinh đóng cột !!!

Vương Vũ cố chấp nói

_Đại ca...

Vương Thiên thấy Vương Vũ vẫn bướng bỉnh, vội vàng nói

_Đại ca,ngươi trước hết hãy nghe lời phụ thân.....

[ Mặc dù thường ngày nó là người luôn luôn, làm trái lời ổng :)))) ]

_Ngươi không cần thay hắn nói, nghịch tử này dạy mãi không sửa

Vương Võ bị chọc tức không nhẹ, bảo kiếm chuẩn bị đâm xuống

_Dừng tay !!!

Âm thanh ồn ào ở thư phòng bị lão thái quân nghe thấy được, nghe tiếng chạy đến lại trông thấy con trai mình đang xách kiếm muốn đâm trưởng tôn.

_Nương [MẸ]........ | Vương Võ không nghĩ sẽ ầm ĩ đến lão thái quân

_Nhân Võ, ngươi làm cái gì vậy........

Lão thái quân đỡ Vương Vũ đang quỳ trên mặt đất lên

_Vũ nhi làm cái gì cho ngươi sinh khí lớn như thế, lại muốn cầm kiếm chỉ vào Vũ nhi

Vương Võ quăng thanh bảo kiếm ra, thống khổ nói

_Nương, qua không lâu nữa chính là lúc cha và Thẩm gia ước định hôn sự

Lão thái quân sau khi nghe Vương Võ nói xong, thân thể run lên. Không nghĩ tới thời gian qua nhanh như vậy. Cũng sắp tới rồi sao...

Vương Thiên đứng bên cạnh nghe không hiểu

_Phụ thân, nội tổ mẫu [BÀ NỘI], các người đang nói cái gì ước định hôn sự a ? Đây ruốt cuộc là thế nào a ?

Lão thái quân không trả lời vấn đề của Vương Thiên ngay mà đến đỡ Vương Vũ ngồi xuống

_Bà nội... | Vương Vũ lo lắng hỏi

_Bà nội biết rõ, hài tử ngoan, không có việc gì đừng lo.....

Sau đó chính mình cũng ngồi xuống. Nhìn Vương Thiên mặt mũi tràn đầy nghi hoặc vội vàng muốn biết, lão thái quân thở dài ra một hồi nói

===============================

_Ai, việc này từ hai mươi năm trước...Hai mươi năm trước, nước ta bị Lang nha bộ lạc tập kích. Rất nhiều dân chúng tại biên cảnh bị chúng độc thủ, lúc ấy gia gia ngươi là uy vũ Đại tướng quân, phụng chỉ xuất binh trấn áp Lang nha bộ lạc. Nhưng Lang nha bộ lạc rất giảo hoạt. Gia gia ngươi một lần không cẩn thận bị trúng bẫy của Lang nha bộ lạc. Bị thương rất nghiêm trọng ngã xuống ngất xỉu bên đường. Lúc ấy vừa vặn thương nhân Thẩm Phú Quý [ NHẠC PHỤ ĐẠI NHÂN TƯƠNG LAI ] đi buôn bán tại biên cảnh đi ngang qua, liền cứu gia gia ngươi. Gia gia ngươi mặc dù đọc sách không nhiều, nhưng biết rõ phải biết báo ơn, huống chi đây là cứu mạng a.

Lúc ấy Thẩm Phú Quý cùng người nhà hắn không biết thân phận của gia gia ngươi, cứu gia gia ngươi sau đó gia gia trở về quân doanh, dùng một năm đem Lang nha bộ lạc tiêu diệt, sau khi hồi kinh gia gia ngươi vẫn luôn không quên ân cứu mạng của Thẩm Phú Quý, sai người đi tìm, mới biết được Thẩm Phú Quý tại Dương Châu. Gia gia cao hứng đi đến Dương Châu tìm, không nghĩ tới vừa đến Thẩm gia vừa làm xong tang lễ, vợ của hắn cùng con trai và con dâu đều bị thổ phỉ giết trên đường trở về. Chỉ có hắn cùng đứa cháu trong tã lót còn sống, mà Thẩm Phú Quý cũng bị thổ phỉ làm bị thương rất nghiêm trọng. Gia gia ngươi gặp Thẩm gia, biết Thẩm gia sau này tuyệt hậu, vì vậy gia gia ngươi liền hứa hẹn mười tám năm sau sẽ cho cháu của hắn ở rể Thẩm gia, đây cũng là nguyện vọng của gia gia ngươi. Hơn nữa qua không lâu nữa chính là ngày ước định với Thẩm gia..............

Nó đặt tay lên cằm,ngẫm nghĩ một hồi lâu vì hình như nó đã nghe qua từ THẨM GIA ở đâu đó rồi nhưng lại không nhớ ra trong lòng tự nói " Thôi chán quá, không nhớ nổi bỏ đi để mốt nhớ sau cũng được "

=============================

Vương Thiên nghe bà nội nói xong, rốt cuộc cũng giải khai được bí ẩn trong lòng. Khó trách lúc hạ sinh chính mình, Lý Vân câu đầu tiên hỏi lão thái quân là nam hài hay nữ hài. Mà lúc đó quả thiệt Lý Vân hạ sinh là nam hài nhi nhưng do đứa trẻ có số chết yểu từ khi mới sinh ra cũng may bà mụ đỡ đẻ cho Lý Vân là người của Hoàng Đế phái đến nếu không chuyện sẽ dễ bại lộ + thêm một trận hảo hoạn linh đình làm đánh trộm hổ con tráo Long con [ Phụng ] làm cho lão thái quân cứ nghĩ đứa trẻ ban đầu mình bế là nam hài tử Vương Thiên. Cho nên sau này đành phải cải trang nam tử để sống, phải nói là từ khi cải nam trang cuộc sống của nó có thêm nhiều màu sắc hơn quá dễ dàng với nó, nếu tính ra nữ nhi ở thời này mà là dạng con nhà khuê cát tiểu thư danh giá thì phải bắt buộc phải giỏi cầm kỳ thi họa nết na thùy mị, cũng may cầm kỳ thi họa ta đều biết hết nhưng có đều THÙY MỊ NẾT NA là quá khó đối với một con người như ta đây rồi........

Nghĩ xem, nó thường ngày tướng đi 2 hàng bay [PHI] nhảy khắp nơi mà đòi thùy mị cái đết gì nổi?Nhưng vì sao ta có thể dễ dàng hòa nhập vào thế giới cổ này ? Vậy thì, phải nói đến thời trong quân ngũ của nó rồi............

======================

CUỘC SỐNG TRONG QUÂN NGŨ

Kiếp trước, ít có hay giao du kết bạn với những người cùng lứa lắm nếu có kết thì chỉ có 2,3 người gì là cùng còn hầu như nó toàn kết bạn với những lão cổ nhân quái quái một chút ở trong quân ngũ, nên cũng được mấy ổng dạy cho từ nhỏ........

- Lập dị 1 : CẦM

Có ông thì mê âm nhạc hay dùng những nhạc cụ như Sáo, đàn tranh, tỳ bà, đàn nhị vân.vân và mây mây nhiều loại khác nữa và dạy ta, sau khi ta học thành tài thì cái đuôi của ổng mới lộ ra là muốn ta làm bạn tấu hợp cùng ổng trong bản nhạc...... :))))

..............................

Yêu là được yêu là được ghen là được nhớ
Chẳng biết nhớ gì mà cứ nhớ rồi cứ khóc rồi lại thôi
Chẳng biết khóc ai, vì ai đã chẳng còn nữa mà cứ ngỡ
Ai vẫn đâu đây
Yêu tìm lối thoát, tìm bàn tay tìm bờ vai
Tay đã buông tay mà vẫn nhớ rồi cứ ngỡ chỉ là mơ
Yêu đã tàn rồi mà lối thoát tìm không thấy giờ ngồi đây
Ai khóc nỗi đau này.

...................................

- Lập dị 2 :

Cũng tương tựa như ông trên gì muốn có bạn chơi đấu cờ cùng mình, mà bắt nó học cho bằng được không thôi bắt nó đi làm nhiệm vụ gì đó hoặc khủng khiếp hơn chăng........... [ TRONG LỚP HỌC CÒN GỌI LÀ BỊ GIÁO VIÊN ĐÌ ]

Tính nết kì quặc khi ta học thành tài, trăm trận trăm thắng ổng nói ta chơi gian lận không tính không tính thế là cứ chơi mãi với ổng hết nửa ngày........ :)))))

-Lập dị 3 : THI HỌA

Thấy ta có tài làm thơ [ nhưng toàn thơ chế bựa làm ổng ứa gan ], vẽ đẹp nhưng có điều chữ xấu hay bôi xóa làm ổng căm phẫn tức điên lên mà đến tận tối 2h sáng nó đang ngủ gõ cửa phòng lôi đầu nó dậy vào phòng ổng đặt nó ngồi vào ghế, trên bàn toàn giấy bút mực [ bút viết thư pháp , loại mực cục như cổ trang luôn ] bắt nó ngồi viết cho đến chữ đẹp thì mới thôi, và từ nay về sau bắt nó cũng vẽ tranh bằng bút lông mới đầu vào thì viết chữ nguệch ngoạc Lv1 [ Đang nhịn ], sau đó thì à vâng là bôi xóa lv2 [ nhịn mày phải nhịn ] , viết một hồi ngủ ngục mà quẹt mợ cây viết sang trang khác luôn lv3 [ Định tung nắm đấm, nhưng chợt nghĩ lại bộ môn này cần phải nhẫn nhịn ], vâng thanh niên viết sao một hồi rách mợ tờ giấy luôn Lv4 [ Không nhịn được nữa rồi, người ta nói quá tam ba bận bây giờ là bốn luôn rồi ổng lấy cuốn sách đánh vô đầu nó 1 cái bóp bất tỉnh luôn........]

BA ông đều chức cao hơn ta, nên toàn muốn đè đầu cưỡi cổ ta không à.......Hêzzz!!!

Về sau, học thành tài mới biết thằng cha này bị bệnh HỘI CHỨNG ẤM ẢNH CƯỠNG CHẾ gặp ngay Tống Hạo nó là người hay phá luật ăn mặc xuề xòa dù cho là đang ở quân ngũ nó bị phạt cũng chẳng thắm gì nó cả nên mà phòng nó cũng hay gần ổng, mới lần nó bước ra đều gặp thấy ổng ổng thấy nó ăn mặc xuề xòa đầu tóc thì rối bời còn ngáp lên ngáp xuống nữa chứ!

Ổng tức đến nổi 2 con mắt ổng nhìn nó mà muốn lòi ra ngoài luôn, mặt thì đỏ bừng lên kêu nó đứng lại nó tưởng đâu là có chuyện gì ghê gớm lắm e ngờ, kêu đứng lại để ổng chỉnh trang y phục lại cho nó trang nghiêm xong mặt ổng vui mừng vì nó khá hoàn hảo mà ổng muốn thế là vỗ vai nó mà đi nó thì chẳng hiểu gì, trong lòng nghĩ " Thằng cha QUÁI DỊ "

..........................

Sau khi, xuyên không thì nó ít có show ra tài năng này lắm chỉ là những lúc nó thấy buồn chán nó mới chơi cho thư giãn thôi mà miệng đời ở thế giới cũng ghê thật như báo lá cải thời 4.0 ta không học , không show vì ta biết rồi và chẳng thèm show làm gì thế là chúng nó đồn ta thất học :))) VĂN không thông :??? Chẳng giỏi cái gì cả chỉ là 1 thiếu gia ăn chơi lêu lỏng là giỏi, ừa ! OK VẬY THÔI cũng đúng ý ta đó vậy ta sẽ biến thành 1 vị thiếu gia ăn chơi cho các ngươi thấy để ta HOT TRENDING TOP 1 để ai nấy đều biết, đến NHỊ THIẾU GIA VƯƠNG THIÊN này..........

..........................

=========================

_Bà nội, Vũ nhi biết rõ đây là nguyện vọng của gia gia, nếu là ba tháng trước Vũ nhi tuyệt đối không làm trái, nhưng...đúng là hôm nay Vũ nhi đã có người trong lòng. Thật sự...thật sự...

Vương gia cả đời đều chỉ yêu thương một người. Vương Vũ kể từ ba tháng trước gặp được người kia, vẫn nhớ mãi không quên, làm sao có thể ở rể Thẩm gia đây.

Vương Thiên nhìn đại ca mình thống khổ như thế, hơn nữa đại ca thật vất vả mới tìm được hạnh phúc của mình, sao có thể như vậy bị đoạt mất. Hơn nữa đại ca là con lớn Vương gia, cũng là hương khói duy nhất. Ta còn muốn, núp dưới bóng hắn để ăn chơi nữa cho tên đại ca đó làm rạng rỡ tổ tông, đại ca ở rể, kia Vương gia làm sao bây giờ ! Không được, tuyệt đối không thể để đại ca ở rể. Nhất thời nóng lòng bất chấp tất cả nói

_Cha ! Đại ca không thể ở rể Thẩm gia. Nói đùa gì vậy, ở rể không phải tương đương đem đại ca gả đi ra ngoài, đại ca là con trai lớn Vương gia, làm sao có thể ở rể đây. Phải báo ơn cũng không thể đem con trai lớn đưa cho người khác a, hơn nữa...hơn nữa...Vương gia cũng không phải chỉ có một đứa con trai, ta cũng là một phần của Vương gia, là cháu nội gia gia, ta cũng có thể ở rể Thẩm gia. Dù sao ta chỉ là một tên con nhà giàu, "Gả" đi ra ngoài còn có thể giúp trong nhà giảm bớt chi tiêu. Ta ở rể đối với Vương gia chúng ta chỉ có lời chứ không có lỗ.

Vương Thiên vừa nói xong lập tức tất cả mọi người đều nhìn đến. Vương Võ nghe lời Vương Thiên nói trong ánh mắt liền hiện lên tia hy vọng, bất quá lập tức tan vỡ. Vương Thiên đứa nhỏ này, không học vấn cũng không nghề nghiệp, chỉ biết sống phóng túng, Thẩm gia là Dương Châu thủ phủ, Thẩm gia tiểu thư Thẩm Giai Uyên nổi danh tài nữ, Vương Thiên sao có thế xứng với tiểu thư nhà người ta đây.

Chỉ có lão thái quân nghe Vương Thiên nói xong kích động đứng lên

_Không được. Tuyệt đối không được. Thiên nhi không thể ở rể Thẩm gia. Thiên nhi, không cho phép hồ nháo.......

Vương Võ cùng Vương Vũ bị bộ dáng kích động của lão thái quân làm cho khó hiểu. Mặc dù không nghĩ đến chuyện cho Vương Thiên ở rể, nhưng lão thái quân phản ứng quá cũng quá kịch liệt đi.

Vương Thiên biết bà nội mình lo lắng cái gì, nó từ nhỏ là 1 tay bà chăm sóc [ À ! cũng không phải 1 tay bà không nửa tay trái của bà thôi tay phải là tiểu Ngọc lo ] hết mực yêu thương lão thái quân bà còn muốn nó ở mãi Vương gia cùng bà, chứ bà chưa hề nghĩ đến chuyện nó phải ở rễ như vậy vì nó từ nhỏ từ hồi bị bắt cóc đến nay thân thể yếu ớt phải uống thuốc thường xuyên nên bà rất lo lắng cho nó khi nó xa bà.......

_Bà nội~~~~~

_Không được, nói cái gì cũng không được. Thiên nhi ! Bà nội không cho phép ngươi làm chuyện điên rồ !

_Bà nội !

Vương Thiên nhìn bà nội phản đối mãnh liệt, cũng có chút nóng nảy.

_Việc này, trước cứ như vậy đi. Lão thái bà ta mệt mỏi rồi, hôm nào hẵng nói...

Lão thái quân không nhìn Vương Thiên, xoay người rời đi.

Nhìn thấy bà nội rời đi, Vương Thiên kiên quyết giữ ý định của chính mình, tuyệt đối không thể để cho con trai lớn duy nhất của Vương gia ở rể. Không thể để cho cha cùng bà nội sống thẹn với liệt tổ liệt tông. Đối với cha mình cùng đại ca nói

_Phụ thân, đại ca ! Thiên nhi quyết định ở rể Thẩm gia, như vậy cha có thể cùng gia gia ăn nói, đại ca cũng không cần đau khổ. Yên tâm đi. Thiên nhi tự nguyện ở rể. Bên kia ta sẽ thuyết phục bà nội.........

_Nhị đệ.......

Vương Vũ bị lời nói của Vương Thiên làm cho cảm động

_Đại ca thực lòng xin lỗi ngươi !!!!

_Không được, Thiên nhi, Thẩm gia tiểu thư là tài nữ nổi danh, ngươi....

_Phụ thân...ngươi muốn nói Thiên nhi không xứng với tiểu thư nàng, làm cho Vương gia mất mặt.......

Nó nghĩ"Lão già này, khinh ta vừa thôi ta đang cứu tên đại ca hơi ngốc này của ta đấy không biết bản tính hắn giống ai mà lại cố chấp quá vậy kìa [ ÁM CHỈ VƯƠNG VÕ ]

Vương Thiên bĩu môi nói

_Chẳng lẽ người muốn đem trách nhiệm nặng nề làm rạng rỡ tổ tông ném cho hài nhi ? Nghĩ thôi hài nhi cũng ớn lạnh rồi chứ người đừng có ý nghĩ đó nha hài nhi không có bản lĩnh lớn đó đâu, nhưng đối phó với phụ nữ chính là bản lãnh của Thiên nhi đây. Nếu sau này người đem Vương gia cho ta, khả năng không lâu sau sẽ bại bán vô chỗ cầm nhà nào không hay nữa chà, chỉ có đại ca có năng lực đem Vương gia rạng rỡ

Vương Võ nghe Vương Thiên nói xong, không phải là không có đạo lý, nếu thật đem Vương gia giao cho Vương Thiên, nói không chừng liền bại, kia mình còn thể diện gì để gặp liệt tổ liệt tông Vương gia a........

Nó thấy, mặt mày lão già đổi sắc tin vào lời nói dối cảu nó liền nhịn không cười mà liền lấy tay che miệng thật nhanh cũng may không ai phát hiện......

_Nhị đệ..........

Vương Vũ nghe thấy Vương Thiên tự nói bản thân chính mình vô dụng như thế có chút bất mãn, còn nó mặt chán đời nghĩ " Ta giúp người lần này thôi đó ca ca ngốc à, chẳng làm được gì ngoài việc gọi ta hêzzz !!! Lo mà, làm tốt vai trò thắp nhang cho tổ tiên đi cho lão già vui [ Thắp nhang thường xuyên mệt thất bà, nếu ở thời hiện đại đừng lo đã có nhang điện & Pin giúp bảo vệ môi trường không khí trong lành hơn ] "

_Yên tâm đi, đại ca. Trọng trách nặng như vậy đương nhiên giao cho ngươi. Nhị đệ ngươi bản lãnh khác chẳng có, chỉ có tài đối phó [ CHỌC ĐIÊN thì có ] nữ nhân ta đây dư dả, nếu không sao ta có thể làm con nhà giàu đứng đầu đây. Tốt lắm cứ như vậy đi. Ta đi trước, phải làm công tác tư tưởng với bà nội........

---------

_Bà nội !~~~~

Vương Thiên đi vào gian phòng của lão thái quân.

_Bà nội hãy mở cửa, Thiên nhi biết rõ bà nội còn chưa ngủ

"........"

Vương Thiên biết bà nội không chịu gặp mình, liền dùng khổ nhục kế

_Bà nội. Bên ngoài lạnh lắm , Thiên nhi chỉ mặc một bộ y phục còn nữa Thiên nhi vẫn chưa uống thuốc, bà nội, người cho Thiên nhi vào đi Thiên nhi cảm thấy trong người vừa nóng vừa lạnh lắm bà nội......

Quả nhiên lão thái quân vừa nghe bảo bối Tôn nhi của mình ở bên ngoài lạnh còn chưa uống thuốc liền mở cửa

_Hì hì, Thiên nhi biết bà nội đau lòng ta

_Thiên nhi, mau uống thuốc

Nó nghe lời bà, liền lấy trong áo ra một lọ thuốc có hoa văn màu vàng xung quanh lọ thuốc chiếu lấp lánh lấy ra 2 viên như thường lệ uống xong nhìn lão thái quân híp mắt mà lè lưỡi ra cười.......

_Thiên nhi ngoan, nghe lời nội bà nội sẽ không đáp ứng

Lão thái quân sợ Thiên nhi đến vì chuyện ở rể cho nên nói ra trước

_Bà nội...Thiên nhi biết rõ bà nội lo lắng cái gì. Bà nội là sợ sức khẻo Thiên nhi không được tốt phải không ? Sợ Thiên nhi đổ bệnh không ai chăm sóc ?

_Đúng, bà nội lo lắng cái này, nhưng bà nội lo lắng hơn là Thiên nhi như vậy ở rể vậy sẽ không được hạnh phúc sau này vì không lấy được người Thiên nhi yêu vậy hạnh phúc sau này Thiên nhi xem như xong rồi. Nếu đến chung thân hạnh phúc cũng bị đoạt mất, bà nội sẽ....Thiên nhi có biết không ta xưa giờ vẫn luôn ấy nấy chuyện năm xưa không bảo vệ chăm sóc cho Thiên nhi được đàng hoàng khiến cho Thiên nhi phải chịu căn bệnh này cả đời ta thật có lỗi với mẫu thân đã khuất của con......

Lão thái quân không nói được nữa, nghĩ tới cuộc sống sau này của Vương Thiên lệ liền rơi xuống.

_Bà nội......

Vương Thiên nhìn bà nội khóc, vội vàng an ủi

_Đối với Thiên nhi bà nội là người tốt nhất ! Cho nên Thiên nhi trước giờ muốn làm cái gì thì làm cái đó, không hề lo lắng cái này cái kia, Thiên nhi sống rất tự tại sống rất vui vẻ người không cần quá lo cho Thiên nhi đâu ạ! Thiên nhi của người đã lớn Thiên nhi cũng là 1 phần của Vương gia trọng trách này sao lại thiếu phần của Thiên nhi được chứ ?!!

Lão thái quân nghe Vương Thiên nói mình sống rất vui vẻ liền kinh ngạc ngẩng đầu lên

_Đúng vậy, Thiên nhi sống thật sự rất tốt. Hơn nữa bà nội muốn sau này Thiên nhi lập gia đình, tìm được đối tượng thật tốt. Chỉ e là không được tốt cho mấy, về bệnh chả Thiên nhi ở bên ngoài thấy khỏe mạnh, nhưng mỗi khi đến chu kì bạo thể phát động dục khiến cho cơ thể nó tỏa ra một mùi hương ngào ngạt như bạc hà mát rượi trong phòng thì có cái nóng khắc nhiệt [ CHẮC CÓ NGÀY SỐC NHIỆT MÀ CHẾT QUÁ ]  thì Thiên nhi phải chịu nhiều đau đớn, nhưng chỉ vì như thế mà bà nội đành lòng muốn đem đại ca con cháu Trưởng của Vương gia ở rể Thẩm gia sao ? Vậy Vương gia làm sao bây giờ. Nên biết Vương gia cũng chỉ có một mình đại ca là văn võ song toàn thích hợp kế nghiệp tổ tiên. Huống chi đại ca trong lòng đã có người yêu, ở rể hai người cũng không hạnh phúc, Thiên nhi dù sao cũng đã đến độ tuổi lấy vợ, Thiên nhi lại càng muốn ở rể Thẩm gia........

Lão thái quân nghe không rõ lời Vương Thiên nói

_Bà nội ngẫm lại a, Thiên nhi chỉ là một nhị thiếu gia ăn chơi, nàng sẽ không ưa gì con đâu. Hơn nữa đối với Vương gia mà nói không có điểm thua thiệt, ngược lại còn có thể báo ân chặn lại miệng dân chúng, không để cho dân chúng nói Vương gia dựa vào quyền thế không giữ lời hứa, Thiên nhi chỉ cần làm cho Thẩm gia ký từ thư, như vậy Thiên nhi cũng khôi phục tự do bản thân, cũng vừa tuân thủ nguyện vọng của gia gia, 1 mũi tên bắn chúng 2 con chim chẳng phải vẹn cả đôi đường sao nội ?!!!

_Thẩm gia làm sao viết từ thư đây

Lão thái quân lo lắng nói

_Bà nội đã quên danh hiệu bên ngoài của Thiên nhi sao, ta chính là con nhà giàu đứng TOP 1 TRENDING, làm cho nữ nhân ghét không phải là chuyện đơn giản sao, chỉ cần làm cho nàng không thể nhịn được nữa mà ký từ thư là được rồi. Thiên nhi sẽ tự chăm sóc bản thân càng không để bản thân chịu thiệt, hơn nữa Thiên nhi chẳng phải đã đi chữa bệnh rồi sao? Tuy nó không hết hẳn nhưng nó cũng nhẹ đi rất nhiều rồi nên người đừng quá lo, người xem bên cạnh con còn có Tiểu Lăng và Tiểu Ngọc 2 người bọn họ sẽ chăm sóc cho Thiên nhi chu đáo như lúc nhỏ mà, nên Bà nội không nên lo lắng....

_Có thể....

_Được rồi. Bà nội sắc trời đã tối, sớm nghỉ ngơi một chút. Thiên nhi không quấy rầy bà nội

Vương Thiên, trong người cảm thấy nóng rát chóng mặt hoa mắt thật ra 10 năm qua nó có đi gặp thần y bao giờ đâu mà bớt bệnh được đó chỉ là lời bịa đặt cho nội nó y lòng mà thôi nên lúc nãy nó rất muốn về phòng nhanh chóng nhưng biết rõ bà nội chưa hoàn toàn đáp ứng cho nên nhất định canh lúc bà nội dao động làm cho cha đi cầu hôn, sự việc xong xuôi thì bà nội cũng sẽ không còn cách phản đối.

----------------------------------

Trẫm có lời muốn nói: Ta nói một chap này thôi cũng gần năm ngàn chữ a @.@ 

Thỉnh các ái khanh liền tung vote ủng hộ Trẫm thật nhiều vote và view ! Các vị cũng đừng nôn nóng quá nha, rất nhanh Vương Thiên và Thẩm Giai Uyên tiểu thư a  sớm ngày gặp nhau thôi~ ~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro