Chương 12 - Xuống trấn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[ Sơn động Đại Hoang trước khi cổng Côn Lôn mở ]

Tiếng bước chân từ ngoài truyền đến , vô cùng nhã nhặn từ tốn , người đến là một thần thú Thiên Giới tên Thừa Hoàng. Hắn từ trước đến nay vẫn luôn tự do tự tại , không chịu sự quản thúc của giới nào nên sức mạnh vô biên , là đối thủ xứng tầm với tam yêu Đại Hoang . Vậy mà năm ấy không hiểu nguyên do gì lại chịu sự chi phối của Thiên Giới , hạ thế cùng đám thần nhân phong ấn Ly Luân mới gây ra cớ sự không đáng có của Băng Di .

Năm đó bị Băng Di đánh bay nửa tu vi khiến hắn phải mất đi trăm năm bế quan lấy lại , nay đã hồi phục phần nào , hắn chính là muốn thâu tóm đại yêu Ly Luân , thâu tóm chính oán khí mà năm đó Thừa Hoàng muốn trừ khử.

" Ly Luân đại yêu không ngờ lại có ngày này ! " Thừa Hoàng châm chọc

_Ngươi đắc ý quá rồi đó , hồ ly già !

" Sao hả ? "

_Hửm ?

" Cảm giác mất đi kí ức có phải rất thú vị không ? Hahaaa "

Ly Luân cau mày : " Đúng là rất thú vị "

"Chu Yếm? Người còn nhớ không ? "

_Phí lời ! Ta không rảnh nghe ngươi sủa bậy !

" Hắn đan sống rất vui vẻ như một con người ! Sau khi để lũ Thiên Giới phong ấn ngươi ! " Thừa Hoàng tiến lại gần .

Ly Luân nghe vậy liền bị kích thích mạnh chẳng qua là sự tự tôn của một đại yêu không cho hắn được quyền tức giận lúc này . Miệng khẽ giật , mắt khẽ hở ra một đường sắc bén : " Thì ? "

" Hắn bỏ mặc ngươi ! "

" Và chính các ngươi đã tự tay đẩy y vào chỗ chết ! Đừng tự lừa mình dối người nữa , chấp nhận đi ! "

Mắt trái Ly Luân hóa đỏ ngầu , sự tức giận bùng lên từ trong tâm can , nắm đấm gã siết chặt , mắt mở to nhìn Thừa Hoàng : " Cút ! "

" Ngươi nghĩ kỹ đi ! "

Nói hết câu , Thừa Hoàng vụt thành ánh sáng vàng biến mất , để lại sự căm phẫn khó kìm nén của Ly Luân . Gã nhìn sang hai tay đều bị xích chặt , kẻ đó nhẫn tâm dùng ấn chú lên người gã mà ấn chú này chỉ có ba người biết , chính là Chu Yếm!
Khí tức sục sôi , chấp niệm gia tăng cũng là điều mà Thừa Hoàng muốn , đây sẽ là món ăn béo bở nuôi lớn oán khí trong cơ thể gã .Hận , đau , mất mát đều phải nếm trải !

--------------------------------------------------------

" A Thần ! Ăn chút cháo đi ! " Triệu Viễn Chu nhẹ nhàng đưa thìa cháo lên thổi nguội .

_Ừm !

" Vết thương của ngươi sao rồi ? "

_Giờ mới hỏi có phải là vô tâm quá không . Đã khỏi lâu rồi !

" Vậy tốt rồi "

Từng thìa cháo được Triệu Viễn Chu đưa lên miệng y , đều được thổi đến độ ấm vừa . Y đã tỉnh được hai ngày kể từ khi bị Ly Luân bóp cổ suýt chết , một phần nhờ yêu lực của gã nên khả năng hồi phục của y nhanh hơn hẳn nhưng trên cổ vẫn còn đề lại vài vết bầm tím do giao đấu với gã . Triệu Viễn Chu hôm đó khi quay lại liền phát giác ra mùi yêu khí của kẻ khác nồng nặc trong phòng , có vết xô xát do giao đấu , còn có...Trác Dực Thần nằm bất động lần nữa trên giường . Trên mình khoác hờ bộ y phục mới đen tuyền , thần sắc tái nhợt , da y đã đã trắng nay lại không lấy một tia huyết sắc nhưng cũng thật kiều diễm đến đáng thương.

Chu Yếm nhẹ nhàng tiến lại gần , tim đập liên hồi , mỗi bước đều nặng nề thở dốc , chỉ sợ người trước mặt sẽ không còn hồn phách .

" Trác...Trác Dực Thần! Thần Thần ! "

Hắn cố lay lay muốn giúp y tỉnh dậy . Thân thể gầy gò lạnh ngắt hiện ra trước mắt , khóe mắt vẫn còn ươn ướt đẫm lệ , rìa môi không thể giấu đi vài vết máu chưa khô lúc đó Ly Luân chưa lau sạch .
Cơ thể y có sự hòa lẫn giữa khí tức của tên yêu khác , rất quen thuộc cũng rất xa lạ . May thay , mày y khẽ nhíu lại , nhưng vẫn khó tỉnh , tiếng tim đập quá nhẹ , Triệu Viễn Chu áp mặt vào lồng ngực đang lên xuống . Cảm giác như có thể ngừng đập bất cứ lúc nào .

" Ly Luân!!! " Chu Yếm gằn giọng

-----------------------------------------------------------

" Được rồi ! Ngươi ra ngoài đi ! Ta muốn thay y phục đi dạo một chút "

_Ngươi vừa khỏe lại , không nên...

Chu Yếm lo lắng nhìn y .

" Không sao ! Nếu ta ở trong này thêm nữa e là sẽ mọc cỏ thành phế vật mất . Ta muốn đi hít thở không khí trong lành ! Xuống trấn mua ít bánh ngọt rồi về , ngươi yên tâm ! " Y cố dùng chất giọng ngọt lịm dỗ dành , môi hồng đã có chút huyết sắc nở nụ cười nhẹ khiến ai nhìn mà không muốn yêu chiều .

_Được rồi ! Nghe theo ngươi ! Đi sớm về sớm !

" Ừm ! "

Triệu Viễn Chu cầm bát cháo đã cạn đáy trong tay đứng dậy ra ngoài , khi ra còn không quên khép lại cửa . Y nhìn theo bóng lưng hắn suy tư , dường như mọi việc y làm đều không có chủ đích , mục tiêu đều trở lên mơ hồ , rốt cuộc y muốn gì hay cần gì y đều không biết , chỉ cần sống cho đủ , cho tốt để mọi người không chán ghét là được .

Y mở tủ gỗ , bên trong y phục được gấp gọn ngay ngắn . Dù là nam nhân nhưng y phục đủ để cả tháng mỗi ngày một bộ , bên trên còn có một ngăn tủ nhỏ đựng mạt ngạch . Đều là những thứ y chân quý . Trác Dực Thần lấy ra một hộp gỗ nhỏ ngắm nghía , bên trong là chiếc mạt ngạch màu trắng ngà . Ca và y đều có một cái giống nhau , là thứ mà y vô cùng trân quý . Y cầm lên mân mê từng hoa văn tinh xảo , đuôi mắt cong lên để lộ nụ cười mĩ miều .

" Thật đẹp ! "

Cái này y luôn giữ rất kỹ , sẽ để mặc với bạch y thanh thuần nên giờ chỉ đành ngậm ngùi cất lại . Trác Dực Thần rất biết lựa đồ , mỗi lần đều là thượng phục kiêu sa . Lần này không ngoại lệ , y chọn cho mình y phục mày tối thêu chỉ bạc đen xen , họa tiết không quá cầu kì nhưng cảm giác khí chất không vơi đi phần nào .


Còn có linh đăng nối dài với cài tóc , trên trán còn hai chiếc kẹp bạc nhỏ , như vậy có phải quá mỹ lệ rồi không !?

Hôm nay là một ngày nắng đẹp , y mỉm cười ra ngoài , ánh dương xuyên qua từng khe lá chiếu lên khuôn mặt xinh đẹp của y . Mái tóc khẽ lả lướt trong gió , tiếng ding dang thật vui tai , có vẻ hôm nay là một ngày vui .

Y hướng ra sân trước , mọi người đang ngồi tụ tập đông đủ , hình như còn thiếu mỗi y . Đúng , là họ đang chờ y , chờ xem Tiểu Trác đại nhân hôm nay vui vẻ thế nào .

" Tiểu Thần ! " Văn Tiêu hô lên , tay vẫy về phía y khiến mọi ánh mắt đổ dồn lên người Trác Dực Thần.

" Tiểu Trác caa ! " Bạch Cửu hớn hở đứng dậy kéo y vào chỗ ngồi .

_Ây ! Nhưng ta còn đi...

Chưa kịp nói xong y đã bị kéo vào ghế ngồi cạnh mọi người . Tất cả đều phì cười với nhóc tì Bạch Cửu , không ai có thể chống cự lại tiểu mộc tinh này .

" Mọi người...đang bàn về chuyện gì sao ?" y từ tốn hỏi

" Chỉ là nói chuyện phiếm thôi " Bùi Tư Tịnh tay rót trà .

" Chuyện phiếm ? " y nghiêng đầu

" Là chuyện về ngươi hồi bé đó Tiểu Trác !" Anh Lỗi bấy lâu nhịn cười nói ra .

Xung quanh đều cười ồ lên , người che miệng , người ôm bụng .

" Ta ??? "

" Là Tiêu Tiêu kể cho bọn ta " Triệu Viễn Chu vừa cười vừa nói .

Y nhìn sang vị tỷ tỷ chơi cùng y từ nhỏ đến lớn , ánh mắt có chút tò mò : " Tỷ lại kể chuyện xấu của đệ đúng không ?! "

" Chỉ là chút chuyện đáng yêu thôi , đệ đừng lo , ta sẽ không nói là hồi nhỏ đệ hay dỗi rồi chạy bị ngã đập mặt vào mông ngựa đâu ! "

Tiếng cười ầm một lần nữa vang lên , ngay cả Bùi Tư Tịnh bình thường hiếm khi cười cũng phải nhe răng bái phục .

" Văn Tiêu tỷ tỷ !! " Y xấu hổ cắm đầu vào chuồng ngựa lần nữa , hận vừa nãy không một mạch ra trấn luôn lại ở đây bị làm thành trò cười .

" Được rồi ! Đừng trêu Tiểu Thần Thần của chúng ta nữa ! Nếu không huynh ấy sẽ lại trốn vào chỗ đó mất " Anh Lỗi ra giọng an ủi nhưng thật chất ai cũng hiểu hàm nghĩa đằng sau .

" Đáng ghét ! " Y bĩu môi hờn dỗi

" Đừng giận ! Rất đáng yêu ! " Triệu Viễn Chu dỗ dành .

" Yêu cái con khỉ thối nhà ngươi ! "

" Hứ "

" Được rồi ! Chúng ta muốn xuống trấn cùng ngươi chơi . Chịu không ? " Triệu Viễn Chu nhếch một bên lông mày

" Được ! Cùng đi cho vui ! " Y gật đầu

" VẬY MAU ĐI THÔI ! HÔM NAY BÙI LÃNH CHÚA CỦA CHÚNG TA BAOO !! "

Anh Lỗi cùng Bạch Cửu thừa cơ hô lớn .
Văn Tiêu cười mỉm , Bùi Tư Tịnh thì chỉ biết đứng hình bất lực : " Được rồi, được rồi ! Ta bao ! Hôm nay chúc mừng Trác thống lĩnh khỏe lại ! Đi thôiii !"

" Yehh ! Đi thôi Tiểu Trác ca ! " Bạch Cửu chạy tới ôm eo y kéo đi .

" A Thần , chúng ta đi thôi ! " Triệu Viễn Chu cười nghiêng nhìn y đang hớn hở tươi rói , trong lòng thầm cảm thán : " Cười thôi cũng đẹp! "

Năm người cùng nhau xuống trấn , đã lâu rồi họ không đi cùng nhau vui chơi trừ những hôm tróc yêu . Phố xá nhộn nhịp , vô cùng náo nhiệt , đủ loại lồng đèn to nhỏ . Lễ hội Tết Nguyên Tiêu sẽ diễn ra vào ngày mai nên đông vui như này là chuyện bình thường . Bạch Cửu kéo tay Trác Dực Thần ngắm nghía đủ trò , thấy có hàng bán chuông nhỏ liền kéo ray ca ca ra xem .

" Tiểu Trác ca ! Huynh xem , cái chuông bạc này có phải rất hợp với đệ không ? "

" Aizo ! Hai vị khách quý mời xem . Đây là số chuông và linh đăng ta mới nhập từ Thành Đô sáng nay đó . Chế tác vô cùng tinh xảo . Nào nào , tới xem thử đi ! "

" Được ! " Y mỉm cười đáp lại .

Bàn tay nhỏ thon dài khẽ cầm chiếc chuông bên dưới lên , họa tiết quả thật rất tinh xảo , cũng hợp với tóc nâu của tiểu mộc tinh . Y dơ lên ướm thử vào bím tóc Bạch Cửu :

" Tiểu Cửu , rất hợp ! " y cười tươi

" Ông chủ , ta mua cái này ! " Y đưa chiếc chuông cho chủ tiệm .

" Hảo ! Được , vị công tử này quả nhiên biết chọn , chắc chắn là con nhà gia giáo! " . Chủ tiệm cười hớn hở dường như đang nịnh hót không ngớt mồm .

_Đương nhiên rồi ! Tiểu Trác ca của ta là thống lĩnh Tập Yêu ti - Trác Dực Thần đó ! Rất lợi hại nha !

Bạch Cửu thêm thắp vào .

Y huých nhẹ vào tay tiểu mộc tinh lắm lời để tém tém cái miệng tài lanh này lại , nếu không chưa đi hết chợ thì cả trấn e là sẽ biết y là người của Tập Yêu ti mất !

" Tiểu Cửu !! "

Y lườm nhẹ trông khá ra dáng đang răn đe nhưng trong mắt Bạch Cửu,thì vị ca ca này chỉ đang làm một động tác vô cùng vô cùng đáng yêu . Đứa trẻ cười nhe răng rồi chạy lại chỗ mấy người kia , bỏ lại y đứng đó với đôi tai đỏ ửng trả tiền .

" Trác thống lĩnh ! Mạo phạm rồi ! " Ông chủ trông có vẻ cung kính hơn trước .

_Không sao ! Bọn ta chỉ là muốn đến tróc yêu hại dân thôi ! Không cần thiết nể mặt , ông chủ đừng lo lắng! " Y cố nở một nụ cười hết sức thật trân , trong lòng thầm nghĩ về sẽ xử lý tên tiểu đệ đệ này thế nào !

Từ phía trước vọng lại tiếng gọi lớn :

" A Thầnnn ! Mau đi tiếp thôiii "

Anh Lỗi hô lên vẫy tay gọi y đi . Triệu Viễn Chu cũng theo đó chạy lại để được cùng y đi .

" Tiểu Trác đại nhân là muốn mua gì vậy ? " Triệu Viễn Chu ngó nghiêng xem tay y đang cầm thứ gì .







Nhỏ này hôm nay trông cưng quá haa
Chill chill đồ đó 🤣

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro