Chương 2: Chuyện cũ như khói mây

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôi thật sự không thể chịu đựng được. Cả ngày hôm nay tôi chưa có gì để lót cái bụng đáng thương này của tôi cả, lại một chai rượu vang lớn, giờ tôi chỉ muốn tìm một cái giường nằm phịch xuống. Nhưng vẫn chưa đến giờ tan làm, tôi đành cuốn chặt cái áo vest mới cướp được nằm sấp trong phòng nghỉ.
Kết quả là khi mama Tang hung hăng đạp cửa xông vào, thấy tôi bê bết, cả người đầy mùi rượu, bà ta đành mắng mỏ mấy câu rồi bỏ đi.
  " Đồ vô dụng, lão lương mất tiền mới mày đến đây để ngủ sao? Tao đã nói với mày rồi, không có bản lĩnh thì đừng có mà kiếm cơm ở đây. Gái làng chơi kiếm được nhiều tiền, nhưng tiền này có phải ai cũng kiếm được đâu. Nói cho mày biết, không phải khách đến đây để ngồi không. Đêm nay Tổng giám đốc Thẩm coi như đã lịch sự rồi đấy, đổi lại là người khác, một chai rượu có thể giải quyết được vấn đề sao? Có khi đã ăn "sạch" sẽ mày rồi. Mày cũng không phải người dễ chịu thừa đâu nhỉ? Xời, cái đồ không biết tốt xấu, lần tới đừng mong lão lương giúp mày thu dọn mớ lộn xộn này nữa nhé"!
   Mama Tang đi rồi, bên tai không còn tiếng léo xéo nữa lên tôi tiếp tục ôm bụng ngủ tiếp. Tạm thời tôi không muốn nghĩ ngày mai nên làm gì, sống thế nào.
  Thật ra tôi không lo ngày mai sẽ bị mama Tang đuổi việc hay không. Tên nhóc Gia Nhĩ sau khi tới đây lượn lờ một vòng đã nịnh nọt rằng chỉ cần khuôn mặt thiên thần và nụ cười" như hoa nở giữa mùa thu tỏa nắng" , tôi chắc chắn có tên trong danh sách top 3 tiểu thư đẹp nhất của Mỹ Sắc. Câu tâng bốc cuối cùng mới đúng là một tấc lên trời:" Sư tỷ, nếu chị mà không đánh nhau, em cam đoan với chị với sắc đẹp này, dáng người này, chị đáng là gái giang hồ thứ thiệt thời cổ đại!"
Còn tôi thì dùng nấm đấm thép chứng minh với cậu ta rằng, ở cổ đại tôi không chỉ là gái giang hồ mà còn là võ trạng nguyên.
Nhưng giờ đây nghĩ lại, dù nhan sắc hay sức mạnh đều không quan trọng, điều quan trọng nhất là lúc này tôi sợ mình sắp thất bại rồi.
   Trên thực tế, sau khi nhận nhiệm vụ này, tôi đã đoán được trong đầu lão Đặng đang suy tính điều gì. Lão hiếm khi tập trung anh tài các phòng như vậy, chứng tỏ tầm quan trọng của vụ án này là không hề nhỏ.
Vụ này rất được các vị lãnh đạo cao cấp cao quan tâm, yêu cầu phải tìm ra người trốn đằng sau bức màn bí ẩn kia trong thời gian ngắn nhất. Nhưng thành phố rộng lớn như vậy, manh mối lại rẻ rác, muốn tìm được một người đang lẩn trốn, nói thì dễ mà làm thì khó.
Tôi cảm giác, ngay cả người đã chimh chiến hàng trăm trận như lão Đặng cũng có lúc mất phương hướng.

Nhưng con đường thăng tiến của lão không cho phép vấp phải bất cứ chứng ngại vật nào, nên lão cần tạo ra một bước đột phá. Và bây giờ, tôi, người đang sống ở nơi đêm đêm ca hát chính là một bước đột phá quan trọng.

Hai tuần trước, trong quá trình truy lùng Hải Thần hội- tổ chức xã hội đen lớn nhất Đông Nam Á,  Interpol' đã liên hệ với cục cảnh sát thành phố, cho biết hội này đã dùng một số tiền lớn để mua khuôn làm tiền giả của một người có tên Hạch Du. Theo các nguồn tin nội bộ, số khuôn trong tay tên Hạch Du này áp dụng kĩ thuật mô phỏng tiên tiến nhất hiện nay nên chất lượng tiền giả hơn hẳn các loại trước đó, ngay cả công nghệ nhận dạng hiện đại cũng khó phát hiện ra chứ đừng nói đến mắt thường.
Có thể tưởng tượng một khi loại tiền giả cao cấp này được đưa ra thị trường sẽ gây ảnh hưởng nghiêm trọng đến việc lưu thông tiền tệ và ổn định xã hội. Đám tội phạm Hải Thần hội kia thấy tiền là sáng mắt cả lên rất nóng lòng muốn thử, bọn chúng nhất định phải có được khuôn đúc này từ tay của Hạch Du để thu về món hời lớn.

Trong tay Hạch Du hình như vẫn còn mấy khuôn cần thử nghiệm, bọn chúng đã hẹn một tháng sau sẽ giao dịch tại thành phố này, vì đây là trung tâm đầu não bí mật của Hải Thần hội. Về thời gian và địa điểm cuộc hẹn, ngay cả người trong nội bộ Hải Thần hội cũng không biết chính xác. Tin tức chính xác duy nhất là nhân vật Hạch Du quan trọng đang trốn ở một góc gách nào đó trong thành phố A. Hắn ta đang chờ đợi thời cơ tạo nên một trận sóng lớn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro