Chương 3 tiếp.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Gần như cố ý bỏ qua tên họ Điềm, tôi lắc mông chạy đến cạnh người đàn ông đang liếc nhìn tôi cười lạnh, ân cần sán lại gần rót rượu cho hắn:" Ông chủ họ gì? Em tên Mary. Lần sau đến Mỹ Sắc vui vẻ nhớ gọi em nhé!"

Hắn mỉm cười nghiêng đầu nhìn tôi, có vẻ hắn không dữ tợn như vẻ bề ngoài, ngược lại có vẻ nho nhã hiền hòa:" Anh họ Hàn,  Hàn Vũ . Ồ có vẻ như tiểu thư Mary là người sưu tập tóc giả nhỉ ? Kiểu tóc đêm nay rất phong cách Ai Cập cổ đại. Tiểu thư Mary gần đây say mê với nền văn minh sông Nile sao? Có ai nói với em rằng em đẹp như mỹ nhân ngư không? Nhưng vì sao nước biển lại không tẩy sạch lớp trên mặt em nhỉ, trông em như đang để chiếc mặt nạ xinh đẹp vậy. Không biết có ai may mắn được tháo chiếc mặt nạ của tiểu thư Mary xuống đây?"

Khoé môi tôi khẽ co giật, nụ cười trở nên cứng đờ.

Lần đầu tiên trong đời , gặp được một vị Đường Tăng sống. Khó có thể miêu tả được sự kích thích động trong lòng, lúc này tôi chỉ muốn học mấy câu mạnh miệng của tiểu yêu quái trong ' tây du ký', miệng sùi bọt mép mắng chửi cho đã đời.

" Đủ rồi, Ren!," Lần này là Điềm đẹp trai nói, có lẽ là tên gọi tiếng anh của tên Hàn Vũ này.

Gã Đường Tăng gian xảo liếc nhìn tôi một cái, sau đó quay sang nhìn tên họ Điềm, rồi không đợi trả lời hắn đã nháy mắt cười với tôi:" Vị tiên sinh bên cạnh anh đây tên là Luhan,. Có lẽ tiểu thư Mary sẽ có có nhiều điểm chung với anh ấy, gần đây anh ấy cũng có thói quen sưu tập tóc giả." Hắn ta nhún vai, cười tinh nghịch:" À, không phải sợ. Anh ấy cũng không phải là người bị cuồng hóa trang đâu. Chẳng qua là " mùa xuân" đến rồi, nên cho dù có là một quý ông cũng có lúc phát điên cuồng, Mary tiểu thư đúng là gặp may thật đấy. Những giây phút thú vị như thế này thiếu thốn đến mức đáng thương, đúng là đáng để chờ người ta phải mong chờ!".

Sau đó gã đàn ông ồn ào tới mức không thể để cho người khác nói xen vào ấy mỉm cười lịch sự với tôi rồi cầm ly rượu đứng lên, ngồi sang phía đối diện với với tên Vĩ Đình nãy giờ không tỏ thái độ gì, nhìn tôi và Điềm đẹp trai. Vì thế tình hình bây giờ là:" Tôi, từ đầu tới cuối vẫn bị ghim ở bên cạnh không nói được một câu như giẫm phải một cái bẫy nào đó, bị người ta coi như khỉ nhốt trong vườn bách thú chờ bị đánh, mà nơi đây chẳng phải là vườn thú sao? Còn hai tên Vĩ Đình và Hàn Vũ ngồi đối diện vui vẻ đợi tôi bị hại.

Tôi vẫn ngồi im không nhúc nhích, kẻ thù bên cạnh lặng im không nói. Tôi đau khổ quá!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro