Chương 2: Miyawaki Yumi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nắng lên, mặt biển trong xanh ì oạp những làn sóng vỗ nhẹ lên mạn thuyền. Các thành viên nhóm Mũ Rơm mỗi người nằm vắt vẻo một nơi. Họ dường như đã kiệt sức sau một đêm chống chọi với cơn bão hết sức quái ác. Franky nằm ngay bên dưới bánh lái. Luffy úp mặt xuống sàn bất động. Sanji và Zoro mệt mỏi tựa người vào thành tàu. Usopp và Chopper mỗi người một ngả lăn lóc giữa sàn. Robin người vẫn còn ướt sũng nước sau cơn bão, gục đầu bên cạnh Brook. Nhưng đầu óc Robin nhanh chóng tỉnh táo, cô nhìn quanh và phát hiện điều gì đó không đúng.

- Nami đâu?

Câu hỏi mơ hồ phát ra từ miệng của Robin khiến những chàng trai đang cực kì mệt mỏi bỗng chốc đứng dậy. Luffy tìm kiếm đầu tiên. Anh chàng chạy khắp con tàu la gọi ý ới.

- Nami! Cậu đâu rồi? Dưới bếp hả? Không có! Tầng hầm? Không có! Vườn cam? Không có luôn!

Sanji nước mắt nước mũi ròng ròng, hớt hải tìm kiếm Nami.

- Tiểu thư Nami! Em ở đâu? Có phải cơn bão lớn đã cuốn em rơi xuống biển không? Tôi sẽ cứu em ngay đây!

Nói rồi không kịp đợi mọi người phản ứng, Sanji đã nhảy ùm xuống biển.

- Cái tên đần độn này! - Zoro bực bội gắt lên.

- Huhu chị Nami sẽ không chết chứ? - Chopper bắt đầu run sợ bởi cái ý nghĩ là Nami đã bị bão cuốn đi trong lúc mọi người không để ý.

- Chopper đừng lo, sẽ không có chuyện đó đâu. - Robin an ủi.

- Sanji quay lại rồi nè! - Ussop la lên và cố kéo Sanji đã ướt nhẹp lên tàu. - Không có Nami ở dưới đó sao?

Sanji lắc đầu đầy tuyệt vọng.

- Không có! Tớ không thấy ai ở dưới đó cả, cho dù là một mảnh vải hay sợi tóc hay bất cứ thứ gì.

- Sao có thể như thế được? Lúc cơn lốc quét qua sàn tàu, tôi vẫn nhìn thấy cô ta mà. - Zoro khó hiểu suy nghĩ.

Cả băng bất động, cảm thấy không thể nào hiểu được tại sao Nami lại biến mất không một dấu vết như vậy. Trong khi mọi người còn đang chìm sâu vào suy nghĩ của mình thì chú hải âu đưa báo bay tới, Robin nhận lấy một tờ, mặt cô tối sầm lại.

- Đây.. chẳng phải là Nami sao?

- Nami đâu cơ? - Luffy vươn cần cổ dãn dài dí sát mặt vào tờ báo.

Trên trang nhất chễm chệ bức hình lớn của Nami, đang mặc một chiếc kimono truyền thống với những họa tiết tinh tế, tóc đen vấn cao, và trên môi nở một nụ cười dịu dàng khác hẳn sự đanh đá ngày thường. Trên tiêu đề ghi một hàng chữ lớn: "Con dâu tương lai của nhà Otaki".

- Ế ế ế ế ế.. Không thể nào! Nami swannnnnn! - Sanji hét lên rồi ngã phịch xuống.

- Sanji! - Chopper nhanh chóng chạy đến cấp cứu cho anh ta.

- Nami sẽ kết hôn ư? - Franky khó hiểu nhìn tờ báo.

- Kết hôn á? Sẽ có tiệc phải không? Shisisisiiii Tớ hi vọng là sẽ có nhiều thịt. - Luffy với điệu cười không lẫn vào đâu được, có vẻ như vẫn chưa hiểu ra tầm quan trọng của vấn đề.

- Tên đần này! - Ussop la lên đầy bất lực - Nếu Nami kết hôn thì cô ấy sẽ không cùng chúng ta đi thám hiểm nữa, cô ấy sẽ ở lại cùng chồng và sinh con, và chúng ta sẽ ra biển mà không có hoa tiêu, và rồi chúng ta sẽ chết mất.. - Càng nói giọng của Ussop ngày càng tuyệt vọng.

- Yohohohooo tôi chưa muốn chết đâu! À mà tôi đã chết rồi mà.

Zoro cau mày, vẫn chăm chú nhìn bức hình Nami.

- Hm.. Bức hình này, sao tôi cứ có cảm giác không phải là cô ta, mà cũng chính là cô ta, nói sao nhỉ..

- Im đi tên đầu rêu kia! Đây rõ ràng là khuôn mặt của Nami mà! - Sanji đã hồi phục được một chút và tiếp tục kêu gào.

- Đây không phải là Nami! - Robin nói.

- Hả? Nhưng đây rõ ràng là cô ấy kia mà! - Mọi người đồng thanh hỏi lại.

- Nhìn này! Con gái út của gia tộc Miyawaki, Miyawaki Yumi sẽ đính hôn với con trai độc nhất của nhà Otaki, Otaki Toshirou. Là Yumi chứ không phải Nami, và gia tộc Miyawaki ở vương quốc Tenki, trong khi Nami lớn lên ở làng Cocoyashi cơ mà.

- Tôi biết ngay mà! - Zoro cười đắc thắng - Cô ta hung dữ hơn cái cô trong hình này nhiều, và cô ta tóc màu cam chứ đâu phải màu đen! Cái tên lông mày xoắn khốn kiếp não ngắn này! - Vừa dứt lời Zoro đá dáng cho Sanji một đấm khiến hai bên lại lao vào ẩu đả, cho đến khi Ussop và Chopper lôi hai tên thần kinh này tách ra khỏi nhau.

- Tôi không rõ như thế nào, nhưng tôi nghĩ chuyện Nami biến mất có liên quan đến chuyện này. - Robin nói.

Mọi người lại một lần nữa rơi vào trầm tư. Luffy đập hai tay vào nhau.

- Vậy chúng ta sẽ đến Tenki để tìm Nami. Tớ sẽ không thể trở thành Vua Hải Tắc mà không có cậu ấy được!

- Nami swan! Tôi sẽ cứu em, bằng mọi giá! - Sanji có vẻ đã tỉnh táo hơn, anh nói với đôi mắt rực lửa.

- Nhưng có ai biết vương quốc Tenki ở đâu không? Và.. chúng ta không có hoa tiêu! - Lời Brook như đánh thẳng vào tâm lý mọi người.

- Nà ní!

Tình hình khó khăn lắm mới ổn định được một chút lại bắt đầu tán loạn. Sự thật là người mất tích chính là hoa tiêu của bọn họ, sẽ chẳng có con thuyền nào lênh đênh trên biển mà không có hoa tiêu, thậm chí bọn họ còn chẳng biết cái vương quốc Tenki khỉ gió đó nằm ở chỗ nào.

- Nami vừa biến mất hôm qua thì hôm nay đã có tin tức này, tôi nghĩ là nó ở gần đây thôi! - Franky nói.

- Hey! Chào mọi người! - Một tiếng nói cất lên từ dưới mặt nước.

- Jinbei!

Jinbei trèo lên mạn thuyền đứng chung với băng Mũ Rơm, à mà chính ông cũng đã là một thành viên của băng rồi.

- Ha ha tôi đã trở lại rồi. Làm sao có thể để thuyền trưởng của mình chờ lâu được chứ! - Jinbei gãi đầu cười nói.

- Ôi may quá ông đây rồi! - Ussop la lên - Nami mất tích rồi, và chúng tôi nghĩ rằng cô ấy đang ở Đảo Tenki!

- Nhưng mà tại sao? Tôi không nghĩ là cô ấy liên quan gì đến nơi đó. - Jinbei đáp.

- Ông xem này.

Robin đưa tờ báo ra cho Jinbei. Bức hình lớn của Nami chễm chệ trên mặt báo. Jinbei như nắm bắt ngay lập tức vấn đề.

- Tôi không nghĩ đây là Nami. Mặc dù nhìn giống đấy, nhưng tôi chưa bào giờ thấy cái biểu cảm dè dặt nào như thế này trên mặt cô ấy cả.

- Ế ế ế ế. Ông ấy biết kìa! - Chopper và Ussop kinh ngạc.

- Yohohohohooooo. Cô ấy hung bạo và sexy hơn nhiều. Chỉ là tôi vẫn chưa thể xem quần lót của cô ấy.

- Ông im đi! - Sanji bực bội tặng cho Brook một cú đá.

Jinbei suy nghĩ cẩn thận một chút rồi nói.

- Thật ra Vương quốc Tenki còn có tên khác là Vương quốc thời tiết, nó nằm cách đây không xa. Sở dĩ có tên đó là vì hoàng tộc Tenki là người nắm giữ các kĩ năng điều khiển thời tiết, khiến cho người dân Tenki được mưa thuận gió hòa, nơi nơi là đồng bằng trù phú màu mỡ.

- Vậy cơn bão tối qua.. - Franky kinh ngạc.

- Cơn bão? - Jinbei khó hiểu hỏi lại.

Robin kể về chuyện tối qua cho Jinbei nghe. Ông gật gù

- Vậy đúng là do người Tenki gây ra rồi. Với cả bức hình cô gái giống Nami như đúc này nữa, tôi nghĩ hơn 90% chuyện Nami mất tích là có liên quan đến Tenki.

- Ông có biết đường đến Tenki không Jinbei? - Zoro hỏi.

- Tất nhiên rồi. Tôi sẽ lái tàu đưa mọi người nhanh chóng tới đó, chúng ta phải nhanh chóng giải cứu đồng đội của mình.

Luffy như chỉ chờ có thế. Cậu đập hai tay vào nhau.

- Đi nào! Tớ sẽ đá đít cái tên dám bắt Nami khỏi tàu chúng ta!

- Lên đường! - Cả bọn đồng thanh nói.

Jinbei ngay lập tức thế vào vị trí lái tàu của Franky, bẻ bánh lái và đổi hướng. Thousand Sunny cứ thế tiến về phía trước với tốc độ đáng kinh ngạc.

- Nami swan! Tôi đến đây!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro