3. Kết hôn với hoàng tử

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một rừng vốn không thể có hai hổ, vậy mà vương quốc Nami đang ở có tới hai ông vua, tại sao vậy?

"Bởi vì một con hổ con thì không thể cai trị đất nước này được."-Vị công tước trẻ nói, dùng đáy mắt lẫn lộn cảm xúc mà khẽ cười:

 "Nếu cô muốn cướp ngai vàng từ tay con hổ con ấy thì hãy nhớ bên nó vẫn còn một con hổ trưởng thành và hung dữ, chớp mắt sẽ vồ lấy cô."

Thoạt nói, hắn thu nụ cười lại và bước ra, tiện thể khóa luôn cửa và bố trí thêm lính canh bên ngoài.

Vậy là Nami đã bị nhốt, cô cảm thấy chính mình bị coi thường. Một con mèo ăn trộm như cô thì có mười cái két sắt cô cũng mở được, đừng nói tới mấy cánh cửa tầm phào trong cung điện. Nami mở cửa sau và bước ra ban công, cô rùng mình nhìn xuống.

Tầng 8, quá cao! Cao như lâu đài của công chúa tóc dài vậy, nhảy xuống là chết ngắc.

Cơ mà tóc Nami không có dài, cô khóc cũng không ra nước mắt.

"Giá mà có Luffy ở đây thì tốt"-Nami thở dài, cả cái phòng nối lại với nhau cũng không đủ 8 tầng lâu đài, chứ đừng nói tới việc cột rèm cửa và khăn bàn lại để leo xuống.

Nếu mà có cậu ta, thì việc này đâu có khó đến vậy. Cô không hẹn mà thở dài:

"Luffy, giá mà cậu ở đây"

Bẵng đi rất lâu, Luffy vẫn không hề xuất hiện bên cạnh cô. Bây giờ chắc tên ngốc đó còn bận tốc cả núi thịt vào miệng sau đó tùy tiện lăn ra ngủ. Một tên ăn hại.

Nhưng cô vẫn cần tên đó kinh khủng.

Thật muốn khóc.

"Nami! Đó là phòng công tước mà, cô làm gì ở đó thế?"

Nami tròn mắt nhìn qua ban công phòng bên . Không phải Luffy, là tên hầu nam cô gặp lúc mới vào đây.

"Anh...giúp tôi với, tôi...do làm vỡ đồ nên bị phạt, liền chạy vào đây trốn, không ngờ lúc vào rồi thì có người khóa cửa..."

Nami tỉ tê khóc, nhìn y như thật luôn. Chả trách có người nghĩ cô hiền lành mới ngồi say mê ngắm cô nãy giờ. Nami chắc chắn phải thành công chúa của hắn, hắn 'đổ' cô mất rồi.

"Nami, đợi một chút tôi đưa cô ra ngay."

Hầu nam nhanh chóng biến mất, một lúc sau Nami thấy hắn mở cửa và xuất hiện trước mặt cô. Kì lạ, sao mà hắn đuổi được đám lính canh kia đi nhỉ?

Thực tình Nami có chút nghi ngờ với hầu nam, nhưng cô nhìn thế nào vẫn lòi ra anh ta là người tốt, liền gạt nghi ngờ sang một bên. Trong câu chuyện này, những kẻ xấu đều không khó để nhận ra, mà tốt xấu gì cô cũng không màng nữa.

 Bây giờ cô phải kiếm một bà tiên, xin một bộ đồ đẹp rồi đi dự hội. Nếu Lọ lem cưới được hoàng tử thì mọi chuyện sẽ kết thúc phải không?

Mà khoan....

"Hầu nam này, tân vương là ai vậy?"

Hầu nam nghiêng đầu, một câu hỏi làm anh không thể nhịn cười, gọi anh là hầu nam sao? Mà vương quốc này chưa có tân vương!

"Tân vương là cô nghe công tước nói đúng không? Thực ra là đại hoàng tử chưa lên ngôi, vì ngài ấy chưa lấy ai làm vợ."

Nami ồ lên một tiếng:

"Vậy hắn ta vẫn còn là hoàng tử, tôi cứ nghĩ đất nước này có hai vua cơ đấy?"

 Khóe môi hầu nam giật giật, lẽ ra đại hoàng tử phải gọi là ngài ấy mới phải, Nami là quá giang hồ rồi. Anh liền khẽ nói:

"Nếu hoàng tử chọn được người ngài ấy ưng ý tối nay, ngày hôm sau đám cưới sẽ được tổ chức, và 3 ngày nữa ngài sẽ lên ngôi."

Nami gật đầu: "Ồ, ra là tối mai...Khoan! là tối mai sao?!!"

Sự việc trong truện cổ tích lúc nào cũng xảy ra nhanh vậy sao? Cô làm hầu gái cơ mà, sao lại không biết gì thế này?

"Đức vua có thể bị ám sát bất cứ lúc nào, nên việc tìm người nối ngôi sớm là rất cần thiết."

"Vậy nếu hoàng tử không tìm được người ưng ý thì sao?"

"Thì ngài sẽ lấy công chúa nước làng giềng."

Nami điên đầu, tên hoàng tử mà cô biết chỉ biết ăn thôi, nếu hắn chọn kết hôn với cục thịt thì vương quốc này phải làm sao đây? câu chuyện này làm sao để kết thúc đây?

"Nami này, nếu cô không ngại."-Hầu nam gãi đầu, cúi mặt xuống "Tôi là hầu nam thân cận của hoàng cung nên cũng được mời dự tiệc, không phiền nếu cô đi cùng tôi..."

Mắt Nami sáng lên như khi cô thấy những đồng Beri phơi ra trước mắt mình, cô hớn hở gật đầu:

"Tôi đi chứ! Hầu nam, anh là người tốt nhất mà tôi được gặp ở thế giới này đấy!"

Cô còn lo không biết có cách nào để vào hội lễ đây, ông trời gửi người này xuống chắc chắn là để giúp đỡ cô. Tốt thật.

Hầu nam ăn trúng cục thính bự chảng của Nami, sung sướng mỉm cười theo:

"Vậy nhé, tối mai tôi đón cô, 6h."

"Nhưng tôi không có váy dạ hội, cũng không có trang sức gì hết."

"Cứ để tôi lo"-Hầu nam phủi tay "Tối nay có người mang đến cho cô, cứ chờ ở vườn ngự uyển. Tôi đang có việc gấp, đi trước."

Nami gật đầu chào tạm biệt, nếu cô không được mang hài thủy tinh,mặc đầm kim tuyến thì mặc đầm thường  cũng được, mang hài vải cũng không sao, miễn là cô lấy được hoàng tử.

Nếu không trông giống Lọ Lem trong truyền thuyết thì có lấy được hoàng tử không? Vấn đề ở đây là hoàng tửnày không giống bất cứ hoàng tử nào được kể lại trong những câu truyện cổ tích, mà là Luffy, một tên hải tặc ngu ngơ khù khờ, đến mức dù đã ba ngày trôi qua nhưng cậu ta vẫn chưa nhận ra mình đang ở đâu và cũng chưa biết mình sắp được cai trị cả một vương quốc.

"Nếu một kẻ như ngươi mà làm vua, thì vương quốc này tàn mất."

.............................................

Chap sau hai anh chị được gặp nhau rồi <3 Mà sắp thi rồi nên đừng hy vọng quá :P

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro