Chương 3: Thái hậu nương nương quyết định

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Lưu công công ngươi hỏi được như thế nào, bọn họ nói những gì?" Thái hậu xoa bóp vai của mình, người già thường mệt mỏi, nhưng nếu như nàng không biết rõ ràng chuyện Tề Nhi, vậy làm sao bây giờ.

Tề Nhi tính tình nhu nhược đơn thuần, tâm địa lại thiện lương, nàng thật lo lắng Tề Nhi không biết nhìn người, ngược lại bị người khác hãm hại, vậy có thể nàng thật sai lầm rồi, nếu Tề Nhi gả đến Cẩm Vương Phủ mà hại nàng mất mạng, thì để nàng ở lại Tướng Phủ còn tốt hơn, ít nhất Tề Nhi sẽ không có gì nguy hiểm đến tính mạng.

"Hồi thái hậu nương nương, nô tài đã hỏi rõ ràng." Lưu công công cung kính trả lời.

"Vậy thì cẩn thận nói cho ta nghe." Nhận tách trà từ tay Thanh Liên, híp nửa ánh mắt, mở miệng nói.

"Vâng." Lưu công công đem toàn bộ thông tin nghe được về cuộc sống mà Lam Tề Nhi trôi qua ở Cẩm Vương Phủ nói với thái hậu, lúc nghe tin tim hắn cũng thấy đau, chỉ có thái hậu nương nương thương nàng, Lam Tề Nhi tính tình đơn thuần lại nhu nhược thì làm sao có thể là đối thủ của những nữ nhân kia.

Cẩm Vương Gia không quan tâm tới vương phi, bọn hạ nhân trong phủ cũng bắt đầu bất kính với nàng, thường lên tiếng nhục nhã nàng, các trắc phi, phu nhân trong phủ lại càng khinh thường vương phi, ngay cả những thiếp thất cũng đè trên đầu vương phi, đồ vật ban cho vương phi lúc nào cũng bị các viện cướp sạch trước khi tới tay vương phi.

"Mạch nhi thế nhưng đối xử như vậy với Tề nhi, sao hắn có thể bỏ mặc như vậy được." Thái hậu nói nhỏ, nắm chặt cái ly trong tay, chính nàng thích tính tình đơn thuần của Tề nhi, Tề nhi không có tâm cơ, luôn hướng tới điều tốt đẹp, chỉ có người như vậy mới thân với Mạch nhi của nàng được.

"Thái hậu, có lẽ Cẩm Vương hắn..." Lưu công công có chuyện không biết có nên nói hay không, hơi chần chờ nhìn khuôn mặt có chút mệt mỏi của thái hậu.

"Muốn nói cái gì, ngươi cứ việc nói thẳng." Lưu công công đi theo nàng hơn 40 năm, cũng là người nàng tín nhiệm nhất.

"Thái hậu, việc lần này vương phi bị thương, còn thỉnh thái hậu cảnh cáo 4 vị phu nhân kia một chút." Hắn còn nghe nói một việc khác, vài vị phu nhân đó đang có kế hoạch đổ oan cho vương phi việc giết người, nếu việc này thành công, vương phi dù là nhảy sông Hoàng Hà cũng không giải oan được, có miệng cũng không nói rõ được nha.

Tính tình Lam Tề Nhi như thế nào, thái hậu nương nương rõ ràng nhất, nô tài như hắn cũng rõ ràng, nàng không có khả năng làm ra việc đó, các nàng đã lên kế hoạch chặt chẽ chu đáo, mà bọn họ hiện tại cũng không có bất kì chứng cứ gì, đem các nàng chọc tức nóng nảy, vương phi ở Cẩm Vương Phủ một mình kiếm một người có thể nói chuyện đều kiếm không có, thái hậu nương nương không thể lúc nào cũng đều ở Cẩm Vương Phủ, cuối cùng chỉ còn lại biện pháp là răn đe đám người gây sự này.

"Vì sao, các nàng làm quá đáng như vậy, ai gia làm sao buông tha các nàng được?" Nghe xong Lưu công công nói, thái hậu liền tức giận, đề cao âm thanh nói.

"Thái hậu nương nương xin người nghe nô tài nói chi tiết..." Lưu công công đến gần bên thái hậu, nhỏ giọng kể lại toàn bộ chuyện nghe được, hắn làm như thế cũng chỉ là muốn vương phi an toàn, thái hậu không thể ở luôn trong vương phủ, nếu các nàng muốn làm hại vương phi thì khó mà phòng bị.

"Càng ngày càng làm càng."  Hai ngày trước Tề nhi đúng là biểu hiện có chút không giống, thái hậu yên lặng nghĩ, nói không chừng đây cũng là một biện pháp tốt, nàng bảo vệ như thế nào cũng không bảo vệ hết được cho Tề nhi, chỉ có làm Tề nhi mạnh mẽ hơn mới tốt.

Lưu công công thở dài nhẹ nhõm một hơi, hắn chẳng qua chỉ là nô tài nên không nói thêm gì, im lặng chờ đáp án.

"Lưu công công, ngươi đi nói cho 4 nữ nhân kia, làm cho các nàng thu liễm một chút, lần này việc tề nhi bị thương ai gia sẽ không truy cứu, các nàng tốt nhất không được đánh chủ ý lên Tề nhi, nếu không ai gia tuyệt đối không buông tha các nàng." Mấy việc lục đục như thế này nàng đã thấy nhiều trong cung, nay đem Tề nhi kéo vào hoàn cảnh như vậy, nàng sai rồi sao?

"Vâng ạ." Lưu công công cung kính lên tiếng.

"Ngươi cũng thuận tiện nói một chút chuyện các nàng đánh chết thị nữ của vương phi, đừng để cho các nàng tưởng việc mình làm thần không biết quỷ không hay." Thái hậu gọi lại đã muốn rời đi Lưu công công, tiếp tục phân phó.

Tề nhi tỉnh lại có chút khác, về sau cũng sẽ khác.

"Nô tài hiểu rõ." Lưu công công cười cười, có thái hậu nương nương vì vương phi suy nghĩ như vậy, chắc  vương phi cũng sẽ làm cho mình mạnh mẽ lên.

"Thái hậu nương nương, nô tỳ muốn lưu lại chăm sóc. vương phi, hôm qua nô tỳ thấy nàng chỉ ở có một mình, một cái tỳ nữ cũng không có." Thanh Liên thật tâm thích Lam Tề Nhi, đó là nữ tử đẹp nhất nàng từng gặp, cũng là cô gái thiện lương nhất.

"Nha đầu này, ngươi không nói ta còn không biết, ngươi là nha đầu tri kỷ nhất của ai gia, cho ngươi đi chăm sóc nàng ai gia cũng yên tâm." Nghĩ đến Tề nhi trên mặt thái hậu mới nở nụ cười, đó là bảo bối nàng nâng niu trong lòng bàn tay.

"Vâng, nô tỳ sẽ chăm sóc vương phi thật tốt, cũng sẽ liều mạng bảo vệ vương phi." Thanh Liên trịnh trọng nói, nàng sẽ dụng tâm bảo vệ vương phi, không bao giờ để những nữ nhân đó khi dễ vương phi.

"Ai gia cũng sẽ cho ngươi ý chỉ, nếu không được sự đồng ý của vương phi, những nữ nhân đó không được tới gần vương phi." Có thể nghĩ đến biện pháp nàng đều nghĩ tới, còn lại phải xem Tề nhi làm được như thế nào.

Ở trong lòng Thanh Liên, chỉ có thái hậu nương nương là thiệt tình thương vương phi, không có người thích vương phi, nàng không hiểu nổi tại sao một người trong sáng, thiện lương như vậy mà lại không ai thích nàng.

"Nô tỳ sẽ làm được." - "Vậy là tốt rồi, ai gia cũng yên tâm hơn." Uống một ngụm trà xanh cuối cùng, thái hậu đưa mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, ánh mặt trời thật tốt, không biết Tề nhi có tốt lên chút nào không.

"Thái hậu nương nương, nô tỳ đỡ ngài vào ngủ một chút được không? Rồi nô tỳ đi xem vương phi nương, cũng có thể đem tình hình của vương phi nói cho ngài biết." Thanh Liên hầu hạ thái hậu gần mười năm, hoàn toàn hiểu rõ thói quen sinh hoạt của thái hậu. Nàng đã nhanh chóng nhìn thấy thái hậu nương nương đã rất mệt, nếu không phải lo lắng sức khoẻ của vương phi, thái hậu nương nương đã sớm hồi cung.

"Được, được, vẫn là cái nha đầu ngươi tri kỷ." Rốt cuộc nở nụ cười, nàng thật sự mệt mỏi, trước tiên ngủ một chút, việc nàng giao Lưu công công sẽ làm tốt cho nàng.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro