69

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngụy Anh đem đống cuốn trục đã xem xong chồng hết sang một bên, mệt mỏi nằm dài ra thư án. Ngáp một cái, ngồi dậy, vác cái bụng bự đi xếp đống cuốn trục lại chỗ cũ rồi lại lấy đống khác ra đọc. Lam Trạm nhìn thấy, bỏ công việc sang một bên tiến tới, một tay đặt ở lưng Ngụy Anh truyền linh lực, một tay đỡ lấy khay đựng cuốn trục đặt qua một bên.

"Ngươi mệt rồi. Mau đi nghỉ đi. Còn lại cứ để ta làm."

Ngụy Anh ngáp một cái, lắc đầu: "Không được. Ngươi bận nhiều vậy rồi, những việc vặt này cứ để ta tự làm được rồi."

Lam Trạm hơi cau mày: "Ngươi sắp tới ngày sinh rồi, không thể thức khuya được nữa."

Ngụy Anh còn muốn nói cái gì, dưới bụng truyền tới cơn đau, không quá một khắc liền ngất đi. Lúc tỉnh dậy, vừa nhìn thấy gương mặt băng sương của Lam Trạm mang theo vui vẻ ôn nhu, bàn tay theo thói quen sờ lên bụng, phẳng lì. Lam Trạm ôm hài tử được bọc kĩ đặt ở trong tay Ngụy Anh.

"Là một nữ hài."

Ngụy Anh cười cười, vuốt ve gương mặt tròn tròn núng nính của tiểu hài: "Thực giống nương ngươi."

Lam Trạm cũng cười, gật đầu: "Ân, thực giống."

Ngụy Anh: "Ngươi đã đặt tên cho con chưa?"

Lam Trạm: "Ngươi đặt đi."

Ngụy Anh vuốt ve hàng lông mày của tiểu hài: "Gọi...Tuệ Nhan đi?"

Lam Trạm gật gật đầu: "Được. Cứ gọi như vậy đi." Nhìn gương mặt hạnh phúc còn vương mệt mỏi của Ngụy Anh, Lam Trạm đưa tay luồn vào trong mái tóc còn ướt đẫm mồ hôi, khẽ giọng: "A Anh, cảm ơn ngươi."

Ngụy Anh nắm lấy tay Lam Trạm, nhắm lại hai mắt.

"Ta Yêu Ngươi."

.........................................................

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro