11 ❇ Khai vị

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Park Jimin

Tôi nhanh chân vùng dậy, túm lấy lưng quần, kéo lên. Phủ ấm cái mông của mình rồi phóng về phía phòng vệ sinh.

Có gì đó trong cơ thể. Rất kỳ lạ! Tôi khóa chốt cửa rồi kéo quần xuống, cảm nhận rất rõ rằng đây không phải là loại nhu cầu thiết yếu đó. Không phải đi vệ sinh! Hoàn toàn không!

Hai mông dính chết dí trên bồn, tôi hoàn toàn hiểu được rằng mình không hề có nhu cầu đó. Vậy thì cảm giác này là gì? Do say quá rồi chăng?

Khung trần nhà nhỏ xíu trong phòng vệ sinh trở nên mờ ảo, thậm chí nó còn xoay vài vòng. Tôi bám hai tay trên đầu gối để ngồi cho thật vững. Quá kỳ lạ!

Tôi cúi đầu, nhìn thằng oắt con đáng thương đang trướng lên ở giữa hai chân, cứ tê rần lên từng hồi nhè nhẹ.

Con người cũng có thời kỳ phát dục như động vật sao? Không... Không phải đâu!

Vòng bụng co thắt lại rồi thả lỏng ra. Bên trong mông cảm thấy nóng ngứa và ướt át.

Tình trạng này không tốt chút nào!

Tôi không hiểu mình đang bị làm sao!

"Jiminie, anh ổn chứ?" Giọng Jungkook nhẹ nhàng vang lên.

Jeon Jungkook

Tôi nghe tiếng thở hì hộc ở bên trong. Có vẻ như Jimin không phải muốn đi vệ sinh như bản thân anh nghĩ. Có lẽ thuốc kích thích cùng với rượu vang đang đốt cháy cơ thể của bé cưng, từng chút một.

Tôi lùi lại, tựa hông vào cạnh bàn ăn, hai chân bắt chéo và hai tay thì khoanh lại. Chờ xem bé cưng muốn trốn tránh bao lâu.

Nhưng chỉ gần mười phút sau, tôi nghe tiếng giật nước rền vang lên, kế đến là âm thanh nước chảy róc rách. Rồi lớp cửa bật mở ra. Jimin bám sát vào song cửa, hai chân run rẩy cố gắng đứng vững, khuôn mặt phồng đỏ, đôi mắt lung linh và mồ hôi thì lấm tấm óng ánh trên trán.

Chỉ một bước đi, Jimin ngã nhào xuống sàn.

Ồ! Vậy là khả năng đối kháng của bé cưng đã hoàn toàn bị triệt tiêu rồi. Một điều huyền diệu xảy ra, đó là trong khi tinh thần của anh dần tỉnh lại thì cơ thể của anh lại dần vụn vỡ đi. Jimin ngồi gục trên sàn, miệng thở gấp, ngước mắt nhìn lên. Rồi từ từ anh đảo mắt ra sau lưng tôi.

"Jiminie?" Tôi bước tới.

Bỗng dưng anh vùng dậy, bám vào bức tường sau lưng, mon men đến với cạnh bàn ăn, cách tôi một khoảng trống rồi lê lết đến gần quầy bếp. Mở tủ lạnh tìm kiếm gì đó.

"Để em giúp anh."

"Ưm~!" Jimin rên lên rồi đổ sập xuống chân tủ lạnh.

"Anh cần gì?" Tôi đến gần, đỡ bé cưng đứng dậy, để cơ thể nhũn mềm của anh dựa vào mình.

"Ch-Chanh..."

Để tôi đoán. Jimin đang nghĩ rằng nước chanh có thể giúp anh tỉnh táo. Tôi ẵm bé cưng lên, đặt anh ngồi trên kệ bếp, cúi người lấy trong tủ lạnh ra túi chanh vàng.

Jimin ngồi bám trên kệ, hai mắt mơ màng nhìn tôi đi qua đi lại, xem tôi cắt chanh.

"Anh thấy trong người như thế nào?" Tôi khẽ liếc mắt.

"Hưm! Rất kỳ lạ..." Anh lí nhí.

Liệu tôi có nên nói cho bé cưng biết rằng thứ anh đang cần không phải là mấy trái chanh mà là một trái chuối bằng thịt thật bự hay không?

Nhưng làm vậy thì lộ liễu quá.

Tôi im lặng vài giây, nhìn những giọt nước chanh vấy trên tay mình bị nước lạnh rửa trôi đi. Tôi quay lại, bỏ vào trong ly nước cốt chanh vài muỗng đường cát trắng.

Jimin vẫn đang vật vờ trên kệ bếp, giống như một con lật đật xinh đẹp, nghiêng qua ngã lại, mang mùi hương thu hút tình dục vẫy lên khắp nơi trong gian bếp gỗ ấm áp này.

"Nhớ lần trước anh đã uống say ở nhà em không?" Tôi mỉm cười, giơ ngón tay dính mấy hạt đường ngọt lịm lên, đút vào trong miệng, liếm liếm. Ngọt thật!

Gương mặt bé cưng khẽ ngước lên, khóe môi nhếch nhếch. Jimin muốn ngậm lấy ngón tay của tôi.

"Có..."

"Anh đã phạm tội lớn với bộ trải giường đặc biệt của em." Tôi thầm thì nhỏ nhẹ. Từ từ rút ngón tay ra khỏi miệng, mút một cái cuối cùng rồi thả tay xuống, cầm lấy muỗng đường một lần nữa. "Anh đã ngủ với ai đó khi say."

Jimin nuốt một ngụm nước bọt trong khi nhìn theo ngón tay của tôi, anh mơ màng ư hử tán thành những gì tôi nói.

Cơ thể bé cưng đã bốc cháy đến bừng bừng, đỏ hỏn.

"Có khi nào~" Tôi kéo dài tông giọng. "...bây giờ anh thấy khó chịu vì tật xấu đó không? Huh?" Tôi nghe giọng chú mèo con rên rỉ nho nhỏ. Đôi mắt bé cưng nhìn theo mấy ngón tay dính đường của tôi.

Giơ tay lên, ánh mắt anh nhìn lên. Thả tay xuống, ánh mắt anh nhìn xuống.

Tôi kê tay lên môi, đưa lưỡi liếm lấy vài hạt đường nho nhỏ. Và cái lưỡi của Jimin cũng thập thò sau đôi môi căng mọng, mấp máy lò ra.

Chết tiệt! Nhìn anh ấy kìa! Mấy vị thần linh tốt nhất nên đi tạ tội với thần Zeus. Bởi vì chính họ đã tạo ra một thiên thần sa ngã như Jimin, để anh ấy đi quyến rũ tôi một cách đáng sợ như thế này.

"Muốn nếm thử không?" Tôi kê ngón tay của mình đến gần môi bé cưng.

Và chết tiệt!

Cái lưỡi nóng hổi ướt át, mềm mại quấn lấy ngón tay của tôi. Quệt nước bọt lên khắp nơi, liếm sạch những hạt đường mà anh tìm thấy. Jimin ôm lấy cổ tay của tôi, cúi đầu mở miệng liếm mút, lướt cái lưỡi màu hồng nóng bỏng của anh lên mấy ngón tay. Cứ mỗi lần tìm được một hạt đường ngọt thì cổ họng bé cưng liền rung lên, phát ra tiếng "ưm ưm" đầy hưởng thụ.

Từ từ nào con mèo đáng yêu của em! Đây là lỗi của em! Đã để anh đói khát đến thế này.

Tôi ngoáy ngón tay, quét lấy khuôn miệng của Jimin. Anh bật kêu lên vì bất ngờ.

"Ưm!" Nước bọt óng ánh đặc sệt đổ tràn xuống khóe môi bé cưng.

Tôi rút tay về, áp sát người tới, đưa đầu lưỡi ra liếm lấy dòng nước bọt chảy dọc cằm anh.

Ừm! Nó ngọt lịm! Hơn cả những hạt đường mà tôi đã liếm khi nãy.

"Jiminie, đây là tật xấu của anh khi say đúng không?" Tôi đưa mấy ngón tay ướt nước bọt lên trước mắt anh. "Nhìn xem, anh vừa quyến rũ em này..."

Hai tay Jimin túm lấy áo của tôi, giật giật. Miệng anh mở ra, cái lưỡi hồng bóng bên trong vẫy vùng, bé cưng ngẩng mặt lên, muốn ngậm mấy ngón tay đang được trưng ở trước mắt. Hai chân anh rúm lại, cọ sát vào nhau.

Mừng rỡ lên đi nào bé cưng! Vì thứ tôi đưa cho Jimin không phải chỉ mấy ngón tay. Mà là cái lưỡi của tôi.

Anh kêu lên trong sung sướng, nhiệt tình mở miệng đớp lấy lưỡi tôi, đôi tay anh siết cổ tôi lại, bám lấy tóc của tôi thật chặt, đôi chân bật mở ra, kẹp lấy hông tôi rồi cuốn lại. Giống như đóa hoa ăn thịt xinh đẹp, thơm tho, hiếm thấy trên Trái đất, nằm ở vùng địa chất khô cằn ít dinh dưỡng, giờ đây bắt được một con mồi nên ngay lập tức vồ lấy, cắn nuốt.

Tôi để mặc bé cưng quấn lấy mình như con trăn đói, cảm nhận khuôn miệng tham lam liếm mút của anh siết lấy lưỡi của mình.

Một nụ hôn hoang dã. Khiến bụng tôi co thắt.

Hai tay bám lấy vòng eo mảnh, xoa vuốt một cách cuồng nhiệt, tôi cố sức rút lưỡi về. Nhưng càng rút lưỡi ra thì Jimin lại càng mút chặt lại.

Ôi chết tiệt! Anh muốn uống cạn nước bọt trong miệng tôi. Vị ngọt bên trong không còn là của những hạt đường, mà đã chuyển thành vị ngọt thuần chất từ enzim tiết ra.

Ngay khi rút được lưỡi về, tôi liền thốt lên.

"Chết tiệt thật! Jiminie!"

Bé cưng hổn hển từng nhịp thở, khuôn miệng lại mở ra và chiếc lưỡi xinh đẹp ở bên trong vẫy lên, giữa đôi môi mọng đỏ căng phồng ẩm ướt.

"Anh thích em!" Jimin kêu lên, nhỏ khẽ.

Trái tim tôi đột ngột nổ tung.

"Anh vừa nói gì?" Tôi nắm lấy hàm bé cưng.

"Anh... thích em..." Jimin há miệng đớp lấy không khí, trong khi cái lưỡi xấu tính ở bên trong cứ cuộn lên cuộn xuống.

"Anh thích em? Huh? Thật không?" Tôi muốn phát điên lên vì vui sướng.

Park Jimin vừa nói thích tôi!

Jimin gật gù, đôi mắt lung linh ngập nước trào ra những ánh sao nhấp nháy như trong vũ trụ rộng lớn.

Một lần nữa, tôi ban cho bé cưng lưỡi của mình. Để anh được uống thỏa thích. Và cả tôi cũng vậy. Nụ hôn này tuyệt vời đến cỡ nào! Hoang dã, cuồng nhiệt và đầy tham lam. Thậm chí có phần mạnh bạo, cắn nuốt lấy đối phương.

Chúng tôi hôn nhau say mê đến mức không cần biết Trái đất xoay sang trái hay sang phải, không cần biết nó chạy theo quỹ đạo chiều kim đồng hồ quanh Mặt Trời hay là ngược lại, cũng không cần biết gã thần nhục dục Asmodeus khốn kiếp kia đã đi đâu và đang nằm trên cơ thể của ai.

Chỉ quấn lấy nhau và hôn. Cho đến khi khớp hàm mỏi rã rời. Thế mà đôi môi sưng đỏ căng phồng đầy mềm mại của Jimin vẫn quấn lấy lưỡi tôi như phát nghiện. Bao nhiêu nước bọt cũng không đủ. Dù nuốt không kịp nhưng anh vẫn tham lam mút thêm. Để phần dư ra chảy dọc khóe miệng, trượt xuống cổ và xương quai xanh.

Say mê đến mức không kịp thở.

Tôi rút lưỡi về khi khuôn miệng của bé cưng phát tê, anh ngửa cổ, khoe ra khối yết hầu nho nhỏ nhấp nhô vì hít thở. Đôi mắt tôi bốc cháy nóng bừng, tôi đưa đầu lưỡi vẽ một vòng tròn quanh khối nhô tròn tròn be bé đó. Mút lấy nó một cái, nhẹ nhàng mơn trớn. Khiến anh run lên, và anh nhìn tôi bằng đôi mắt ngập tràn sung sướng cùng hi vọng.

Hai tay tôi chạy dọc người anh, dừng lại ở cặp mông căng tròn trên mặt kệ bếp. Jimin rên rỉ từng âm thanh khe khẽ đầy khơi gợi, đôi mắt lung linh nhắm lại, cảm nhận từng tất da thịt được tôi vuốt ve.

Tôi siết chặt tay trái, tôi biết đó chính là bên mông có vết bầm tím. Tay phải tôi đánh thật mạnh lên bờ mông còn lại của anh.

"CHÁT!"

"Ah~" Bé cưng kêu lên trong bất ngờ. Hàng mày xinh đẹp nhíu lại, đôi mắt đầy sao mở ra mê man nhìn tôi. "Hưm~ Jungkook..." Anh gọi khẽ.

Tôi lướt môi của mình trên cổ anh, lê đầu lưỡi vẽ ngoằn ngoèo khắp nơi. Dần dần trượt đến gần tai Jimin. Cơ thể anh nhũn ra khi tôi day cắn nhè nhẹ lấy vành tai của anh và trầm giọng thì thầm.

"Bé cưng à~ Chúng ta làm tình nhé!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro