Chương 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mạnh Yến Thần hôm nay ít nhiều gì cũng uống chút rượu, vì thế tìm người lái hộ, không nghĩ tới trước mặt xuất hiện một gương mặt quen thuộc.

Anh hoảng hốt cho là Hứa Thấm đùa giỡn với mình, tập trung nhìn lại, trước mắt xuất hiện dĩ nhiên là Diệp Tử.

Đều rất nhạt nhẽo.

"Đơn hàng này của cô coi như hoàn thành, cô đi trước đi. "Tay Mạnh Yến Thần vốn chuẩn bị ném chìa khóa, nửa đường do dự, đâỷ kính mắt của mình.

"Vậy anh làm sao bây giờ, tôi đưa anh về trước. "Diệp Tử tới gần Mạnh Yến Thần, cố gắng lôi kéo anh:" Mạnh tổng, anh uống rượu không thể lái xe, lái xe hộ cũng là công việc của tôi."

Mạnh Yến Thần thật sự không nhớ nổi mình và cô có quen biết gì, ngược lại nghe Tiêu Diệc Kiêu nhắc tới, quán bar của bọn họ có một nhân viên phục vụ vẫn cố gắng quấy rầy mình, xuất phát từ lịch sự anh cũng không xô đẩy nữ sinh thoạt nhìn mỏng manh mảnh khảnh này, mà lui ra phía sau một bước, bất đắc dĩ nói, "Đi ra."

"Yo! Đây không phải là tiểu Mạnh Tổng sao ? " Đột nhiên giọng nói vang vọng tứ phía, một người phụ nữ hiên ngang mang giày cao gót đi tới, nhìn Diệp Tử lên xuống với ánh mắt dò xét, sau đó cười mở miệng, "Đây là đang cùng ai ôi lôi kéo kéo vậy?"

Mạnh Yến Thần không nhớ rõ Diệp Tử này, nhưng thật ra ấn tượng sâu sắc đối với người phụ nữ mới xuất hiện trước mắt, Trương Bội - khoa học kỹ thuật Hoài Hải, người sáng lập công ty con mới thu mua của tập đoàn Quốc Khôn, hiện giờ được Đổng Thành Dân sắp xếp vào tập đoàn, là một trong những thế lực mà hắn coi trọng nhất hiện nay.

"Trương tổng. "Mạnh Yến Thần lãnh đạm chào đồng nghiệp.

" Tôi chỉ là tài xế lái hộ..." giọng nói Diệp Tử rất nhẹ, lời nói phủi mọi liên can, thân thể lại theo bản năng trốn phía sau Mạnh Yến Thần, trong mắt người khác, dường như có chút ấm áp.

" À thì ra là không thân thiết, gọi tôi là chị"  Trương Bội chừng bốn mươi tuổi, lăn lộn thương trường  20 năm, công phu nhìn người luôn tốt, liếc mắt một cái nhìn ra thủ đoạn không quá phổ biến kia, "Tôi vừa vặn tiện đường, không lái hộ cũng được , tôi đưa tiểu Mạnh tổng về nhà."

Mạnh Yến Thần cũng không có ý định để ý tới bất kỳ người phụ nữ nào trong hai người này, lấy điện thoại di động ra đang chuẩn bị gọi một chiếc taxi, không nghĩ tới lại có thêm người gia nhập hàng ngũ đưa anh về nhà này.

"Tôi cũng tiện đường, hôm nay cũng không lái xe, hay là tôi đưa anh ấy đi. " Tưởng Dụ mặc thường phục, đột nhiên xuất hiện sau lưng mọi người. Mạnh Yến Thần đang muốn nhanh chóng thoát khỏi cục diện này, lập tức ném chìa khóa cho Tưởng Dụ, sau đó ngồi lên ghế phụ nghênh ngang rời đi.

"Có việc tìm tôi à? "Ở trước mặt Mạnh Yến Thần, chút tâm tư này của Tưởng Dụ không giấu được chút nào.

"Hỏi thăm chút chuyện. "Tưởng Dụ nổi tiếng là người hiền lành, đối với giọng nói lãnh đạm của Mạnh Yến Thần cũng không cảm thấy khó chịu gì, ngược lại giống như cảm nhận được sự mệt mỏi nào đó của đối phương, chu đáo hạ cửa sổ xe xuống một chút, để gió lưu thông mang đến vài phần nhẹ nhàng khoan khoái.

" Hứa Thấm mấy nay có về nhà không ? cô ấy gần đây giận dỗi Tống Diệm , mấy ngày nay không liên lạc được, anh nói xem chúng ta cũng không thể trong thời gian làm việc đi bệnh viện chặn người..."

"Không biết. "Mạnh Yến Thần cũng không kinh ngạc khi em gái anh nảy sinh mâu thuẫn với bạn trai, dù sao người được ăn ngon mặc đẹp, nuông chiều mà lớn lên, một khi chỉ còn lại củi gạo dầu muối, rất khó thích ứng, nguyên nhân anh đưa cho Tiêu Diệc Kiêu hai mươi vạn cũng chính là như thế, nhưng chuyện tình cảm của bọn họ, anh thực sự cũng không muốn hỏi nữa.

So với cái kia, anh càng tò mò Tưởng Dụ làm thế nào đứng vững trước áp lực trong gia đình đi làm lính cứu hỏa hơn.

"Anh làm lính cứu hỏa, trong nhà không phản đối sao?"

"Phản đối chứ, gần đây ba em còn muốn em từ chức. Nhưng em muốn làm, bọn họ cũng không có biện pháp với em."

"Thật tốt. "Mạnh Yến Thần tự mình gật đầu.

Tưởng Dụ không hiểu tại sao Mạnh Yến Thần lại đột nhiên quan tâm đến chuyện này, dù sao trong miệng đồng đội tốt của hắn, Mạnh Yến Thần thậm chí là Mạnh gia đều coi thường nghề cứu hỏa này, nhưng lúc này Mạnh Yến Thần quả thật thoạt nhìn có vài phần tán thưởng đối với mình.

"Tôi với anh không giống nhau, tôi không có thiên phú kinh doanh gì đó, trong nhà cũng đều sắp xếp tốt cả rồi, kỳ thật không cần tôi quan tâm, về vấn đề mặt mũi, mẹ tôi không phải rất quan tâm, bà tôn trọng nghề nghiệp của tôi..."

Tưởng Dụ lải nhải rất lâu, Mạnh Yến Thần câu được câu không cùng hắn nói chuyện phiếm, mãi cho đến khi Tưởng Dụ đưa Mạnh Yến Thần về nhà, đề tài cũng không trở lại Hứa Thấm nữa.

Đối với việc này Tưởng Dụ không hề hay biết.

Mạnh Yến Thần cầm con bướm Cyprus kia, nghĩ lại mình có phải lòng dạ hẹp hòi quá mức không, linh hồn dưới góc nhìn thứ 3 bay lên không trung tự kiểm điểm bản thân, đồng thời kiểm tra đủ loại ký ức trong quá khứ, nói với anh rằng làm như vậy là được rồi, nhưng đồng thời cũng mở lòng, hỏi bên tai anh lương tâm có tội lỗi hay không.

Anh mở di động ra, do dự hồi lâu, lúc này lại đồng thời nhận được hai tin nhắn.

Bác sĩ Thẩm Vũ nói: "Tốt nhất là anh nên sắp xếp làm kiểm tra lại trong hai tuần này để xem liệu tình hình có cải thiện hay không với cậu có cần thay đổi thuốc hay không."

Cái sau đến từ Đới Hi Hi, cô thậm chí còn gửi tới một cái link: "Đúng rồi Mạnh tổng, đây là hướng dẫn ấp trứng kén bướm, em mua loại đắt tiền nhất, có thể ấp ra giống quý đó nha."

Bốn phía lập tức trở nên yên tĩnh, Mạnh Yến Thần mở ra liên kết kia, dựa theo video hướng dẫn của người bán, từng bước dựng xong phòng xanh, treo kén bươm bướm, lại đem từng con chúng nó bỏ vào trong hộp acrylic.

Đoạn video sau đó còn mang theo một chút hiệu ứng sâu bướm phá kén, nó lắc cánh một cách phô trương, sau đó bay xung quanh. Mạnh Yến Thần nhìn vô cùng chăm chú, anh cho rằng trước mắt mình lại xuất hiện một chút ảo giác kỳ quái, giống như như bươm bướm trên tường toàn bộ vỗ cánh bay cao, nhưng anh thì không.

Mãi cho đến khi video kết thúc, cũng không còn ảo giác gì.
-----------

"Con dậy rồi?"

Lúc Mạnh Yến Thần xuống lầu, hơi có chút kinh ngạc.

Đây rõ ràng là ở trong nhà mình, mới sáng sớm sao Trương Bội cũng ở đây, thậm chí ngồi ở trên sô pha cùng mẹ nói chuyện vui vẻ.

"Yến Thần, đừng thất thần nữa, cơm nước xong, hai người phải đi làm nữa."

"Tôi đã nói rồi không cần xa lạ như vậy, tôi thật sự là chị cậu. "Trương Bội cười nói.

Mạnh Yến Thần tuy rằng tuân theo bản năng đi tới bên cạnh bàn ăn, nhưng nghi hoặc lại càng thêm rõ ràng, thậm chí suy nghĩ trí nhớ của mình có phải bị mất quá nhiều hay không, làm sao ngay cả tin tức quan trọng như thế nào cũng quên.

"Chị họ con, Trương Bội. "Mạnh Hoài Cẩn ngồi ở bàn chính, giới thiệu cho Mạnh Yến Thần người chị họ mới xuất hiện này.

"Tôi theo họ mẹ tôi, cha tôi họ Phó. Thân thích cũng hơi xa, Tiểu Mạnh không gọi chị cũng được. "Trương Bội bổ sung tin tức cho Mạnh Yến Thần.

Anh lúc này trong nháy mắt hiểu được ba mình lại gài Đổng Thành Dân một vố, đối phương lúc ấy vì thu mua khoa học kỹ thuật Hoài Hải thậm chí còn nhượng bộ nhất định, nào biết thế lực  mình khó khăn khổ sở bồi dưỡng, là một trong những tay trong mà ba đã sớm chuẩn bị.

"Chị họ "Mạnh Yến Thần quy củ chào hỏi. Biết lần này ba mang Trương Bội tới ăn điểm tâm là vì cho đối phương thân phận người một nhà, dù sao Trương Bội đã đứng vững gót chân ở tập đoàn, hôm nay tập đoàn họp, nghĩ đã đến lúc công bố.

Quả nhiên, khi bọn họ xuất hiện ở Quốc Khôn cùng một lúc, trong tập đoàn có một số tin đồn, nói là Trương Bội vứt bỏ sếp mình nương tựa vào Mạnh gia, đến lúc hội nghị tổng kết quý, bản thân Trương Bội ngược lại hào phóng thừa nhận quan hệ với Phó đổng, còn nói thật sự là trùng hợp, chính mình cũng thật không ngờ tới.

Đổng Thành Dân tức giận đến thiếu chút nữa nở nụ cười, thế lực Mạnh gia của chú Cố ngược lại vui vẻ ra mặt.

Mạnh Yến Thần cảm thấy nhàm chán, cũng không muốn Trương Bội chủ động tìm mình tỏ vẻ muốn tâm sự, Mạnh Hoài Cẩn cũng ngầm đồng ý.

"Con người chị, không thích quanh co lòng vòng. Cố tổng và cấp dưới của ông ta làm vài việc chị nhìn không thuận mắt, Tiểu Mạnh tổng có nguyện ý đưa tay giúp chị một tay hay không."

"Ý của ba em thế nào?"

"Không phải, Mạnh đổng chỉ muốn chị hỏi xem rốt cuộc khi nào em nguyện ý tiếp nhận Quốc Khôn. "Trên mặt Trương Bội lộ ra một chút bất đắc dĩ

" Cố tổng là thế lực đáng tin cậy của Mạnh Đổng,  ba cậu làm sao động đến hắn được"

"Chị cảm thấy em nhúng tay,  Mạnh đổng sẽ thả lỏng ra sao?"

" Cấp dưới của hắn không sạch sẽ, không dọn dẹp sớm muộn gì cũng xảy ra chuyện, con người chị, trong mắt không thể nhìn được mấy thứ bẩn thỉu nhất. "Trương Bội lấy từ trong tài liệu của mình ra mấy tờ báo cáo đưa cho Mạnh Yến Thần, chính là một ít báo cáo nghiên cứu và báo cáo hạng mục trọng điểm gần đây của Quốc Khôn, nhưng rất nhiều con số trên đây rõ ràng không khớp.

"Chị có thể trực tiếp nói với Mạnh Đổng, ông ấy sẽ không vì tình cảm riêng tư mà nể mặt ."

"Nói thẳng, xử lý bất quá chỉ là mấy người cỏn con, Tiểu Mạnh tổng muốn cự tuyệt chị cũng không cần nóng vội như vậy, ít nhất nghe chị nói hết đã. "

Dã tâm của Trương Bội mãnh liệt, Mạnh Yến Thần đại khái biết đối phương muốn nói cái gì, nhưng vẫn kéo dài không muốn nhả ra.

" Chị chỉ cần đủ năng lực, muốn tiếp quản Quốc Khôn cũng không phải không được."

"Đùa gì vậy, Tiểu Mạnh luôn quá coi thường ba cậu, vẫn quá coi thường chị rồi "Trương Bội lấy điếu thuốc lá điện tử trong túi xách ra, hít sâu một hơi, tránh xa Mạnh Yến Thần nhả ra

" Thân thích chúng ta bắn đại bác không tới, Mạnh Đổng năm đó đầu tư, chị chỉ biết thuận nước đẩy thuyền, giống như hôm nay nguyện ý nâng đỡ chị bất quá cũng là do tình thế bức bách, nói trắng ra chị chỉ là một con dao của cha cậu ở Quốc Khôn, con dao giống như chị, ông ấy còn để lại vài cái."

"Em sẽ không vào tập đoàn. "Lúc Mạnh Yến Thần nói ra những lời này, bản thân cũng không tin, nhưng mang theo vài phần chắc chắn.

"Những báo cáo này, nếu chị không muốn nói, en sẽ nói với Mạnh Đổng vào thời điểm thích hợp."

" Đừng ngốc nữa, em là con một"

Trương Bội thu hồi thứ tiêu khiển trong tay, "Hơn nữa năng lực kinh doanh và nhân phẩm đều xuất chúng như vậy, em cảm thấy cha mẹ em sẽ thả em đi nuôi mèo, bắt bướm sao?"

Mạnh Yến Thần lúc này mới có chút xúc động, khí thế đột nhiên dâng lên, ánh mắt như đao, cuối cùng bắt đầu nghiên cứu người phụ nữ trước mắt này.

" Nhưng chị có thể giúp em." Trương Bội sắc mặt cũng lập tức trở nên nghiêm túc, "Tuy rằng không thể để cho em thật sự tự do tự tại, nhưng ít nhất có thể có thời gian đi làm chuyện mình muốn làm."

"Cho dù em thật sự vào Quốc Khôn, cũng không thể hoàn toàn ủy quyền cho chị."

"Dưới tay cha em chị chỉ có thể làm dao, nhưng đi theo em, có thể làm găng tay trắng ." Tuy Mạnh Yến Thần vẫn chưa hoàn toàn nhả ra, nhưng Trương Bội cũng đã hài lòng, chuẩn bị xoay người rời đi, lại đột nhiên quay đầu lại,

"Đúng rồi, chậu cây của em, tốt nhất là trồng trong sân, chậu cây dù tốt đến mấy cũng chỉ có thể sống hai ba mươi năm, lớn lên thành đại thụ mới có thể sống một hai trăm năm."

Nói xong một câu này, Trương Bội xoay người rời đi.

Mạnh Yến Thần cũng không giữ lại, thu dọn xong văn kiện, sau khi dặn dò xong công việc với Tôn Minh Vũ đang chờ bên ngoài, bình tĩnh lái xe rời đi, chuẩn bị kiểm tra lại.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro