Chương 3144: Tiêu hao - 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


"Thúi chết ta rồi, con mẹ nó, buồn nôn quá!" Tào Vĩ Ba lấy ra một cái khẩu trang, vội vàng đeo lên.

"Đừng làm loạn, chú ý tìm sơ hở!" Tô Yên trách mắng.

"Hả, ở đâu "

"Ta sao biết được, tập trung quan sát đi!"

Diệp Tiểu Mộc lại lấy ra một cái tay điện, hướng bốn phía dò xét, đột nhiên phát hiện phía trên không nơi Thủy Thi tử vong, xuất hiện từng cỗ sương trắng, lơ lửng tụ thành đám mây, tuy nhiên trông có vẻ trong suốt hơn một chút.

Diệp Tiểu Mộc ra hiệu cho Tô Yên nhìn.

"Tám phần là nơi đó rồi! Nhưng như vậy chưa đủ, tiếp tục tác chiến, khi nào sơ hở rõ ràng mới đột phá!"

Thi thể của Thủy Thi chất đống trên mặt đất càng ngày càng nhiều, không kịp hòa tan, chồng chéo lên hồng huyên, không biết được số lượng của chúng cụ thể là bao nhiêu, chỉ biết một điều, phóng mắt ra xa, chỉ thấy không ngừng sinh sôi, Diệt Thi Thủy tiêu hao gần hết, Thủy Thi cứ chết lớp này thì lớp kia xông tới, càng ngày phạm vi bao vây càng thu hẹp.

Tô Yên nã đạn nát đầu vài con Thủy Thi, tranh thủ nhìn lên đám mây, càng ngày càng khuếch tán thêm một chút, lộ ra bên trong là một tầng thạch nhũ, nhưng so với vách động không giống lắm , giống một lỗ hổng hơn, bên trong phát ra bạch quang mơ hồ.

"Chính là nó, tiết điểm không gian! !" Tô Yên kích động thét to, nhìn chằm chằm một hồi, sốt ruột phân phó: "Không được, vẫn chưa triệt để hủy diệt quy tắc huyễn cảnh, cần phải khiến nó chấn động kịch liệt, ngăn cảnh lực lượng bổ khuyết của huyễn cảnh không kịp chắp vá, thì lỗ thủng mới đủ để chúng ta đào thoát!"

"Vậy giờ phải làm sao đây?"

"Hmmmmm!"

Tô Yên giật lấy Đinh Diệt Linh từ tay Diệp Tiểu Mộc, lao tới cắt đứt hồng tuyến, từng đoạn từng đoạn không ngừng rũ xuống.

Mất đi trận pháp khống chế, Thủy Thi đánh tới như thác đổ.

"Này này, ngươi làm gì đấy!" Tào Vĩ Ba thất kinh la to, bất quá sự tình đã ra như thế, hắn đành phải cắn răng bắn liên tục

"Cẩn thận!"

Tô Yên quay đầu mỉm cười nhìn Diệp Tiểu Mộc, trả lại pháp khí cho hắn, sau đấy không do dự mà tiêu sái vọt vào đám Thủy Thi, hai tay nàng huy động thủy tinh cầu, hoành hành giữa đám cương thi, không ngừng làm phép, mặc dù bên người có không ít Thủy Thi vây giáp, nhưng nàng tỏ ra bình thản, thành thạo điêu luyện, Diệp Tiểu Mộc nhìn nàng chiến đấu mà ngẩn người, thực sự bội phục. . .

"Coi chừng!"

Tào Vĩ Ba hét một tiếng, nổ súng bắn chét một con Thủy Thi đang nhào về phía Diệp Tiểu Mộc, mắng to: "Ngươi bị ngu không, sao lại ngẩn người ra như thế!"

Tốt a, vậy ta cũng tới!

Diệp Tiểu Mộc hít sâu một hơi, nắm chặt Đinh Diệt Linh trong tay, phóng về phía một con Thủy Thi ở phía đối diện.

Có chút khẩn trương. . .

Thủy Thi miệng phun thi thủy, Diệp Tiểu Mộc hấp tấp né tránh, suýt chút nữa trúng đòn.

"Ngươi làm cái mẹ gì thế, muốn chết à!" Tào Vĩ Ba mắng to, "Hay ngươi tưởng chúng nó là giả, coi như đánh trúng thì cũng không chết? Đừng tưởng bở, ngươi sai rồi, nếu bỏ mạng chỗ này, thần thức cũng bị tan vỡ. . ."

Căn bản Diệp Tiểu Mộc cũng bỏ lời hắn nói ngoài tai, hắn vừa bị Thủy Thi bức đến góc tường, tình thế nguy cấp đành cứng đối cứng, hóa tay thành chưởng, đỡ đòn đối phương, kết quả Thủy Thi lực lớn vô cùng, một tát không kém gấu, đập hắn thất điên bát đảo một hồi, may mắn là nhân cơ hội nó hoàn thủ, ra chiêu mà tránh né được.

Sau khi Diệp Tiểu Mộc tránh thoát được, không những không hoảng hốt mà càng bình tĩnh. Trong đầu hàng vạn ý nghĩ xoay chuyển, nhất là những lời lão Quách giảng về Thủy Thi.

Thủy Thi. . . Là một trong những loại cương thi cấp thấp nhất, đặc điểm chính là xấu xí dọa người, tính công kích chỉ xoay quanh ba loại: Răng miệng, lưỡi vô cùng sắc nhọn, khí lực to lớn, miệng phun thi độc.

Thủy Thi tốc độ chậm, trí thông minh thấp, chính là nhược điểm trí mạng của chúng, cùng pháp sư có đạo hạnh giao thủ chắc chắn sẽ ăn thua thiệt, lao tới là chịu chết. Diệp Tiểu Mộc ngẫm tự thân tu luyện lâu như vậy, cảnh giới cũng không hẳn là quá yếu, sao có thể đánh không lại mấy con tà vật cấp thấp như thế, có lẽ là do phương pháp chiến đấu không phù hợp, hắn lập tức nhớ lại Thiên Cương Bộ trước đây Lão Quách dạy cho, thi triển lao tới, học dáng vẻ của Tô Vân, bắt đầu quần chiến với Thủy Thi.

Mới đầu, đối mặt những pha tấn công của Thủy Thi, bộ pháp của hắn tỏ ra xiêu vẹo, không vững, nhiều lần suýt nữa bị đánh trúng, nhưng từ từ cũng tìm lại được cảm giác, lẫn quy tắc ra đòn của Thủy Thi, dần dần hành động cũng lưu loát, càng lúc càng nhanh, đám Thủy Thi vụng về không làm gì nổi hắn.

Nguyên lai. . . Chiến đấu là như này đây.

Thiên Cương Bộ hắn học trong một tháng, ban đầu chỉ là hiểu rõ, tập tành nên chưa cảm thấy có gì đặc biệt, hôm nay dùng trong thực chiến, mới phát huy toàn bộ điểm tinh diệu của môn khinh công này.

Gặp mạnh né tránh, tìm kiếm sơ hở, đánh không lại thì chạy

Đây là thái độ chiến đấu mà lão Quách một mực dặn hắn.

Diệp Tiểu Mộc cuối cùng cũng hiểu ý tứ của những lời này, mỗi lần Thủy Thi công kích trượt, Diệp Tiểu Mộc liền xoay người về đằng sau nó, hét lớn một tiếng, đem Đinh Diệt Linh cắm mạnh vào gáy hoặc đỉnh đầu, cắn răng một cái, dùng sức chọc ngoáy, kết quả quá tay, xé toạc nửa cái đầu Thủy Thi.

Nhìn não tương đen trắng đỏ lẫn lộn một bầy ồng ộc trào ra, dạ dày Diệp Tiểu Mộc như huyết khí xung thiên, rốt cục vẫn là không nhịn được xoay người nôn mửa.

Ầm!

Tào Vĩ Ba bắn một phát súng, giải quyết một con Thủy Thi ý đồ tiếp cận làm hại Diệp Tiểu Mộc, chạy tới giật mình nói ra: "Ê ê, đừng nói với ta đây là lần đầu cậu giết tà vật a?"

Diệp Tiểu Mộc gật gật đầu.

Đây là lần đầu tiên.

Trước đó lúc quần nhau với Thủy Thi, hắn vận dụng Thiên Cương Bộ tả hữu tránh né, để đào thoát hay tránh né ra ngoài thì không vấn đề, cái đáng nói ở đây là hắn chưa hề động thủ, Tào Vĩ Ba cũng không biết, nội tâm hắn giãy dụa biết bao nhiêu, mặc dù đối diện là Thủy Thi thần trí không có đấy, mặc dù nó là tà ác, mình giết nó cũng là trừ hại vì dân. . . Nhưng lui một bước mà nói, mặc dù biết nhưng vẫn khó xuống tay, từ đầu tới cuối bản thân vẫn cố vin vào lý do đây chỉ là ảo cảnh, huyễn tượng mà trốn tránh khuyết điểm của bản thân.

Đạo lý Diệp Tiểu Mộc hiểu cả đấy, nhưng để thực sự xuống tay, giết một thứ gì đó khiến hắn vẫn còn do dự, chấn chỉnh tâm lý nửa ngày, cuối cùng bất đắc dĩ đành cắn răng liều mạng, ngươi không chết thì ta chết, dù thế nào cũng phải sống sót, phải làm gì đó cho bước mặt cuộc đời mình.

Hắn nôn khan một chập, thấy bụng dạ có vẻ ổn hơn, không chỉ riêng thân thể, tinh thần dường như cũng đột phá cảnh giới, lập tức vọt tới một con Thủy Thi khác, thay đổi bộ vị vài bước, dẫn dụ một con tách đàn, sau đó tận dụng sơ hở mà cắm Đinh Diệt Linh vào huyệt thái dương của nó.

Cảm giác lần này, thống khoái hơn nhiều.

Nương theo thi thể của Thủy Thi ngã xuống, Diệp Tiểu Mộc triệt để giải phóng áp lực, cười gằn.

"Điên rồi, thực sự điên rồi!" Tào Vĩ Ba chửi bậy liên mồm, hắn không hiểu nổi, giờ phút này cả về kinh lịch, kĩ năng chiến đấu của Diệp Tiểu Mộc như thoát thai hoán cốt, từ sau khi giết được một con Thủy Thi, rốt cuộc hắn đã chân chính trở thành một pháp sư.

Hắn không biết rằng, đây chính là bước đầu tiên trên con đường trở thành Đạo Thần, nối tiếp vinh quang của Liên Minh Tróc Quỷ.

Tiếp tục giết thêm hai con, động tác của hắn càng thêm thành thạo, lòng tin cũng càng ngày càng trở nên kiên định, đối với hắn bây giờ giết mỗi con một lượt không thỏa mãn, mà là tiếp bước Tô Yên, lao vào giữa trùng vây.

Đối mặt nhiều con Thủy Thi vây công, Diệp Tiểu Mộc thúc giục Thiên Cương Bộ ở mức cao nhất, lăng không, đạp bước tinh tú, thay đổi bộ vị liên tục, ra vào như chốn không người, tìm cơ hội tay, mỗi lần Đinh Diệt Linh hoành ngang một lượt, sẽ có một con Thủy Thi ngã xuống. . .

"Con mẹ nó, hắn bật hack cheat sao?" Tào Vĩ Ba cả kinh trợn mắt hốc mồm, trước đây,Diệp Tiểu Mộc yếu tới nỗi quần nhau với một con Thủy Thi cấp độ thấp nhất cũng suýt chết, sao trong thời gian ngắn mà đã biến hóa tới bực này?

Tô Yên cũng đang lén quan sát Diệp Tiểu Mộc, nàng so với Tào Vĩ Ba càng biết nhiều về Diệp Tiểu Mộc, giờ phút này trông biểu hiện của hắn, cũng không khỏi cảm thấy kinh ngạc.

Hắn..Là người mới thật sao?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro