Chương 10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

“Tôi mới không thèm chạm vào cậu, muốn leo lên giường của tôi không dễ dàng như vậy đâu!”

Jeong Jihoon giữ mình thập phần trong sạch hung ác mắng Choi Hyeonjun, nhấc chân bước về phía cửa.

Hắn muốn Beta không biết điều này quỳ xuống, nhỏ giọng cầu xin hắn, sau đó mới có thể bất đắc dĩ đánh dấu tạm thời đối phương.

Bàn tính trong lòng Jeong Jihoon vang lên lạch cạch, ai ngờ đi tới cửa vẫn chưa bị giữ lại.

Hắn sầm mặt lại, quay đầu, ngạc nhiên phát hiện chỉ trong mười mấy giây ngắn ngủi này Choi Hyeonjun đã rơi vào trạng thái nửa hôn mê, chỉ một chút nữa thôi là sẽ ngã sấp xuống.

Mà mặt đất đầy những mảnh vỡ gốm sứ sắc nhọn.

Hô hấp Jeong Jihoon cứng lại, không chút nghĩ ngợi xông tới, vòng tay qua eo cậu ôm ngang lên, vội vàng khóa cậu trong lồng ngực: “Cậu làm sao vậy!”

Đôi mắt nhắm nghiền của Choi Hyeonjun run lên dưới pheromone của Alpha, không nói gì, cũng không giãy dụa, hai vệt đỏ ửng trên má nhanh chóng lan ra, hương cam quýt ngọt ngào sau gáy càng nồng nặc hơn.

Jeong Jihoon không biết đây là tác dụng phụ khi đối phương dùng thuốc ức chế trong thời gian dài, chỉ cho rằng đây là thủ đoạn câu dẫn khác của Choi Hyeonjun.

Hắn do dự một lát, gọi điện cho cấp dưới kêu người ngay lập tức đến đây thu dọn đống lộn xộn này, rồi đưa con trai và lão nhân về biệt thự, sau đó sầm mặt đem Choi Hyeonjun đến chung cư của mình.

Pheromone của Choi Hyeonjun thực sự quá ngọt, Jeong Jihoon không kiên nhẫn vào phòng ngủ, trực tiếp làm cậu trên sofa ở phòng khách. Hơn nữa còn làm rất thô bạo, không có màn dạo đầu liền trực tiếp tiến vào.

Choi Hyeonjun đau đến tỉnh lại, vành mắt mềm mại đỏ lên, giãy dụa, hết đánh rồi cào, cắn rồi đến đạp, không chịu để Jeong Jihoon tiếp tục làm.

“Không phải cậu thích như thế này à?” Jeong Jihoon nâng cằm tràn trề mô hôi của Choi Hyeonjun lên, giả vờ lạnh lùng trào phúng đối phương, “Vừa nãy còn câu dẫn tôi trước mặt bé con, không sợ sẽ dạy hư bảo bảo sao? Cậu không xứng làm mẹ của con tôi, tôi sẽ đích thân nuôi nấng nó, không cho nó tiếp xúc nhiều với cậu nữa.”

Choi Hyeonjun đầu óc trống rỗng nháy mắt sửng sốt, không dám tin nhìn về phía đối phương: “Anh nói cái gì? !”

“Tôi đã đưa bé con tới biệt thự rồi.” Jeong Jihoon mặt không thay đổi rũ mắt, đối diện với đôi mắt mèo đen bóng trong suốt của Choi Hyeonjun, “Mỗi tháng tôi sẽ cho cậu rất nhiều tiền, cũng đáp ứng tranh thủ động viên cậu mấy lần giống như bây giờ, chỉ cần cậu đừng vọng tưởng dựa vào bé con, cũng đừng gây rắc rối, chúng ta vẫn có thể chung sống hòa bình.”

…Chung sống hòa bình?

Cờ đỏ trong nhà không rơi còn cờ màu bên ngoài lại phiêu phiêu?

Choi Hyeonjun không nhịn được nữa, trực tiếp tát hắn một cái: “Súc sinh!”

Jeong Jihoon bị đánh đến có chút ngẩn người.

Hắn che mặt mờ mịt chớp mắt vài lần, không biết con đường bá đạo tổng tài này của mình rốt cuộc có vấn đề gì.

Chẳng lẽ là vì không thể buông bỏ bé con?

Jeong Jihoon ủy khuất nắm lấy cổ tay Choi Hyeonjun, lực đạo bên dưới nhẹ đi rất nhiều, mang theo ý tứ lấy lòng, hàm súc chạm tóc mai vào vành tai đối phương: “…Nếu cậu muốn đến biệt thự thăm con, tôi cũng chưa nói là không cho mà.”

Choi Hyeonjun lắc lắc tay phải ngứa ngáy, nghiến răng tát Jeong Jihoon lần thứ hai.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro