Chap 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Có lẽ vì đám mưa hôm qua làm cho Gia Nhĩ đổ bệnh.

Anh ngủ đến mặt trời mọc vẫn không thể dậy nổi .

Đầu thì nhứt, cả người điều nóng hổi. Anh biết thế nào mình cũng bị sốt .
Không thể lết nổi xuống giường , Gia Nhĩ đành phải xin nghỉ làm một ngày.

Anh chồm lấy điện thoại nhắn tin cho Bảo Bảo, mấy người hôm nay anh không thể liên lạc được với cậu ấy. Chưa kịp nhắn thì có tin nhắn đến.

Nghi Ân hôm nay cảm thấy trong người cũng không được khỏe ,chắc cũng do đám mưa hôm qua . cũng mai là hôm nay không có tiết học ở trường. Lười biếng nằm trên giường ,cậu lại nghĩ đến Gia Nhĩ, cậu muốn nhắn tin với Anh ấy.

Nghi Ân : { Good Morning}

5 phút sau..

Gia Nhĩ : {Hi -hôm nay em không đi học sao?}

Nghi Ân : { không ạ ,hôm nay em không được khỏe. Anh đang đi làm à }

Gia Nhĩ : { Vậy à , hôm nay anh cũng không đi làm, hình như anh đang bị sốt}

Nghi Ân : {hix  Anh đã uống thuốc chưa, chắc do đám mưa hôm qua qua, em xin lỗi }

Gia Nhĩ : { anh biết rồi, do trời mưa chứ có phải do em đâu mà xin lỗi, đồ hâm.}

Nghi Ân : {tại em bận áo khoác của anh nếu không anh đã không bị bệnh rồi. 😫}

Gia Nhĩ : { đồ hâm này!  cuối cùng cả hai điều bệnh .}

Nghi Ân { áo khoác của anh em đã giặc rồi.... làm sao để trả lại anh đây?}

Gia Nhĩ : { em cứ giữ đấy đi khi nào có dịp anh hẳn lấy.}

Nghi Ân : { vâng ạ}

5 phút sau.

Gia Nhĩ : { Bảo Bảo đâu rồi em?}

Nghi Ân : {em không biết, sao anh nhắn tin cho Bảo Bảo hỏi}

Gia Nhĩ : { àh uh tại Bảo Bảo không trả lời. }

Mỗi lần Gia Nhĩ hỏi đến Bảo Bảo cậu lại thấy khó chịu. Không muốn nhắn tin nữa .

Nghi Ân nằm suy nghĩ sắp đến sinh nhật lần thứ 20 của cậu rồi ,không biết có nên tổ chức hay  không .
Cậu xuống nhà xin phép Thím biện .thím ấy đồng ý.

Nghi Ân đã suy nghĩ rất nhiều,cậu không muốn làm phiền đến chú thím  cậu dùng tiền để dành ,cậu sẽ tổ chức ở một Quán Karaoke gần nhà . Bạn bè không nhiều chỉ khoảng trên 10 người.
Nghi Ân viết thiệp mời và đã gửi hết cho đám bạn, chỉ còn duy nhất một người cậu không biết có nên mời hay không đó là Gia Nhĩ.

Đang suy nghĩ thì Bảo Bảo mất tích từ sáng giờ bước vào phòng.

- Bảo Bảo cuối tuần này là sinh nhật anh ,lần đầu tiên anh làm sinh nhật, hôm đó em nhớ đến chơi.

- Umh , anh có mời Gia Nhĩ không?

- anh không biết có nên mời không nữa.

- cứ mời đại đi anh ấy cũng là BẠN  anh mà  .

- uh vậy anh sẽ mời.

Nghi Ân lấy điện thoại nhắn tin cho Gia Nhĩ.

Nghi Ân :{Anh , Gia Nhĩ ơi .}

Gia Nhĩ : { ơi, gì đấy Nghi Ân?}

Nghi Ân : { cuối tuần này là sinh nhật em, em tổ chức ở quán **** mời anh đến chơi ạ. em không gửi thiệp cho được nên chỉ nhắn tin thôi ạ }

Gia Nhĩ :{ uhm Anh biết rồi, mấy giờ em?}

Nghi Ân : { 8h tối ạ}
  
Gia Nhĩ : { uh anh biết rồi, nhất định anh sẽ đến. Bây giờ anh đang bận khi nào rảnh sẽ nt với em sau.Bye}

Nghi Ân không trả lời. cậu suy nghĩ không biết hôm đó có nên nhờ anh ấy giúp cậu đi lấy bánh kem không ,cậu không có xe máy cũng không muốn phiền đến tài xế của Chú.

Gia Nhĩ vì đang nói chuyện với Bảo Bảo nên không tiếp tục nhắn tin với Nghi Ân . Kết thúc cuộc gọi anh liền nhắn tin cho Cậu.

Gia Nhĩ : { Hù }

Nghi Ân : { ???}

Gia Nhĩ : { anh rảnh rồi, tiếp tục nói chuyện khi nảy}

Nghi Ân :{hi ,em có chuyện muốn nhờ anh không biết anh có phiền không}

Gia Nhĩ : {…Chuyện gì thế, em cứ nói đi}

Nghi Ân : {…em định nhờ anh ,tối hôm đó trở giúp em lấy bánh kem ,được không ạ}

Gia Nhĩ : { Uh được mà }

Nghi Ân : { cảm ơn anh trước nha ,em toàn làm phiền anh }

Gia Nhĩ : { được rồi không cần khách sáo vậy đâu, mình là bạn mà.}

Nghi Ân : { hihi vâng ạ }

Nghi Ân đang vô tư cười, cậu không biết rằng ở một góc nào đó Bảo Bảo đang nhìn cậu với cặp mắt chán ghét.

------

Ngày 04 Tháng 09 Năm 2013

Hôm nay là sinh nhật của Nghi Ân, cậu đã chuẩn bị mọi thứ từ sáng sớm .

Mọi thứ đã xong cậu ngã lưng xuống giường nghĩ ngơi, cậu đang chờ đến 8h tối.

Bây giờ là 4h30' chiều. Gia Nhĩ đã đi làm về. Anh đang chuẩn bị đồ để dự sinh nhật Nghi Ân. Lây quay trước tủ quần áo anh không biết phải mặc gì, anh liền nhắn tin hỏi Nghi Ân.

Gia Nhĩ : { Nghi Ân ơi em đang làm gì đó?}

Nghi Ân : { em đang tắm 😁}

Gia Nhĩ : { Hôm nay em định  mặc gì thế?}

Nghi Ân : { em mặc đơn giản, áo sơ mi màu hồng nhạt với quần jean .còn anh?}

Gia Nhĩ : { anh không biết nữa, em nghĩ xem anh nên mặc gì đây.

Nghi Ân : { em nghĩ Áo sơ mi trắng hợp với anh nhất đấy}

Gia Nhĩ : { uh vậy anh sẽ mặc áo sơ mi trắng.}

Nghi Ân : { chắc hôm nay anh sẽ đẹp hơn cả nhân vật chính mất haha}

Gia Nhĩ : { vậy anh sẽ không mặc gì đến đó để xấu hơn em ha }

Nghi Ân :{ Oh No 😂}

Gia Nhĩ : { giỡn với em thôi haha, à mấy giờ em mới lấy bánh kem?}

Nghi Ân :{ 6h ạ}

Gia Nhĩ : { ok , vậy 6h anh qua rướt ,bây giờ anh chuẩn bị đây}

~~~~~~

Nghi Ân hôm nay mặc chiếc áo sơ mi màu hồng nhạt quần jean với giày Convenient, tóc giợn sống phía trước ,cậu đeo lens màu nâu choco.Nhìn cậu đáng yêu không thể nào tả được .

6h tối

Gia Nhĩ bước ra khỏi nhà với bộ dạng lịch lãm Áo sơ mi trắng quần jean đen giày Adidas đặc biệt là mùi nước hoa trên người anh.

Nghi Ân đứng trước nhà chờ anh.
Anh chạy chiếc Vespa quen thuộc đến trước mặt Nghi Ân.

- Đi Thôi.

Nghi Ân cười với anh một cái rồi leo lên xe.

Gia Nhĩ đưa Nghi Ân đi lấy bánh kem xong, Anh tiếp tục đưa Nghi Ân đến nơi tổ chức sinh nhật.
Anh và Nghi Ân cùng trang trí phòng, Nghi Ân mua rất nhiều bông bóng và cả chai xịt tuyết. Cả hai vừa vừa thổi bong bóng vừa đùa giỡn, Gia Nhĩ rất thích chọc Nghi Ân mỗi lần như vậy cậu mắc cỡ chỉ biết cười rồi cuối mặt xuống đất.

Sau khi trang trí xong cũng vừa đến 8h một vài người bạn của Nghi Ân đã đến ,hôm nay Tể Phạm và Vinh Tể cũng đến. Gia Nhĩ nhìn đồng hồ anh quay sang nói với Nghi Ân.

- 8h rồi anh về rướt Bảo Bảo.

- Dạ anh đi đi.
 

Nghi Ân ở lại tiếp đón bạn bè ,tự dưng cậu có cảm giác cô đơn.

Khi bạn bè đã đến đầy đủ. Gia Nhĩ và Bảo Bảo cũng đã đến. Bảo Bảo cũng mặc chiếc áo giống như Gia Nhĩ cả giày cũng thế .

Nghi Ân mời mọi người vào ghế ngồi. Nghi Ân ngồi ở giữa phía bên tai trái là Gia Nhĩ rồi đến Bảo Bảo, bên tay phải là một người bạn của Tể Phạm tên là Chân Vinh anh ấy rất thích Nghi Ân ,hôm nay anh ấy tặng Nghi Ân cả một con gấu bông khổng lồ.

Khi mọi người đã ngồi vào vị trí, tất cả mọi người bảo Nghi Ân đốt nến lên cầu nguyện . Nghi Ân vừa đốt nến xong mọi người đồng thanh hát.

Happy birthday to you...

Happy birthday to you...

Happy birthday ...

Happy birthday ...

Happy birthday to you ...

Chúc mừng sinh nhật lần 20 của Nghi Ân, cậu cầu nguyện rồi thổi nến đi.

Nghi Ân nhắm mắt lại cầu nguyện , 2 phút sau cậu mở mắt ra .

Phùùùù....

Mọi người vỗ tay xịt bọt tuyết khắp phòng. Nghi Ân thực sự rất hạnh phúc.

Tể Phạm và Vinh Tể phụ trách việc rót bia mời  cho mọi người .

Nghi Ân đang cắt bánh kem nhưng lúc lấy bánh cậu đã quên xin dĩa. Nghi Ân đành dùng muỗng đút bánh kem cho mọi người . Muỗng đầu tiên Nghi Ân đút cho Gia Nhĩ vì Gia Nhĩ ngồi gần cậu nhất, khi cậu quay sang Gia Nhĩ mắt cả hai vô tình nhìn thẳng vào nhau .
Nghi Ân có cảm giác như có dòng điện chạy qua người. Cậu đút Gia Nhĩ xong rồi đến Bảo Bảo, cậu chút nữa là quên mất sự hiện diện của Chân Vinh ngồi kế bên , Nghi Ân quay sang đút bánh kem cho Chân Vinh kèm theo một nụ cười ý xin lỗi.

Nghi Ân hôm nay rất vui, cậu uống rất rất nhiều bia .
Cậu biết Chân Vinh rất quan tâm cậu nhưng trái tim cậu bây giờ chỉ hướng về Gia Nhĩ.
 

Cuộc vui kéo dài đến gần 12h ,mọi người đã say khướt nên bữa tiệc tạm dừng tại đây.

Nghi Ân loạn choạng bước ra khỏi phòng, nếu không có Chân Vinh đở cậu chắc có mông cậu đã chạm đất. Khi nhân viên đang thanh toán tiền cậu loay hoay tìm ví và điện thoại trên người cậu hiện giờ không có thứ gì cả..
- Của em nè.

- àh...cảm ơn anh.

Thì ra là Chân Vinh đã giữ giúp cậu từ lúc cậu say mà vứt điện với ví sang một bên.

Xong xuôi Gia Nhĩ định đưa Nghi Ân về trước rồi quay sang rước Bảo Bảo. Thì Chân Vinh lên tiếng.

- Để tớ đưa Nghi Ân về cho ,mọi người về trước đi.

- Uh vậy cũng được.

Gia Nhĩ trả lời.

Mặc dù đang say nhưng nhìn thấy Gia Nhĩ đưa Bảo Bảo về cậu cảm thấy không vui.

Chân Vinh đưa Nghi Ân về nhà trên đường đi cả hai chẳng nói với nhau câu gì.

Nghi Ân ôm con gấu bông bước xuống xe chào tạm biệt Chân Vinh.

-Cảm ơn anh đã đưa em về .

- Không có gì đâu, em vào nhà đi .

-Bye anh.

Ôm con gấu bông khổng lồ bước vào cổng , Nghi Ân quay lại đóng cửa thì thấy phía bên kia đường Gia Nhĩ và Bảo Bảo đang đứng cạnh chiếc xe, Gia Nhĩ quay lưng về phía cậu,  bỗng dưng Gia Nhĩ chồm đến hôn lên môi Bảo Bảo ,Bảo Bảo không đẩy Gia Nhĩ ra mà còn đáp trả nụ hôn đó.

Nghi Ân đơ người ra nhưng cậu không thể tiếp tục đứng nhìn cảnh tượng đó, cậu quay lưng đi vào nhà trong lòng cậu thầm nghĩ có lẽ đây là "Món Quà " lớn nhất hôm nay cậu nhận được.

Bước vào phòng cậu quăng con gấu bông xuống nền gạch . Cậu Ngã xuống giường trùm chăn lại, nước mắt cậu bắt đầu rơi ra , không hiểu tại sao hiện giờ  tim cậu rất đau ,thật sự rất đau.

Cậu khóc rất nhiều mang cả sự đau lòng chìm vào giấc ngủ .

Mọi  nhớ Vote + Cmt để mình có động lực viết tiếp nha ❤

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro