Chương 12:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tháng 11 năm 2020 mưa lớn tiếp tục

Chưa bao giờ bão lại kéo dài đến tận tháng 11 như năm nay, tình hình ngày càng nghiêm trọng. Tỉnh miền Trung và phía Tây thiệt hại nặng nề, tài sản, nhà cửa gần như không thể cứu vãn, may mắn trước đó đã sớm thực hiện di tản nên số lượng người chết rất ít. Các thành phố lớn hệ thống thoát nước không kịp, lụt lội khắp nơi. Quốc gia báo động ở tình trạng khẩn cấp. Hàng loạt công ty và trường học phải đóng cửa, rất nhiều người thất nghiệp, vật giá ngày càng leo thang.

Tình hình nơi khác cũng tương tự,  nước T bên cạnh xem ra còn nghiêm trọng hơn, khu vực phía nam phải di tản hết dân chúng. Các thành phố lớn là trung tâm kinh tế bị tàn phá nặng nề. Vấn đề lương thực càng trầm trọng, đang rơi vào nguy cơ lương thực. Hàng năm nước T phải nhập khẩu lương thực mới cung cấp đủ lương thực cho hơn một tỷ người. Cơn đại hồng thủy năm nay như đòn giáng mạnh vào nhân loại. Một nước xuất khẩu nông nghiệp hàng đầu như nước V cũng không dám tiếp tục bán lương thực nữa.

Mực nước tại các hồ chứa ngày càng tăng cao, nước T bắt buộc phải tăng cường xả lũ để bảo vệ đập thủy điện. Điều này càng khiến cho khu vực hạ nguồn như nước V rơi vào tình huống nghiêm trọng. Các tỉnh Tây Bắc tiếp giáp với nước T hứng chịu lũ quét. Tình hình ngày càng hỗn loạn.

Quốc gia quyết định lập nơi mua bán lâm thời, thực hiện chính sách hạn mức tiêu dùng, một người chỉ được mua nhiều nhất 5 kg gạo một tháng. Đồng thời công bố tin tức trữ lượng lương thực quốc gia vẫn rất an toàn, ổn định nhân tâm.

Công ty của Triệu Bình Thường đã cho công nhân nghỉ một tuần. Mọi người đang rất lo sợ đập thủy điện ở thành phố gặp nguy hiểm, mặc cho chính quyền thông báo đập thủy điện luôn ở mức an toàn, rất nhiều người đã di chuyển đến nơi khác. Công việc ở xưởng sản xuất và việc học của Triệu Bình An đều phải tạm thời dừng lại.

Ba mẹ Triệu đang cực kì lo lắng, toàn bộ tài sản nhà bọn họ ở thành phố H, giờ chuyển đi là điều không thể. Hàng hóa đã đóng gói hiện giờ không thể xuất đi.

"Con nghĩ việc rời đi tạm thời chưa cần tính, chưa bàn đến chuyện phải đi đâu, khắp nơi đều chỗ nào cũng bão lũ. Quốc gia cũng tuyên bố đập ở tỉnh mìn an toàn, chắc chắn Chính phủ không đánh đổi tính mạng người dân đâu."

Ba Triệu gật đầu nói: "Đúng vậy, giờ chỗ nào cũng như nhau, hiện tại cứ gia cố lại nhà cửa, đào thêm mương thoát nước. Ít nhất tỉnh H không bị mất điện, thông tin liên lạc vẫn hoạt động. Nhiều tỉnh khác thông tin tê liệt rồi."

Mẹ Triệu thở dài: "Đi thế nào được, còn ông bà nội ngoại ở đây mà."

Cả nhà im lặng, chỉ còn nghe thấy tiếng của nữ biên tập viên trên TV.

"Đại hồng thủy đang diễn ra ở toàn châu Âu và châu Á. Hôm nay rất nhiều nước lại phải gánh chịu sóng thần, trong đó nước N, quốc đảo I và nước P gánh chịu hậu quả nghiêm trọng nhất, thiệt hại về người và của chưa thể ước tính..."

Nhân loại đang ngày càng khó sinh tồn. Không khí gia đình trầm xuống.

"Đã thế này rồi thì chỉ có thể tới đâu hay tới đấy, trời không tuyệt đường sống của ai." Ba Triệu lên tiếng.

Năm ngày sau đó, mưa thưa dần. Mây đen phủ kín bầu trời mấy tháng qua dần dần tản ra, khoảng khắc ánh mặt trời hiện ra, tiếng hò reo vui sướng khắp nơi vang lên. Tất cả mọi người trong thành phố cùng nhau ra đường tận hưởng ánh mặt trời còn rất yêu ớt. Ánh sáng xua đi sợ hãi không tên chất chứa trong lòng mỗi người.

Nhân loại vui vẻ chưa được bao lâu, các quốc gia đang ra sức khắc phục hậu quả. Giữa tháng 12 bệnh dịch bùng nổ. Ổ dịch được xác định ở tỉnh W nước T trước đó, hàng loạt bệnh nhân nhập viện với triệu chứng ho, sốt, cảm cúm. Chính phủ nước T tuyên bố do đối phó với đại hồng thủy nên không thể kịp thời ngăn chặn và thông báo bệnh dịch. Con số người mắc bệnh nước T đã lên đến hàng chục nghìn người, trong đó đã hàng nghìn người chết. Tình hình rất khó kiểm soát vì người mang mầm bệnh di chuyển khắp nơi. Nước T đề nghị WHO thông báo bệnh dịch. Các quốc gia phương Tây hết sức phẫn nộ, họ cho rằng nước T đã dấu dịch.

Một lần nữa khắp nơi lại rơi vào tình trạng lo sợ. Một page thiên văn học trên internet vừa có một bài viết tuyên bố sắp tận thế, loài người sẽ diệt vong vì một bệnh dịch khủng khiếp. Bài biết đó nhanh chóng bị xóa nhưng có người nhanh tay đã chụp lại tất cả. Triệu Bình Thường đang đọc nó trong một nhóm kín trên FB, comment bên dưới bài viết tăng lên chóng mặt.

- Các anh em, không phải tận thế rồi chứ, zombie xuất hiện, mọi người mua đậu Hà Lan và hoa hướng dương dần đi đi. Kkkk

- Lầu trên lậm game quá rồi, người tôi đang rất nóng, có khi nào qua đêm nay tôi sẽ có hỏa hệ dị năng không à 😂😂

- Tôi bắt đầu hấp thu được linh khí, một thời gian nữa sẽ trúc cơ thành công thôi 🤣🤣🤣

- Thằng bên trên ngáo tiểu thuyết à, thấy nóng người thì mày nên đi khai báo y tế đi, khả năng mày nhiễm bệnh rồi đấy.

-Nhiễm bệnh +1

-Nhiễm bệnh +n

-Đại hồng thủy anh em mình còn qua được thì dăm ba con virut tính gì.

-Giờ tao chỉ lo chết đói thôi anh em ạ. Đi làm chưa được ba tuần lại thất nghiệp, tết này không có "gạo" rồi.

......

Mọi người đều xem bài viết giống như mấy lời dự ngôn trên mạng đồn đãi trước đó. Dịch bệnh này nguy hiểm do khả năng lây lan nhanh chóng của nó khiến cho y tế các quốc gia quá tải, bệnh nhân tử vong là do không được điều trị hoặc không chữa trị kịp thời. Nước V đã chữa thành công nhiều ca bệnh, kiểm soát bệnh dịch tốt khiến tâm lý người dân rất lạc quan.

Triệu Bình Thường xoa xoa đôi mắt mỏi nhức do nhìn điện thoại quá lâu. Tình huống dạo gần đây của Triệu Bình Thường cực kì không tốt. Từ ngày kết thúc trận mưa kéo dài y bắt đầu liên tiếp mơ thấy ác mộng, có điều đến khi tỉnh lại không còn lưu nhiều ấn tượng, chỉ cảm thấy đầu cực kì đau đớn.

Ruộng lúa trong không gian phát triển rất tốt. Ban đầu việc trồng trọt rất khó khăn, máy móc lần đầu sử dụng không thành thạo. Triệu Bình Thường mất tận năm ngày để học cách sử dụng. Tiếp đó còn phải dẫn nước suối vào ruộng, Triệu Bình Thường chỉ đơn giản dùng ống tre dài làm đường dẫn. Sau đó thành công trồng ruộng lúa đầu tiên. Hiện tại lúa đã chín vàng, khoảng một tuần nữa có thể thu hoạch. Bình thường một vụ mùa phải mất ba tháng, lúa gạo trồng trong không gian chỉ mất một nửa thời gian. Việc này đã trấn an Triệu Bình Thường đôi chút.

Gió bấc thổi đến không khí rét buốt. Năm nay mùa đông lạnh hơn mấy năm trước rất nhiều. Nước V là nước nhiệt đới, nhiệt độ trung bình chưa bao giờ giảm xuống dưới 5 độ. Miền nam quanh năm nắng nóng lần đầu tiên được đón mùa đông, nhiệt độ chỉ còn 10 độ. Mức nhiệt càng thấp khiến cho trận dịch này ngày càng lây lan nhanh chóng. Hầu hết các quốc gia đều rơi vào hỗn loạn, số người mắc mới và tử vong ngày một nhiều.

Triệu Bình Thường quyết định đặt mua một đài máy phát điện năng lượng mặt trời, vì đảm bảo sử dụng lâu dài nên y lựa chọn mua đắt một chút. Tốn mất 12  triệu 500 nghìn đồng. Xong xuôi, y chui vào chăn bông ngủ sớm.

Đất đá lởm chởm. Triệu Bình Thường đang víu vào vách đá leo lên trên đỉnh đồi. Y không dám nhìn xuống dưới. Toàn bộ dưới chân núi là biển người khuôn mặt dị dạng, quần áo rách rưới đang bằng mọi cách bò lên ngọn núi này. Nhưng những quái vật đó như bị ngọn núi này ngăn trở, không cách nào tiến lại gần.

Bàn tay của Triệu Bình Thường rướm máu nhưng không dám buông lỏng vách đá. Khửu tay và đầu gối đã nứt toác đau xót. Đến khi chèo lên được một mặt phẳng , y nhận ra mình đang đứng bên trong một nghĩa địa. Nhắm mắt cũng cảm nhận được tử khí ở đây. Sống lưng rịn ra mồ hôi lạnh, Triệu Bình Thường nhìn thấy trên đó từng top người trên mặt không có ngũ quan, đào ra xác người đang phân hủy...

Mở choàng mắt, Triệu Bình Thường tỉnh lại, căn phòng ngủ tranh tối tranh sáng bởi ánh sáng màu xanh hắt ra từ chiếc đèn ngủ. Một tay không biết lúc nào đặt lên ngực trái. Trái tim dồn dập. Triệu Bình Thường nhấc lên cánh tay ra khỏi lồng ngực, phát hiện dùng hết sức cũng không thể nhấc tay lên. Ngẩng đầu nhìn thì thấy con mèo vàng ngồi trên bàn tay đặt trước ngực, nó đang quay lưng lại với y. Triệu Bình Thường bắt đầu nhúc nhích cơ thể lại phát hiện ra toàn thân y không thể cử động. Sợ hãi. Chợt con mèo vàng quay đầu lại nhìn y, mắt nó mở thao láo trắng dã, miệng há to. Sau đó, đầu của nó liên tiếp biến thành những gương mặt lạ lẫm, gào thét.

Triệu Bình Thường sợ hãi chảy nước mắt. Y muốn vùng dậy nhưng cơ thể không thể nào nhúc nhích. Triệu Bình Thường biết nó chính là con mèo vàng bị thắt cổ chết kia. Lúc này, bỗng nhiên y bình tĩnh đến lạ thường, nhắm mắt lại, quay đầu sang một bên gôi, y thả lỏng cơ thể, nếu nó muốn đến đòi mạng, vậy thì đến lấy đi.

Tay Triệu Bình Thường bắt đầu có thể cử động, y nhấc tay ra khỏi lồng ngực, mở mắt. Ánh sáng yếu ớt ngoài cửa sổ chiếu xuyên qua rèm cửa. Vớ tay cầm lấy điện thoại đầu giường. Mắt nhức mỏi nhìn màn hình hiển thị 5h34'.

Ngồi dậy, Triệu Bình Thường không xác định được đâu là mơ, đâu là thực. Khoảng khắc  nhìn thấy con mèo vàng, y có thể chắc chắn là mình đã mở mắt. Y đã cực kì hoảng sợ khi nhìn thấy nó.  Đến khi y nhấc được tay lên và thực sự tỉnh lại. Là mơ trong mơ? Có điều nếu nó chỉ là giấc mơ thì tại sao lại chân thực như vậy, không hề giống những giấc mộng trước đó. Trái tim của Triệu Bình Thường trầm xuống.

7h 30' sáng

Thời tiết bắt đầu ngày càng cực đoan. Nhiệt độ bắt đầu giảm xuống gần 0 độ. Đây là việc chưa từng có ở nước V. Sương phủ xuống khiến cảnh vật trở nên mờ mờ ảo ảo. Thậm trí còn đóng thành lớp băng mỏng trên lá cây. 

"Trước đó cứ mong trời lạnh để mặc đồ đẹp, giờ thì hay rồi, lạnh sun vòi." Triệu Bình An đang xì xụp bát mì nóng hổi.

"Lạnh thế này chỉ khổ người già thôi." Mẹ Triệu đang nghĩ đến ông bà trong nhà.

Đại hồng thủy vừa qua ảnh hưởng đến châu Mĩ, tuy vậy cùng lúc đó lục địa mới này lại liên tiếp gánh chịu hàng loạt các trận động đất lớn nhỏ và núi lửa phun trào không được báo trước. Cảnh tượng của nhân loại rất tiêu điều. Nhiệt độ toàn cầu cùng một lúc giảm xuống kịch liệt. Các nhà khoa học suy đoán trái đất đang rơi vào thời kì kỷ băng hà.

Linh tính mách bảo Triệu Bình Thường sự việc không đơn giản như vậy. Y quyết định lên mạng đặt mua một ít áo khoác đại hàn, quần áo giữ nhiệt, giầy thể thao, boot đông nam nữ, gang tay, tất, ... Hình thức đơn giản, yêu cầu bền chắc và giữ ấm. Lướt thêm một lúc lại mua thêm hai chiếc ba lô leo núi rắn chắc, ba chiếc đèn pin, năm hộp pin thay thế và 10 thùng nến to. Tổng hết 45 triệu đồng. Tính cả máy phát điện thì tất cả là 57 triệu 500 nghìn.

Hít một hơi thật sâu, toàn bộ gia tài trong tay Triệu Bình Thường chỉ còn 4 triệu đồng. Tốn một đống tiền mua vật tư chỉ để mua tâm lý an toàn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro