Chương 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 8:

( Các bạn ơi xin cho mình một like khi đọc truyện được không, nhìn thấy có ai đó "LIKE" bài mình viết mình có nhiều động lực lắm. Chân thành cảm ơn các bạn đã giúp đỡ đọc truyện của mình, love u)

~~

Ngày 25 tháng 8 năm 2020, ngày đầu tiên Triệu Bình Thường đi làm. Trước đó, dự định phỏng vấn của y là xin vào vị trí hành chính nhân sự.

"Em tốt nghiệp đại học Luật sao lại xin làm hành chính nhân sự"

"Em thích mảng này ạ, xin chị cho em cơ hội."

"Em biết Luật đất đai chứ"

"Em có được học nhưng không chuyên về mảng đấy ạ". Triệu Bình Thường thành thực trả lời người phỏng vấn.

"Thật ra bằng cấp của em không phù hợp với vị trí tuyển dụng của công ty. Nhưng phòng quản lý đất đai đang thiếu nhân viên hồ sơ pháp lý, em muốn ứng tuyển vào vị trí này chứ".

Nếu bây giờ y mà không chấp nhận công việc này thì thời gian tới sẽ tiếp tục thất nghiệp.

"Vâng, xin chị cho em được ứng tuyển vào vị trí này ạ."

Cuối cùng Triệu Bình Thường cũng xin được việc làm. Trong lòng Triệu Bình Thường không hề tự tin, y chính là người như vậy, đối diện với những cái mới sẽ thấy khó khăn và mệt, y là người khó thích nghi với hoàn cảnh mới. Thật ra kiến thức ở đại học của y chỉ ở mức bình thường, nếu áp dụng thực tiễn sẽ chậm chạp, lại là mảng mà ngày trước đi học không đến nơi. Triệu Bình Thường đang tự lấy tinh thần để động viên bản thân.

Ngày thứ nhất đi làm là làm quen không có gì nặng nề. Đến ngày thứ hai trưởng phòng bắt đầu đưa cho Triệu Bình Thường số liệu khách hàng báo y lập danh sách. Việc này không khó nhưng số lượng lại quá nhiều, chi chít rất dễ sai số liệu. Từ hôm đó y bắt đầu tăng ca để hoàn thành công việc.

Kiếm được đồng tiền thực không dễ. Triệu Bình Thường ngày nào cũng quay cuồng làm việc, điều mong ước duy nhất là nhanh hết thời gian để được về nhà.

Ăn bữa tối, dọn dẹp tắm rửa xong xuôi y tiến vào không gian. Hít vào luồng không khí xua đi căng thẳng của công việc, đây là khoảng thời gian thư giãn nhất của Triệu Bình Thường, tưới tưới cây, thêm thêm ăn uống cho động vật. Nhìn không gian càng ngày càng có tinh thần của sự sống.

Triệu Bình Thường phát hiện mấy loại cây ăn quả ra hoa đã rất lâu nhưng không thấy kết quả. Một số gốc cây hoa còn rơi đầy trên mặt đất. Triệu Bình Thường đăm chiêu nghĩ, rõ ràng y chăm sóc chúng rất cẩn thận, đều đặn tưới nước trong không gian, vì sao rau dưa phát triển tốt mà cây lại không cho ra quả.

Triệu Bình Thường ra khỏi không gian đọc sách nguyên nhân cây không cho quả. Lúc sau hiểu được là do hoa không được thụ phấn. Thụ phấn có nhiều cách, chủ yếu nhờ việc phấn hoa theo gió thụ phấn cho hoa nhưng trong không gian lại không có gió nên việc thụ phấn hầu như không có, một cách khác là nhờ côn trùng như ong, bướm đến hút mật hoa mang theo phấn thụ tinh. Xem ra y phải đi mua mấy nhà ong nuôi trong không gian. Tranh thủ ngày mai cuối tuần Triệu Bình Thường tìm chỗ mua mấy tổ ong.


Sáng hôm sau


"Nhà bán tổ ong? Ba của chú Đạt có nuôi bán đấy. Con mua ong về làm gì." Chú Đạt là chồng của dì ruột Triệu Bình Thường.


"Con mua hộ anh chị cùng phòng thôi ạ"


Gọi điện cho chú Đạt hỏi mua ong, chú hẹn y đến nhà ba chú. Nhà ba chú Đạt trên đồi, ong được nuôi trong vườn rất rộng. Ba chú Đạt là người nuôi ong lâu năm. Ong của ông được nuôi trong tổ bằng gỗ do ông tự làm. Nghe thấy Triệu Bình Thường nói mua tổ ong, ông nói:


"Ông tưởng cháu chỉ mua mật ong. Nếu cháu mua mật ong thì hiện tại sẽ hơi khó nuôi. Dạo này thời tiết nóng quá, ong dễ chết. Ông nuôi nhiều năm còn bị chết rất nhiều. Sợ là người khác đem về nuôi không sống nổi."


"Ông cứ bán cho cháu, cháu mua giúp đồng nghiệp công ty thôi ạ."


"Vậy tùy cháu, mang về nhớ rặn người ta nuôi ở chỗ râm mát, chú ý thêm nước, đừng để ong khát, chăm sóc cẩn thận."


Triệu Bình Thường mua của ba chú Đạt hai tổ ong mật, mua luôn của ông hai thùng nuôi ong tất cả hết 500 nghìn. Bê hai thùng ong lên chiếc xe máy. Triệu Bình Thường tạm biệt chú Đạt và ba chú. Đi được một đoạn tìm chỗ vắng y dừng xe đưa hai tổ ong vào không gian. Thời tiết quỷ quái này y chẳng dám để ong chạy xe cùng mình, không thấy cây cối ven đường kho héo hết rồi sao, cả loại có sức sống ngang tàng như cỏ dại cũng trở nên xơ xác, uể oải vì thiếu nước. Cả tháng nay nhiệt độ lúc nào cũng rơi vào tầm 40 độ, có khi lên đến 42-43 độ, hơn hai tháng này trời thì không rơi một giọt mưa.


Đặt hai tổ ong dưới cây bưởi mọc cuối góc trồng cây ăn quả trong không gian, lại rót đầy nước giếng vào máng mỏ vịt trong thùng nuôi ong cho chúng nó uống, sau đó mở cửa thùng cho ong ra bay ra ngoài. Làm xong mọi việc Triệu Bình Thường mới đi ra khỏi không gian.


Từ tùy thân không gian khí hậu ôn hòa ra đến bên ngoài quả thực chẳng khác gì đứng giáp với đống lửa to đang cháy. Ánh mặt trời đang hừng hực thiêu đốt mọi sự vật nó dưới tầm nhìn của nó. Triệu Bình Thường ngẩng đầu nhìn bầu trời không có một đám mây, xanh ngăn ngắt một cách quỷ dị khiến nội tâm người ta nổi lên sự sợ hãi.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro