20+21

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

20.
Phong Nhược Vân ra khỏi Ngự thư phòng liền thấy Trinh quý phi ở ngoài,  vì thế thông thả ứng dụng mà qua hành lễ , nói: " Quý phi nương nương, Hoàng thượng vừa mới hồi cung, tấu chương chồng chất, lúc này chính là không có thời gian, mời nương nương ngày khác quay lại!"

" Bổn cung nghe Hoàng thượng vừa mới hồi cung, cố ta hầm chút canh bồi bổ cho hoàng thượng. Phong công công, nếu hoàng thượng không tiện nhìn thấy bản cung, không bằng ngươi thay bản cung mang canh vào cho hoàng thượng , rồi mang bình không trả lại bổn cung là được."

Trinh phi quả nhiên là người thông minh, không có cùng Phong Nhược Vân phân cao thấp, cũng không kiên trì muốn vào Ngự thư phòng. Chỉ là lại đặc biệt yêu cầu muốn đem bình không trả lại, cái này chính là đang thử đi.

Phong Nhược Vân cũng không cự tuyệt liền đem canh bưng vào.

" Hoàng thượng, quý phi nương nương hầm canh cho người." Phong Nhược Vân đem canh của Trinh quý phi đưa tới đặt trên bàn, hỏi: " Hoàng thượng muốn uống không?"

Đồ Trinh phi đưa tới, có trời mới biết có vấn đề hay không?

" Xử lí đi!" Hách Liên Thương đang xem tấu chương, đầu cũng không có ngẩng lên mà nói.

" Vậy... nô tài liền mang cho thổ địa công công!" Phong Nhược Vân nói xong liền mở cửa sổ ơi phía sau Ngự Thư Phòng, đem toàn bộ canh đổ đi.
Nghe Phong Nhược Vân nói, Hách Liên Thương ngẩng đầu nhìn nàng một cái, khoé môi không tự giác cong lên một độ cung tuyệt mĩ. Trong lòng thầm nghĩ: Vì cái gì tiểu Vân tử nói chuyện lại thú vị như vậy?

" Độ hảo cảm của mục tiêu đối với ngươi +10, độ hảo cảm hiện tại là 60"
Thu được thông tin Đế Kiêu truyền tới, Phong Nhược Vân tức khắc đầu đầy hắc tuyến .

Như thế nào mà nàng chỉ đem canh đi đổ mà cũng có thể tăng độ hảo cảm? Chẳng lẽ ' vương bát khán lục đậu'*, phi phi sao nàng lại so sánh như vậy chứ?

(* vương bát khán lục đậu: rùa nhìn hạt đậu xanh, ta chỉ hai người tâm đầu ý hợp nhìn thấy nhau, vì mắt rùa tròn tròn , lại có viền màu xanh giống hạt đậu.)  ( nguồn google)

Phong Nhược Vân không biết Hách Liên Thương tính xử lí Trinh phi như thế nào, cũng không biết hắn muốn xử lí sự tình Xích Đằng quốc như thế nào. Nàng chỉ biết cứ giả Xích Đằng quốc quả thật đã tới, công khai , kiêu ngạo mà tới.

Đại điện huy hoàng, Hách Liên Thương ngồi ngay ngắn trên Lòng ỷ, ngũ quân Tuấn mĩ xuất Trần, khí chất như thơ như họa, hắn cứ như vậy mà khí phách ngồi ơi kia, mang theo khí thế quân lâm thiên hạ, bễ nghễ chúng sinh .

Nhìn thấy Hách Liên Thương, sứ giả Xích Đằng quốc tuy rằng trong lòng có chút run sợ trước khí thế của hắn, nhưng bên ngoài vẫn là một bộ đang vô cùng kiêu ngạo. Bởi vì hắn tin tưởng, hắn có thể làm Hách Liên Thương mất mặt.

" Kẻ hèn này phụng mệnh quốc chủ của ta yết kiến hoàng đế thượng quốc!" Nói xong Nặc Ni Ba giơ tay để một cái hộp lên khay, Phong Nhược Vân liền đi xuống tiếp nhận cái khay, đem hộp đưa đến trước mặt Hách Liên Thương.

" Hộp này là người giỏi nhất của nước ta tạo ra, cần phải đem các mặt của hộp điều chỉnh giống nhau thì mới có thể mở ra lấy đồ vật bên trong." Nặc Ni Ba đắc ta nói, " Quý quốc nhiều người tài ba, muốn mở cái hộp này cũng không phải việc gì khó."
Khiêu khích! Quả thật là trần trụi khiêu khích!

Hách Liên Thương trong mắt hiện lên một tí nguy hiểm u quang, ngay sau đó liền hướng Phong Nhược Vân nói:

" Tiểu Vân tử, đem cái hộp này xuống cho quần thần xem qua, xem ai có thể mở được cái hộp này."

Loại chuyện này, Hách Liên Thương tất nhiên sẽ không tự mình làm. Thứ nhất chính là mất thân phận, thứ hai chính là không cần thiết.

Nhưng ai biết, các vương công đại thần thử rất nhiều cách đều không có thành công. Nguyên bản bởi vì bị Xích Đằng quốc khiêu khích mà cảm thấy tức giận không thôi, nóng lòng muốn cho xứ giả Xích Đằng quốc thấy, ngược lại cả triều văn võ  đều héo.
Nặc Ni Ba thấy vậy đắc ta không thôi, hướng Hách Liên Thương nói:

" Hoàng thượng, hay để kẻ hèn này hỗ trợ?"
21.

Hách Liên Thương nhìn đến bộ đang đắc ta dào dạt của Nặc Ni Ba, tức khắc mặt rồng liền giận giữ.

Phong Nhược Vân chạy nhanh tới trấn an Hách Liên Thương, nói: " Hoàng thượng, hộp này nô tài có thể mở!"

Vừa rồi ở thời điểm mọi người tìm cách mở khoá, nàng quan sát kĩ thì thấy cái hộp kia chính là một khối rubik đơn giản. Cổ nhân không có chơi qua, tất nhiên sẽ cảm thấy rất khó, nhưng đối với nàng chỉ là món đồ chơi thực bình thường mà thôi.

" Thật sự?" Hách Liên Thương nghiêng đầu nhìn về phía Phong Nhược Vân.

" Vâng!" Phong Nhược Vân khẳng định gật đầu.

" Tốt! Vậy ngươi thử xem." Dù sao mọi người đều không biết giải, để Phong Nhược Vân thử một chút cũng không mất gì.

Được Hách Liên Thương cho phép, Phong Nhược Vân liền hướng Nặc Ni Ba nói: " Xin hỏi, người của quý quốc mở cái hộp này cần thời gian bao lâu?"

Nặc Ni Ba nhíu mày nghĩ ngợi , trả lời: " Đại khái cần một nén nhang."

Phong Nhược Vân ngạo nghễ nói: " Vậy tốt, hiện tại nô tài mở cái hộp này, ngài xem nô tài mất bao nhiêu thời gian."

Nói xong nàng liền trước mặt mọi người giải khối rubik, chỉ thấy tay nàng phi thường linh hoạt mà đem cái hộp xoắn đến xoắn đi, chỉ chốc lát liền đem tất cả cả khối cùng mình xếp cùng một mặt, sau đó cái hộp này liền thần kì mà mở ra.

Đối với điểm này, Phong Nhược Vân cảm thấy thực ngạc nhiên, nàng không biết khối rubik còn có thể làm thành loại thiết kế này. Nhưng mà nàng tò mò nhất chính là , bên trong rốt cuộc chứa cái gì?

Sau khi mở hộp, Phong Nhược Vân liền phát hiện, không gian của hộp kì thật rất nhỏ, lúc này bên trong chính là một vật thể nhỏ nhỏ màu đen.
Phong Nhược Vân đem cái vật kia lấy ra tinh tế mà nhìn, phát hiện thứ này được làm rất tinh tế , bên ngoài là những lỗ nhỏ được xếp có quy luật. Nhưng nàng không biết cái này dùng để làm gì, cũng không biết nó được làm từ cái gì, đành phải đem nó đưa cho Hách Liên Thương.

Nhìn thấy Phong Nhược Vân quả thực có thể mở được hộp, hơn nữa chỉ dùng thời gian ngắn như vậy, sắc mặt Nặc Ni Ba liền trở lên khó coi, mà cả triều thần văn võ liền lộ ra ý cười.

Hách Liên Thương thực kinh ngạc mà nhìn Phong Nhược Vân, không rõ ràng vì cái gì mà nàng mang đến cho hắn nhiều kinh hỉ như vậy.

" Quý quốc quả nhiên nhân tài đông đúc, nhanh như vậy liền giải được hộp có cơ quan, thật là bội phục, bội phục." Nặc Ni Ba nói vài câu khách sáo, liền tiếp tục làm khó dễ.

Chỉ nghe hắn nói: " Hoàng thượng, trong hộp này chính là trân bảo của quốc gia ta, hy vọng ngài thích, cũng hy vọng quý quốc có người biết cách sử dụng nó."

Nghe được lời này, trong mắt Hách Liên Thương không khỏi hiện lên một gia tàn khốc, Xích Đằng quốc một lần lại một lần khiêu khích, rốt cuộc bọn hắn có ý gì?

" Sứ giả đại nhân, nô tài kiến thức thiếu, không biết lễ vật của quý quốc đưa này có phải hay không chính là sáo điều khiển thú?" Phong Nhược Vân nghe Nặc Ni Ba lần nữa cường điệu đây là đại lễ, thực trân quý. Nghĩ đến Hách Liên Thương nói , hoàng thất Xích Đằng quốc có năng lực khống chế thú, vì thế nàng căn cứ vào ngoại hình làm ra thứ này mà suy đoán.

Phong Nhược Vân biết, nếu nàng đoán đúng thì có thể giải vây cho Hách Liên Thương, ngược lại nếu đoán sai, thì nàng cũng chỉ là một cái " nô tài thiếu kiến thức" mà thôi, cũng không làm mất mặt quốc gia.

Kết quả Phong Nhược Vân vừa nói xong, sắc mặt Nặc Ni Ba liền thấy đổi, quả nhiên là nàng đoán đúng rồi!

Ha ha... này có được tính là hào quang  của vai chính không? Cư nhiên cứ như vậy bị nàng đoán trúng, Phong Nhược Vân nhịn không được mà ơi trong lòng thần đắc ý.

Hách Liên Thương kì thật cũng đoán được, nhưng hắn thân là vua một nước, lời này từ miệng hắn nói ra sẽ không tốt. Nhưng ngược lại, từ miệng Phong Nhược Vân nói ra lại khác, hiệu quả rất tốt, như vậy có thể chèn ép khí thế kiêu ngạo của đối phương.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro