Chap 28

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cậu thấy anh vậy, lòng có chút vui, kéo anh ngồi vào giường.

-"Anh ngủ đi, sáng mai tôi sẽ chấm anh bị bệnh nghỉ phép"

-"Thôi tôi không sao, đi làm vẫn được mà"

-"Nói nhiều là tôi chấm nghỉ không phép mất lương ráng chịu"

Anh bị cậu uy hiếp đến hết đường, đành phải ở nhà nghỉ ngơi thôi.

-"Tôi ngủ đây thì cậu ngủ đâu?"

-"Ngủ với anh"

-"Sao mà được!"

-"Anh không phải trai à?"

Lại chiêu cũ, anh bây giờ đừng nên nhắc tới, cả người đỏ lên hết, người đâu mà dễ ngại. Cậu tắt đèn, chui vào trong chăn để đầu anh lên tay mình ôm anh ngủ.

-"Này này cậu lợi dụng vừa thôi, ai cho cậu ôm tôi!"

-"Tôi quen ngủ có cái gì ôm rồi"

-"Thế thì lấy cái gối cậu mà ôm"

-"Anh không phải đàn ông à?"

Anh chính thức câm nín, cậu trong lòng như đang nở hoa. Nằm sát nhau như vậy, anh có thể cảm nhận được hơi nóng thì người cậu truyền qua, cậu là đang không mặc áo nên anh có thể nhìn thấy rõ cơ bắp săn chắc và nam tính của cậu! Ôi chúa ơi, đẹp quá!

***

AAAAAAAAAAAAAAAAAA

Ở với cậu có hai ngày mà anh đã cất tiếng cả hai lần, sáng sớm, anh bị ánh nắng bên ngoài làm tỉnh giấc mở mắt ra thì nguyên cái gương mặt phóng đại của Mingyu đập vào, hết hồn mới la lớn.

Mingyu cũng bị tiếng la của Wonwoo làm cho thức giấc, há miệng ngáp một cái rồi vươn tay tối qua hình như ôm anh ngủ mới ngon thế đấy!

-"Tôi thay đồ rồi chở tôi về nhé!"- Wonwoo ở trong phòng tắm thay đồ giọng vang ra bên ngoài

-"Điều tra xem hôm qua ai đã bắt Wonwoo, 2 tiếng nữa tài liệu đó phải được gửi vào máy của tôi"

-"Ừ, anh nhanh đi"

Cậu gọi điện cho đàn em của mình giao việc xong xuôi rồi chở anh về nhà anh.

-"Cảm ơn cậu hôm qua đã cho tôi tá túc"

-"Không có gì, nghỉ ngơi cho khỏe mai tôi qua đón anh đi làm"- cậu nói vậy rồi nhanh chóng lên xe chạy đi anh không có cơ hội từ chối!

Hôm nay anh không đi làm , mấy chị em và hội fan cuồng của anh cứ thắc mắc, Mingyu thấy vậy mới nói là anh xin nghỉ phép, mọi người mới yên tâm nhưng lại xảy ra một chuyện khác đó là:'tại sao chủ tịch biết Wonwoo bệnh'

Thường thì nếu là sếp quan tâm nhân viên thì sẽ không có gì là lạ cái lạ là Wonwoo là nhân viên đầu tiên chủ tịch để ý như vậy thật khó ngờ nha, chắc chắn là có gì đây này.

-"Có khi nào Wonwoo và chủ tịch thích nhau không?"

-"Hay là hôm qua hai người đó đã làm gì nên hôm nay Wonwoo không đi làm được?"

-"Hay là hai người này bí mật hẹn hò?"

Hàng trăm câu hỏi được đặt ra nhưng không có câu trả lời chỉ còn cách chờ anh đi làm lại rồi hỏi thôi.

***

-"Ắt xì"

-"Ắt................. xì"

-"Ắt ........x...............xì"

Từ sáng giờ cậu cứ ắt xì liên tục, hôm qua chỉ bị trói tay trói chân chứ có dầm mưa đâu mà hôm nay cảm nhỉ, không biết là ai nhắc nữa có khi nào là Mingyu không ta?

***

-"Ắt.................xì"

Anh đang làm việc tự nhiên ắt xì lớn làm cho cả căn phòng rung chuyển, mấy tờ giấy vì thế mà rơi xuống đất.

-"Chắc là mấy cô nhân viên đang bàn tán về mình đây chứ gì?"

***

-"Ắt.................xì"

-"Ắ....t.............xì"

-"Ắt.............x..........xì"

Mắc chứng bệnh gì mà cả phòng làm việc maketing của anh đều đồng loạt ắt xì, chẳng lẽ là dịch cúm hay bệnh?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro