9. cậu chủ biến thành ma cà rồng rồi?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng




Hôm nay Mingyu dậy sớm hơn mọi hôm nên cũng không đánh thức mèo cưng đang say giấc ở bên cạnh, nhưng tôi mất đi vòng tay ấm áp đang ôm mình nên thấy trống vắng mà tỉnh theo, lơ mơ bám theo chân cậu chủ đi vòng quanh khắp nhà.

Mingyu thay đồ xong xuôi liền bế mèo lên ôm vào lòng rồi xoa đầu mấy cái và bảo Wonwoo ngủ tiếp đi, tôi cũng nghe lời mà nhắm mắt vào nhưng vẫn cảm nhận được cậu chủ đang đi lấy thứ này thứ kia bằng một tay. Sau đó Mingyu nhét tôi vào lại trong chăn, còn cẩn thận vỗ vỗ mấy cái để chắc chắn rằng tôi không bị tỉnh dậy rồi mới yên tâm xách đồ bước ra khỏi phòng.

Đến lúc tỉnh dậy thấy ông bà chủ nhàn nhã ăn sáng đọc báo mới nhận ra hôm nay là ngày nghỉ mà, Mingyu đi đâu từ sáng sớm vậy nhỉ?

Tôi ngó ra bên ngoài thấy các nhà bên cạnh đang trang trí xung quanh với những màu đỏ, đen và cam nhưng sao trông có vẻ hơi..kinh dị? Cái gì mà có cả bộ xương biết đi thế kia, cả nguyên một bầy dơi và mạng nhện là sao, lại còn quả bí ngô được tỉa thành mặt cười nhưng nhìn xong không cười theo được luôn á.

Mẹ Jeon bế tôi lên và bảo rằng hôm nay là lễ hội ma quỷ đó, ai cũng hoá trang một chút bởi vậy nên bà đã chuẩn bị sẵn đồ cho cả nhà mình rồi. Ờm, nếu như biết nói tiếng người thì tôi muốn hỏi rằng con sắp được biến thành dơi hay trở thành quả bí ngô vậy ạ?

Đến tối các nhà xung quanh lên đèn và mọi người đã được hoá trang thành siêu anh hùng nào đó hoặc làm cô tiên, công chúa, cũng có cả làm ma nữa, tất cả đều ùa ra đường với khuôn mặt trang điểm cầu kì đầy phấn khích, trên tay ai cũng có một cái giỏ màu đen. Mẹ Jeon hết sức hào hứng lấy từ trong túi ra ba bộ đồ to to nhỏ nhỏ, một chiếc áo choàng màu cam và cái mũ chóp màu đen rồi mặc vào cho tôi. Cả nhà cùng làm phù thuỷ luôn, giờ tôi đã trở thành mèo cưng của gia đình phép thuật rồi nè. Ấy, nếu thế tôi cũng là phù thuỷ luôn chứ hả, úm ba la xì bùa.

Tiếng chuông cửa vang kính coong từng đợt và mỗi lần như vậy thì mẹ Jeon sẽ bế tôi lên còn ba Kim cầm giỏ bánh kẹo ra mở cửa, chúng tôi sẽ cùng chào đón những vị khách tới chơi với bộ đồ hoá trang đáng yêu nhưng cũng không kém phần đáng sợ. Cho kẹo hay bị ghẹo là câu nói tôi được nghe nhiều nhất trong tối ngày hôm nay, ba Kim mẹ Jeon cười xởi lởi và vô cùng hào phóng đưa cho những vị khách một vốc đầy tay những loại bánh kẹo đầy màu sắc vào trong giỏ của họ.

Vị khách nào cũng sẽ vuốt đầu nựng cằm tôi mấy cái rồi thưởng cho tôi những chiếc bánh kẹo đủ vị, lúc đó tôi sẽ kêu meo meo thay lời cảm ơn và nhận được những câu nói như mèo ngoan quá đi, mèo đáng yêu quá đồ đó. Cũng có một vài vị khách nhỏ sợ rằng mèo không thích bị chạm vào người nên sẽ bị tôi dùng móng vuốt làm cho mấy vết xước, nhưng yên tâm hôm nay tôi không cào cấu cắn xé ai đâu, tối nay tôi sẽ chỉ phù phép thôi, mèo phù thuỷ mà (đùa thôi).

Thế mà chỗ bánh kẹo tôi nhận về cũng đầy một giỏ lận, nhưng cũng vào tay cậu chủ cả thôi, mèo đâu ăn được mấy thứ này. Mà nhắc tới Mingyu, sao muộn rồi vẫn chưa thấy cậu chủ về ta, tôi cũng tò mò không biết người này sẽ hoá trang thành gì nhỉ.

Đang ngồi ăn hạt thì tôi cảm nhận có bước chân của ai đó dần tiến đến chỗ mình nên quay đầu lại, bắt gặp một dáng hình cao ráo với chiếc quần âu đen, cậu chủ nhà tôi đây chứ ai. Tôi ngước nhìn dần lên trên, chiếc áo lụa cổ lọ màu trắng hơi rộng một chút nhưng vẫn nhìn rõ được cơ ngực săn chắc lúc ẩn lúc hiện, bên ngoài khoác một chiếc áo choàng màu đen nhám được phối thêm màu đỏ nhung bên trong nữa. Uầy, trông như mấy bá tước quý tộc thời xưa ý nhỉ, với tỷ lệ thân hình chuẩn không cần chỉnh thế này nhìn tổng thể đúng là đỉnh của chóp, quả nhiên là cậu chủ của tôi.

Ơ nhưng sao áo của Mingyu lại có mấy vệt đỏ đỏ như máu ấy nhỉ?

Tôi ngửa cổ ra sau một tí nữa, trông phần tóc của cậu chủ chia làm hai phần vuốt sang hai bên được bôi keo bóng thêm kim tuyến lấp lánh và phần mái chạm xuống lông mày trông giống hình dấu phẩy vậy. Lông mày sắc bén được cạo tỉa gọn gàng, đôi mắt ánh lên màu xám đen càng thêm phần sâu cuốn hút điểm một chút sắc đỏ ở phần mắt dưới, gương mặt cậu chủ hôm nay thêm phần góc cạnh rõ nét nhờ những vệt màu nâu ở hai bên xương gò má càng tôn lên vẻ siêu cấp đẹp trai.

Cho đến khi tôi nhìn thấy ở khoé môi cậu chủ loang lổ những vệt máu đỏ tươi và Mingyu cười lộ răng nanh làm lông tôi dựng đứng hết cả lên vì giật mình. Thế..thế này là cậu chủ nhà tôi biến thành ma cà rồng rồi?

Tôi đi lùi người về phía sau để tránh bàn tay đang muốn bắt lấy mèo từ cậu chủ, cả lông cả đuôi đều xù thành một cục bông vì hoảng sợ. Tôi xoay người lấy đà chuẩn bị chạy đi thì bị Mingyu tóm lại, chỉ có thể kêu lên mấy tiếng méo méo đầy bất ngờ.

Mingyu xách nách tôi lên để mặt đối mặt, nhìn cậu chủ đẹp trai thật đấy nhưng mà đáng sợ quá đi, vẻ hiền lành mọi ngày đâu rồi trông cậu nghiêm túc lạnh lùng làm tôi hoảng lắm, thật đó. Sau đó Mingyu bật cười thành tiếng khi thấy người tôi co rúm hết cả vào, cậu khôi phục lại dáng vẻ thích trêu chọc tôi vừa hihi vừa ôm mèo vào lòng mà dỗ dành, bảo là cậu chủ của em đây mà có gì đâu phải sợ thế đừng có sợ mà đừng bật chế độ xanh lá xa lánh anh vậy chứ.

Giống như không khác gì bảo người đang buồn đừng có buồn nữa mà hãy vui lên vậy.

Tôi liếc mắt nhìn cậu chủ, vẻ mặt cực kì hờn dỗi kiểu muốn nói cậu chỉ biết trêu con mèo đáng thương như tôi thôi, đến mức Mingyu định cúi xuống hôn lên mặt mèo thì đã bị tôi dùng cả hai tay chặn môi người kia lại. Mingyu hết lời ngon ngọt nói ra truyền vào tai tôi, nào là Wonwoo hôm nay xinh thế cưng quá đi mất, làm mèo phù thuỷ cơ à có phải Wonwoo làm phép gì vào anh rồi không mà cậu chủ thấy yêu em lắm ý, Wonwoo ngoan nhất nên cho anh hôn một cái nào.

Đó, mọi người nghe cậu chủ nhà tôi làm nũng với một con mèo kìa, coi có chấp nhận được không?

Được.

Tôi bỏ hai tay ra để Mingyu dụi mặt vào người tôi rồi hôn chụt chụt mấy cái thành tiếng, vẫn còn chưa hết lời khen ngợi để nịnh mèo cơ, chung là cậu chủ nhà này dẻo miệng lắm ai thích chứ tôi không hề thích. Thế mà nhân lúc tôi không để ý, Mingyu há miệng ra ngoạm vào cổ tôi một cái làm tôi kêu thất thanh mấy tiếng.

"Giờ Wonwoo cũng trở thành ma cà rồng luôn rồi nha."

Mingyu nói với tông giọng đầy tự hào rồi đặt tôi lên trên vai, ưỡn ngực đầy tự tin đi ra ngoài đường xin và cho kẹo, còn không quên khoe rằng tôi và cậu là một đôi ma cà rồng đó. Nếu như đứa trẻ nào khen tôi đáng yêu hay cậu chủ đẹp trai hoặc mèo và chủ đẹp đôi quá đi, thì Mingyu sẽ hào phóng tặng thêm một vốc bánh kẹo nữa.

Bộ cậu mắc nghe người ta khen lắm hả?

Cho đến khi nghe khen ngợi đủ đầy hai tai rồi thì Mingyu mới thoả mãn đi vào trong nhà, vẫn phải lượn qua trước mặt ba mẹ khoe rằng Wonwoo trở thành mèo ma cà rồng rồi đó. Ba Kim mẹ Jeon thế mà cũng hùa theo, vỗ tay bộp bộp bảo Wonwoo rời gia đình phù thuỷ trở thành ma cà rồng rồi, nhớ đi theo hỗ trợ cậu chủ làm việc nha.

Một con mèo như tôi không biết nên bày ra mặt gì mới phải, nhưng vẫn đành kêu meo meo kiểu như muốn nói cậu chủ làm trò tấu hài gì con cũng sẽ giúp đỡ nhiệt tình hết mình luôn, ba mẹ yên tâm nha. Thời gian đã làm thay đổi một con mèo thế nào, người đọc chắc rõ nhất.

Nếu không phải vì tiếng kêu của tôi có chút mỏi mệt thì Mingyu vẫn còn muốn chơi tiếp cho dù sắp nửa đêm tới nơi vì ngoài đường còn sáng đèn lắm mà, nhưng vì mèo nhà buồn ngủ lắm rồi nên cậu chủ cũng chiều theo ý tôi mà vác vào trong phòng ngủ. Tôi nằm trên lồng ngực của cậu chủ, dụi đầu vào hõm cổ của người nọ mà nghỉ ngơi, hôm nay chơi nhiều quá rồi nên đang mệt chỉ muốn ở yên một chỗ thôi. Lúc này tôi mới nghĩ, nếu mình cắn Mingyu một cái thì cậu có trở thành mèo không nhỉ?

Tôi đẩy người mình dịch lên một chút rồi há miệng ra cắn xuống bả vai của cậu, Mingyu cũng không phản ứng gì chỉ để yên cho tôi muốn làm gì thì làm, đúng lúc hơi ngứa răng nên tôi cắn thêm mấy cái nữa, để lại hai dấu răng trên da cậu. Mingyu quay sang dùng môi mím lấy vành tai tôi, người và mèo cùng cạp lẫn nhau rồi cậu thích thú hôn lên má tôi mấy cái.

"Anh mà biến thành mèo thì Wonwoo phải chịu trách nhiệm đấy nhé."

Ấy, có cách nào để biến cậu chủ nhà tôi về lại làm ma cà rồng không?

Tôi duỗi thẳng người khi đặt cằm lên cánh tay của cậu chủ, nghe tiếng thở nhịp nhàng từ phía sau, thầm cầu mong Mingyu không biến thành mèo.

Nhưng nếu Mingyu biến thành mèo thật thì cũng tốt lắm đó, chúng tôi sẽ cùng nhau trở thành một cặp mèo.

Cơ mà tôi vẫn thấy Mingyu hợp làm ma cà rồng hơn đó, giờ tôi cũng trở thành mèo ma cà rồng rồi mà, sáng mai dậy phải đòi người ta chịu trách nhiệm với mình mới được.

Muốn mười cái hôn cơ.

***

'cập nhật tình hình sáng hôm sau, cậu chủ nhà tôi không biến thành mèo và tôi đòi được mười cái hôn (hoặc hơn thế nữa).' - jeon wonwoo.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro