Chapter 3: Sinh nhật Asuka [ 2 ]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lúc đó, Karen đã tắm xong, anh ta đi ra và tự biến ra cho mình một cái áo trắng khác. Nhìn xung quanh, chẳng thấy ai, lon nước cam hãi còn mát lạnh, còn chút ít, anh ta lấy uống.

" Nó thật ngọt...."

Và bao giờ trong cái vui vẻ, hạnh phúc thì luôn có một nỗi đau, buồn sầu. Một người con gái đang cầm quả cầu có hình ảnh Haruka và mỉm cười, một nụ cười thật tàn độc. Mọi thứ xung quanh cô ta bị héo úa, bóng tối bao quanh...

Rồi cô ta biến mất.

Đến chiều, bầu trời bắt đầu tối dần, mọi người từ cánh cổng đi vào, háo hức. Họ tấp nập vả lại còn ồn ào nữa!

Bữa tiệc bắt đầu diễn ra. Âm nhạc tưng bừng, mọi người từ giàu nghèo, già trẻ đều đến dự tiệc. Mọi người ăn, vui vẻ, nói chuyện. Rồi đến nhạc kiêu vũ, họ bắt cặp với nhau, nhảy. Họ cười tươi.

Asuka nhìn họ, vui trong lòng. Đây không hẳn là bữa tiệc sinh nhật mà là nơi kết nối những con người với nhau. Nếu hy hữu thì có thể nảy sinh ra tình cảm.

Ánh đèn xanh đỏ tím lấp lánh, tiếng nhạc du dương làm tan chảy trái tim của Asuka. Asuka cầm dĩa bánh ngọt, nhìn, ăn tự nhiên. Vị ngọt lan tỏa trong miệng, lòng cô mang máng sung sướng, lại uống thêm ly coca thì còn tuyệt nữa.

< knock, knock >

Tiếng loa thử giọng, giọng của Haruka vang lên:

- Xin chào mọi người, tôi là Haruka, hôm nay là sinh nhật của Asuka Haruno, tôi có một bài hát dành tặng cho cô ấy...! Xin mọi người im lặng được không?

Tiếng hò reo vang lên, người thì vỗ tay, người thì khen nức nở.

Tiếng đàn vang lên, có hẳn nguyên cái đàn Piano bậc nhất trên sân khấu, từng ngón tay Haruka uyển chuyển đệm đàn.

- Tình bạn của chúng ta là mãi mãi, chẳng có gì có thể chia lìa, nếu có, tớ sẽ là người loại bỏ chúng. Asuka...Cậu sẽ luôn là người bạn thân nhất....Asuka, tớ luôn yêu cậu, xin cậu hãy trân trọng tình cảm đó...

- Thôi đi!!! – Một người cô gái tóc đỏ hét lên – Bài hát sến quá! Hãy biến thành giấc mơ tàn ác đi! Memory Darknesss! Giải phóng!

Quả cầu kia bắn thẳng vào người Asuka. Cô chưa kịp phản ứng thì Haruka chạy nhanh đến và đỡ dùm cho cô. Quả cầu phát sáng, ánh sáng bao trùm lấy Haruka, cô bắt đầu la lên đau đớn, tay cô nắm chặt lại.

Và cái ký ức mà cô trân trọng nhất đã hóa thành ác quỷ, cô bị nhốt trong lồng tím, chôn vùi trong đó.

Mọi người tá hỏa, chạy loạn, la ó. Cô gái vừa nãy đã biến mất.

Con quái vật bắt đầu đập mọi thứ, hất văng Asuka ra. Dì Honoka chạy xuống, thấy cảnh tượng quen thuộc. Cô bỏ tay vào cái túi đang đeo nhưng buồn lại thôi. Quá khứ ùa về.

- Memory Melody, Ready! Set up!

Asuka nhân lúc mọi người hoảng loạng mà biến thân thành Memory. CÔ bé quên bẵng mất là phải dấu đi thân phận của mình. May là mọi người đã chạy đi hết, chỉ còn Honoka và Haruka ( bị nhốt trong cái lồng ) mà thôi. Dì Honoka cũng chứng kiến thấy điều này. Cô thấy lại cái ánh sáng hồng quen thuộc đó. Cái lòng của cô lúc này rất là kì cục. Honoka chỉ tự hỏi là tại sao Asuka - cháu mình - lại trở thành một Memory?

- Ký ức ngọt ngào như mùi vị dâu tây! Memory Sweet!!!

Sweet nhảy lên. tung ra tuyệt chiêu vào mặt Memory Darkness:" Memory Melody! Sweet Punch! " 

Con quái vật bay ra khu vườn của nhà Honoka. Karen cũng từ trên phòng Asuka nhảy xuống, dùng thanh kiếm đâm vào ngực nó. Một thứ gì đó nhớp nháp, đen sì phun trào ra và bắn lên mặt Karen.

- Mau thanh tẩy nó đi!!!

Sweet gật đầu, cô mở hộp rương ra và bị ăn một cú đá vào đầu. Nó làm cô văng ra xa. Cô mở mắt nhìn và thấy người tấn công cô lúc nãy là một cô gái trạc tuổi cô, ăn vận toàn một màu đen sì xen lẫn màu đỏ máu, nhìn cô bằng ánh mắt quái dị:

- Người mà cô nên đối đầu là ta mới đúng! Ta sẽ không cho ngươi thanh tẩy con quái vật đó đâu!!

- Cô dám...!!!

Sweet đứng dậy, cô dở thế võ của mình học ra, nhào vào đấm vào mặt, đá vào bụng ba lần rồi quẹt chân cô gái ấy. Nhưng cô ta rất nhanh! Né đòn như gì! Và Sweet ăn lại hàng chục đấm của cô ta vào bụng....

Karen thì cố giữ chân con quái vật nhưng cũng bị nó cho ăn nhừ đòn. Lâu rồi cậu ta chưa hoạt động nhiều như thế. Karen cứ gục ngã liên tục rồi đứng dậy, vung kiếm chém vào người nó.

Dỉ Honoka lúc này cũng muốn giúp lắm nhưng không thể! Bởi cô đâu còn là một Memory nữa...vì chìa khóa của cô đã bị nứt ra rồi!

Sweet nằm gục xuống, đau đớn. Cô gái ấy không phải tầm thường! Sweet tự nhủ:" Cố lên nào! Chỉ có mình mày mới thanh tẩy được thôi...! Mày không nên...hự...gục ngã như thế! "

Cô gái ấy đi lại, tiếng bước chân nghe rất chậm rãi. Cô ta hóa ra một quả cầu màu tím trên tay, nhìn Sweet bằng ánh mắt vô cảm, xưng tên:

- Ta là Forget, chiến binh của thế giới Darkness Memory. Ta tuân lệnh Queen Darkness đến đây để tiêu diệt ngươi! Thế nên...sớm đầu thai để trả thù nhé!

Forget tính dí quả cầu đó vào đầu Sweet thì từ đâu bay ra một cây đinh ba ngáng đường của cô ta. Đinh ba chỉ sướt qua cổ tay cô ta nhẹ nhàng và làm cho cổ tay cô ta chảy máu. Cây đinh ba cắm xuống đất, bóng dáng của một chiến bình khác hiện ra trên bức tượng hình con sư tử kia - Memory Sunny đang đứng ở trên đấy, trong tư dáng phóng cây đinh ba.

- Có vẻ như ta mới là...ĐỐI THỦ của ngươi...Forget à! Ngươi quên còn một chiến binh như ta ở đây à?

Sunny cười tự mãn, hình dáng cô ấy lúc này chả khác gì một tên biến thái cả. Sunny nhìn, hét lớn:

- Hãy để cho ta nhìn quần chíp của ngươi!! Á ha ha ha ha!!

Một câu nói xuông làm mọi người sửng sốt, Sweet không thể tin rằng: Memory Sunny là một đứa con gái biến thái chính hiệu. Sunny giơ hai bàn tay lên làm điệu bộ mò mò cái gì đó, mặt ửng hồng:

- Hôm nay ngươi mặc quần màu gỉ nhể? Màu xanh sọc trắng huyền thoại? Hay màu trắng in gấu?? Mua ha ha ha!! Tò mò ghê luôn á!!

Honoka còn không thể tin nổi là tại sao một đứa biến thái như Sunny lại có thể làm Memory? Đời sau thật là đặc biệt!

Forget đứng hình không thể nói nên lời. Giờ cô mới biết Sunny biến thái như vậy!

- Ánh sáng nhiệt tình! Đầy nhiệt huyết! Ký ức của một ánh sáng rực rỡ!! Memory Sunny!!

Sunny nhảy phóc xuống, chạm đất. Sunny giơ tay, như có một lực hút, cây đinh ba chợt bay về tay Sunny. Cô ấy lại vung tay xoay vòng rồi ném cây đinh ba về phía Forget. Sunny hét lớn:

- Memory Melody! Dance of the Phoenix! ( điệu nhảy của phượng hoàng )

Sunny múa, cây đinh ba cũng múa theo. Cây đinh ba múa vòng vòng, bay qua bay lại làm cho Forget khó chịu. Nó làm cho Forget sứt da mình mẩy. Sunny ra hiệu cho Sweet đi thanh tẩy kí ức bị chôn vùi của Haruka.

Sweet lựng khựng chạy đi. Honoka chạy ra đỡ Sweet. Sweet nhìn Honoka và sửng sốt, phát hoảng. Honooka cười mỉm, dì ấy đưa Sweet đi đến chỗ Karen. Khi Honoka nhìn Karen, một cám giác đau đớn len lỏi trong dì ấy. Đưa Sweet đến đó, dì lẳng lặng chạy đi.

- Sweet!! Nhanh lên đi!! Tôi không thể chịu được nữa...!!

Karen đau đớn, con quái vật đang bóp chặt cậu ta. Sweet cố gắng tụ hợp lại tất cả ma thuật cô còn để giải cứu Karen:" Memory Melody!!!!!! Sweet PUNCH!!! "

Cô bé hóa ra cú đấm to chà bá, bung nó vào tay con quái vật, tay nó đứt lìa, Karen ngã xuống. Cậu ta nằm đó, không cử động được. Con quái vật cũng đau đớn, nó nằm ra và thét lớn:

- KHÔNG!! TA...TÔI....AAAA!!

Tiếng thét giống như giọng của Haruka. Sweet giật mình. Karen cố ngồi dậy, chốn tay xuống đất, cậu ta thở dốc:" Mau...thanh tẩy nó đi!! " 

Sweet gật đầu. Cô mở hộp rương ra, lấy mic và vẽ vòng tròn:" Memory Melody......!! "

Năng lượng hồng phóng ra, thanh tẩy con quái vật đó. Nó bị nhấn chìm. Nhưng bất thành! Nó vẫn đứng dần dần ra đó sau khi bị thanh tẩy.

- Hahaha! Con quái vật đó ngươi không thể làm gì đâu!!

Forget cười to, liền bị Sunny cho một đập vào mặt. Sweet hoảng hồn, cô bé bắt đầu lúng túng. Karen nói tiếp:" Chạy đến...Khơi dậy...Haruka...! " 

Sweet như bừng tỉnh. Sweet chạy lại cái lòng của Haruka, thò tay vô thử và một luồng điện tím giật Sweet. Sweet liền rút tay ra và ôm nó.

" Bài hát của Haruka..! " Sweet tỉnh ngộ, cô chạy đến chỗ cây àn Piano và đệm đàn. Tiếng nhạc du dương vang lên, Sweet cất giọng, cái giọng truyền cảm, ấm ấp ngân lên. Sweet đàn đúng gia điệu, hát đúng lời. Nó như một cái thang bắc vào bên trong cái lồng của Haruka vậy.

Trong giấc mơ chỉ toàn một màu trắng vô cảm, Haruka cảm thấy có gì đó đang len lỏi trong mình. Ánh mắt vô hồn của cô ngước lên, thấy có một ánh sáng chói lòa, tim cô như đang cộng hưởng gì đó với nó. Cô chợt nhận ra:" Đó là giai điệu của mình! " Ánh mắt cô dần dần trở lại bình thường, cô thấy xiềng xích bao vây, cô cố gắng vũng vẫy thoát ra. Haruka la lên, gào lên. Cô đã nhớ ra mình là ai và bài hát đó nói về ai.

Trái tim cô đang cộng hưởng với chúng. Ánh sáng đó dẫn sâu vào bên trong trái tim Haruka. Rồi phút chốc, xiềng xích biến mất, nó hóa thành bụi.

Bên ngoài, cái lồng chợt phát nổ. Ánh sáng màu xanh hiện ra. Sweet ngạc nhiên. Là ánh sáng này...!

" Haruka...cũng là một Memory? ''

Trong giấc mơ đó. Haruka thấy mình lơ lửng. Cô thấy một cô gái tóc hồng váy trắng đưa cho cô một hộp rương màu xanh. Rồi cô ta thì thầm:" Cô...là một Memory...hãy tận dụng ma thuật này để cứu thế giới..!"

Haruka cũng như Asuka, tưởng mình là một Precure. Nhưng khi nghe từ " Memory " Haruka cụt hứng. Nhưng rồi cô cũng cầm lấy hộp rương, nhìn cô gái đó mỉm cười, dần dần biến mất.

Cô nhắm mắt, lắng nghe con tim mình phát ra âm nhạc. Một giai điệu nào đó vang vang lên bên trong. Rồi nó hóa thành một chìa khóa, nó phát sáng, một luồng ánh sáng ấm áp.

Haruka cầm lấy chìa khóa đó, miệng hô to:

- Memory Melody! Chuyển hóa thành Memory Shine!!

Vô thức cô nói ra điều đó. Hộp rương mở ra với một cây son và một bình nước hoa màu xanh lơ. Haruka cầm lấy thỏi son, son lên môi rồi dùng bình xịt, xịt thành hình ngôi sao, nước hoa đan lại, phát ánh hào quang, Haruka nhảy vào đó.

Haruka biến hình.

Sau vụ nổ đó, bóng dáng một cô gái có mái tóc dài cột hai bím, phất phơ. Sweet nheo mắt nhìn và nhận ra: Đấy là hình dạng Memory của Haruka.

- Ánh sáng của sự tỏa sáng! Memory Shine!!

Shine giơ tay ra chỉ vào con quái vật:" Dù ta không nhớ nhiều lắm...! Nhưng ngươi mau trả lại ký ức cho ta! " Forget hừ một tiếng, cô ta biến mất làm cho Sunny tính đấm ngã nhào.

Shine bay đến, xử lý con quái vật. Cô ấm nó liên tục, nhanh nhạy. Karen cười mỉm, cậu ta la to:" Shine! Mau thanh tẩy nó đi!"

Shine nhìn, dù không biết cậu ta là ai nhưng gật đầu. Cô cắm chìa khóa vào và hộp rương cho cô một cái mic. Cô liền vẽ nhanh hình ngôi sao:

- Memory Melody! Star Symphonie!! ( giai điệu của ngôi sao )

Hình ngôi sao bay vòng vòng rồi xoáy thẳng vào tim con quái vật. Nó lập tức bị thanh tẩy. Sweet ngỡ ngàng, Shine nắm bắt việc làm Memory nhanh hơn cả cô. Chắc do coi Precure nhiều quá.


Ánh sáng lấp ló, Sunny biến mất. Karen cũng biến mất theo. Honoka nhìn bầu trời trong xanh này. 

" Lũ trẻ giờ giỏi hơn cả mình...! Con của cậu lớn nhanh thật đấy...Rin! "

Shine nhìn thấy Sweet đang khóc. Nước mắt của Sweet không thể kìm được, Sweet chạy nhanh tới và ôm chầm Shine. Shine ngạc nhiên, tay cầm chìa khóa ký ức của chính mình, đẩy Sweet ra, ôn tồn nói:" Xin lỗi nhưng cô là ai vậy? "

Sweet biết là Shine chưa biết cô chính là Asuka. Thế nên, Sweet cũng nhanh chóng bay đi:" Memory Melody, Sweet Wings! " 

Shine nhìn theo đường bay của Sweet, cô cắm chìa khóa vào rương. Ký ức chợt ùa về hết, làm Shine đau đầu.

Mọi thứ đổ nát đều trở lại bình thường....


_End Chapter 3_








Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro