~ Chọc ghẹo gái nhà lành ~

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm nay Perth đến nhà anh Plan chơi, đương nhiên là “em họ” của anh cũng đi cùng. Saint hiện giờ đã giống người lắm rồi, nó có thể đi vững bằng hai chân và biết nói nhiều từ hơn. Trừ việc thỉnh thoảng buột miệng kêu “meo” ra thì nhìn chung Saint không có chỗ nào khác người cả. Ấy là Perth lạc quan nghĩ thế, chứ thực tế… có lẽ để một con mèo hoàn toàn trở thành người thì cần khá nhiều thời gian.

Ban đầu cũng không có gì đáng nói, lúc mới gặp Saint rất ngoan ngoãn gật đầu chào Plan. Tối qua Perth đã phổ cập rất nhiều về ngôn ngữ loài người cho con mèo của anh rồi, mà nó học tập rất nhanh. Thực chất Saint có thể hiểu hết những gì mọi người nói, chỉ là lúc phát âm còn gặp nhiều khó khăn và nói không rõ như người thường thôi.

_ Ồ, em họ anh đây sao? Quả là một cậu bé đáng yêu! – Plan vui vẻ đón khách.

Hiện giờ Plan chỉ sống một mình, hơn nữa còn mới chuyển đến nên rất cô đơn, có người sang chơi tất nhiên anh rất vui. Plan niềm nở mang hoa quả bánh kẹo ra mời, sau đó vừa ngồi gọt hoa quả vừa say sưa trò chuyện với Perth. Hai người bằng tuổi nhau, tính cách cũng tương đương nhau, lại có cùng nhiều sở thích nữa nên nói chuyện vô cùng hợp. Bởi thế mà ban đầu Perth còn chăm chút lấy bánh đút cho Saint ăn, lúc sau đã mải nói với Plan mà gạt luôn Saint sang một bên.

Saint ngồi buồn ngáp một cái, chống cằm nhìn hai người trước mặt, họ nói toàn cái nó không hứng thú thôi, Saint cố dỏng tai lên nghe xem có từ “cá” nào xuất hiện không để mình còn có cơ hội nói cùng họ.

Đương nhiên là Perth và Plan sẽ chẳng nói cái gì liên quan đến cá rồi.

_ Anh… – Saint kéo áo Perth, gọi nhỏ một tiếng.

_ Gì thế? – Perth đang nói hăng say nhanh chóng quay lại, vươn người lấy một cái bánh dúi vào tay Saint rồi xoay sang bên Plan nói chuyện tiếp.

_ …

Saint cong môi nhìn cái bánh trong tay mình, Perth muốn dùng bánh dụ nó ngồi yên đây mà, cách này rõ ràng chỉ dùng để dụ trẻ con thôi chứ. Saint bị coi như trẻ con liền tủi thân ngồi một góc gặm bánh, có muốn dụ cũng phải dụ bằng cá mới phải, bánh ngọt quá, ăn mãi cũng chán!

Nhắc đến cá, đột nhiên mũi Saint hếch lên, khịt khịt hai cái. Có mùi cá!!!
Saint quay đầu nhìn quanh, sau khi xác định được vị trí phát ra mùi cá thì lập tức chạy ra chỗ ấy, động tác nhanh nhẹn và nhẹ nhàng đúng chóc như một con mèo vậy.

_ Cá!

Hai mắt Saint sáng rực lên khi thấy có miếng cá rán nằm trên một cái bát con.

Bộp!

Tuy nhiên, ngay lúc Saint vươn tay muốn lấy thì một con mèo béo ú màu xám đã lao tới đập vào tay nó.

_ Méo! – Con mèo hung dữ kêu lên.

_ Meo meo… – Saint xoa tay vừa bị đập, yếu ớt nói xin lỗi. Thì ra cá này đã có chủ rồi, Saint không phải muốn ăn cắp đâu.

Con mèo xám có vẻ bị giật mình khi thấy người trước mặt nói tiếng loài mèo, nó híp mắt lại nhìn Saint, hai bên ria mép cảnh giác khẽ rung lên, thận trọng lên tiếng.

_ Meo meo?! (Tạm dịch: mày là ai?)

_ Meo meo meo meo! – saint được bắt chuyện thì vui vẻ trả lời. (Tạm dịch: tớ là Saint!)

_ Meo méo meo meo?!!! – Thấy Saint thực sự nói được tiếng mèo, mèo xám bàng hoàng thét lên. (Tạm dịch: mày là cái thứ gì vậy?!!!)

_ Meo mèo mèo… – Saint vô tư trả lời, chớp mắt suy nghĩ một chút rồi bổ sung thêm – Ur… méo meo meo.
(Tạm dịch: Tớ là mèo mà… à, trước đây là thế.)

_ Meo mèo meo méo???? – Mèo xám vẫn còn rất mờ mịt, hai mắt trợn to nhìn Saint. (Tạm dịch: Thế sao mày biết nói tiếng người????)

_ Meo meo meo mèo! – Saint trả lời như đúng rồi. (Tạm dịch: tự nhiên nói được thôi!)

_ Ngoeo!!! – Mèo xám choáng váng nhắm mắt, sau khi bình tĩnh hơn thì run run hỏi – Mèo mèo meo? (Tạm dịch: Trời!!!… Mày là mèo tiên sao?)

_ Mèo meo meo méo? – Saint không hiểu lắm hỏi lại. (Mèo tiên là sao?)

_ Meo meo meo… (n chữ “meo”) – Mèo xám bắt đầu giảng giải. (Mèo tiên là những con mèo được sống trên trời, vì chủ nhân có phép thuật nên mèo cũng có phép thuật. Chắc là có phép thì có thể nói tiếng người và biến thành người…)

_ Umh… – Saint cố nhớ lại tình cảnh trước kia của mình – Meo meo méo méo? (Ở trên trời thì như thế nào?)

_ Meo méo méo. – Mèo xám tỏ vẻ hiểu biết nói. (Có rất nhiều mây và nhiều tiên nữ áo trắng xinh đẹp.)

_ A… méo méo méo (n chữ “méo”) – Vẻ mặt Saint lập tức bừng tỉnh, phấn khích reo lên. (A, vậy chắc là đúng rồi, chỗ ở trước kia của tớ có rất nhiều người mặc áo trắng!)

_ Thật sao? – Mèo xám ngưỡng mộ hỏi lại. (Tác giả: meo với méo =”= mệt quá!!!)

_ Nhưng làm gì có mây đâu… – Saint mân mê môi – Mà cũng không có nhiều người đẹp lắm.

_ Thế họ có phép không?

_ Tớ không biết, nhưng họ hay cầm mấy dụng cụ giống nhau, chọt vào người thì rất đau!

Đối với những chuyện trước kia Saint đã quên gần hết, dường như có chuyện gì đó rất kinh khủng xảy ra khiến mèo nhỏ không còn chút ký ức nào. Tuy nhiên thế thì sao chứ? Saint chẳng hề bận tâm đến việc ấy, giờ nó đang sống rất tốt bên chủ nhân mới, để ý đến quá khứ làm cái gì??

_ Vậy là sao nhỉ?

Mèo xám khó hiểu nghĩ nghĩ, sau cùng cảm thấy việc này chẳng liên quan quái gì đến mình nên thôi không nghĩ nữa. Nó vừa cúi đầu gặm cá vừa chổng mông về phía Saint, cái đuôi phất phất.

_ Đi ra chỗ khác chơi, đừng có nhòm ngó cá của người ta!

Saint nhìn chằm chằm vào mông mèo, đỏ mặt hỏi.

_ Cậu là mèo cái sao?

_ …

_ …

Bởi thế, Plan và Perth đang say sưa nói chuyện bỗng dưng nghe thấy một tiếng mèo ré chói tai, tiếp theo đó là tiếng hai con mèo thi nhau kêu, nheo nhéo như đang cãi nhau vậy. Hai người vội vàng chạy vào xem, thấy cảnh Saint đang bị con mèo xám nhà Plan cào cắn một cách dã man, còn Saint thì vừa chống đỡ vừa luôn miệng kêu “meo meo”.

Plan vội vàng chạy đến gỡ mèo xám ra, dở khóc dở cười nói với Saint và Perth.

_ Xin lỗi xin lỗi, bình thường nó ngoan lắm, không tùy tiện cào người đâu… à… chỉ là… – Nói vậy chẳng khác nào gián tiếp bảo vì Saint nên mèo nhà mình mới lên cơn đanh đá, Plan lúng túng không biết phải giải thích làm sao, chỉ biết đứng ôm mèo gãi đầu.

Perth sốt sắng đỡ Saint dậy, sau khi kiểm tra kỹ một lượt thấy không có vết thương gì nghiêm trọng thì mới quay ra cười cười với Plan.

_ Không sao, chắc tụi nó chỉ đùa nhau thôi. Hai con mèo đùa nhau cào nhau thì bình thường, nhưng hình như đây là một người một mèo thì phải? Plan khó hiểu

nhìn Perth, sau khi nhốt mèo nhà mình vào phòng ngủ thì đi ra phòng khách tính xin lỗi Saint lần nữa, lại vừa vặn nghe được một câu.

_ Em chỉ hỏi nó có phải mèo cái không, vậy mà nó nói em chọc ghẹo nó. – Saint ngồi trên ghế ấm ức trình bày với Perth.

_ Saint àh~

Perth đang định an ủi em họ vài câu, đột nhiên lại phát hiện ra Plan đứng ngay gần đấy với biểu tình đần độn trên khuôn mặt, ngơ ngác nhìn Saint.

_ Ha hả… – Perth cười khan hai tiếng – Saint đặc biệt yêu quý loài mèo.
Yêu quý mèo thì có thể hiểu được nó nói gì sao? Plan thực sự nghiêm túc suy nghĩ.

Ban nãy khi anh và Perth nói chuyện cũng nghe thấy trong nhà bếp phát ra nhiều tiếng “meo” lắm, mọi khi con mèo ú của anh không kêu nhiều vậy đâu. Chẳng nhẽ trong đấy có cả tiếng Saint, cậu nhóc đang ngồi mè nheo với Perth thực sự có thể nói chuyện với loài mèo???

_ Thôi, cũng muộn rồi… – Perth thấy tình huống có vẻ không được bình thường cho lắm liền đánh bài chuồn – Tôi về nhé, lần sau lại đến chơi với cậu.

Plan im lặng gật đầu, tiễn Perth và saint ra tới cửa rồi thì bỗng dưng bật ra một câu.

_ Lần sau nhớ đem cả em cậu đến nữa nhé!

_ …

_ …

Trên đường về nhà, Perth không thể không dặn dò Saint một việc.

_ Không được để người khác biết em nói được tiếng mèo!

_ Vì sao? – Saint vừa ngắm người qua lại vừa hỏi.

_ Vì con người không biết nói tiếng mèo, mà giờ em đã là người rồi. – Perth xoa đầu Saint, nhẹ nhàng giải thích.

_ Meo… Nhưng khi gặp mèo phải làm sao đây? Lén nói chuyện có được không? – Vì với người thường nó vẫn không quen nói chuyện cùng, đương nhiên Perth là ngoại lệ.

_ … Lén nói thì được. – Perth cảm thấy không thể hoàn toàn cắt đứt quan hệ của Saint với đồng loại cũ nên mới đồng ý việc này.

Đi thêm vài bước, đột nhiên anh lại nhớ tới câu nói khi nãy của Saint, vừa lúc ấy có một cô gái với thân hình nóng bỏng đi qua, Perth liền ghé vào tai Saint hỏi nhỏ.

_ Nè, em thấy cô gái kia thế nào?
Câu trả lời bình thường hẳn sẽ là “Sexy ghê”, “Nhìn được đấy!”, hoặc không thì huýt dài một tiếng.

Tuy nhiên, Perth àh, anh đang hỏi một con mèo đó!

_ Bự quá, nếu bị cô ấy ôm sẽ chết ngạt mất.

Perth bật cười, Saint vẫn còn nghĩ mình là con mèo nhỏ có thể dễ dàng chết ngạt khi bị một người phụ nữ ngực bự ôm sao?

Nhưng câu trả lời ấy đã nói rõ cho Perth biết một điều, quan điểm của Saint về con gái không giống anh, và cũng chẳng giống thằng con trai nào cả. Nó chòng ghẹo mèo cái và chê con gái ngực bự, như thế thì lúc cần kiếm bạn tình, không phải là…

Perth rùng mình với cảnh tượng mình vừa suy nghĩ, vừa dắt Saint đi vừa không ngừng lo lắng. Đến mùa mèo đực muốn kiếm bạn tình, con mèo nhà anh sẽ ra sao đây? Động vật với mấy chuyện thế này rất tự nhiên, chẳng cần có tình cảm gì nhiều đâu, tia trúng con nào là lao vào con đấy thôi…

.

.

.

Thực ra thì… anh Tanapon, anh không cần phải lo lắng nhiều thế đâu.
Tới lúc ấy…

Anh dâng thân lên là được rồi…

=:)))))))))))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro