chương 5 : MEO ~~ PERTH

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thử tưởng tượng bây giờ đang yên đang lành đột nhiên bạn mọc lông, móng vuốt, tai rồi đuôi, tóm lại là hoàn toàn biến thành một con mèo, bạn sẽ cảm thấy thế nào?

Khủng hoảng, chắc chắn sẽ vô cùng khủng hoảng!

Saint tuy ở trong tình trạng ngược lại - tức là đang từ một con mèo lông lá đầy đủ bị (được?!) biến thành một con người trừ đầu ra thì chỗ nào cũng trắng trẻo nhẵn thín - nhưng cũng có cảm giác khủng hoảng như thế.

Từ bữa nọ đến giờ, Saint cá không buồn ăn, đồ chơi bày đầy ra không thèm để ý, may mà còn có cái lắc Perth tặng hôm nào dùng để an ủi tinh thần. Thấy Saint dù đã được phân tích đủ kiểu rồi mà vẫn rất suy sụp, Perth thật chẳng biết phải làm sao.

Perth từng có ý định đem Saint đến bệnh viện khám, nhưng mà nghĩ kỹ lại thì thấy nên thôi đi. Giờ biết đem con mèo tinh này đi đâu khám đây? Nếu đến bệnh viện bình thường, một bệnh nhân cứ mở miệng ra là "meo" thế này đảm bảo sẽ dọa sợ không ít người, nói không chừng còn lập tức tống Saint vào bệnh viện tâm thần. Còn bệnh viện thú y? Nhìn Saint từ đầu đến chân chẳng có chỗ nào giống một con thú, chỉ sợ đặt lên bàn bệnh nửa ngày cũng chẳng có bác sĩ nào ra khám. Chỗ này khôngđược chỗ kia cũng không được, lại thêm cả bộ dạng ủ dột của con mèo nữa, Perth vỗ đùi quyết định, đứng dậy nói.

_ Saint, chúng ta đi siêu thị chơi!!!

Vừa lúc anh cần phải đi mua vài thứ, đem Saint đến siêu thị chơi, đặc biệt cứ thả nó ở khu vực hải sản đông lạnh ấy. Đảm bảo cho dù chỉ được nhìn chứ không được ăn thì vẫn sẽ làm Saint phấn chấn lên rất nhiều.

_ Meo!

Dường như Saint cũng đoán được ở siêu thị sẽ có thứ gì đó chơi rất hay, nó ngẩng đầu lên kêu một tiếng, hơi hơi có tinh thần rồi đấy.

_ Nhưng trước đó phải tắm rửa sạch sẽ đã!

_ Ngoéo!

Vừa nghe thấy từ "tắm rửa" con mèo đã rụt cổ lại, toan cong mông chạy đi, đáng tiếc chưa kịp chạy mấy bước đã bị Perth tóm được.

_ Không được trốn! - Perth thành thục túm eo mèo lôi vào phòng tắm.

_ Ngoéo ngoéo...

Tiếng mèo kêu thảm thiết vang lên văng vẳng đâu đây...

...

Tắm cho Saint là công việc vô cùng khó khăn đối với cả người tắm và người được tắm.

Saint thì khổ chắc rồi, đối phương vốn đã lớn tồng ngồng như thế mà vẫn phải để anh tắm cho, ngại lắm chứ bộ. Tắm rối thì mèo bị ngứa, sẽ gãi sồn sột suốt đêm. Mà tắm kỹ thì... Perth đành phải tự trấn an bản thân bằng mấy câu kiểu như "cũng như mình cả thôi", "còn may không phải mèo cái"... mới vơi đi được phần nào khổ tâm trong việc tắm táp này.

Còn Saint, mèo vốn không thích nước, mà nhà Perth lại là tắm trong bồn, lúc nào cũng phải đổ ngập nước rồi thả người vào đấy. Saint mỗi lần bị thả vào cứ làm như mình sắp chết đuối đến nơi, kêu trối chết. Mà càng như vậy thì Perth càng sinh ra cảm giác muốn bắt nạt, cứ dội nước vào người Saint thật nhiều, làm cho con mèo sợ run, về sau chỉ biết vừa ngồi ngoan ngoãn để ông chủ kỳ cọ vừa rấm rức "meo meo" kêu khổ.

Bữa nay cũng thế, Perth thành thạo lấy bông tắm chà lên người saint, vui vẻ nghe đối phương lầm bầm "meo meo" liên tục. Đoán chắc là giờ nếu Saint nói được tiếng người, mấy từ "meo" đó sẽ được thay bằng quá đáng, độc ác, dã man, xấu xa... này nọ cho xem.

_ Saint, không được mắng chủ! - Perth đột nhiên nghiêm mặt nói, trông vậy thôi chứ thực chất anh chỉ đang muốn trêu con mèo nhà mình.

_ Miu... - Saint lập tức bày ra vẻ mặt buồn bực, bị nói trúng tim đen nên bĩu môi quay mặt vào tường, không thèm để ý đến Perth nữa, cũng không dám tiếp tục "mắng chủ".

Perth bật cười, vớ lấy cái khăn bông to sụ đưa cho Saint, bảo tự lau người. Gì chứ việc này mấy bữa nay anh đã dạy nó suốt rồi.Saint dùng khăn bông quấn vào người, nhấn nhấn khắp nơi rồi bỏ ra, lật mặt sau rồi lại quấn vào người, nhấn nhấn lần nữa mới bỏ ra. Như vậy là đã lau người xong, cũng tương đối sạch nước, giờ chỉ cần chờ Perth đưa quần áo tới là được.

_ Meow~ - Mới tắm xong nên cả người khá là sảng khoái vui vẻ, trong lúc chờ Perth đi lấy quần áo, Saint liền bỏ khăn bông ra một bên, lần đầu tiên nghiêm túc nghiền ngẫm cơ thể mới của mình.

Chỗ này thật lạ, chỗ kia cũng thật lạ, a... cái này...

Cho nên khi Perth đi vào đã thấy một cảnh tượng rất chi là có sức đả kích. Con mèo kia không những đang đưa tay nghịch linh tinh, thấy anh vào còn hớn hở kêu, giơ ra khoe.

_ ... Ừm, biết rồi. - Cơ miệng Perth hơi run rẩy, vô cùng khó khăn phun ra ba chữ nọ.

_ Meo meo! - Cái này lúc trước không có to vậy nha.

_ ...

Perth giả bộ mắt điếc tai ngơ, vội vàng dúi đồ cho Saint. May là giờ con mèo này cũng tự biết mặc quần áo rồi, nếu không thì... Aish! Đôi khi người vô tư quá cũng thật là đáng sợ mà!

...

Cuối cùng cũng chuẩn bị xong, Perth ngắm Saint một lượt, gật gù hài lòng. Dáng người Saint rất được, không quá gầy cũng không quá béo, thon dài cân xứng, eo nhỏ mông cong, làm cho Perth vừa ngắm vừa tự hào. Không ngờ con mèo anh nhặt được sau khi biến hóa lại ra hàng tốt như thế.

_ Đi thôi!

Đúng như Perth nghĩ, chỉ cần thả một con mèo vào khu vực hải sản đông lạnh trong siêu thị thì con mèo ấy sẽ lập tức quăng hết mọi ưu phiền sầu não lên mây, trong đầu lúc này chỉ toàn tôm cá bay mòng mòng.

Thấy Saint dán mặt vào nhìn, bộ dạng hận không thể xuyên qua tủ kính vào với tôm cá, Perth rất yên tâm mà bỏ đi chỗ khác mua đồ. Giờ đảm bảo trời có sập con mèo kia cũng không để ý đâu, việc đi lạc là không thể nào xảy ra.

Không giống như phụ nữ, đàn ông đi mua đồ hết sức tốc độ, chỉ cần tia thấy đồ mình cần là cầm bỏ ngay vào giỏ. Cho nên Perth chỉ đi có một lúc là mua xong, khi đi ngang qua gian quần
áo anh còn tạt vào nhặt mấy bộ hợp với dáng người Saint nữa. Mấy bữa nay con mèo này toàn phải mặc đồ của anh, hơi rộng một chút, trông rất buồn cười.

_ Perth, anh Perth ?!

Đang định ra khu đông lạnh tìm Saint, Perth đột nhiên bị một tiếng gọi làm ngừng bước. Anh quay đầu nhìn rồi nhanh chóng nở nụ cười, nhã nhặn vươn tay ra.

_ Anh Plan , trùng hợp thật.

Plan là đối tác làm ăn lâu dài của công ty Perth, những hợp đồng hai bên ký kết với nhau rất thành công, đem lại lợi ích cao cho cả hai công ty. Vậy nên quan hệ giữa Perth và anh Plan này rất được.

Đối với một đối tác quan trọng thế này thì nên để đối phương có ấn tượng tốt với mình mọi lúc mọi nơi. Vì thế trò chuyện dăm ba câu, Perth đã ngỏ ý muốn mời Plan đi ăn. Và thật bất ngờ là Plan mới chuyển tới khu này, hai người cũng coi như là hàng xóm. Perth kéo Plan đến một quán ăn gần đấy, cùng làm một bữa no say.

Perth có quên cái gì không?

Hình như là có.

Trong lúc đang nhắm rượu với Plan, Perth đã mấy lần ngẩn người suy nghĩ, dường như anh đã quên mất cái gì đấy, một thứ khá quan trọng, thế nhưng cụ thể là gì thì anh không tài nào nhớ nổi.

Đến khi được Plan dẫn đến nhà mời uống nước, Perth thấy nhà Plan có nuôi một con mèo xám rất xinh, sau đó đầu anh đột nhiên như bị gõ một cái thật mạnh. Perth mang khuôn mặt bừng tỉnh đại ngộ nhảy dựng lên, cắm đầu chạy mà không kịp chào tạm biệt Plan một câu. Perth co chân chạy như bay, thật sự muốn đâm đầu vào cột điện ngất đi cho rồi.

CON MÈO CỦA ANH!!!

Anh đã để quên Saint ở siêu thị mất rồi!

Lúc Perth xông vào siêu thị, người ta đã chuẩn bị đóng cửa. Anh đưa mắt nhìn quanh, bảo vệ cùng mấy nhân viên trong siêu thị đều đứng ở khu vực hải sản, dường như đang có giằng co xô xát.

Perth hấp tấp chạy qua, mắt vừa nhìn thấy cảnh tượng đang diễn ra tim liền nhói đau. Saint đang bị người ta xúm vào lôi đi, tuy nhiên nó cứ nhất quyết bám chặt lấy tủ, mắt mũi nhắm tịt, biểu hiện có chết cũng không rời khỏi nơi này.

_ Saint ! - Perth vội hô một tiếng.

Saint nghe thấy giọng nói quen thuộc liền lập tức mở to mắt, chưa đến hai giây sau đã nhào vào ôm lấy Perth mà rống lên.

_ Meo, Perth!

...

...

...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro