Earth là kẻ phá đám số 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Saint vốn được Perth cho một cái điện thoại di động, nhưng con mèo này chẳng bao giờ nhớ mang theo mà toàn bỏ quên ở nhà. Từ sau vụ Saint tự đi bộ về nhà vì được nghỉ sớm, Perth đã cứng rắn ép nó phải mang điện thoại bên mình, để nếu được nghỉ sớm hay xảy ra chuyện thì nó có thể nhắn tin hay gọi điện thông báo cho anh. Thậm chí để khuyến khích Saint nhớ đến sự tồn tại của cái di động, Perth còn cài ảnh có mặt anh vào làm hình nền, đồng thời tải mấy trò như “Cá lớn nuốt cá bé” hay “Bắn cá” vào máy để thu hút sự chú ý của Saint, có như vậy con mèo mới nhớ tới và lúc nào cũng đem điện thoại theo.

Hôm nay lớp Saint lại được về sớm, Saint chào tạm biệt với Mean rồi đi ra ngoài cổng, định bụng lôi điện thoại ra gọi cho Perth thì đột nhiên một gói bim bum thật to xuất hiện trước mặt. Saint vui vẻ cầm lấy, sau đó chợt khựng lại, cảnh giác nhìn người đưa bim bim cho mình.

“Xin chào.” Earth nở nụ cười thân thiện, hàm răng đều tăm tắp sáng bóng lóe lên nét quỷ dị làm Saint thoáng rùng mình.

“Người xấu.” Saint nhíu mày nhìn Earth, hiển nhiên sau vụ việc ngày trước nó đã liệt Earth vào danh sách những người cần phải tránh xa.

“Tôi xấu ở chỗ nào chứ?” Earth trưng ra vẻ mặt cực kỳ vô tội. “Tôi đã làm gì xấu xa với cậu hả?”

Saint cẩn thận ngẫm nghĩ, Earth đã làm những gì? Đập cửa, cho bim bim, sờ mông… hình như là không có gì xấu xa cả…

“Chưa từng đúng không?” Earth thừa biết con mèo ngây thơ đơn thuần này chẳng nhận ra được sự nguy hiểm mà cậu đã, đang và sẽ đem lại cho nó. “Không những thế tôi còn hay mua đồ ăn cho cậu, mà tôi chính là người tạo ra cậu chứ ai, cậu vốn là mèo thí nghiệm của tôi mà, nhớ không?”

Chuyện này Perth từng nói qua với Saint, nhưng nó cảm thấy quá rắc rối khó hiểu nên đã tự động bỏ qua không để ý nữa.

“Nếu không có tôi cậu sẽ không có hình người đâu, đương nhiên cũng không thể trở thành người quan trọng của Perth như bây giờ được.” Earth thấy Saint im lặng thì thừa thắng xông lên bồi thêm một câu.

“Vậy sao? Thế thì cảm ơn cậu.” Saint cũng ý thức được việc một người một mèo thân thiết đến mức làm mấy chuyện như giao phối là rất không bình thường. Nó mà không có hình người, Perth sẽ không tự dưng làm mấy chuyện đó với nó đâu, sẽ kỳ cục lắm đấy.

“Không cần cảm ơn.” Earth xỏ tay vào túi quần, tiến gần tới Saint. “Tôi chỉ muốn cho cậu biết, tôi không phải người xấu, cũng sẽ không làm gì tổn hại đến cậu.”

“Ừm.” Saint nhìn Earth một lượt, cảm thấy dường như đúng là không có gì nguy hiểm liền gật đầu đồng tình với Earth.

“Vậy chúng ta ngồi nói chuyện một lúc nhé?” Earth thấy Saint mềm lòng liền dụ dỗ.

“Để làm gì?” Saint cảnh giác hỏi.

“Để nói về một chuyện rất quan trọng.” Earth kéo tay Saint bước đi. “Đi thôi, tôi mời cậu ăn kem.”

“………”

Vậy là Saint đồng ý đi, để nghe chuyện là phụ mà để ăn kem là chính.

Trong hàng kem, Saint vô cùng háo hức xúc từng thìa kem mát lạnh ngọt ngào vào miệng, nó ăn thích thú đến nỗi mắt cũng híp lại. Ở phía đối diện Earth đang dùng ánh mắt trìu mến nhìn nó. Đương nhiên về mặt tình cảm là hoàn toàn trong sáng, Earth lúc nào cũng coi Saint là một sản phẩm thí nghiệm tuyệt vời của mình. Xem đi, làm gì có con mèo nào biết cầm thìa xúc kem ăn như thế, còn vui vẻ ư ử hát nữa kìa, quả thật quá đáng yêu! Mà ai là người tạo ra con mèo độc nhất vô nhị này? Chính là Earth cậu chứ ai!

Thế nhưng tiếc rằng thí nghiệm không được thành công cho lắm, nếu không mũi Earth đã có thể phổng to hơn rồi.
“Saint này, cậu có muốn hoàn toàn trở thành người không?”

“Hoàn toàn trở thành người? Là sao?” Saint dừng ăn, nhíu mày thắc mắc nhìn Earth.

“Tức là cậu sẽ nhớ lại hết những ký ức trước kia, đối với thế giới này cậu sẽ không còn cảm thấy lạ lẫm nữa.” Earth dừng lại một chút, thấy Saint mở to mắt ngơ ngác nhìn mình, liền cẩn thận giải thích kỹ hơn. “Ví dụ như thế này, bây giờ cậu ở với Perth có rắc rối gì không?”

“Miu~ rắc rối?” Saint cắn thìa suy nghĩ, thực ra cuộc sống hiện giờ của nó và anh vô cùng yên bình hạnh phúc. Nếu cố bới ra vấn đề gì giữa hai người thì đó chỉ có thể là… “A, có! Perth hay nói, Saint, đến bao giờ thì em mới biết yêu anh đây~”

Saint vừa nói vừa học theo Perth bày ra bộ dạng thâm tình đầy tâm sự. Saint chớp chớp mắt, trong lòng âm thầm nôn mửa vì độ sến súa của tên Perth kia, bề ngoài lại phải cố gượng ra một nụ cười.

“Đúng đúng, cậu là mèo, cậu không thể biết yêu được. Nhưng nếu bây giờ cậu trở lại thành người, không phải chuyện yêu đương với Perth sẽ quá dễ dàng rồi sao?”

“Meo, vậy hả?” Saint dùng thìa chọc chọc vào ly kem, đăm chiêu tự hỏi.

“Lại còn tiếng mèo kêu đó nữa!” Earth đột nhiên đập bàn kêu to. “Saint, đi cùng Perth mà cậu cứ kêu mấy tiếng mèo ấy thì sẽ bị người ta bàn tán chỉ trỏ, không hay chút nào, còn liên lụy đến cả Perth nữa.”

Nói vậy cũng đúng, nếu không Perth đã không dặn nó phải hạn chế kêu tiếng mèo.

“À, còn một điều cực kỳ quan trọng nữa…” Gương mặt Earth đột nhiên trầm xuống, bày ra biểu tình cực kỳ nghiêm túc. “Saint, giờ cậu chỉ là một con mèo, cậu chẳng có tý kiến thức gì về thế giới loài người cả. Vậy cậu định làm việc gì để kiếm tiền đây? Không lẽ cậu định ăn bám Perth suốt đời sao?”
Saint là mèo ngốc, nhưng mà lại rất rõ ý nghĩa của từ “ăn bám” đấy nhé! Earth nhắc tới thì Saint mới sực nhớ ra, mọi người đều có công ăn việc làm để kiếm tiền, còn nó thì sao? Nó chỉ biết ăn cá của Perth thôi, vừa tốn tiền vừa không kiếm thêm được. Nếu một ngày nào đó Perth thấy nó quá vô dụng mà không thương nó nữa, rồi ném nó ra ngoài đường thì phải làm thế nào? Chưa nói đến việc bị Perth bỏ rơi sẽ đau khổ ra sao, chưa đến một ngày nó sẽ trở thành con mèo bị chết đói mất thôi. Như thế thì thật thảm biết bao ngao ngao ngao~

Earth hài lòng nhìn biểu tình hoảng loạn của Saint, chậm rãi lên tiếng. “Nếu cậu hoàn toàn trở thành người, và ký ức trước kia được khôi phục lại hết thì tìm việc làm không có gì khó khăn cả. Hiện giờ cậu có đi học cũng không hiểu gì phải không? Không vấn đề, chỉ cần làm Saint của trước kia thì mọi việc sẽ đâu vào đấy cả thôi.”

Hoàn toàn trở thành người ư? Như vậy có thể yêu lại Perth, kiếm tiền tự nuôi bản thân, chia sẻ gánh nặng cho Perth, gìn giữ hạnh phúc gia đình rồi. Saint cảm thấy việc này đúng là rất cần thiết, liền gấp gáp hỏi Earth.

“Vậy tôi phải làm sao để hoàn toàn trở thành người đây?”

Rốt cuộc cũng chờ nghe được câu hỏi này, Earth vui vẻ cười đến hai mắt híp lại, cố giữ bình tĩnh nói với Saint. “Vậy thì cậu phải chịu khổ một chút…”

Earth dọa vậy làm Saint sợ chết khiếp, nhưng hóa ra cái chịu khổ Earth nói chỉ là uống thuốc và để cậu ta tiêm cho mấy nhát thôi. Earth hẹn cứ ba ngày sẽ đến đưa thuốc và tiêm cho nó một lần, và Saint cần phải giữ bí mật điều này không để cho ai biết, đặc biệt là Perth.

Saint đồng ý, nó hí hửng thầm nghĩ sau khi nó trở lại thành Saint của trước kia không biết Perth sẽ ngạc nhiên đến mức nào. Đây là bất ngờ nhỏ mà Saint định dành cho Perth, nên nó sẽ không tiết lộ cho anh biết đâu. Con mèo ngốc nghếch mải chìm đắm trong suy nghĩ của mình mà không để ý đến nụ cười quỷ dị của Earth ở phía đối diện. Saint có thể khôi phục lại trí nhớ, rất tốt! Saint có thể hoàn toàn từ bỏ bản tính loài mèo mà làm một con người hàng thật giá thật, cũng rất tốt.

Thế nhưng khi đó Saint đâu còn là con mèo Perth yêu thương nữa, mà nó đã trở lại là Saint thật sự rồi. Một Saint có bạn gái là Zona, có bạn thân là Mean, có gia đình và bạn bè trước kia. Một Saint hoàn toàn không biết đến Perth…

Saint quá mức đơn thuần nên không nghĩ đến vấn đề sâu sa ấy, còn Perth thì lại không biết mọi chuyện. Tóm lại là trong việc này chỉ có Earth  được lợi thôi. Cậu không cần một con mèo có hình dạng con người, cái cậu cần là một con người có khả năng của loài mèo! Earth không muốn kẻ sống sót sau thí nghiệm kia là một con mèo, bằng mọi cách cậu phải giúp cho con người Saint sống lại, có như vậy thí nghiệm tâm huyết của Earth mới được coi là thành công.

Cho nên Perth à, có trách thì hãy trách chính bản thân mình đi, vì đến cả một con mèo mà cũng động tâm yêu cho được…

Buổi tối hôm đó sau khi dùng bữa tối xong, Perth thì ở trong bếp rửa bát còn Saint ngồi trong phòng khách xem TV. Điều này gần như đã thành thói quen rồi, Saint chỉ cần ăn ngủ và chơi thôi, còn mọi việc khác đều là Perth lo hết. Saint rất vô tư hưởng thụ hết thảy mọi chăm sóc của Perth, mà anh cũng vui vẻ tình nguyện hầu hạ con mèo nhà mình. Perth rửa bát xong thì lau khô tay rồi ra ngồi cùng Saint, nó lập tức nhào vào lòng anh, cuộn tròn người lại, bộ dạng hệt như một con mèo lười biếng nằm trong lòng chủ nhân. Perth cưng chiều vuốt tóc Saint, còn gọt hoa quả đút tới tận miệng cho nó nữa. Saint vừa há mồm ăn hoa quả vừa chăm chú xem phim truyền hình, thấy nhân vật trong phim đến văn phòng làm việc nó liền nhớ lại cuộc trò chuyện với Earth lúc chiều.

Saint lén liếc nhìn Perth, mấy lần muốn mở miệng nói mà lại thôi.

“Muốn nói cái gì thế hả?” Perth phát hiện ra, véo mũi Saint bắt nói.

“Ngoeo!” Saint há mồm cắn ngón tay Perth, ngập ngừng một chút rồi quyết định hỏi. “Perth, anh có thể nuôi em suốt đời không?”

Nấu cá cho nó, gọt hoa quả cho nó, ở bên một con mèo vô dụng như nó suốt đời, liệu Perth có làm được không?
“Suốt đời thì lâu quá.” Perth ra vẻ đăm chiêu suy nghĩ. “Có thể một lúc nào đó em không nghe lời, anh sẽ ném em vào thùng rác không nuôi nữa!”

Perth vừa nói vừa cợt nhả véo má véo mũi Saint, nhìn đã biết là anh đang đùa, nhưng Saint lại không nhận ra, nó chỉ cảm thấy nguy to rồi. Đúng như những gì nó đã phỏng đoán, suốt đời là một khoảng thời gian quá dài, lại không xác định rõ được, chẳng có gì đảm bảo Perth sẽ chịu nổi nó mãi cả.
Saint dẩu môi hờn dỗi, quay lưng về phía Perth gặm táo, Perth lại không biết tâm sự của nó, vòng hai tay ra trước ôm ngang eo nó rồi cũng cầm táo lên ăn.

“Perth, có phải học đại học xong là có thể đi làm kiếm tiền rồi không?” Saint ngồi cắn táo rồn rột một lúc, rốt cuộc không nhịn được lên tiếng hỏi.

“Ừm… đúng vậy.” Perth khựng lại một chút rồi gật đầu. Thực ra anh chỉ trả lời vậy cho Saint vui thôi chứ nó làm sao có thể đi làm được. Kể cả việc học hiện nay nữa, Perth đoán mấy kiến thức ở trên lớp đối với Saint là hoàn toàn vô ích. Anh đồng ý cho nó đến trường học, thứ nhất là để làm yên lòng cha mẹ Saint, thứ ha là để Saint không phải ở nhà buồn chán cả ngày, thứ ba là để Saint được tiếp xúc với nhiều người hơn. Việc cho nó đi học rồi kiếm tiền, Perth chưa từng nghĩ tới.

“Thật sao?” Saint nghe Perth trả lời xong thì liền vui vẻ trở lại. “Thế sau này em sẽ mở một cửa hàng bán cá thật to!”

Perth bật cười, biết ngay mà, nói hai, ba câu là lại nhắc đến cá. Có khi anh phải ghen với lũ cá vì được Saint chú ý hơn cả mình mất thôi.

“Em làm ông chủ bán cá này, vừa bán cá lấy tiền vừa được ăn cá cả ngày.” Saint vẫn còn chìm trong mộng tưởng, nghĩ đến viễn cảnh xung quanh toàn cá là cá thì liền sụt sịt chép chép miệng, rồi đột nhiên lại nhe răng nói với Perth. “Cho Perth làm bảo vệ!”

Perth giật mình trợn mắt, anh đường đường là giám đốc đẹp trai tài giỏi của một công ty lớn mà lại bị con mèo này cho làm bảo vệ sao? Perth không phục, lập tức phản đối. “Anh mà phải làm bảo vệ hử?”

“Không thì cho làm người trông xe!” Saint nghĩ đến bộ dáng đứng trông xe của Perth, liền che miệng cười khúc khích.

“Được lắm được lắm, hết bảo vệ rồi đến trông xe, hôm nay em mà không cho anh một câu trả lời thỏa đáng thì không xong đâu!” Vừa dứt lời Perth đã áp Saint lên ghế, thò tay cù nó. Saint cười khanh khách liên tục, cùng Perth lăn lộn trên ghế chơi đùa đến là vui vẻ.

“Nói mau, anh làm gì?”

“Chở hàng, á ha ha…”

“Làm gì hả???” Cù chết em này, con mèo hư!

“Làm người yêu… người yêu của ông chủ…” Saint cười đến không thở nổi nữa, cuối cùng phải bật ra đáp án lấy lòng Perth, Perth nghe xong thì rất hài lòng, hôn môi Saint một cái rồi ôm nó thật chặt, lại tiếp tục cùng nó xem TV và ăn hoa quả.

Ông chủ hàng bán cá và người yêu, thật tuyệt biết bao~

Saint nằm trong vòng tay Perth mà miên man suy nghĩ, viễn cảnh trong đầu nó lúc này thật đẹp…

Nhưng mà cảnh hạnh phúc như thế, liệu có thể xảy ra được ra không?

Không thể biết trước được…

            ----------😘😘😘😘😘----------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro