hoà bình được lập lại

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Perth cảm thấy anh đã nuông chiều sinh hư con mèo nhà mình rồi. Hồi đầu ngoan như thế, lần trước cãi nhau cũng chỉ dám ngồi trước cửa nhà chờ anh tới dỗ, giờ thì sao, dám đi bộ từ trường về nhà làm anh tìm đến phát điên. Không những thế nó còn dám ở trước mặt anh ôm ấp con mèo béo kia, đút ăn cũng tình tứ quá nhỉ!

Perth không ngờ rằng có ngày mình sẽ ghen với cả mèo. Saint cũng chỉ là một con mèo ngốc thôi mà, sao có lắm người tranh giành cùng anh thế. Hết cô Zona kia lại đến mèo xám nhà Plan. Thật là rắc rối!

“Hai người đi cẩn thận nhé!” Plan mừng rỡ tiễn đưa hai vị khách phiền phức ra khỏi cửa. Ăn một bữa cơm mà cứ như bị tra tấn, có lẽ lần sau Plan sẽ cẩn thận hơn khi mời ai đó về nhà, ít nhất cũng phải dò hỏi trước xem tâm trạng người ta thế nào, tránh gặp trường hợp tai bay vạ gió như ngày hôm nay.

Ra khỏi nhà Plan thì phải đi một đoạn nữa mới tới nhà Perth. Đoạn đường này không dài nên có thể đi bộ được, nhưng vì lúc đến đây Perth đi xe nên giờ phải lái xe về. Lúc vào xe ngồi anh đã cố tình để cửa xe mở chờ Saint lên rồi, thế mà Saint chỉ liếc mắt một cái rồi kiêu ngạo hếch mũi đi thẳng. Xem ra nó vẫn còn đang ấm ức vì những chuyện xảy ra hôm nay đây, nào là để nó đi bộ về nhà một mình này, nào là gắp đuôi cá phần nó thích ăn nhất cho Plan này. Saint vốn đã mềm lòng định xuống nước với Perth từ sáng nay, nhưng sau khi xảy ra những chuyện kia thì nó mặc kệ, còn lâu nó mới xuống nước trước!

Perth thấy Saint không lên xe thì thở dài một hơi, không còn cách nào khác đành phải đóng cửa xe khởi động máy, sau đó điều khiển xe chạy chậm rì rì trên đường theo sau Saint.

Saint biết xe Perth đang như cái đuôi bám ngay sau mình, bên ngoài thì giả bộ ngó lơ, nhưng trong lòng lại vui vui hơn một chút. Meow ~ Perth theo mình kìa, Perth không bỏ rơi mình nữa kìa~

Thế mới nói, con mèo này chỉ ưa ăn mềm thôi, cứng rắn với nó là nó giở thói bướng bỉnh ra ngay, cơ mà nếu đối xử dịu dàng một chút thì nó sẽ lập tức mềm lòng. Giờ chỉ cần Perth xuống một nước nữa là đảm bảo Saint sẽ quăng hết những điều bực bội mà quẫy đuôi nhào vào lòng anh ngay.

Tuy nhiên Perth chưa kịp nghĩ ra biện pháp nào làm hòa thì cơ hội trời cho đã tới. Saint đang tung tăng bước đi thì bỗng dưng khựng lại, phía đằng trước có người dắt chó đi dạo, mà con chó đó vừa nhìn thấy Saint hai mắt đã sáng quắc lên, há to cái mồm đầy răng sủa không ngừng.

“Gâu gâu gâu!” Con chó hung dữ kêu to, còn nhảy chồm lên như muốn thoát khỏi dây xích trên cổ, làm người chủ đang ngơ ngác không hiểu chuyện gì của nó phải gồng mình giữ lại.

Mèo vốn sợ chó, Saint dù đã hóa thành người thì vẫn sợ như thường. Nó sợ hãi đến mức kêu “meo meo” liên hồi, cơ thể cứng ngắc không thể nhúc nhích nổi.

Chủ của con chó kia đang phải vất vả giữ chó lại, thấy phản ứng của Saint thì lại càng hoảng hốt. “Trời, cậu còn kêu tiếng mèo để chọc tức nó nữa hả??"

Saint nào có gan làm thế, chỉ là nó run sợ quá nên quên hết tiếng người rồi, giờ mở miệng ra là toàn “meo meo” thôi.

Perth thấy Saint đứng co rúm kêu gào meo meo thì vừa thấy thương vừa thấy buồn cười, nhưng vẫn quyết ngồi yên trong xe không nhảy ra cứu. Con mèo biết thừa là anh ở ngay đằng sau mà vẫn cứng đầu không cầu cứu, vậy thì anh cứ ngồi xem nó bị con chó kia bắt nạt thôi.

Tuy nhiên khi con chó sủa dữ dội hơn và tiến gần tới Saint hơn thì nó thực sự hoảng sợ, đáng thương bật ra tiếng khóc làm Perth nghe mà mềm nhũn cả lòng.

“Ngao ngao ngao~~~” Tiếng khóc mới thảm thiết làm sao.

“Gâu gâu gâu!!!” Tiếng sủa mới hung tợn làm sao.

Rốt cuộc Perth không chịu nổi nữa, đập tay vào vô lăng một cái rồi mở cửa xe bước ra, lao nhanh đến túm tay Saint, ôm chầm nó vào lòng. Được rồi được rồi, em cứ cứng đầu thế đi, anh xuống nước là được chứ gì!

“Ngao…” Saint run lẩy bẩy nép vào lòng Perth, dùng đôi mắt ngập nước ngước lên nhìn anh.

“Không phải sợ nữa.” Perth vội vỗ về an ủi nó, sau đó quay sang trừng mắt lườm con chó kia một cái tóe lửa rồi ôm Saint vào xe, bỏ lại con chó cúp đuôi kêu “ẳng ẳng” và ông chủ vẫn đang trong trạng thái chẳng hiểu gì của nó.

Perth để Saint ngồi luôn trên đùi mình, cứ thế lái xe về nhà. Thực ra bọn họ đã đi gần đến nhà rồi, xe chỉ chạy thêm một phút nữa là lại phải dừng, quãng đường ngắn tới độ không cần thắt dây an toàn.

Perth định bế Saint vào nhà, nhưng lại cảm thấy giải quyết mọi việc khi đang trong tư thế thân mật như này sẽ đem lại kết quả tốt hơn. Vậy là vòng tay ôm Saint càng siết chặt, anh thở dài nói. “Em còn định giận dỗi cái gì nữa?”

Saint giương mắt lên nhìn, hàng lông mi còn vương nước chớp chớp vài cái làm Perth ngứa tay vô cùng, anh bẹo má nó. “Nói mau, anh đã xuống nước trước rồi đấy."

“Miu~ em đã chia tay Zona rồi Perth à.” Xem ra Saint còn chưa hết khiếp sợ sau màn mặt đối mặt với chó ban nãy, giờ yếu ớt nằm trong lòng Perth thế này, thật ngoan biết bao.

“Thật sao? Em không sợ cô ta khóc nữa hả?” Perth trong lòng thì vui chết được mà vẫn vờ nghiêm mặt hỏi.

Saint lắc lắc đầu, lí nhí nói. “Em khóc dữ quá, nên cô ấy đồng ý chia tay.”

Không phải chứ? Perth nghẹn cười, sao mới qua một đêm mà Saint đã học được tuyệt chiêu của người ta rồi, thậm chí còn dùng nó để đối phó với chính người ta nữa.

“Vì sao em khóc?” Perth dịu dàng đưa tay quẹt nước mắt trên má Saint, con mèo này cũng thật mít ướt quá. Vui là cười, buồn là khóc, giận là không thèm để ý, tính tình y như trẻ con vậy. Nhưng nó vô tư thế anh mới yêu mới thích.

“Bởi vì…” Saint ngại ngùng cúi đầu, lại bị Perth nâng cằm lên bắt nhìn thẳng vào mắt anh, Saint không còn cách nào khác, lúng túng nói ra đáp án. “Vì Perth không để ý đến em…” Nó đem ngón tay chọc chọc vào ngực trái. “…Chỗ này rất đau.”

Lời nói vừa dứt thì một nụ hôn bất ngờ ập đến, Saint chỉ vụng về giải thích thế thôi nhưng đối với Perth thì đây chính là những lời ngọt ngào nhất. Anh không kiềm chế được cảm xúc mà hôn lên đôi môi đang hé mở của nó. Saint bị tập kích bất ngờ nên hơi giật mình rụt người, Perth lập tức ghì đầu nó lại, há miệng ngấu nghiến càng thêm say mê. Không gian trong xe vốn chật chội, lúc này hai người còn ngồi chung một ghế nữa nên Saint dù có muốn cũng không trốn đi đâu được, đành phải cam chịu mở miệng tiếp nhận nụ hôn của Perth.

“Em không để ý đến anh cũng làm anh rất buồn đấy.” Perth vừa hôn vừa thủ thỉ. “Ai đã nói là sẽ không làm gì để anh đau khổ? Hả? Con mèo hư này?”

“Miu…” Saint dẩu môi kêu một tiếng, nếu không phải Perth gây sự trước thì nó cũng đâu cãi lại rồi làm mọi chuyện căng thẳng lên như vậy. “Thì em cũng đã chia tay với Zona rồi mà, với cả… anh còn bỏ mặc em đi bộ về nhà, thật quá đáng.”

“Cái gì?” Perth trợn mắt. “Ai bỏ mặc em? Em có biết chiều nay anh đứng trước cổng trường em tìm bao lâu không?”

“Anh tìm bao giờ, em có thấy đâu.” Saint chớp mắt khó hiểu.

“Ông bảo vệ trường em có thể làm chứng cho anh, tí nữa ông ấy đã phải gọi điện cho bệnh viện tâm thần đem anh đi rồi đấy.” Perth bày ra vẻ mặt hằm hằm nhìn Saint, không những không làm nó sợ mà còn chọc nó nhe răng cười.

“Ha ha, sao lại là bệnh viện tâm thần?”

“Vì không thấy em đâu, anh muốn phát điên luôn, còn tưởng em bị bắt cóc rồi chứ.” Perth sột soạt chỉnh lại tư thế ngồi cho cả hai, lúc này Saint đang ngồi đối diện trong lòng anh, chân dạng ra hai bên, tay đặt lên vai anh, tư thế này làm cho bộ phận nào của hai người cũng tiếp xúc thân mật với nhau.

“Vậy sao lúc em tan học không thấy anh đâu chứ?” Saint vẫn mải mê suy nghĩ về vấn đề này mà không để ý thấy có một bàn tay đã luồn vào trong áo nó. “A đúng rồi, hôm nay em được về sớm!”

“Con mèo ngốc này!” Perth nổi xung mắng một câu, còn dùng bàn tay đã thâm nhập được vào trong áo Saint véo ngực nó một cái.

“Ngoéo!” Saint lập tức kêu thảm.

“Đồ ngốc ngốc ngốc!!!” Cứ một từ “ngốc” là Perth lại dùng hai ngón tay kẹp đầu ngực Saint rồi ngắt một phát, làm cho con mèo vặn vẹo người liên tục. Cảm giác vừa đau vừa ngứa làm Saint thích thú, miệng thì kêu la vậy thôi chứ cứ cười toét lên, xem ra nó đã coi đây là một trò đùa của Perth rồi. Cơ mà sau một lúc ngọ nguậy thì Saint đã biến trò đùa trong sáng này trở nên đen tối, Perth thở dốc đè nó lại, bàn tay chuyển sang phía sau sờ xoạng, sờ được một chút thì thâm nhập dần xuống phía dưới.

“Ngao~ trong này nóng quá Perth~” Saint tựa đầu vào vai Perth, cơ thể dưới sự âu yếm của anh mà bắt đầu xảy ra biến hóa.

“Để anh bật điều hòa.” Perth lần mò bật điều hòa, sau đó lại nhanh chóng thu tay về, bận rộn cởi quần cho mình và Saint. Chỗ ngồi chật chội nên rất khó để duỗi chân cởi quần, thế là quần tụt được một nửa thì cứ để vậy, hơi vướng víu nhưng thật ra lại có cái tình thú riêng.

Trong xe không bật đèn, mà chỗ anh đậu xe đèn đường không chiếu tới, thỉnh thoảng có cái xe máy hay ô tô nào chạy qua mới có ánh sáng chiếu vào, lúc đó không gian trong xe liền trở nên mập mờ khi sáng khi tối, rất thích hợp cho những hành vi mờ ám Perth dự định làm.

Một bàn tay anh đang tấn công vào nơi nhỏ thiệt nhỏ nhưng sắp phải tiếp nhận thứ lớn thiệt lớn của Saint, bàn tay còn lại thì vuốt ve an ủi đống thịt phía trước, làm Saint cảm thấy thoải mái mà rên rỉ. Không gian kín trong xe làm cho tiếng kêu của nó càng rõ ràng hơn, cứ vang lên liên tục bên tai Perth khiến nhiệt độ cơ thể anh tăng vọt, máu cũng dồn hết xuống phía dưới.

Perth túm eo Saint nhấc lên, dùng nơi đã sẵn sàng chiến đấu của mình cọ vào mông nó không ngừng. Saint vịn vào vai anh, vừa lắc lắc cái đuôi vừa hổn hển nói.

“Mình… meo, mình làm hòa rồi hả Perth?”

“Đương nhiên rồi.” Perth điều chỉnh lại tư thế sao cho lát nữa có thể hoạt động với tốc độ nhanh nhất.

“Vậy… vậy thì cho anh chọc.” Saint thở phào, nhếch đuôi thả lỏng mông, nghênh đón khách quý vào nhà.

Này thì chọc! Perth làm y như lời Saint, nghiến răng chọc một phát làm nó kêu thảm thiết luôn. Sau đó là khoảng thời gian vận động thân mật giữa một người một mèo, vận động kịch liệt đến độ làm cái xe rung rung suốt cả tiếng đồng hồ, thu hút không biết bao nhiêu ánh mắt của người qua đường.

Cũng may cửa kính xe là loại xịn, bên ngoài nhìn vào không thấy bên trong làm gì. Tuy vậy tiếng động phát ra từ bên trong cũng đủ khiến người nào tò mò đến gần nghe lén đỏ hết cả mặt rồi.

“Ngao~ chật chội quá Perth… a… đau chân em…”

“Ừ… ha… vậy lần sau không làm ở đây nữa…”

“Ghế sau hình như rộng hơn~”

“Rồi, lát đổi sang bên đó…”

“Thực ra làm ở nhà tắm vẫn tốt hơn~”’

“… Im lặng chút coi Saint!!!”

Perth bùng nổ, dùng miệng bịt miệng, làm cho khoảng thời gian dài sau đấy trong xe chỉ còn tiếng thở dốc cùng tiếng rên rỉ ngọt ngào…

                            ....---------....
🙃🙃🙃🙃🙃🙃🙃🙃🙃🙃🙃🙃🙃🙃

Thông báo chẳng liên quan:: 🤭🤭

Đầu năm nay bộ giao thông việt nam có quy định mới. M.n đi xe ra đường chú ý thêm. Tra gg để có thêm thông tin . Đừng để tết không có xiền xài nha m.n . Cám ơn m.n đã theo giỏi truyện nha😘😘

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro