tai nạn bất ngờ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Zona là một cô gái xinh xắn đáng yêu, tính cách mạnh mẽ lại hòa đồng nên rất được mọi người yêu thích. Một cô gái tốt như vậy, thế mà chỉ thích duy nhất chàng trai không mấy nổi bật lớp bên. Zona cũng không hiểu sao mình lại bị người đó thu hút, có thể là vì tính cách hiền lành tốt bụng, vì nụ cười rạng rỡ hay vì bộ dáng gãi đầu ngốc nghếch lúc bối rối… tất cả những điều đấy đều làm trái tim cô trật nhịp.

Zona là người cưa cẩm tỏ tình trước và thật may là đối phương đã đồng ý, từ đó hai người chính thức thành người yêu. Nhưng dường như tình cảm của người ta đối với cô chẳng mấy sâu đậm, vì vậy mà sau khi bị tai nạn người ta không còn chút ký ức gì về mối tình của hai người, thậm chí không hề do dự nói lời chia tay. Nhiều lúc Zona đã phải tự hỏi, khi ấy đối phương đồng ý là vì có tình cảm với mình, hay là do mình tấn công quá mạnh mẽ nên người ta mới miễn cưỡng chấp nhận?

Giờ nghĩ lại, mang tiếng là người yêu mà đến cái nắm tay tên đó còn keo kiệt với cô nữa!

Zona buồn bực liếc sang bên cạnh, nhìn cái bản mặt sáng sủa vô tội của ai kia, cô chỉ muốn véo cho cậu ta mấy cái.

“Sao vậy?” Saint chớp mắt hỏi khi phát hiện ra Zona đang lườm mình.

“Không có gì.” Zona bĩu môi quay đầu sang chỗ khác.

Thực ra sau khi chia tay cô vẫn nguôi hy vọng có thể làm lại từ đầu với Saint, cậu bị mất trí nhớ mà tính cách vẫn đáng yêu như vậy, thậm chí còn có thêm một vài thói quen kỳ quặc rất thú vị. Nhưng một hôm Saint tiết lộ nó đã có người yêu, và người đó lại chính là anh chàng đẹp trai cao to mà nó suốt ngày nhắc đến từ sau khi bị tai nạn, tới lúc ấy Zona mới chính thức hết hy vọng. Cũng may là trời không nỡ để cô gái tốt như cô chìm trong nỗi đau thất tình quá lâu, hiện giờ Zona đang quen một anh chàng lớp trên, tính cách cũng sôi nổi hài hước lắm, nhờ anh chàng này mà cô đang dần dần quên đi mối tình thất bại với Saint rồi.

“Cậu bảo tớ nên mua cái gì đây?” Hiện giờ hai người đang đi tìm mua quà sinh nhật cho người yêu mới của cô.

Vốn định đi lúc tan học nhưng ca đầu hôm nay được nghỉ, vậy nên Zona tranh thủ kéo Saint đi mua cùng mình rồi lát nữa mới quay lại trường học tiếp ca sau.

“Mỗi người có một sở thích mà, sao tớ biết được.” Saint lắc đầu.

“Thế nếu là cậu thì cậu thích gì?” Zona nghĩ Saint cũng giống như mấy tên con trai bình thường khác, ai dè…

“Một con cá thật béo, thật tươi!” Tưởng tượng đến con cá béo múp quấn nơ quanh cổ, bơi qua bơi lại trong chậu đớp đớp nước là hai mắt Saint đã sáng rực lên rồi.

“Ha ha, cậu vui tính thật đấy!” Zona vừa cười vừa đấm thùm thụp vào lưng Saint.

“Tớ có đùa đâu.” Con mèo hậm hực lầm bầm.

“Cậu có vẻ khác trước đây nhỉ?” Zona cười đủ rồi thì chép miệng cảm thán. “Yêu đời hơn, hoạt bát hơn, đúng là sức mạnh của tình yêu.” Nói xong còn nháy mắt với Saint một cái.

“Yêu…” Lời nói của Zona làm Saint nhớ tới buổi tối hôm nó uống say và ý nghĩ thoáng xuất hiện trong đầu nó khi ấy.

Liệu có phải nó đã yêu Perth rồi không?

Nó… biết yêu sao?

“Yêu là thế nào vậy Zona?” Nghĩ mãi mà không ra, cuối cùng Saint quyết định hỏi luôn người đang yêu cho nhanh.

“Yêu chính là yêu thôi.” Zona nhìn nó bằng ánh mắt kỳ quặc. “Cậu hỏi thế là có ý gì?”

“Ầy…” Saint lúng túng xoắn hai tay vào nhau. “Là làm sao, làm sao để biết được mình đang yêu ai đó?”

Lời này mà hỏi một cô nàng đang yêu thì đúng là trúng tủ rồi, Zona lập tức tuôn ra ào ào một loạt những triết lý cao siêu về tình yêu khiến cho Saint rối tinh rối mù. Saint cố gắng nghe mãi, cuối cùng mới tìm được chút ít thông tin có giá trị.

Thứ nhất, khi ở bên đối phương phải có cảm giác vui vẻ hạnh phúc. Điều này là đương nhiên rồi, mỗi lần ở cùng Perth nó đều vui đến độ cười tít mắt, thậm chí chẳng cần làm gì, nhìn thấy mặt anh là nó đã thấy thích lắm rồi.

Thứ hai, khi xa nhau có cảm thấy nhớ không? Cái này còn phải nói sao! Nếu không nhớ thì việc gì mỗi tối nó đều phải ôm riết lấy cái điện thoại chăm chăm nhắn tin cho anh chứ, mà trong đó số tin nhắn mùi mẫn sến súa chiếm đa số.

Thứ ba, lúc nào cũng nghĩ đến đối phương.

Thứ tư, đối phương buồn mình cũng buồn, đối phương vui mình cũng vui.
Thứ năm, khi giận nhau sẽ cảm thấy rất khổ sở.

Saint xét đến xét đi mấy điều mà Zona nhắc tới và rồi nhận ra rằng điều nào nó cũng dính. Thế mới biết, thực ra cảm xúc của nó cũng phong phú lắm chứ bộ, giống y hệt như con người rồi.

“Cậu lo lắng cái gì? Cậu bảo không biết mình có yêu anh Perth hay không á?” Zona bày ra biểu tình không thể tin nổi. “Vậy mà còn không phải là yêu sao? Đã sâu đậm tới mức ấy rồi…”

“Thật vậy sao?” Saint dè dặt hỏi lại.

“Đương nhiên, cậu yêu anh ta đến nỗi tớ chẳng còn chút hy vọng nào nên mới phải đi yêu người khác đấy.” Câu nói nửa đùa nửa thật của cô làm Saint ngại ngùng gãi đầu, cũng may Zona là cô gái mạnh mẽ nên mới có thể mỉm cười nói về vấn đề này với chính người đã đá mình.

Vậy là, nó thực sự yêu anh sao?
Saint vui sướng cười toe, giờ phút này chỉ mong được đứng ngay trước mặt Perth rồi hét lên thật to rằng: “Meo, em yêu anh.”

Cơ mà hiện giờ phải giúp Zona mua quà cho người yêu cái đã.

“Chúng ta vào đây xem thử nhé?” Cuối cùng Zona quyết định vào cửa hàng quần áo để tìm xem có đồ nào thích hợp không, chọn tới chọn lui một hồi rốt cuộc cô và Saint đều thống nhất lấy một cái áo phông vừa đẹp vừa có phong cách trẻ trung năng động.

Lúc Zona đứng chờ bọc quà, Saint vô tình nhìn thấy xe bán kem ốc quế ở bên kia đường, chứng tham ăn của con mèo lập tức nổi lên, cái thứ đồ vừa ngọt vừa mát lạnh đấy ai mà cưỡng nổi chứ!

“Zona, chúng ta mua kem ăn nhé?” Saint kéo áo Zona, chỉ sang bên kia đường rồi hỏi.

“Cậu sang mua đi, tớ phải chờ người ta gói xong đã.”

Saint gật đầu, xoay người bước đi.
Vốn chỉ là sang đường mua hai cây kem, một việc đơn giản như thế mà nó lại chẳng thể hoàn thành nổi.

Không hiểu vì sao khi đi đến giữa đường, một cơn đau đầu bất chợt ập đến làm Saint không thể đi tiếp được nữa. Đầu đau như búa bổ, tay chân run lẩy bẩy, dường như lần này cơn đau còn nghiêm trọng hơn cả lần trước. Phải chăng đây chính là hậu quả của việc nó cứ tiếp tục uống thuốc? Saint ôm đầu đứng chôn chân tại chỗ, chờ tới lúc tỉnh táo lại thì bên tai là tiếng còi xe ing ỏi cùng tiếng thét kinh hoàng của Zona.

“S A I N T !!!”

Hình ảnh cuối cùng nó nhìn thấy trước khi ngã xuống đất là một cái đầu xe to thật là to, đang đâm thẳng về phía nó…

Phải đến sáng hôm sau Perth mới biết tin con mèo nhà mình bị xe tông phải vào bệnh viện. Anh mang theo tâm trạng điên cuồng phóng xe đến bệnh viện, bị tên Earth đáng ghét chặn lại nói vài câu làm anh càng thêm hốt hoảng, Perth vội vội vàng vàng dùng tốc độ nhanh nhất lao vào phòng Saint đang nằm.

Trong phòng bệnh, cậu bạn thân Mean đang ngồi một bên bổ cam, còn Saint thì chầm chậm ăn cam. Cái đầu bị quấn mấy vòng băng trắng của nó nhìn qua trông vô cùng chói mắt, gương mặt thì nhợt nhạt thể hiện rõ sự mệt mỏi.

Lúc Perth mở cửa bước vào, cả Saint và Mean đều quay đầu ra nhìn anh.

Perth cũng không để ý đến sự tồn tại của Mean ngồi trước mặt cùng Earth bám theo sau, vừa bước vào phòng đã nắm ngay lấy tay Saint lo lắng hỏi.

“Em có sao không? Tình hình thế nào rồi?” Giọng nói của anh giờ phút này đã chứa đầy sự đau đớn xót xa.

Saint chớp mắt, ngơ ngác nhìn anh, sau cùng hỏi một câu làm Perth chết đứng tại chỗ...













“Anh là ai?”





        ----------❤️❤️❤️🖤🖤❤️❤️❤️------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro