mười sáu nè.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôi có người em yêu, gọi cho thơ ca lãng mạn thì là chàng thơ.

Em tôi hoàn hảo. Phải, rất hoàn hảo. Ít nhất là tôi nghĩ thế.

Em có đôi mắt to, sáng và long lanh như chứa đựng cả một bầu trời sao tinh tú lung linh trong dãy ngân hà xa xôi. Đôi lần em làm sai, tôi muốn răn đe em thật phải nhưng đôi mắt ấy lại nhìn tôi chớp chớp khiến tôi chẳng thể thôi nghĩ đến nó trong những đêm dài lắm mộng.

Mắt em như chứa thiên hà thì nụ cười em lại tích trữ cả ngàn cơn nắng. Nó tỏa ra mỗi khi khóe miệng em bắt đầu cong lên và rực cháy khi hàm răng đều tắp chạy dài trên khoé môi xinh, và nó hệt như ánh dương không bao giờ tàn trong lòng một kẻ đầy lụy tình và đau khổ.

Em đôi khi là một tia nắng, cũng có thể là một màn đêm sao. Nhưng em lúc nào cũng là một luồng nước mát chảy xiết trong tim lẫn cả lý trí tồi tàn của tôi. Em làm lu mờ những con người tạp nham trong cuộc đời chông chênh này và tôi thương em xiết bao. Em biết cách cân bằng mọi thứ kể cả khi chẳng phải làm gì. Có chăng, sự xuất hiện của em đã là sự thay đổi duy nhất tôi cần.

Và việc gọi em là chàng thơ cũng chẳng phải tự nhiên mà có. Em xinh đẹp, thông minh, luôn là cái hay cái tốt trong bao bài thơ tôi sáng tác những lúc nhàn việc. Hay là trong những bức tranh tôi vẽ, tranh vẽ em luôn nổi bật hơn thảy. Tôi mang cả tấm chân tình hèn mọn, dốc sức mình để khiến em trở nên tinh tế, mềm mại dù cho điều ấy khá dư thừa. Nhưng tôi có thể làm gì khác đâu?

Ôi hỡi em thân, em làm sao biết được có bao gã ngoài kia vì em mà nguyện dâng hết thảy cuộc đời. Tôi cũng chẳng ngoại lệ, hằng đêm cứ trằn trọc mãi đoạn tình cảm chớm nở không đi đến đâu để rồi được câu hỏi "anh ngủ chưa?" cùng cái ôm nồng chìm vào giấc ngủ. Thôi thì để tôi nâng niu em hết ánh tro tàn ngày mai đã. Yêu em.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro