Chap 75 + 76

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nhiều năm qua, anh đã từng đặt câu hỏi, nhưng anh cũng chỉ nghĩ , Goof có lẽ vay được ở đâu đó cho anh nên đã phải nhận rất nhiều show để trả nợ, hi sinh vì anh.

30000 euro, nếu tính tỷ giá thời đó, chẳng phải nó chính xác bằng số tiền anh nhận từ Goof sao???

Chưa bao giờ nghĩ tới, số tiền đó...có thể là của Gulf !

-"Vậy Gulf cậu ấy sống bằng gì? Gulf , sau đó cậu ấy có gọi điện về xin ba mẹ không?"

Phong cố bình tâm, hi vọng một câu trả lời an ủi, tiếc là, những lời nói của Khanh, như nhát dao cứa dần cứa dần vào tim gan anh...

-"Không! Ông ấy có dám đâu. Căn bản mang tiếng có học bổng cao quá, tự dưng đùng một phát, có ba mẹ nào chịu được, họ còn đang tự hào vì con cái được đi du học! Tôi mà là Gulf cũng chẳng dám...bọn tôi đi làm, học bổng của mình thấp nhưng cũng gọi là có, nên Tôi chỉ phải làm thêm một nơi thôi, còn Gulf làm tới 3 đến 4 nơi..."

-"Cái gì? 3.....4 công việc?"

Anh sửng sốt, Jam nhớ lại kỉ niệm thời xa xưa, ánh mắt hơi sáng.

-"Ừ, mà tính Gulf ấy vụng, Tôi đoán ở nhà được chiều, thời gian đầu làm cứ bị đổ vỡ liên tục, tay lúc nào cũng cuốn mấy cái băng một lúc , trông vừa thương vừa buồn cười..."

-"..."

-" ông không biết đâu, Gulf còn cái sức khỏe "thiếu gia" bị ngất tới mấy lần ..."

Trái tim chợt nhói đau, đôi mắt anh chứa đầy kinh ngạc, giọng nói run rẩy.

-"Mấy lần?"

-"ummm, nhiều lần đến nỗi tôi khuyên Gulf bỏ bớt 1 2 công việc đi ! Mà căn ổng không nghe cứ bảo " tao vẫn còn làm được "...
Mà trường mình học nặng lắm, Gulf vào một phát đã nhảy lên L3, nên càng kinh, cả việc làm, ngày nào cũng chạy như thằng điên, không ngất mới lạ. Mỗi lần đấy Tôi sợ chết khiếp, may Gulf cứng rắn...nhưng cũng là chuyện năm nhất thôi, năm sau Gulf giàu kinh , còn toàn mời tôi đi ăn...hehe..."

Gulf Kanawut.... Gulf Kanawut mà anh yêu, suốt ngày chơi game, chạy có mấy vòng sân vận động mà tưởng không sống nổi. Cậu là con trai cưng của giáo sư nổi tiếng, ba cậu cưng cậu như báu vật , làm sao cậu có thể chịu được một cuộc sống như thế?

Vậy mà cậu đã chịu...trong khi anh hạnh phúc với cái nhà được lấy lại, thoải mái làm việc trả nốt chỗ nợ...thì cậu, cậu cam chịu vất vả, cậu thay anh chịu khổ.

Cả người Mew căng cứng, lạnh buốt, anh cố gắng, cố gắng hỏi, chỉ mong sao nghe được một chút vui vẻ trong cuộc sống của cậu.

-"Vậy còn Bạn trai, họ có ở bên chăm sóc Gulf không?"

Jam ngẩn cả người.

-"Bạn trai nào?"

-"Bạn trai của Gulf... không có sao vậy bạn gái thì sao. .!"

-"Làm gì có bạn trai hay bạn gái nào đâu mà ông hỏi . Đấy, lại kể vụ bạn trai, tôi chưa thấy ai ngu như Gulf, được anh hot nhất khoa tỏ tình công khai mà còn từ chối, sau đó ai mà nhắc tới chữ "hẹn hò" là ổng tránh như tránh hủi..."

-"Jam...ông...nói thật?"

-"Ừ, 4 năm Tôi ở cạnh phòng ổng thấy là thế, còn năm thứ 5 thì không biết, vì tôi về nước lấy vợ mà. Nói chung ngày xưa tôi còn từng nghĩ ổng Vô cảm đấy..."

-"Jam ông chắc chứ?"

-"Ơ ông hay nhỉ, chả chắc, tối nào Gulf chả ngồi chơi game như thằng tự kỉ..."

'Gulf mới có bạn trai anh ạ!'

'p'Gulf anh ấy vừa chia tay bạn trai!'

'Gulf anh ấy có con rồi...giờ không biết phải làm sao?'

...

Hình như đó là những lời Goof tâm sự thì phải, anh đã rất đau khổ, rất tuyệt vọng, để rồi, hôm nay...khi nhớ tới lại thấy hơi rùng mình...lẽ nào...lẽ nào...tất cả chỉ là bịa đặt...

...

"Mew... mày...định...làm...gì?"

"Bắt cóc mày, nhốt mày, hành hạ mày, làm cho mày chỉ thuộc về một mình tao..."

"tao đã chờ đợi...tao đã quá mệt mỏi rồi, hơn 19 năm, mày biết không? Thực sự là tao đã mệt, tao không thể tiếp tục, tao không thể chờ..."

"Dừng lại ...nghe tao nói Mew...tao có chuyện muốn nói..."

"Không...không phải..."

"Câm miệng , cái loại ác độc vô tâm như mày , đừng diễn kịch trước mặt tao.. tao chán ghét, tao chán ngấy Mày hiểu không?"

"Mày say rồi...mày bình tĩnh lại đi, Mew, tao xin!"

.....

Kí ức chuyện tối qua lại ùa về...cả người anh hóa đá.

Jam khó hiểu nhìn người trước mặt, cũng chẳng hiểu vì lý do gì, đang nói chuyện vui vẻ Mew lại đờ người ra như thế, khuôn mặt thì rất khổ sở, đau thương.

-"Ê, Mew ông có sao không?"

Mew dường như không nghe thấy gì, anh vội vã rời bệnh viện, anh không biết phải làm gì, đối mặt như nào, chỉ biết rằng, giờ đây, anh cần gặp cậu, muốn gặp cậu, muốn gặp tới phát điên.

Anh tới chỗ cậu làm, người ta nói hôm nay cậu nghỉ.

Anh vào nhà cậu, trống không lạnh lẽo.

Anh gọi điện cho cậu, những tiếng tút dài vô hạn. Gọi điện cho tất cả mọi người quen, hi vọng có thể nhận được thông tin của cậu mà không một ai biết.

Gulf, rốt cuộc là cậu đi đâu? Cậu đi đâu trong lúc anh muốn nhìn thấy ???

Anh nhắn cho cậu một tin. Rồi bất lực về nhà mình.

Được tầm hai chục phút, lại sốt ruột gọi cho cậu.

........

...

Nghe thấy tiếng chuông điện thoại của Gulf . Trong lòng vui mừng không thôi... Gulf đang ở gần anh sao?

Vui mừng tìm kiếm, lại phát điên khi thấy chiếc điện thoại của cậu rơi trong tủ quần áo, chiếc điện thoại, nó là vật duy nhất giúp anh liên lạc với cậu, và giờ nó ở nhà anh.

Bên cạnh chiếc điện thoại, là chiếc áo sơ mi màu trắng, hình như là cái áo tối qua anh mặc, nó nhàu nhĩ, và thấm một vệt máu...

Tối qua...Gulf...scandal năm đó...là Goof...?

Rốt cuộc anh đã làm cái việc khốn nạn ngu xuẩn tới mức nào? MEW tuyệt vọng nhắm mắt, cảm giác như một luồng khí buốt giá thổi qua người, nỗi đau tới xé ruột xé gan...

Anh cố gắng giữ bình tĩnh, mở danh bạ xem, cố gắng kiếm tìm thêm người cậu quen biết. Mà danh bạ của cậu cũng chỉ có vài người anh đã liên lạc.

Một tin nhắn chuyển tới, là của Goof, đúng rồi, Goof không biết khám xong chưa? Anh quên mất.

Vô tình mở ra xem, đập vào mắt lại là sự bất ngờ lớn.

📩 ' Gulf Kanawut, bao giờ thì Anh mới Cút hoàn toàn khỏi cuộc sống của Tôi ? Bảo đống bạn bè của Anh lần sau gặp Tôi thì mở mắt to ra mà nhìn, đừng có nhận vớ vẩn nữa!'

Đây là giọng điệu của một cậu em luôn tôn sùng anh trai sao? Đây là giọng của cậu bé hiền lành mà anh biết ?

Lưỡng lự, phân vân hồi lâu, cuối cùng Mew quyết định, đánh liều gửi đi một tin nhắn.

📨 'Số tiền tao giúp Mew năm nhất, bao giờ mày nói với nó là của tao?'

Anh nín thở chờ đợi.

📩 'Anh đúng là đồ gian xảo, lúc thì giả vờ cao thượng, Mew không cần biết, giờ còn muốn lấy lại...!'

Đầu anh như va phải tảng đá to , choáng váng khủng khiếp, anh nhắn tiếp.

📨 'Mày mau nói cho nó biết, hoặc tao tự đi nói!'

Goof trả lời, rất nhanh.

📩 'Anh định đấu với tôi tới cùng à? Haha, tôi biết anh sẽ không dễ dàng nhận thua mà! Được, Gulf Kanawut , nói cho anh biết, Mew sẽ không bao giờ tin anh đâu!'

📨'Tao nghĩ tao có cách làm Mew nó tin.'

'Vậy thì sao? Tôi nói rồi, nếu anh dám làm thế, chúng ta sẽ một chết một hung thủ, anh nghĩ xem, ba yêu quý của anh sẽ như thế nào?'

Mew chỉ nhắn lại ba dấu ba chấm, thực sự quá chấn động vì cậu em trai, vì một người mà mình tin tưởng bao lâu.

📩 'Sao, anh thấy bất công lắm hả? Nhận thay em trai scandal, thế mà lại bị nó vu oan cho tội bắt cóc, cho Mew tiền trả nợ, cho Mew máu, nhưng vẫn phải câm lặng chịu sự lạnh nhạt của anh ấy...Haha. Nhưng vì ba, thôi thì anh đừng manh động, Gulf tôi nghĩ anh cũng nên nghĩ thoáng ra một chút, cái gì cũng có giá của nó, trách thì chỉ trách ông trời sinh ra Gulf Kanawut anh đã quá xuất sắc...'

Tin nhắn tới, tim anh bỗng đập mạnh, ngay cả hơi thở đơn giản cũng làm anh đau buốt...

"Gulf Kanawut, nghe cho rõ này, hôm nay đi thì đừng bao giờ quay về nữa!"

"Đất nước này, không cần một đứa như mày! Và mày , từ giờ cho tới cuối đời, cũng đừng bao giờ xuất hiện trước mặt tao....!!!"

"Nếu Tao là mày, có khi tao xấu hổ chết quách đi cho rồi...haha...Gulf , tao quên mất, da mặt mày rất dày, dây thần kinh xấu hổ cũng bị đứt rồi...thôi, mày ra sân bay mau đi, mau mau cút xéo cho chỗ này nó được sạch sẽ đi..."

"tao xin lỗi, chắc tao cũng chẳng đi tiễn mày được đâu, nhìn thấy mày làm tao phát nôn..."

Từng lời anh mắng cậu , giờ hiện rõ mồn một, nó như mũi tên đâm trở lại chính anh.

Đặt tay lên ngực, chỗ đó sao đau tức? Cảm thấy chính mình hèn hạ, bỉ ổn, khốn nạn, ngu xuẩn...Mọi chuyện, trách sao bản thân hồ đồ, trách sao đần độn, để rồi người anh yêu thương nhất, phải gánh chịu tất cả?

...

'Biết vì sao không? Vì người ta tự biết coi trọng bản thân. Còn mày thì sao? Có gọt quả táo cũng suýt chết, mày nghĩ xem...nghĩ thử xem...'

"Điên với mày mất thôi, IQ cao khỉ đếch gì ? Tao nói cho mày biết, từ ngày quen mày tới giờ, hơn 19 năm ...hơn 19 năm tao chẳng thấy cái não mày to ra được tẹo nào cả, rốt cuộc cũng chỉ là một con bò đội nón...'

Cậu là cậu, đã không tiếc những giọt máu quý giá, đã cho anh nhiều máu tới mức kiệt sức...đã vì anh mà suýt nữa mất mạng...Vậy mà, sau khi cậu tỉnh, những câu anh nói, chỉ là mắng nhiếc, quát tháo, là trách móc sao cậu không vào thăm?

Bàn tay cậu gầy guộc đầy sẹo, hàng ngày anh đều nhìn thấy, bàn tay đó, chịu thay anh một kiếp , anh lại không hề hay...!

Anh đã đối xử với cậu tệ tới mức nào?

Nỗi hối hận, ăn năn, tiếc nuối bủa vây trong lòng, thực sự, thực sự anh khát khao được nhìn thấy cậu, khát khao vô cùng...

.....

.....

Phòng bệnh vắng vẻ, Goof buồn chán nằm lăn qua lăn lại. Anh đi đâu không biết? Đi đâu mà bỏ mặc cậu ở đây khám một mình, điện thoại cũng không thèm bắt máy?

Cậu có nên đi tìm anh? Hay là ngoan ngoãn ở đây đóng nốt màn kịch đau ốm này?

Gulf cũng thật lắm chuyện, hôm qua còn nhận thua như là cao cả lắm, hôm nay lại dở chứng dọa cậu nữa chứ? Điểm yếu của Gulf, chính là quá mềm lòng với người thân, cậu rõ hơn ai hết, thách anh cũng không dám liều, nhưng mà cậu vẫn thấy bực bội. Quả là một ngày xui xẻo!

Bóng dáng cao lớn đẩy cửa, Goof vui mừng khôn xiết.

-" p'Mew!"

-"Gulf đang ở đâu?"

Giọng anh lãnh cảm vô cùng ánh mắt như muốn giết chết kẻ đầu sỏ trước mặt , cậu nhìn mà rùng mình.

-"Em...em không biết!"

-"Chắc không?"

-"Em thề!"

-"Tốt nhất là cậu không liên quan!"

Goof ngây người, "cậu" ư? Lần đầu tiên Mew gọi cậu như vậy, còn Gulf, anh ta thì có thể đi đâu được ? Tại sao anh cần tìm Gulf...? Anh vẫn muốn nghe anh ấy giải thích ....!?

Cậu khóc lóc khổ sở:

-"Anh đừng buồn, em không sao, có lẽ Gulf không đạt được mục đích, cho nên anh ấy buồn chạy đi đâu đó thôi..."

Mew nhìn người con trai trước mặt, miệng nhếch lên nụ cười khinh, không muốn đôi co với cậu, chỉ là cầm điện thoại của Gulf, nhấn phím gọi.

Goof thấy máy kêu, lại thấy dáng vẻ anh, cậu tý chết sốc. Anh đã biết những gì?

-"Cậu tự mình đọc lại tin nhắn!"

-"Không phải đâu anh, là P'Gulf bẫy em . Mọi việc không như anh nghĩ đâu...em xin...em xin...anh ở lại đi...anh ấy không yêu anh đâu, trên đời không ai yêu anh bằng em đâu..."

Bàn tay anh nắm thật chặt, giọng nói đầy uy lực:

-"Yêu? Tôi tự hỏi tới anh trai ruột sinh cùng ngày cùng tháng cùng năm với cậu luôn bao bọc cậu, cậu còn có thể đối xử như thế, tôi là cái gì mà cậu yêu?"

-"Em yêu anh là thật, em cũng rất đau lòng, anh không biết, em phải lựa chọn giữa Gulf và anh...em cũng rất buồn..."

-"Goof nếu cậu không phải là em trai ruột của Gulf, tôi nghĩ rằng bây giờ tôi đã đánh cậu còn nữa cái mạng thẳng tay ném ra ngoài cửa sổ rồi..."

-"Đừng, anh, đừng đi..."

Cậu van nài thảm thiết, mà đáp lại chỉ có ánh mắt ghê tởm của anh.

-"Từ nay về sau, tôi và cậu tốt nhất không nên gặp lại..!"

-"P'Mew, đừng...không phải em...Mew, anh đừng đi...nếu anh đi em chết mất, em không thể, Gulf có gì tốt, Mew ơi..."

-" Mew..."

-"Đừng, bây giờ anh ấy đã không thương em nữa, anh không thể cũng vậy, anh ơi..."

-"Các người thật quá đáng, hai người hứa yêu thương tôi cơ mà..."

-"Xin anh..."

...

Cậu thảm thương, cậu khổ sở, vậy mà anh không hề ngoái lại? Goof đau đớn cùng cực! Vì sao tất cả mọi thứ, Gulf đều hơn? Vì sao tới cuối cùng, anh ấy vẫn thắng? Vì sao? Vì sao cơ chứ?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro