Chương 20

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hấp thu đủ linh lực để duy trì hình dạng con người, Giả Tỳ Tu quay về công ty, biến trái tim đang đập nhanh thành động lực, chỉ trong một buổi trưa đã hoàn thành ba ngày làm việc.

Hiệu suất quá cao cũng không phải chuyện tốt đẹp gì, kẻ vô tâm rỗi nghề Giả Tỳ Tu dựa lưng vào ghế, không khỏi nghĩ tới mái tóc vàng mềm mại của tiểu mị ma và hương thơm bạc hà trong tóc cậu.

Chúc Li gõ cửa tiến vào phòng chủ tịch, vừa vặn nhìn thấy Giả Tỳ Tu bụm mặt ngửa ra sau, kinh hãi đến biến sắc.

Anh hai ba bước xông lên, cấp thiết hỏi: "Ông chủ, ngài làm sao vậy? Mặt bị quỷ tạt axit sunfuric à?! Có phải là đám Mã Môn khốn kiếp kia làm không? Bọn họ đề ra điều kiện gì?! Có cần tôi liên hệ chấp pháp giả của Thần tộc không?"

Giả Tỳ Tu bất quá thừa dịp rãnh rỗi du xuân, lại bị hàng tấn câu hỏi của Chúc Li đổ ập xuống.

Xuân không còn, mái tóc và hương thơm của tiểu mị ma cũng mất.

Giả Tỳ Tu vô cảm bỏ tay xuống: "Tôi không sao."

"Phù ——" Chúc Li sợ bóng sợ gió một hồi, vỗ ngực nói, "Thật là hù người... Nếu không có chuyện gì, ông chủ sao ngài bỗng nhiên che mặt nằm úp sấp xuống?"

Giả Tỳ Tu rất muốn hỏi một câu.

Tôi nắm giữ toàn bộ công ty này, vẫn là Tỳ Hưu có địa vị cao nhất trên danh nghĩa của tộc Tỳ Hưu, tôi không thể nằm trên ghế một chút sau khi làm xong việc sao?

Nhưng hắn cuối cùng chỉ nhàn nhạt nói: "Tôi mệt."

"Đừng nói giỡn chứ ông chủ." Chúc Li cười ha ha, "Dù trời có sập, đất có sập, người của tộc Tỳ Hưu có đem quyên góp hết tài sản, ngài cũng không thể mệt được."

Giả Tỳ Tu: ...

Giả Tỳ Tu: ?

Giả Tỳ Tu rất muốn biết mình đã làm gì mà để lại hình tượng một con quỷ kiên nghị cứng như sắt thép như vậy cho cấp dưới của mình.

Chúc Li đầy mặt "Đừng đùa nữa", Giả Tỳ Tu cực kỳ mệt tâm.

"Cậu có chuyện gì cần báo cáo?" Cuối cùng hắn mệt mỏi xua tay rồi ngồi thẳng dậy bỏ qua chủ đề này.

"Có hai việc." Chúc Li nhớ tới chính sự, mở cuốn sổ ra, "Chuyện thứ nhất, nhà hàng Tỳ Hưu dự định phát triển từ mảng thức ăn nhanh sang các nhà hàng cao cấp hơn. Trước đó tôi có gửi cho ngài bản kế hoạch, kết quả cuộc thảo luận lần này bọn họ vẫn để cho bên tuyên truyền liên hệ với Hàn Bạc tiên sinh, tiếp tục hợp tác với cậu ấy, lợi dụng sức ảnh hưởng hiện tại của cậu ấy trên mạng xã hội để thúc đẩy sự phát triển của nhà hàng Tỳ Hưu."

Giả Tỳ Tu gật đầu: "Còn chuyện khác?"

"Một chuyện khác có liên quan tới tộc Mã Môn. Mã Môn từ chối thừa nhận việc xúi bậy tộc nhân hãm hại người khác, một mực chắc chắn ba người Mã Môn đến nhà Hàn Bạc tiên sinh gây sự là hành vi cá nhân và không liên quan gì đến bộ tộc cả. Đồng thời bọn họ cũng bóp méo sự thật, nghi vấn việc sử dụng bùa phục chế là chuyện tự biên tự diễn, từ chối đưa raphwong hướng giải quyết." Chúc Li càng nói càng tức giận, "Quả thực là đổi trắng thay đen, chờ phiên tòa Thần tộc mở sau hai tuần nữa xem coi bọn họ còn có thể kiêu ngạo được như vậy không!"

Giả Tỳ Tu ngược lại không tức giận như vậy, Chúc Li nhìn thấy lạ: "Ông chủ, ngài không tức giận sao? Nếu Mã Môn không đưa ra giải pháp qua một ngày, ngài không thể thoát khỏi sự phụ thuộc vào Hàn Bạc tiên sinh một ngày đó, thậm chí đối với một số đòi hỏi quá phận của cậu ấy cũng không từ chối được..."

"Cậu nói đúng, tôi thực sự không thể tách khỏi Hàn Bạc." Giả Tỳ Tu nói.

"?" Chúc Li càng khó hiểu, anh nghiêng người về trước, quan sát rồi chần chờ nói, "Sao tôi có cảm giác, ông chủ, ngài thế mà lại có chút vui vẻ."

"..." Giả Tỳ Tu phục hồi tinh thần lại, sừng sộ lên, "Cậu nghĩ lầm rồi."

"Ồ..." Dù sao cũng là làm công, lời ông chủ nói chính là lời vàng ngọc, Chúc Li không nói thêm gì nữa, chỉ lại hỏi, "Linh lực từ Vô thượng Kim Bảo có thể duy trì hình người trong bao lâu, ông chủ chừng nào ngài lại cần đi hấp thu linh lực... Ông chủ?"

Chúc Li nói, kinh ngạc thấy Giả Tỳ Tu đứng lên, chỉnh sửa lại âu phục của mình một chút.

"Bây giờ." Giả Tỳ Tu cầm thẻ lên, chuẩn bị đi ra ngoài.

"... ?" Chúc Li nghẹn lời, phản xạ có điều kiện trước đại não hỏi, "Vậy tôi đưa ngài đi?"

"Không cần, tôi bắt xe đi tới đó là được, cậu làm công việc của cậu đi." Giả Tỳ Tu nói, đẩy cửa đi ra ngoài.

Chúc Li nhìn cửa kính đóng lại, nửa ngày vẫn không có bình tĩnh lại được.

"Nhắc mới nhớ, hoa dâm... hoa văn O có biến hóa sao?" Hàn Bạc nằm trên ghế sa lông, hỏi hệ thống.

【 Nói chung, hoa văn O của mị ma sẽ thay đổi theo sự thay đổi dục vọng của bọn họ trong khoảng thời gian này 】

【 Về phần kí chủ, hình dáng hoa văn O của ngươi đại khái phụ thuộc vào chế độ ăn uống trong khoảng thời gian này 】

"Vậy à?" Hàn Bạc sờ bụng hai lần, véo cái bụng dưới phẳng lì nói, "Nhưng ở đại hội mị ma của ta cả hai lần đều thể hiện là hamburger."

【 Vậy đại khái là do trong khoảng thời gian này đồ ăn chủ yếu của ngươi vẫn luôn là hamburger 】

"Ra vậy." Hàn Bạc bỗng nhiên có chút tò mò, từ trên sofa trở mình một cái, "Vậy ta có thể dùng hoa văn O để ghi lại những món ta thường hay ăn nhất hoặc những món ta thích ăn trong khoảng thời gian này đúng không?

Hệ thống: ... Đây là dùng hoa văn O làm cuốn sổ tay ghi chú à.

Không cần biết hệ thống nghĩ như thế nào, Hàn Bạc đã tràn đầy phấn khởi đứng thẳng người, tay nắm vạt áo kéo lên.

Vừa vặn Giả Tỳ Tu vừa tình cờ đẩy cửa bước vào, nhìn thấy tiểu mị ma xắn vạt áo lên, tò mò cúi đầu nhìn cái gì đó.

Hắn thuận mắt nhìn theo, ngay khi tầm mắt vừa chạm đến phần eo lộ ra, hắn bỗng nhiên quay mặt đi chỗ khác.

Giả Tỳ Tu đầu xoay thành chín mươi độ, lấy tay che mắt, giọng điệu bình tĩnh trấn định nói: "Sao không đóng cửa lại?"

Hàn Bạc, người còn chưa đồng ý cho người khác vào nhà nhưng lại bị chỉ trích: "?"

"Không phải nên hỏi ngươi tại sao lại không gõ cửa?"

"Ta..." Vành tai Giả Tỳ Tu hiện lên một lớp mỏng màu đỏ, kim quang chói lọi trên cái bụng bằng phẳng của tiểu mị ma hiện lên trước mắt hắn, "Ta nghĩ là ta vẫn còn là hamster..."

Điều kiện bẩm sinh của hamster không cho phép hắn gõ cửa.

"..." Hàn Bạc im lặng hai giây, sâu xa nói, "Vậy sao ngươi không dứt khoát chui từ khe cửa vào đi, ngươi cho rằng đột nhập phi pháp bằng cái thân thể cao 1m9 thì khí thế hơn hả."

"Ta không cố ý, xin lỗi." Giả Tỳ Tu thấp giọng nói thật như nói dối, "Ta không nghĩ là ngươi..."

Lại đang cởi quần áo.

Tuy rằng không hoàn toàn nói ra, nhưng Hàn Bạc vẫn tiếp thu được mạch não hắn, đồng thời hiếm khi mà cảm thấy có chút xấu hổ.

Có gì mà phải xấu hổ đâu chứ?

Một giây sau, Hàn Bạc liền tỉnh lại, cho rằng phản ứng của mình nhạy cảm quá.

Năm đó báo danh tham gia cuộc thi ăn dưa, không mặc quần áo ngồi trên giàn dưa với mười bảy hay mười tám người đàn ông khỏa thân và chiến đấu suốt bốn tiếng đồng hồ, cũng có trải qua rồi, bất quá bây giờ chỉ là vén áo lên, có gì mà phải xấu hổ chứ?

Nghĩ như thế, Hàn Bạc phất tay trả lời vấn đề đầu tiên của Giả Tỳ Tu: "Lúc nào cũng bị đột nhập vào cửa, sửa khóa phiền phức quá, cứ để mở vậy đi, dù sao ở nhà cũng không có gì có giá trị."

Cậu thấy Giả Tỳ Tu vẫn đang giơ tay lên, sự xấu hổ vất vả lắm mới bị đè xuống lại xuất hiện một cách khó hiểu.

"Che mắt làm gì? Đóng vai người mù ăn vạ à." Hàn Bạc thẹn quá hóa giận, tức giận nói.

"Ồ..." Giả Tỳ Tu bỏ tay xuống, nhưng đầu vẫn nghiêng chín mươi độ.

"... Ngươi mất phương hướng đấy à, vẹo cả cổ." Hàn Bạc nói.

"Ngươi đang mặc quần áo à?" Hắn tổn hại mặc hắn tổn hại, Giả Tỳ Tu mắt nhìn thẳng.

"?" Hàn Bạc nghi hoặc, "Bộ ta cởi ra khi nào à?"

Giả Tỳ Tu liên tục hỏi Hàn Bạc xem cậu có mặc quần áo tử tế không. Sau khi nhận được câu trả lời khó chịu và khẳng định, hắn mới cẩn thận từng li từng tí đem đầu xoay trở về.

Vừa mở mắt ra, hắn liền bị khuôn mặt mị ma phóng đại trước mặt làm cho giật mình lùi về sau nửa bước.

Tiểu mị ma khoanh hông tiến lại gần Giả Tỳ Tu, dáng vẻ như nhân viên cây xăng đang gạ gẫm khách hàng: "Lại hết linh lực à?"

Tộc trưởng tộc Tỳ Hưu rụt cổ: "Ừm."

"Biết ngay là bọn tư bản đến nhà chắc chắn sẽ bị chèn ép." Hàn Bạc lẩm bẩm, gục đầu dựa vào vai Giả Tỳ Tu, "Hút đi."

Giả Tỳ Tu cẩn thận ôm Hàn Bạc, vùi đầu vào một lúc mới nói: "******* "

"Lúc ăn cơm không cần nói chuyện!! Nước miếng đều phun trên tóc ta rồi, hôm qua ta mới gội đầu đó!" Hàn Bạc tức giận.

Phẫn nộ xong, cậu liền hiếu kỳ: "Vừa rồi ngươi mới nói cái gì?"

Giả Tỳ Tu ngẩng đầu lên, cằm đặt tại Hàn Bạc đỉnh đầu, giọng ồm ồm nói: "Tôi sẽ chịu trách nhiệm với cậu."

Hàn Bạc: ?

Đại não Hàn Bạc đình trệ trong một giây.

Cậu nỗ lực suy nghĩ sự tình có chỗ nào đó không đúng, rồi khách quan xem xét lại tư thế đầy ám muội giữ mình và Giả Tỳ Tu.

Sau đó cậu phát hiện...

Chết tiệt, vấn đề đã phát sinh.

Một giây sau, Hàn Bạc đột nhiên đẩy Giả Tỳ Tu ra, sừng sộ chất vấn: "Ngươi có ý gì? Ngươi phải chịu trách nhiệm với ta là sao? Tại sao ngươi phải chịu trách nhiệm với ta?"

"Chỉ là... Tôi không có thấy hoa văn dâm của cậu..."

"Hoa văn O!" Hàn Bạc nghiêm túc ngắt lời, "Ngươi đừng có đê tiện như vậy."[70]

[70] 你不要搞黄色: Theo như mình tìm hiểu thì đây là từ lóng chỉ những người đê tiện, đáng khinh. GTT bị HB chửi là tên đê tiện vì dám nói hoa văn dâm =))))

Mị ma khuyên người không tham gia vào những nội dung khiêu dâm, lại như kỹ nữ khuyên người chơi gái làm người tốt.

"Ồ, hoa văn O." Giả Tỳ Tu nối gót người tốt.

"Cho nên?" Hàn Bạc duỗi tay ra nghi hoặc hỏi, "Chỉ vì cái nay? Không phải chứ tộc trưởng, ngươi sống ở triều Thanh à?"[71]

"Thủy triều xanh là cái gì, chỉ có nhân ngư mới sống trong thủy triều xanh..." Giả Tỳ Tu nói, "Hơn nữa đây không phải là nghi lễ thô tục sao. Sau khi nhìn thấy hoa văn dâm của một mị ma... Hoa văn O, liền muốn lấy về nhà."

[71] 清朝: Triều Thanh, 青潮: Thủy triều xanh, cả hai đều đọc là "qīng cháo" nên GTT nghe nhầm.

"Hay lắm." Hàn Bạc bình tĩnh nói, "Hoa văn O này giống với chân của một nữ hài tử trong xã hội cũ, không nhìn nổi."

Cậu hơi cao giọng: "E là ngươi đã bị một mị ma có ý đồ xấu nào đó lừa rồi. Trong đại hội mị ma, chúng ta đều cởi ra cho nhau xem, nếu phải chịu trách nhiệm thì đã sớm chịu ở trong đó rồi, còn đến lượt ngươi chịu chắc?"

Giả Tỳ Tu bị cậu oán đến không nói nên lời, nhưng hắn vẫn bướng bỉnh nói: "Tôi đã thấy hết rồi. Là một cái hamburger... Tôi muốn chịu trách nhiệm!"

"Tên điên!" Hàn Bạc giận tím mặt, "Nhìn thấy cái đèn ngươi liền muốn phụ trách, tháng này lão tử là lẩu thập cẩm, bày trò lừa đảo tống tiền người khác, đi ra ngoài!"

Mị ma đang phẫn nộ kéo cửa ra, đẩy tộc trưởng tộc Tỳ Hưu ra ngoài rồi đóng cửa lại.

Cậu dùng quy tắc ba bước bỏ con voi vào tủ lạnh [72] đuổi Giả Tỳ Tu ra khỏi nhà.

[72] Quy tắc ba bước bỏ con voi vào tủ lạnh: Cái này có ở trên mạng, là kiểu câu hỏi tuyển dụng á. Quy tắc là:

Bước 1: Mở cửa tủ lạnh ra.

Bước 2: Cho con voi vào trong tủ lạnh.

Bước 3: Đóng cửa tủ lạnh lại.

Đơn giản là mở tủ lạnh ra bỏ con voi vào rồi đóng tủ lạnh lại là xong á =)))) Thâm

Tộc trưởng tộc Tỳ Hưu đáng thương, một đời thanh danh, giơ tay mở cửa không khóa (theo nghĩa kép) rồi thả xuống cả chục lần, sững sờ đến mức không có gan mở cửa ra thêm lần nữa.

Giả Tỳ Tu  không hút đủ linh lực còn bị đuổi ra khỏi nhà cúi đầu ủ rũ trở về tòa nhà của Xí nghiệp Tỳ Hưu.

Thời gian phiền muộn còn không có, Chúc Li, một người làm công nổi tiếng, hứng thú hừng hực cầm bản kế hoạch chạy vào văn phòng chủ tịch.

Xí nghiệp Tỳ Hưu sản xuất tinh anh, dưới hiệu suất vận hành cao, phương án cơ bản đều có thể thông qua cùng một lúc.

Giả Tỳ Tu lên tinh thần nghe xong, không phát hiện ra vấn đề lớn lao nào, đầu liền thả hồn trên mây đi.

Bộ dáng của hắn thực sự quá rõ ràng, cho nên Chúc Li sau khi báo cáo xong, đều nhịn không được hỏi một câu: "Có lẽ, ngài có vấn đề gì không?"

"Xác thực, có một ít vấn đề kỹ thuật." Giả Tỳ Tu không giấu giếm.

"Vậy sao ngài không nói." Chúc Li trận địa đã sẵn sàng đón quân địch, "Tôi có thể giúp ngài giải quyết."

Lời Chúc Li nói tất nhiên căn cứ dựa trên thực lực. Dị năng của anh có thể được coi là một cái bug to trong thời đại thông tin. Ngoại trừ tình báo bị Thần tộc phong tỏa và thông tin cá nhân của một số nhân vật trọng yếu, Chúc Li có thể dò xét hệ số tiêu thụ của mấy cái miệng kì diệu trên toàn thế giới ngày nay, có thể biết được đứa bé mới chào đời trong nhà của tộc trưởng tộc Thao Thiết cách vách bữa tối uống mấy trăm chai sữa...

Editor: Còn gọi là dị năng bà tám đi ha =)))))))))))))

Anh tràn đầy tự tin, tự cho là bản thân không chỗ nào là không biết, không chỗ nào là không hiểu, không chút nào biết chuyện lật thuyền đã sớm âm thầm đến.

Giả Tỳ Tu trầm ngâm trong chốc lát: "Cũng được."

Hắn nhìn về phía Chúc Li, vẻ mặt nghiêm túc, như đang cạnh tranh một hạng mục trị giá hai trăm triệu với đối tác của mình, vừa giống như đang tranh cãi với chủ quán cháo xem hai dĩa xúc xích có nên chan một muỗng nước tương.

Giả Tỳ Tu quá mức nghiêm túc, đến mức Chúc Li đều khẩn trương lên.

Anh nín thở, nghiêng người về phía trước, rửa tai lắng nghe.

Một giây sau, anh nghe thấy vị chủ tịch của mình mở miệng nói, âm thanh trầm thấp mà giàu có từ tính.

"Làm cách nào để theo đuổi một yêu quái?"

Tác giả có lời:

Nhập V vào ngày mai, cảm ơn mọi người đã ủng hộ.

**************************************************************************

Editor: Vì GTT bắt đầu có tình cảm với HB còn muốn theo đuổi nữa nên mình đổi xưng hô thành "tôi - cậu" nha, còn HB thì vẫn là "ta - ngươi" vì HB còn hơi ghét GTT =))))))))))))))))))))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro