Chap 40

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 40

Breaking a Fragile heart

Jung Nicole đang đứng bên ngoài phòng khiêu vũ, dựa lưng vào tường. Cô nhìn chằm chằm vào sàn đá cẩm thạch cứng, lạnh. Cô chưa bao giờ cảm thấy cần phải khóc.

Nó giống như cô đang đứng ở giữa ngã tư mà cả hai con đường sẽ chỉ là đau khổ. Cô biết rằng sau này cô ấy sẽ ghét mình, nhưng cô đã được dạy dỗ phải ghét gia đình Jung. Có cách nào khác nữa?

Không có cách nào khác nhưng để phá vỡ trai tim mỏng manh của Hara… Cô gái tóc ngắn nhanh chóng lấy điện thoại từ trong ví và bấm gọi số. Cô phải hành động nhanh trước khi cô thay đổi suy nghĩ của mình. Không lâu sau người bên kia nhấc máy.

“Đang ở đâu?” cô hỏi, giọng nghiêm trọng.

“Tôi đã ở đây, chỉ chờ cuộc gọi của cậu” Một giọng nữ trả lời.

Nicole gật đầu như thể người bên kia có thể nhìn thấy cử chỉ của cô.

“Tốt, tôi chỉ kiểm tra thôi” Cô nói

“Cô ấy đang ở đâu? Tôi nên đến bây giờ chưa?” Cô gái hỏi một cách thiếu kiên nhẫn

“Chưa” Nicole nói, thẳng thắn

“Tại sao? Cậu có lo lắng khi gặp bạn cũ không?” Cô gái hỏi, trêu chọc

“Nó sẽ là một cuộc hội ngộ, Tôi không thể tin rằng bạn đang trả tiền cho việc này.” Nicole chế giễu

“Tôi chỉ trả tiển cho cậu khi cậu làm cô ấy khóc và bị tàn phá hoàn toàn. Chỉ cần kiểm tra cho tôi thôi.” Cô gái nói một cách ngạo mạn

 (mình chưa đọc hết fic nên nói thật đọc đoạn này cũng chưa hiểu lắm nên cũng không biết dịch ra sao cho đúng :(( )

Jessica muốn chắc chắn cô nắm tay đủ chặt để không bị lạc mất cô ấy lần nữa. Tiffany cười khúc khích trước sự bảo vệ của người con gái cô sắp cưới. Trong khi một số người có thể cho nó là một sự nghẹt thở nhưng đối với cô nó rất dễ thương.

Họ đang ngồi tại bàn trong phía trước sân khấu với mẹ Jessica, Julia. Họ đang chờ để đón xem màn biẻu diễn của SunnyZ. Gyuri nói rằng buổi biểu diễn này sẽ khác bình thường.

Julia nhìn đôi chim đang yêu nhau và mỉm cười. Cảnh tượng này đối với bà vừa đắng vừa ngọt. Bà hạnh phúc khi con gái mình kết hôn với người nó yêu, nhưng đồng thời lại có một chút thất vọng khi đó là người phụ nữ thay vì là một người đàn ông.

“Tất cả mọi người trong bộ phận thiết kế đã tới?” Jessica đột nhiên hỏi Tiffany đang ngẩn người ra.

“Er… Mình không chắc, nhưng Hara đã mời tất cả mọi người. Mình nghĩ rằng mình đã nhìn thấy Nicole ở đâu đó, nhưng vẫn không thấy bất kỳ dấu hiệu nào của Seohyun…”

Tiffany trả lời

“ Mình không nghĩ rằng cô ấy sẽ đến vì có thể cô ấy biết sẽ chạm mặt HyunJoong ở đây.”  

Cô nói thêm

Jessica chỉ gật gù với tất cả mọi thứ cô ấy nói.

“Tóc của cậu bị rối, Jessi.” Tiffany nói, nhẹ nhàng sửa lại tóc cho Jessica.

Jessica đã bắt đầu lóe lên một tia sáng hạnh phúc, cô hoàn toàn thưởng thức sự quan tâm đó, Julia nở một nụ cười rộng hơn, nhìn con gái bà trong cái hạnh phúc hoàn hảo.

“SooYeon-ah, Tiffany” Bà gọi hai người.

Hai cô gái nhanh chóng quay đầu lại đố mặt với Julia.

“Yes, mom?” Tiffany hỏi một cách lịch sự.

Julia nhìn họ, một khuôn mặt hạnh phúc khác. Bà thở dài, họ thực sự rất hợp nhau, dường như họ sinh ra để dành cho nhau vậy.

“Hai con đã nghĩ đến việc đính hôn chưa? Giống như việc trước khi đám cưới phải làm vậy?”

Bà hỏi, Jessica và Tiffany nhìn nhau, ngạc nhiên trước câu hỏi của Julia.

“Chúng con đang có kế hoạch sẽ tổ chức đám cưới luôn. Con không nghĩ đính hôn là cần thiết.” Jessica trả lời.

Julia thất vọng trước câu trả lời của con gái mình.

“Oh, thật ư? Nhưng mẹ nghĩ nó sẽ khá thú vị. Ý của mẹ là điều đó chỉ có một lần duy nhất trong đời thôi. Nếu chúng ta kết hôn, chúng ta sẽ làm tốt mọi thứ, Jessica con không nghĩ như vậy ư?"

Tiffany nhanh chóng thúc người vợ chưa cười của mình, Jessica nhìn khó chịu. “Eh, nhưng-“

“Vậy hai con đã đồng ý có một lễ đính hôn?” Julia hỏi, vui mừng

Tiffany gật đầu, với một ít sự khó chịu từ Jessica. “Vâng, tại sao không?”

“Hãy để tất cả cho mẹ. Mẹ sẽ lên kế hoạch cho sự kiẹn này vào ngày mai và sẽ tổ chức bữa tiệc càng sớm càng tốt. Oh, Nó thật thú vị!”

Biểu hiện của Julia trở nên tươi sáng hơn.

Jessica nhìn Tiffany với khuôn mặt muốn nói rằng “Hãy nhìn những gì cậu vừa làm đi”  Tiffany nhún vai ngây thơ, mặc dù cô đã bí mật đồng ý để có một lễ đính hôn.

Cô mỉm cười, biết rằng Jessica sẽ không thể giành chiến thắng khi chống lại Julia. Khi cô đang tự hào về bản thân, thì có một người phụ nữ cao trẻ đang tiến về phía họ. “SooYoungie!” Cô gọi

SooYoung mỉm cười và dừng lại trước bàn của họ. Nhận thấy sự hiện diện của Julia, cô nhanh chóng đứng trước cô ấy chào một cách lịch sự.   

“Chào buổi tối bà Jung.”

Julia gật đầu và mỉm cười rạng rỡ, “Oh hi, đây là Soo-er… Soo..”

“SooYoung” Jessica nói

“SooYoung, xin lỗi, tôi có một chút rắc rối với những cái tên. Tôi đang già đi.” Julia nói.

“Ổn mà, Mrs Jung, và cô không già lắm đâu.”

Julia cười bẽn lẽn trước nhận xét của SooYoung

“Đến đây nào SooYoung, cậu đã ăn gì chưa? Thử những canapés này đi. Và oh, ở đây họ cũng phục vụ các món cocktail tốt nhất đó.” Tiffany nói liên tục

Cô biết rằng SooYoung luôn hướng về thức ăn.

Nhưng cô gái cao lại lắc đầu, “Có lẽ để sau, Fany-ah.” Cô trả lời làm Tiffany ngạc nhiên.

SooYoung khoác vai Jessica, khiến cô ấy nhìn cô.

“Mình có thể nói chuyện với cậu trong một phút không?” Cô hỏi

Jessica nhìn bạn mình và nhận thấy sự cấp thiết trong đôi mắt cô ấy và nhanh chóng gật đầu.

“Chắc chắn rồi, hãy tìm một nơi nào đó để nói chuyện nào.”

Krystal Jung đang đứng trên sân khấu với cánh tay bắt chéo như để phòng thủ. Cô thấy hối tiếc khi đã đi dự tiệc sinh nhật của em họ mình. Và cô tiếc khi đã mời Sulli đi cùng. Cô nên biết rằng Sulli sẽ mang theo TaeMin đi theo như ngày hẹn hò của cô ấy. Và bây giờ cô đang phải chứng kiến tất cả các hành động ngọt ngào này. Xem chúng là cách tốt nhất để bạn nôn. TaeMin đặt tay mình vòng qua eo Sulli. Krystal nhanh chóng quay trước khi cô nôn khắp phòng. Cô nhìn lên trên sân khấu, có ba chiếc mic ở đó nhưng chưa có một ai lên hát cả. Cô liếc nhìn về phía bên kia sân khấu và nhìn thấy Gyuri đang sửa tóc cho ai đó. Krystal không thể nói đó là ai khi chỉ nhìn thấy đằng sau, nhưng cô thừa nhận cô ấy có một thân hình đẹp. Và trang phục của cô ây phù hợp đến hoàn hảo với mái tóc lượn sóng tỏa sáng dưới ánh đèn. Cô đoán đó là bạn gái mới của Gyuri và nhún vai. Tại thời điểm đó, cô gái đột nhiên quay lại làm Krystal rớt quai hàm, đôi mắt họ gặp nhau gây khó xử cho cả hai.

‘JiYoung?” Kystal nói với đôi mắt vẫn dán chặt vào cô gái.

JiYoung lo lắng, chỉnh lại trang phục và mái tóc của mình khi Krystal bước chầm chậm về phía cô. Cô căn môi nhìn ra xa và suy nghĩ làm thế nào mà Krystal lại xuất hiện ở đây. Cô chưa từng xuất hiện trước mặt bạn bè mình như thế này và mong rằng họ sẽ không bao giờ nhìn thấy cô trong bộ dạng này. Krystal nhìn chằm chằm vào cô và làm cô bối rối. Krystal đặt tay lên hông và lướt từ đầu đến chân cô.

“Kang JiYoung? Cậu đang làm gì ở đây vậy? Cậu theo dõi tôi à?"

Jiyoung lắc đầu mạnh mẽ

“Không, mình tới đây để hát … à ừm .. làm việc! Mình không nghĩ rằng cậu cũng ở đây.”

“Tôi là chị em họ với Hara, đương nhiên là tôi sẽ ở đây rồi.” Krystal thản nhiên nói.

“Oh, cậu là em họ của Hara à?” JiYoung nói, ngạc nhiên.

“Bằng cách nào mà cậu lại làm việc ở đây? Công việc gì vậy? Đừng bảo với tôi là cậu đang làm phục vụ bàn nha.”

Krystal hỏi với một lông mày nhướn lên

Jiyoung thở dài vò đầu mình cố tìm ra câu trả lời đúng. Cô có một chút xấu hổ khi nói mình là mình là 1 ca sĩ.

“Well?” Krystal lên tiếng sau khoảng thời gian dài im lặng.

“Jiyoung à, em đã sẵn sàng chưa? Chúng ta sẽ bắt đầu trong 5 phút nữa.”

Gyuri đột nhiên đến, nhẹ nhàng vỗ đầu Jiyoung

“Ah, vâng unnie”

Jiyoung trả lời với nụ cười vui mừng. Cô mỉm cười rộng và để lộ lúm đồng tiền đáng yêu mà Krystal chưa bao giờ được nhìn thấy.

Krystal đã nhìn thấy nó…nó rất dễ thương…cô mỉm cười vô thức.

Gyuri nhìn Jung chút ngạc nhiên, “Eh, Krystal Jung, Jiyoung hai người biết nhau à?”

“Vâng…” Jiyoung trả lời ngập ngừng.

“Chúng em là bạn cùng lớp, Gyuri unnie.” Krystal nói

“Oh thật sao?” Em chắc phải biết về những người bắt nạt…” Jiyoung đá vào chân phải của Gyuri, làm bà chị già nhăn mặt đau đớn.

“OW” Gyuri nhìn chằm chằm vào Jiyoung, bối rối với hành động bạo lực đột ngột của cô. Nhưng ánh mắt của Jiyoung đủ để giải thích tình hình.

“Ohh… vậy em là một trong những người bạn nó nói với tôi về…… OW”

Jiyoung lại đá đúng vào chỗ lúc nãy và làm cho nó tăng gấp đôi sự đau đớn. Gyuri đã phải quỳ xuống và xoa chân. Jiyoung cũng quỳ xuống nở một nụ cười aegyo em gái.

“Xin lỗi unni, nhưng chị có thể đi nơi khác một lúc không?”

Gyuri nên tức giận sau khi bị đá hai lần nhưng vì đó là Jiyoung, cô đã tìm thấy tất cả sự hài hước và ngọt ngào.

“Nghiêm túc Jing? Em đã thích một người nhà Jung” Cô thì thầm trong khi Jiyoung đang giúp đỡ cô.

“Unnie, Just go!” Jiyoung nói trong sự xấu hổ. Gyuri cười khúc khích liếc nhìn hai cô gái trước khi để họ lại

“Tốt thôi nhưng nhanh lên, chúng ta chỉ còn 3 phút nữa thôi đó .” Cô nhắc nhở

JiYoung gật đầu và quay sang Krystal, người đang nhìn chằm chằm vào cô đầy tò mò “Cậu và Gyuri unnie có vẻ rất thân nhỉ?”

“Chị ý là chị gái mình.” Jiyoung trả lời

“Chị gái cậu??” Krystal hỏi lại, bối rối.

“Krystal, mình không thể nói chuyện với cậu bây giờ được, mình phải lên biểu diễn.” Jiyoung nói

“Cậu biểu diễn?” Krystal tiếp tục hỏi trong bối rối. Cô liếc nhìn đằng sau và nhận ra Gyuri và Seungyeon đã sẵn sàng.

“Oh, tôi đã nhận ra cậu là một trong số họ.”

Jiyoung mỉm cười và gật đầu

“Wow, cậu sẽ là một ca sĩ giỏi sau này.” Krystal nói, đầy ấn tượng

“Không, làm ơn đừng xem tớ hát” Jiyoung nói, đỏ mặt

Krystal cười “Tôi sẽ ở hàng ghế đầu xem từng cử chỉ của cậu.”

“Tớ đã làm theo tâm trí của mình.” Sooyoung nói với biểu hiện nghiêm trọng

Jessica nhìn biểu hiện của bạn mình mà không có phản ứng nào đối với khoảnh khắc im lặng này. Họ đang đứng bên ngoài phòng khiêu vũ

“Cậu đã thực hiện theo tâm trí mình?” Jessica hỏi, quàng lấy tay cô ấy.

Sooyoung gật đầu, hít thở thật sâu trước khi tiếp tục.

“Mình sẽ để Hara đi.”

Hàm của Jessica rớt xuống, cô nhanh chóng che miệng mình lại với bàn tay phải.

Phải mất một vài giây sau khi xử lý thông tin cô vừa nghe, Jessica hỏi trong sự hoài nghi:

“Cậu đã chia tay với cô ấy?”

Mặc dù cô muốn Sooyoung đưa ra quyết định tốt nhất cho mình nhưng cô vẫn luôn bí mật hi vọng rằng Sooyoung sẽ không bao giờ quyết định con đường này.

“Tớ đã ra quyết định sau khi suy nghĩ rất nhiều. Tớ phải để cô ấy đi vì tớ không làm được bất kỳ công bằng nào cho cô ấy.”

Sooyoung nói thêm với tiếng thở dài nặng nề

“Sica, tớ không thể yêu cô ấy theo cách cô ấy muốn. Không có vấn đề khó khăn nào nếu tớ cố gắng, tớ chỉ là không thể. Tớ chỉ không muốn làm tổn thương cô ấy nữa.”

Jessica từ từ gật đầu, nhìn chằm chằm vào gương mặt của bạn mình. Cô ấy có vẻ rất khổ sở. Jessica đã quàng tay mình qua vai Sooyoung cọ xát cánh tay cô ấy thật nhẹ nhàng để cô ấy bình tĩnh hơn.

Sooyoung bịt môi mình và nhìn xuống, cố gắng giữ lấy cảm xúc của mình.

“Vậy, cậu đã chọn HyunJoong?” Jessica hỏi

Sooyoung nhìn lên và bắt gặp cái nhìn của bạn cô. “Tớ chỉ… làm theo trái tim mình.”

“Chúc mừng sinh nhật Hara”

“Cháu lớn lên thật xinh đẹp”

 “Cháu thật giống mẹ mình”

“Ta vẫn còn nhớ cháu khi là một đứa trẻ”

….

Hara đã nhận được những lời chúc sinh nhật và hơn thế nữa. Cô phải cúi chào tất cả những người mà mẹ cô dẫn đến. Cô nhận ra một nửa trong số họ trong khi nữa còn lại thì đều giống nhau.

“Hara, con có nhớ Jinki?” Joanna hỏi. chỉ vào một người đàn ông trẻ đứng trước cô.

Hara nhìn chằm chằm vào anh ta và soát lại trí nhớ của mình.

“Đã được một thời gian, Hara-yah.” Onew nói, chìa ra một cái bắt tay.

Hara nắm lấy bàn tay và mỉm cười rạng rỡ.

“Thật sự đã được một thời gian.” Cô nói.

Onew là người bạn thuở nhỏ của cô ở các tiểu bang. Từ khi gia đình họ luôn gặp gỡ nhau với mục đích kinh doanh, họ trở thành bạn của nhau. Lần cuối cô gặp anh ta là trước lúc buớc vào đại học, khoảng 4 năm trở lại đây.

Joanna mỉm cười hài lòng trong khi xem cặp đôi thân thiện chào hỏi nhau.

“Ta sẽ để hai con ở lại đây, hãy vui vẻ nhé.” Cô nói trước khi rời đi

Hara cười lúng túng sau khi người bác rời đi “Chúng ta làm gì bây giờ?” Cô hỏi Onew

Onew mỉm cười và nắm lấy bàn tay Hara “Mình nghĩ họ sắp biểu diễn, hãy lại gần sân khấu nào.”

Ba người phụ nữ trẻ xinh đẹp đang đứng trên sân khấu đèn mờ phù hợp với phong cách buổi biểu diễn. Mỗi người trong số họ đứng trước một micro trong khi sự chú ý tập trung vào ba người họ lại riêng biệt

Những nhạc cụ lần này rất khác so với điệu nhảy “butt” thông thường của họ. Tất cả mọi người đều tập trung lại gần sân khấu để xem buổi trình diễn của họ.

Krystal đang đứng trước sân khấu, thưởng thức màn trình diễn của Jiyoung, cô gần như quên đi sự ghen tuông với Sulli và Taemin, nhạc bắt đầu vang lên. Jiyoung lo lắng cất tiếng hát

Giọng hát thiên thần của cô làm dịu khán giả, tất cả đều hòa cào bản ballad.

Jiyoung gần như bật ra tiếng thở nhẹ nhõm sau khi kết thúc phần đầu tiên của mình.

Cô nhìn xuống và bắt gặp Krystal vẫn nhìn chằm chằm vào cô với ánh nhìn ấn tượng. Cô mỉm cười

Sau đó, SeungYeon bước lên phía trước hát phần của mình.

Trong những ngày tháng yêu thương, em đã mỉm cười, những giọt nước mắt đau đớn chảy ra từ đôi mắt em

Cô liếc nhìn Gyuri đang đứng giữa, nhận thấy rằng cô ấy đang nhìn xuống khán giả và nhìn chằm chằm vào một người nào đó giữa đám đông.

Người đó không ai khác chính là Kwon Yuri.

Và SeungYeon ngay lập tức hiểu ra lý do tại sao Gyuri chọn bài này.

Sau đó đến phần Gyuri, cô ấy hát như đang tìm kiếm Yuri.

Mặc dù em quay đầu lại nhưng vẫn nhận ra mùi hương quen thuộc ấy.

Mặc dù không thể nhưng em vẫn tìm kiếm

Có lẽ điều đó không phải là trái tim em

Cả ba người họ cùng hòa giọng vào nhau tạo nên phần điệp khúc.

Luôn luôn, tại vị trí này, ở nơi này, em luôn chờ đợi anh

Nhưng anh không bao giờ trở lại, chỉ có lại những kỷ ức lạnh lẽo, cái nhìn lạnh lùng thoáng qua

Em không thể nhìn thấy người đó là anh, người em đã từng yêu

Yuri nuốt xuống, không thoải mái khi cô đang ngồi cạnh Yoona

Lời nhắn không tinh tế của Gyuri đã làm cô căng thẳng. Cô cầm lấy ly nước và uống nó trong một lần.

 Yoona và HyoYeon ngồi cùng bàn đã tặng cho cô cái nhìn kỳ lạ.

 Yuri nhún vai và tạo ra tiếng cười nhằm nới lỏng không khí.

“Yoona-yah, chúng ta hãy nhảy theo bài này đi.”

Yuri nói, nắm lấy tay Yoona

“Nhảy? Chúng ta? Yeah, chắc chắn rồi.” Yoona trả lời, ngạc nhiên.

Cô không bao giờ nghĩ rằng Yuri sẽ có tâm trạng để nhảy sau một loạt tâm trạng cáu kỉnh của cô vào buổi tối hôm nay.

Hai người đứng dậy và bước ra giữa sàn nhảy, vẻ đẹp của họ làm đám đông phải chú ý.

Yuri đặt cánh tay quanh eo Yoona và kéo cô ấy lại gần mình trong khi tay Yoona đặt lên vai Yuri.

Cơ thể mọi người nhanh chóng bị ảnh hưởng bởi âm nhạc và  có một vài cặp đã ra nhảy.

Trong số đó có Sulli và Taemin, họ không thể cưỡng lại khiêu vũ, và cô gái của bữa tiệc, Hara, cũng ra nhảy cùng bạn đồng hành của cô, Onew.

Tiffany nhịp chân theo nhạc, cầu mong Jessica sẽ trở về sớm sau cuộc trò chuyện riêng tư với SooYoung, càng sớm càng tốt.

Cô và Jessica đều nhảy tốt nhất ở khiêu vũ chậm, hơn những thứ khác.

Bạn là toàn bộ cuộc sống của tôi, tôi đã nhận ra nó, nhưng đã không thực sự quan trọng nữa rồi, tôi đoán nó đã thực sự kết thúc…

Giọng hát mạnh mẽ của Gyuri lan ra khắp khán phòng

Yuri nuốt khan một lần nữa, không dám nhìn lên. Sự lựa chọn bài hát của họ tối nay thực quá giống với cô.

Cô cố gắng che giấu cảm xúc thật của mình bằng cách mỉm cười với bạn nhảy, Yoona.

“Cậu có sao không? Cậu đang đổ mồ hôi đó.” Yoona hỏi với sự quan tâm

Yuri lắc đầu cố gượng cười “Mình ổn miễn là cậu ở với mình.”

Yoona mỉm cười và kéo Yuri lại gần. Cô đưa trán của họ chạm vào nhau và tiếp tục nhìn vào mắt nhau.

“Mình xin lỗi đã buộc cậu đến dự tiệc. Mình chỉ muốn có nhiều thời gian hơn với cậu thôi.” – Yoona thì thầm

Yuri cười “Không sao đâu, mình hiểu mà.”

Yoona mỉm cười hài lòng, nghiêng người lại gần hơn để tặng một nụ hôn.

Nhưng đột nhiên bài hát đạt đến đỉnh điểm. Giọng hát mạnh mẽ của SunnyZ lan khắp phòng và họ không thể không quay lại nhìn bộ ba này.

Mặc dù tôi nghiêng đôi tai này về phía bạn ( tôi lại không thể nghe thấy bạn)

Mặc dù tôi gọi cho bạn, nó trở lại như một tiếng vang. Nó làm tôi lo lắng …

(bạn không biết) nó đau như thế  nào

(bạn có thể đã quên) tất cả những ký ức của chúng ta

Mặc dù tôi biết, tôi không thể quay trở lại.

Gyuri nhìn chằm chằm vào Yuri, đôi mắt của cô được lấp đầy những cảm xúc sâu sắc

Có thứ lấp lánh trong đôi mắt cô, những giọt nước mắt đã chực trào.

Cô hít thở một hơi thật sau và mạnh mẽ trước khi tiếp tục.

Chỉ còn những kỉ niệm lạnh lẽo, những cái liếc nhìn, tôi không thể thấy người mà bạn và tôi từng yêu…

Đột nhiên, Yuri cảm thấy mọi tội lỗi đối với Gyuri ùa đến một cách nhanh chóng, Có lẽ cô nên chấm dứt mối quan hệ của họ trong hoàn cảnh khác thích hợp hơn thay vì ở trên giường.

“Này, hãy dừng cái nhìn chằm chằm vào cô ấy đi, nhìn vào mình này.”

Yoona ra lệnh

Yuri quay đầu lại và nhìn vào bạn gái mình gần như ngay lập tức.

Đột nhiên, Yoona ép đôi môi của cô vào đôi môi Yuri mặc cho sự ngạc nhiên của cô ấy

Cô nắm cổ áo Yuri và kéo gần lại hơn. Gyuri nghiến răng, cô đã nhìn thấy nụ hôn của cặp đôi từ sân khấu.

Onew nhẹ nhàng vén tóc của Hara ra sau tai cô khi họ tiếp tục khiêu vũ. Hara không thoải mái với những cử chỉ của mình và nở một nụ cười vụng về với anh ta.

Cô đã nhìn quanh khắp phòng để tìm SooYoung trong toàn bộ thời gian khiêu vũ.

“Hara, mình rất mừng khi được gặp cậu.” Onew đột nhiên nói.

Giọng nói của anh nghe như giọng một managed đã làm thu hút sự chú ý của Hara

Cô nhìn người đàn ông trước mặt đang mỉm cười bẽn lẽn với mình

“Mình?” Hara hỏi, bối rối

Onew gật đầu và bắt đầu đỏ mặt “Cậu biết đấy…. cậu sẽ là vợ của mình.”

Hara nhìn chằm chằm vào anh ta, sốc không thể nói nên lời, cô cố gắng xử lý các từ mà anh ta nói ra

Một lúc sau đó cô lắc đầy mình và để bàn tay cô xung quanh người anh ta.

“Cậu đang nói về cái quái gì vậy??” Hara hỏi đầy giận dữ

Onew nhìn cô đầy bối rối .

“Mình nghĩ cậu đã biết về việc này rồi chứ.”

“Về cái gì chứ?” Hara hỏi với tông giọng lớn hơn.

Onew nuốt khan trước khi tiếp tục

“Về kế hoạch của hai gia đình khi kết hợp cho chúng ta. Mẹ cậu nói rằng bà ý đã đồng ý vè hôn lễ này.”

Hara chế giễu và lắc đầu một cách mạnh mẽ. Cô nghiến răng, đám vào không khí, không quan tâm đến những ánh mắt đang nhìn vào mình.

“Cậu ổn chứ?” Onew hỏi lo lắng

“Không! Mình không hề ổn! Mình chưa bao giờ đồng ý kết hôn với cậu hay bất kỳ ai! Làm thế nào mà mẹ lại có thể đưa ra quyết định hộ mình như thế!”

Hara bùng nổ. Onew bước lùi lại trong khi đám đông xung quanh họ đã im lặng.

Hara lầm bầm bước ra trong cơn giận dữ.

Hara bước thật nhanh ra khỏi phòng thì đột nhiên cô cảm thấy một lực kéo tay mình lại. Cô quay lại, giật tay mình phòng ngự.

“HÃY ĐỂ TÔI ĐI!” Cô hét lên với bất kỳ ai ở đó. Nicole đang đứng trước cô và lo lắng nhìn cô

“Hara, có chuyện gì vậy? Cậu định đi đâu?” Cô ấy hỏi.

Hara hít một hơi sâu, cố gắng giữ bình tĩnh .

“Cậu có nhìn thấy mẹ mình không?” Cô hỏi

Nicole  gật đầu

“Có, mình vừa nhìn thấy cô ấy ra ngoài cửa vài phút trước, sao vậy?”

Cô nói và chỉ về phía cửa bên trái. Hara không trả lời lại và vội vã ra cửa và rời khỏi phòng khiêu vũ

Bên ngoài phòng khiêu vũ là dãy hành lang của khách sạn, Hara nhịp chân xung quanh sàn, tìm kiếm mẹ mình. Cô muốn có một lời giải thích

Cô thực sự nghĩ rằng mẹ mình đã ngừng việc tự quyết định cuộc sống của cô nhưng cô đã sai

Khi cô đang đi bộ với khuôn mặt quen thuộc, cô đột nhiên va vào ai đó. Hara cảm thấy vai mình đau do sự va chạm đó

“Hãy nhìn khi bạn đi chứ…” giọng một người phụ nữ vang lên.

Giọng nói đó có vẻ rất quen thuộc, Hara không thể không nhìn vào người đó.

Cô đã bị sốc. Là người đó. Hara chế giễu và nhìn chằm chằm vào người trước mặt cô trong tức giận.

“Sun- Sunhwa?”

 TBC

Written by: aienbest

Trans by: me

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro