Chap 114

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Eunjung bước tới, rất không tình nguyện hỏi hắn.

''Người kia nằm ở bệnh viện nào?''

Hắn nói địa chỉ và tên của người kia, Eunjung lấy điện thoại ra gọi một cú, gọi xong nói một câu.

"Bệnh viện tôi đã sắp xếp ổn thoả, tiền thuốc men tôi trả, tôi trước giờ chưa từng nợ nần ai''

Người nọ cười cười.

''Người bạn này của Park* Tổng thật là có cá tính''

Hyomin đứng lên, liếc người đàn ông vẫn ngồi trong góc không nói gì.

"Eunjung, cậu làm người ta bị thương, tiền thuốc thang nhất định là phải trả, không truy cứu trách nhiệm của cậu, cậu phải cảm ơn người ta đàng hoàng đó''

Tôi biết Hyomin đang cho hắn một bậc thang leo xuống, đánh người làm sao cứ như vậy mà cho đi? Cho dù hắn đạt được mục đích là mở rộng quan hệ làm ăn nhưng như vậy cũng không thể để hắn mất hết thể diện. Mặc dù bây giờ chưa phải lúc ăn cơm nhưng trừ bàn rượu ra thì những chỗ khá đều không thích hợp, tôi biết hai bà điên này không đời nào mở miệng mời người ta ăn cơm, chuyện đó chỉ có thể để tôi đứng ra làm.

"Nếu đều là bạn bè, thì cùng nhau ăn một bữa cơm đi, Hyojoon nếu biết tôi tiếp đãi bạn của anh ấy không tốt nhất định sẽ trách móc đứa em này''

Qri ở một bên không nói câu nào, lập tức trợn tròn mắt, tần số và cường độ có thể cùng mẹ so đấu. Sau khi cô ấy và Eunjung ở chung với nhau trở nên rất không lý trí, bây giờ ở trong mắt cô ấy chuyện gì làm Eunjung thoải mái là đúng, làm Eunjung nổi giận là sai.

Nếu như trước kia, những chuyện này căn bản hoàn toàn không cần Hyomin phải ra mặt, Qri tự mình có thể giải quyết, thế nhưng bây giờ cô ấy tựa như một cô bé đi theo Eunjung bốc đồng nổi loạn. Tình yêu chính là vô thanh vô thức mà làm con người ta thay đổi.

Người nọ suy nghĩ một chút, gật đầu.

''Vừa đúng lúc có chuyện cần nói với Park* Tổng, đổi chỗ khác đi''

Ra khỏi KTV, hai người đàn ông kia lên xe mình vẫn luôn không nói lời nào ngồi vào ghế lái, tôi nhất thời hiểu được tại sao hắn không nói gì cả, thì ra hắn cũng là tài xế, chúng tôi là đồng nghiệp a.

Eunjung và Qri đi theo sau Hyomin, bọn họ ở cuối cùng, trên đường đến quán rượu, tôi không nhịn được hỏi Hyomin.

''Minnie, hắn làm gì vậy?"

Cô ấy dựa vào ghế quay đầu nhìn tôi mỉm cười.

"Hắn giúp rất nhiều thương nhân giải quyết vấn đề khó khăn''

Thì ra là vậy, không trách hắn lại biết Hyomin.

Đang nói thì điện thoại của Hyomin vang lên, không cần đoán nhất định là Qri, tôi nghe một chút xem Qri nói gì rồi báo cho Hyomin, cô ấy gật đầu một cái mở loa ngoài.

"Qri...''

"Hyomin, người đó là ai, làm gì vậy?"

Hyomin suy nghĩ một chút, có lẽ là tìm từ thích hợp.

"Những chuyện chúng ta dùng phương cách bình thường không giải quyết được thì hắn đều có thể giải quyết''

Âm thanh trong di động Hyomin lập tức lại vang lên.

''Mẹ tôi ơi, thật ghê gớm, không trách thể diện lớn như vậy''

Eunjung bên kia gào lên một tiếng.

''Quản hắn làm quái gì? Một hồi đến quán biết tay''

Qri kích động như điên.

''Đúng rồi, lúc đó mình đây thật là muốn cùng hắn phân cao thấp, hắc hắc, thật kích thích''

Qri nói xong cúp điện thoại, tôi cảm giác sau lưng có một cơn gió mạnh thổi vèo vèo, kích thích. Ở đâu mà lại thấy kích thích? Tôi cũng không dám nghĩ một chút nữa sẽ là quang cảnh như thế nào, tôi bắt đầu lo lắng cho Hyomin, cô ấy cho tới giờ cũng chưa từng tiếp xúc với dạng người này, càng không hề có bất kỳ mối liên hệ nào, dù người kia là muốn lấy lòng cô ấy nhưng mà cô cũng thiếu một phần ân tình, hơn nữa người kia cũng nói là khi nào có khó khăn nhất định sẽ mở miệng nhờ Hyomin.

"Minnie...''

"Ơi?"

"Có khi nào hắn sẽ gây phiền phức cho chị không?"

Hyomin lắc đầu, rất bình tĩnh nói.

''Không đâu, tiền bọn họ có được đều là từ thương nhân mà ra, huống chi với địa vị hắn bây giờ cũng không cần phải dùng thủ đoạn uy hiếp để kiếm tiền. Chị nghĩ hắn chỉ là muốn tiếp cận HD mà thôi''

Nói xong hướng về phía tôi mỉm cười.

''Yên tâm, không có gì đâu''

Tôi rất vui sướng mà gật đầu.

Đến quán rượu, Qri và Eunjung xuống xe liền chạy đến chỗ tên kia bất ngờ nhiệt tình. Vào trong phòng gọi xong thức ăn ngon, rượu thượng hạng, hai người này liền bắt đầu xuống nước tạ lỗi. Eunjung nói mình vì quá xúc động không hiểu chuyện làm bị thương anh em của hắn thật là có lỗi quá sau đó liền một ly rồi một ly uống cạn. Qri cũng vận dụng viên đạn bọc đường của cô ấy, đem cái bộ dạng bị Choi Wook lúc trước coi là tiểu thư bồi rượu lấy ra, nói mình có mắt không biết thái sơn không biết tự lượng sức mình, vì quá áy náy nên tự nguyện chịu phạt vô số ly.

Tôi vẫn nghe nói rằng muốn nghe thật giả hỏi thì hỏi trẻ con, muốn xem thiện ác thì nhìn nghĩa khí, hôm nay thấy người đàn ông này lòng tôi có chút tin. Hắn thấy Eunjung và Qri một chén lại một chén tự phạt, chính mình cũng uống, hơn nữa còn rất lịch sự, mỗi lần đều đứng lên, mỗi lần một  giọt rượu cũng không dư thừa, còn nói là chuyện này cũng do hắn không can ngăn mấy anh em kia, nếu hắn nói một câu thì mọi chuyện cũng không phát sinh. Tôi đột nhiên cảm thấy tính tình của Eunjung rất thích hợp cùng hắn phát triển, đều là người sĩ diện, cũng là người nói nghĩa khí.

Hyomin không thể uống rượu, tôi cũng chỉ ngồi chơi, ba người bọn họ cứ như vậy anh một chén tôi một chén uống liên tục. Hắn dù cố gắng cũng không thể chống đỡ Eunjung và Qri thay nhau công kích, sau khi uống quá nhiều cũng có chút thay đổi, ôm lấy Eunjung nói hắn thích con gái tính tình như Eunjung vậy, sảng khoái, tính cách mạnh mẽ, còn nói hắn sở dĩ không động thủ là vì trước giờ không đánh phụ nữ. Hắn vừa nói ra làm Qri không vui, rót rượu liên tục cho hắn, một tiếng đại ca, hai tiếng đại ca, lúc đó hắn lại càng sung hơn, nói ra tên mình, nói sau này có lưu manh côn đồ nào đụng đến thì cứ nói tên hắn ra là được,  trong giới này không ai không biết hắn.

Tôi một bên trợn mắt há mồm, hai cô gái này thật đúng là thần thánh, ngang nhiên đánh người ta xong rồi còn uống đến mức tình cảm như vậy, thật là núi cao còn có núi cao hơn.

Sau khi cơm nước no nê chim muông giải tán, Eunjung và Qri cũng uống đến mắt nổ đom đóm, tôi đưa hai người vào xe rồi kéo về JM, leo lên phòng ngủ liền trùm đầu ngủ thẳng, ngủ một mạch đến sáng thứ hai.

Duyên phận đôi khi thật sự kỳ lạ, chúng tôi nghĩ chuyện đến đây đã chấm dứt, vậy mà không ai ngờ từ chuyện đánh nhau thành quen biết này biến thành tình cảm chân thành, cũng không nghĩ đến Eunjung và hắn cuối cùng  thành bạn bè tốt của nhau. Hơn nữa hắn ở phía sau đã giúp hai người giải quyết rất nhiều rắc rối mà họ gây ra nhưng cũng chính vì có người thay mình dọn dẹp hậu quả mà tính khí của Eunjung ngày càng bốc hoả.

Tôi không tưởng tượng được nếu như không có Qri và Eunjung thì cuộc sống của tôi sẽ là thế nào, không khí sẽ trầm lặng đến đâu, trên người họ tôi nhìn thấy được sức sống bừng bừng tự do chân thực. Tôi cảm thấy cuộc sống đối với họ là lạc thú vô tận, bất kể là thuận lợi hay khó khăn, họ cũng đều từ đó mà tìm được niềm vui, cũng luôn hưởng thụ quá trình đi đến kết quả. Tôi nghĩ họ mới là những người chân chính hiểu được cuộc sống bởi vì đối với bất cứ chuyện gì họ cũng vĩnh viễn lạc quan, vĩnh viễn dũng cảm tiến tới, không lùi bước cũng chẳng sợ hãi, vĩnh viễn mang tâm hồn trẻ trung, không cần nghĩ về sau này cũng không lo lắng đến tương lai.

Tôi sinh ra lại giống như là cái cối xay thô cứng nặng nề, luôn bị người bên cạnh từng bước từng bước đẩy xuống. Tôi bắt đầu tin tưởng có  duyên phận, có định mệnh, tôi cũng bắt đầu tin tình cảm giữa tôi và Hyomin đã được an định từ trước. Nếu như lúc trước tôi không mất đi công việc, nếu như cô ấy không về nước, nếu như IU không kết hôn, nếu như không có Qri xuất hiện, nếu như cô ấy không bị bệnh, nếu như cô ấy không kiên trì và dũng cảm, nếu như tôi không chỉ mất đi lá phổi mà mất cả tính mạng, tựa hồ như thiếu hụt bất cứ chuyện gì thì chúng tôi cũng không thể ở bên nhau, cũng sẽ không có được cuộc sống hạnh phúc như bây giờ. Tất cả giống như một vở kịch với những tình tiết đã được vận mệnh bố trí thật tốt, chúng tôi cứ như vậy mà từng bước từng  bước một tiến về phía đối phương.

Tôi nghĩ ở kiếp trước tôi và Hyomin nhất định là có một chuyện tình rất đẹp, nguyệt lão không cẩn thận buộc lên chúng tôi một sợi tơ hồng rồi sau đó đem chúng cột lại với nhau thành một nút thắt thật chặt cho nên chúng tôi mới có thể có được duyên phận và sự gặp gỡ kỳ diệu như thế, mới có thể cách nhau ngàn vạn dặm vẫn bị hút về phía nhau, cũng bởi vì  nút thắt này mà chúng tôi mới trải qua đủ loại chia ly khổ sở, đi qua gập ghềnh, chông gai. Tôi không biết nếu như ngay lúc tôi biết được mình yêu Hyomin, bất chấp tất cả theo đuổi cô ấy thì chúng tôi bây giờ sẽ như thế nào, có phải sẽ không có tôi của ngày hôm nay, có phải sẽ không có kết cục trọn vẹn như vậy?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro