Chap 36

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

''Thật không đoán ra, thời đại bây giờ còn có người thích loại T như cậu''

Qri chống đầu mím môi nói, còn nhìn tôi như thể đang nhìn quái vật, tôi có chút mịt mờ hỏi.

"Cậu nói có người thích thể loại T như mình, mà T là gì?"

Tôi mở miệng đầy dầu mở hỏi, Qri nhất thời mắt trợn trắng, mặt nhăn nhúm thành một đoàn, nắm lấy tóc quăn nói.

''Trời ơi, vì sao người như cậu vẫn còn sống được trên đời, trời đất quỷ thần ơi...''

Cô ấy nói cái gì tôi hoàn toàn không hiểu, Eunjung cười run cả người, Giám đốc nhìn tôi rồi cũng nhẹ nhàng nở nụ cười, tôi bỏ đồ ăn trong tay xuống vừa lau tay vừa hỏi Eunjung.

"Các cậu cười cái gì đó?"

Eunjung chỉ lo cười, hoàn toàn không để ý tới tôi, tôi quay sang hỏi Giám đốc.

"Hyomin, mọi người đang cười cái gì?"

Cô ấy đặt đũa xuống, gãi gãi thái dương, bày ra bộ dáng nghiêm túc, cho dù tôi nhìn ra được cô ấy chỉ đang làm bộ nghiêm túc mà thôi.

"Ừm, chuyện này hơi khó giải thích, Jiyeon, khoảng thời gian em và IU còn ở bên nhau, hai người các em ai chăm sóc ai nhiều hơn?"

"À, vấn đề này, hẳn là em chăm sóc cô ấy nhiều hơn một chút''

"Vậy hai người các em ai kiên cường hơn?"

"A, IU thuộc loại người bề ngoài nhu nhược nội tâm kiên cường, ai kiên cường hơn ai, em cũng không biết''

''Vậy các em..."

Giám đốc đang định hỏi tiếp đã bị Eunjung thô bạo cắt ngang.

"Ai da, Hyomin, nói chuyện hàm súc với loại người đầu gỗ này là không được, cô ấy chính là một con khủng long ngu ngốc quê mùa, chuyện này phải ra tay độc ác, dùng chiêu một châm thấy máu mới được, đến đây, khủng long con, mình hỏi cậu, lúc cậu và IU làm chuyện đó, ai là người chủ động?''

"Chuyện gì?"

"Thì là chuyện đó?"

Eunjung vươn hai ngón tay chạm vào nhau một chút.

"Ý cậu là hôn môi? Cái này không phải cả hai đều cần chủ động hay sao?''

Cảm giác duy nhất của tôi lúc này là như lọt vào trong sương mù, không rõ đầu đuôi. Eunjung nhìn chằm chằm tôi, nuốt nước miếng một cái, sau đó lắc đầu bất đắc dĩ. Qri bốp một phát vỗ bàn, chống nạnh đứng dậy nói.

"Ý chúng mình muốn hỏi lúc cậu và IU lên giường, ai đè ai? Sao cậu có thể sống tới trình độ này được chứ? Trời ạ, cậu là người sao hỏa hay sao?''

Tôi bỗng chốc mặt đỏ đến mang tai, thì ra các cô ấy muốn hỏi chuyện này, tôi đỏ mặt tía tai lầm bầm trả lời.

"Bọn mình còn chưa lên giường, mình làm sao mà biết''

Các cô ấy nghe vậy tựa như bị sét đánh, đều kinh ngạc ngẩng đầu nhìn chằm chằm vào tôi, Qri và Eunjung bộ dáng không thể tin nổi trợn to mắt nhìn tôi, Giám đốc cũng nghiêng đầu sang nhìn chằm chằm tôi.

"Khủng long con, cậu đừng nói cho mình biết, cậu vì một người phụ nữ chưa từng lên giường với mình chờ đợi mòn mỏi suốt năm năm?''

"Không phải chứ Jiyeon? Cậu và IU yêu nhau năm năm còn chưa từng lên giường?''

Hai người này một câu lên giường, hai câu lên giường, tôi nghe đến mặt đỏ tai hồng, tôi càng lo lắng bất an nói.

"Mình chờ cô ấy và chuyện chúng mình lên giường hay không liên quan gì nhau''

"Rồi, cậu thật giỏi, Park Jiyeon, hôm nay mình coi như bái phục, thật bái phục, mình lớn chừng này cuối cùng được tận mắt chứng kiến Bách Lạp Đồ tình yêu"

Qri giơ lên ngón tay cái nhìn tôi khinh thường, Giám đốc từ đầu tới cuối vẫn dùng ánh mắt thưởng thức động vật nhỏ nhìn tôi nhưng mà tôi lại cảm thấy mình bị cô ấy nhìn thành xác ướp. Tôi không hiểu vì sao các cô ấy lại phản ứng mạnh như vậy, tôi vốn là một người phong kiến chính gốc, huống chi mười năm trước chúng tôi đều còn là lũ nhóc chưa đầy hai mươi tuổi, cho dù là sau khi tốt nghiệp cũng mới vừa qua ngưỡng hai mươi, chạm vào tình yêu cấm kỵ đã cảm thấy trái với luân thường đạo lý, sao còn dám làm ra những hành động quá giới hạn khác? Khi đó chúng tôi cảm thấy được ở cạnh bên nhau đã là hạnh phúc lớn lao, dù cho có lúc nghĩ tới cũng bị lý trí của tôi đập nát, bởi vì lúc ấy còn rất trẻ, không giao phó nổi trách nhiệm cả đời, cũng do còn rất trẻ, không nắm chắc chút nào chuyện của tương lai cho nên mới cảm thấy nhút nhát, tôi sợ IU nếu có một ngày rời xa tôi sẽ vì vậy mà không được hạnh phúc. Có đôi lúc tôi từng suy nghĩ nếu khi đó chúng tôi thật sự làm chuyện gì với nhau, vượt qua lằn ranh cuối cùng, hiện tại chúng tôi đã là hoàn cảnh như thế nào? Từ nhỏ IU đã có cuộc sống thuận lợi, cũng được truyền thụ tư tưởng phong kiến và giáo dục chính thống cho nên trong tiềm thức của chúng tôi như cũ vẫn còn tồn tại cái gọi là "Xử nữ tình kết".

Tôi cũng thủy chung nhận định hai người yêu nhau ngoại trừ có tình cảm vững chắc làm trụ cột còn càng phải có trách nhiệm, không chỉ chịu trách nhiệm đối với thân thể của nhau, mà còn là trách nhiệm đối với cuộc sống của nhau, trách nhiệm với tương lai của nhau, chỉ có điều lúc đó chúng tôi hãy còn quá trẻ, không có khả năng độc lập, cũng không đủ năng lực phụ trách cuộc sống và tương lai của đối phương, gánh vác không nổi nhiều gánh nặng như vậy. Bây giờ nghĩ lại có phải lúc đó tôi đã sớm vì tương lai hôm nay của IU mà suy tính, cũng sớm nhìn được kết cuộc cuối cùng hay không, ngẫm lại cảm thấy thật may mắn, may mắn chính mình không phá hủy cuộc đời cùng hạnh phúc trọn vẹn của IU.

"Các cậu hỏi nhiều như thế làm gì? Toàn bắt nạt mình thôi, còn chưa nói cho mình biết chuyện đó là thế nào đó a''

Tôi xoa xoa cổ, hỏi lại Eunjung, Eunjung lúc đầu còn ngạc nhiên nhưng cũng từ từ trở nên đạo mạo hệt như cô giáo đang giảng bài cho học trò.

"Đó là một từ tiếng Anh chỉ sự phân vai trong mối quan hệ đồng tính, chỉ một người có thiên hướng nam tính, giống như cậu vậy đó, hiểu chưa?

"Tớ nam tính lắm à?"

Tôi cúi đầu tự đánh giá mình.

"Đúng đó, cậu cũng khá giống, nhưng mà nếu nói cậu là gia T cũng không phải, nhưng nói nương T cũng không đúng, cái này..."

Eunjung một miệng bia nói oang oang, nhưng mà càng nói lại càng khó hiểu.

"Gia T? Nương T?''

''Gia T chính là có cách ăn mặc giống nam giới, nương T tuy là có bề ngoài nữ tính nhưng là cách cư xử thì cũng giống như nam giới vậy đó''

Tôi không thể không thừa nhận tôi lạc hậu rồi, tôi chỉ biết trên đời có hai giới tính là nam và nữ, không biết là nữ cũng phân biệt ra nhiều dạng như vậy. Yêu là yêu, cần phân biệt nhiều vậy làm gì? Tôi nhăn trán, suy nghĩ rối rắm, sự việc mới mẻ này thật sự làm tôi có chút bối rối.

"Cậu trước giờ luôn đầu gỗ như vậy, hôm nay tớ chỉ dạy cậu một chút để cậu mở mang tầm mắt. Gia T là dạng phụ nữ mạnh mẽ như nam giới, nương T là dạng bề ngoài dịu dàng nữ tính, được chưa? Không hiểu nữa thì đi chết đi''

Eunjung ném ly bia lên bàn, không còn chút kiên nhẫn nào nữa. Sao lại nhìn tôi như vậy chứ? Tôi tuy là hơi lạc hậu tí nhưng mà trí thông minh cũng đâu có kém, tôi còn biết có chuyện không hiểu thì lên hỏi google cơ mà. Quay qua nhìn Giám đốc, cô ấy cười như không cười nhìn tôi, tôi nghĩ cô ấy ít nhất có thể mở miệng giải vây cho tôi, vậy mà cái gì cô ấy cũng không chịu nói.

"Mình thấy lạ lắm nha, có phải bây giờ sinh viên tốt nghiệp đại học ra đều lạc hậu như vậy không? Con người bây giờ thật đáng buồn, trí thương đi lên, tình thương đi xuống, chế độ giáo dục như vậy gây áp lực rất  lớn, những bông hoa của Tổ quốc đều bị việc học làm trở thành ngu ngốc hết rồi. Cái bộ dạng này, chỉ làm được cái rắm''

"Eunjung, cậu mới là cái rắm a''

Tôi bị cô ấy chọc giận, hạ nhục mình còn xỏ xiên mình, Eunjung xoa xoa mặt, liếc xéo tôi, nghiến răng nghiến lợi nói.

"Khủng long con, cậu là gạch lót bồn cầu, cái rắm cũng không bằng''

Tôi cũng tức giận, đang thề phải cùng cô ấy sống mái một mất một còn thì Qri góp lời.

"Eunjung, cậu nói thế nào vậy? Jiyeon sao có thể không bằng cái rắm được? Nếu Jiyeon là cái rắm, thì chính là tuyệt thế thần rắm, đúng vậy không, Hyomin?"

Qri ngoác miệng hỏi Giám đốc, Giám đốc gật đầu liên tục đến mức mặt mũi đỏ bừng.

"Đúng, đúng, Qri nói rất đúng''

Trừ việc cười cợt tôi thì mấy người đó không có việc gì vui vẻ để làm nữa hay sao? Tôi bị các cô ấy chọc giận nên đầu nóng bừng bừng, phải đi toilet giảm nhiệt.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro