Chap 59

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Jiyeon, sao lại thế này hả?"

Qri giả vờ làm ra vẻ mặt lương thiện, không đợi tôi trà lời, dì đã lên tiếng.

"Chuyện này đều là trách dì, dì không coi cẩn thận''

"Dì à, chuyện này không trách dì được, có người muốn chúng ta xui xẻo, chúng ta tránh cũng không khỏi''

"Có người muốn cậu gặp xui xẻo?"

Qri nhìn chằm chằm tôi hỏi.

"Khủng long con, cậu nói là có người cố ý đốt lửa?"

"Dì dượng trước khi đi ngủ đã kiểm tra, không có vấn đề gì, thêm nữa lửa là cháy lúc nửa đêm, ngoại trừ người làm thì còn ai có thể?''

Dì giống như sực nhớ ra chuyện gì nói.

"Hàng xóm nói là lúc nghe thấy tiếng chó sủa có đi ra ngoài xem, lúc đầu vẫn chưa thấy cháy, sau đó lại nghe chó sủa thêm lần nữa cũng là lúc thấy lửa bốc lên''

"Jiyeon, không phải là cậu đắc tội với người nào chứ?"

"Sao có thể, cậu ấy là người tính tình hiền lành sao có thể đắc tội với ai?''

Tôi cúi đầu nghĩ tôi có thể đắc tội người nào? Quan hệ làm ăn không tệ, chuyện gì cũng để ý giữ gìn, giá gỗ cũng đều bán theo giá thị trường, căn bản không có chuyện cạnh tranh hoặc những vấn đề khác, không cần sau lưng tôi ném đá giấu tay, ngoài xã hội thì càng không thể, tôi bình thường rất ít khi theo họ gặp gỡ người khác, nếu có tiếp xúc cũng chỉ có giới chính trị hoặc phòng thương mại, họ càng không có khả năng làm chuyện này, hơn nữa tôi không hề đáng để bọn họ phải làm vậy. Nghĩ một lúc, trước mắt tôi chợt xuất hiện một gương mặt ngang ngược, giật mình hiểu ra,

"Là Wang Ni''

"Wang Ni?''

"Wang Ni?''

"Wang Ni là ai?"

"Ai là Wang Ni?"

Tôi đã nghĩ nhất định sẽ có một ngày Wang Ni trả thù nhưng không nghĩ lại nhanh như vậy, cũng không nghĩ cô ta sẽ làm ra thủ đoạn này.

Mọi người chưa kịp nghe tôi giải thích, một xe cảnh sát hú còi chạy vào, ba người trên xe bước xuống vừa đến cửa liền hỏi.

"Ai là chủ công ty này?"

Tôi đứng ra.

"Là tôi, các người có chuyện gì sao?"

"Có người báo là cô không có biện pháp phòng tránh cháy nổ lại còn gây cháy, đưa giấy đạt tiêu chuẩn phòng cháy tôi xem''

Một gã trung niên đầu hói ngang ngạnh nói, tôi lấy giấy chứng nhận đưa cho hắn ta, hắn ngay cả xem cũng chưa xem, đem cất vào túi,

''Cô bị đình chỉ kinh doanh, không có biện pháp phòng tránh cháy nổ, còn gây hỏa hoạn, đối với cư dân xung quanh đây tạo thành ảnh hưởng không tốt. Trước mắt tịch thu giấy chứng nhận kinh doanh, phạt ba ngàn''

Tôi nhìn trên áo họ thấy là Cục phòng cháy chữa cháy.

"Có phải là có hiểu lầm hay không? Lửa này không lớn cũng không làm ai bị thương, các biện pháp phòng cháy tôi đều tuân thủ theo pháp luật, còn cẩn thận hơn nữa. Tiền phạt tôi đóng..."

"Hiểu lầm, lửa cũng đã cháy rồi còn hiểu lầm? Cô đây ngu ngốc như vậy mà cũng học đòi buôn bán?''

Tôi nhìn bộ mặt kênh kênh giống nhau như đúc của bọn hắn, máu nóng bỗng chốc sục sôi, hận không thể lột da mặt từng người xuống.

"Lửa này có thể là có người cố ý đốt''

"Tao con mẹ nó không quan tâm mày có cố ý hay không, đây là bằng chứng, có phải cố ý hay không thì đi tìm cảnh sát đi''

Nói xong xoay người đang kẹp túi bước ra ngoài.

Không đợi tôi nói Eunjung đã nóng nảy, chỉ đầu hắn nói.

"Con mẹ nó ông không có mắt nhìn à? Không nhìn thấy lửa là có người cố ý đốt hả? Một dãy bình chữa cháy ở kia mà dám nói là không có biện pháp phòng cháy, mấy người dựa vào đâu mà ra vẻ trước mặt bà, cái đồ đầu hói như ông thì có tư cách gì mà nói? Còn tiền phạt? Ba ngàn cho các người không bằng đưa cho tiểu thư đi uống rượu, một đám hủ bại bụng bự thật biết cách hưởng thụ. Tôi nói cho mấy người biết, không trả lại tờ giấy chứng nhận thì đừng ai mong bước ra được khỏi cửa!''

Nói xong nháy mắt với Eunjung một cái, Qri dẫn mười người đi lại chặn cửa. Tên kia bị mắng đến mặt đỏ tai hồng, không còn mặt mũi, quay lại mắng Eunjung vài câu, Eunjung không bỏ qua đứng lên chửi nhau với hắn, đem cha mẹ ông bà ba cô bốn cậu ân cần hỏi thăm qua một lần, mắng đến lưu loát trôi chảy. Tình huống trở nên không thể khống chế, tên bên cạnh thấy tên trọc đầu đang thất thế, đi về hướng Eunjung, ánh mắt căm ghét làm tôi cảm thấy nguy hiểm, tôi đến chắn phía trước Eunjung, nói với tên hói đầu.

"Muốn động tay động chân hả? Ông muốn làm lớn chuyện hả?"

"Tao là muốn làm lớn chuyện đó, tao sợ mấy mụ đàn bà như chúng bây sao?''

"Tôi chấp, hôm nay tôi sẽ phế ông, làm ông cũng thành đàn bà, rồi bà đây sẽ đi tìm một tên vô lại cho ông để thử mùi vị''

Eunjung phía sau tôi nhảy vọt tới trước.

Gã đầu hói giận nổi gân xanh, con cậu trừng lên.

"Mày con mẹ nó đúng là thiếu đòn''

Nói xong bước tới phía Eunjung, tôi bước lên chặn hắn lại.

"Ông còn muốn đánh người? Tôi nói rồi, tiền phạt tôi có thể đóng nhưng giấy chứng nhận không thể lấy đi, để giấy chứng nhận lại, tôi lập tức đưa tiền cho ông, nếu không, mất mặt rất khó coi''

Nếu vừa rồi Eunjung không buông lời trước, tôi còn có thể nói chuyện được nhưng mà sự việc đã đến nước này, cậu tiến ta lui chỉ có thể làm bọn chúng được nước làm tới. Tôi phải đảm đương đối mặt, vì Eunjung và Qri tranh đấu, cũng vì mình mà tranh đấu. Tôi không thể để cho bạn bè vì chuyện của mình mà ủy khuất trong khi mình khoanh tay đứng nhìn, tôi cũng không thể để họ đi giải quyết hậu quả cho mình.

Gã đầu hói chỉa vào người tôi.

"Mày con mẹ nó nghe cho rõ, tiền chúng bây phải đưa, giấy chứng nhận tao vẫn lấy''

Không chờ tôi kịp phản ứng, gã hói hung hăng tát tôi một bạt tai.

"Tao còn đánh nữa đó, thấy thế nào?"

"Tao chơi!"

Eunjung nhảy lên cho ngay tên đầu hói một cái tát.

"Mày dám đánh người? Con mẹ nó bọn bây muốn chết rồi, ngồi mát ăn bát vàng còn đánh người dân, tao con mẹ nó đánh chết mày. Hôm nay tao cho bọn mày yên nghỉ!''

Nói xong giày cao gót liền đá vào cái bụng bự của hắn, hai tên kia thấy gã đầu hói bị đánh vội chạy lại hướng Eunjung, dì dượng thấy tôi bị thua thiệt cũng xông tới. Tôi vừa đẩy Eunjung ra đằng sau thì một bàn tay liền dán xuống mặt, đầu tôi bỗng nghe thấy ong ong, cả trời đầy sao. Qri vội chạy lại che chắn, đem mấy người kia vây quanh ba người bọn hắn.

"Con mẹ nó tụi bây vậy cũng được gọi là đàn ông hả? Tao Lee Qri ở Seoul còn chưa khi nào thấy cướp đường nhiều như vậy đâu, hôm nay tao phải vì dân trừ hại, các huynh đệ tỷ muội, đánh cho tôi, đánh mạnh vào, người nào dùng nhiều sức về sẽ phát tiền thưởng''

Không biết sức mạnh từ hiệu triệu của Qri lớn hay là do sức hấp dẫn của tiền thưởng lớn hơn, mười mấy người giống như phát điên, hết phi người bay chân đấm đá loạn xạ tới bạt tai tới tấp. Mấy tên kia chỉ có bề ngoài hùng hổ, căn bản vì bụng bự nên không thể linh hoạt xoay chuyển, nhân viên của Qri thì lại toàn là người Seoul, một ngày gánh mấy chục mấy trăm thùng thuốc đều mặt không đổi sắc, tim không đập nhanh, còn được Giám đốc kích động bằng tiền thường, rất ra tay toàn nhằm vào chỗ hiểm, ngay cả một cô bé đứng bên ngoài cũng đá đá vào mông.

Tôi che lại nửa bên mặt mất tri giác, hỏi Qri.

"Qri, cậu bình thường không ngược đãi họ chứ? Cậu nhìn xem họ có bao nhiêu là oán hận''

"Họ ở đây là báo ân, cậu thế nào rồi? Mình nhìn xem''

Không đợi Qri đi tới, Eunjung đã kéo tay tôi ra, nhìn thấy nửa mặt của tôi, mắt đỏ lên, hung hăng đẩy tôi một cái.

"Cậu là đồ ngu hả? Che cho mình làm gì? Cậu xem sưng lên hết rồi''

"Mình không có việc gì, không phải là vẫn còn cái mặt đây sao? Nhanh nói họ dừng tay đi, cũng vì mình mà lớn chuyện thế này''

Tôi nhìn thấy trong vòng ba tên kia đều đã nằm lăn lộn, một gã trên mặt còn đọng máu, tôi thấy hơi sợ.

"Là bọn chúng động tay động chân trước, cái này gọi là biết luật phạm luật, đánh cậu thành như vậy, việc này mình không để yên được!''

Eunjung một bộ dáng thề không bỏ qua.

''Jiyeon, mọi chuyện cũng xảy ra rồi, nói sao thì bọn mình cũng không nhìn cậu bị đánh được''

"Qri, mình có sao thì cũng là chuyện nhỏ, gọi người của cậu dừng tay đi, đánh nữa sẽ xảy ra án mạng đó. Cậu đưa bọn họ đi nhanh đi, không thì bọn họ cũng gặp phiền phức''

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro