Chap 68

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đó có thể là một mẩu tin về Gia tộc Venture. Họ đang chuẩn bị cho thứ được cho là một cuộc nội chiến kéo dài; một bằng chứng cho điều này là dạo gần đây Elend ít tham gia vũ hội hơn trước. Vin không nghĩ như vậy. Khi anh đến, anh thường tránh mặt cô, và dù sao thi cô cũng không thực sự muốn nói chuyện với anh. Ký ức về những điều Dockson nói với cô khiến cô nghĩ rằng cô sẽ cảm mình tựa như sẽ không giữ được tử tế khi nói chuyện với Elend.

"Milen?" Rene hỏi. "Ngày mai cậu vẫn định tham gia vào trò bắn pháo hoa với chúng tôi chứ?"

"Đương nhiên rồi Rene," Milen đáp lại.

"Lần trước không phải là cậu cũng hứa như vậy sao?" Tyeden hỏi.

"Tôi sẽ ở đó, " Milen giải thích. "Lần trước là do có chuyện đột xuất xảy ra."

"Và nó sẽ không xảy ra nữa đúng không?" Tyden gặng hỏi tiếp. "Cậu biết là trò chơi sẽ không thể bắt đầu nếu không có đủ 4 người mà. Nếu cậu không định đến đó, bọn tôi có thể nhờ người khác.."

Milen thở dài, rồi giơ tay lên, duỗi mạnh sang một bên. Hành động đó đập ngay vào mắt của Vin- cô mới chỉ nghe được một nửa câu nói. Cô nhìn sang một bên và suýt nữa thì nhảy dựng lên vì giật mình khi thấy một điều tra viên đang tới gần.

Cho đến nay cô vẫn luôn cố gáng né những điều tra viên trong vũ hội. Sau lần cô chạm mặt với một prelan cao cấp, nhiều tháng trước và sau đó là sự cảnh báo từ Điều tra viên- cô thậm chí còn e ngại khi ở gần một prelan.

Thanh tra tiến lại gần, mỉm cười một cách mà trông rất ghê rợn. Có lẽ đó là những cánh tay đan trước người ông ấy, những bàn tay giấu trong ống tay áo. Có lẽ đó là những hình xăm quanh mắt, nhăn nheo do da đã lão hóa. Đây không phải chỉ là một quý tộc, mà là một thanh tra- con mắt của Chúa tể, người thực thi pháp luật của gã.

Thanh tra dừng lại trước nhóm. Những hình xăm của ông đánh dấu ông là một thành viên của Bang Chính thống giáo, bộ phận quan liêu chính của Bộ. Ông nhìn nhóm người, và nói bằng một giọng mượt mà. "Vâng?"

Milen lấy ra vài đồng xu. "Tôi hứa sẽ gặp hai người này vào ngày mai," anh nói, đưa đồng xu cho người thanh tra đứng tuổi.

Có vẻ như đó là một lý do ngớ ngẩn để gọi thanh tra tớ- hoặc là trong suy nghĩ của Vin là vậy. Tuy nhiên, thanh tra không cười nhạo hay là chỉ trích sự phù phiếm của lời yêu cầu. Ông chỉ mỉm cười, vuốt ve những đồng xu khéo léo như mấy tên trộm. "Tôi chứng kiến chuyện này, lãnh chúa Milen," ông nói.

"Thỏa mãn chưa?" Milen hỏi hai người còn lại.

Họ gật đầu.

Thanh tra quay người đi, không thèm liếc nhìn VIn lần thứ hai, rồi bước đi. Cô nhẹ nhàng thở ra một hơi, quan sát hình bóng lê bước của ông.

Cô nhận ra họ phải biết mọi chuyện xảy ra ở vũ hội. Nếu giới quý tộc gọi họ đến để chứng kiến những chuyện đơn giản như này... thì cô càng biết nhiều thêm về Bộ, cô càng nhận ra Lãnh chúa đã khéo léo như nào trong việc xây dựng hệ thống như vậy. Họ chứng kiến mọi hoạt động buôn bán; DOckson và Renoux gần như phải giải quyết các vấn đề liên quan đến thanh tra gần như hàng ngày. Chỉ họ mới có thể ủy quyền kết hôn, ly hôn, mua đất hoặc phê chuẩn ké thừa trước hiệu. Nếu không có thanh tra chứng kiến sự việc, nó đồng nghĩ với việc chuyện đó chưa từng xảy ra, và nếu người đó không niêm phong một tài liệu, thì nó cũng có thể chưa được viết ra.

Vin lắc đầu khi cuộc hội thoại đã chueyẻn chủ đề. Đây sẽ là một đêm dài đây, và tâm trí của cô chứa đầy thông tin cần phải biết khi trên đường về Fellise.

"Xin thứ lỗi, Ngài Milen," cô lên teiéng, đặt tay lên cánh tay anh- mặc dù nó kheién cô có chút rùng mình. "TÔi nghĩ đã đến lúc tôi cần phải rời đi rồi."

"Tôi sẽ dẫn cô ra xe ngựa." anh đáp lại.

"Không cần thiết đâu," cô ngọt ngào nói. "Tôi muốn người động một chút, và tôi cũng phải đợi quản gia Terris của tôi."

"Được thôi," anh đáp lại, gật đầu kính trọng.

"Hãy đi nếu cô bắt buộc phải đi, Valette," Kliss lên tiếng. "Nhưng cô sẽ không bao giờ tin tức nóng hổi mà tôi biết về Bộ.."

Vin ngập ngừng. "TIn tức gì vậy?"

Đôi mắt của Kkilss lấp lánh, cô liếc nhìn người thanh tra đã đi mất. "Các điều tra viên giờ đang vo ve như mấy con côn trùng. Họ đã tấn công những băng cướp skaa nhiều gấp đôi trong vài tháng qua so với thường lệ. Họ thậm chí còn không bắt tù nhân để hành quyết- họ chỉ giết tất cả."

"Làm thế nào cô biết chuyện này vậy?" Milen hoài nghi hỏi. Anh có vẻ khá thẳng thẳn và cao quý. Nhưng chả ai biết anh ta thực sự là người như nào.

"Tôi có nguồn cung cấp thông tin của mình," Kliss đáp lại với một nụ cười. "Ồ, các Điều tra viên vừa mới tìm thấy một băng nhóm khác chiều nay. Có trụ sở cách đây không xa lắm."

Vin cảm thấy lạnh sống lưng. Nơi đó không ở quá xa so với cửa hàng của Clubs... Không, đó không thể là họ được. Dockson và mọi người rất khôn khéo. Ngay cả không có Kelseir ở đây, họ cũng sẽ an toàn.

"Lũ trộm cướp chó chết," Tyden quáy. "Lũ skaa chết tiệt không biết vị trí của mình. Thức ăn và quần áo chúng ta cho chúng chẳng lẽ không đủ à mà còn đi ăn trộm tiền của chúng ta?"

"Thật ngạc nhiên là những sinh vật này có thể sóng sót như mấy tên trộm được," Carlee, người vợ trẻ của Tyden, nói bằng giọng gừ gừ. "Tôi không thể tưởng tượng được kẻ bất tài nào lại bị cướp bởi skaa."

Teden đỏ mặt, và VIn nhìn anh với vẻ tò mò. Carlee hiếm khi nói gì ngoài trừ chỉ trích chồng mình.

Chắc là anh ấy đã bị cướp. Hoặc là một vụ lừa đảo?

Để thông tin đó điều tra sau, VIn quay người đi- hành động mà khiến cô phải đối mặt với một nhóm mới : Shan Elariel.

Người vợ chưa cười trước đây của Elend vẫn như mọi khi. Mái tóc dài màu nâu vàng của cô gần như sáng bóng, và thân hình xinh đẹp của cô chỉ khiến VIn nhớ lại bản thân mình đã gầy gò như nào. Vẻ tự kiêu đến mức mà ngay cả một người tự tin cũng phải nghi ngờ, Shan- như VIn bắt đầu nhận ra- chính là người mà hầu hết tầng lớp quý tộc đều nghĩ là một phụ nữ hoàn hảo.

Những người đàn ông trong nhóm của VIn gật đầu kính cẩn, còn những người phụ nữ cúi chào, vinh dự được tham gia cuộc trò chuyện với một người có rất có quyền thế. Vin liếc sang một bên, định rời đi nhưng Shan đã đứng ngay trước cô.

Shan mỉm cười. "Ah, Ngài Milen," Cô nói với bạn đồng hành của VIn. "Thật là tội nghiệp khi người đồng hành của anh lại trông ôm yếu như này. Có vẻ như anh chỉ còn lại một vài lựa chọn khác."

Milen đỏ mặt, Shan đã vô cùng thành thạo khi đặt anh vào tình cảnh khó khăn. Anh ta có nên bảo vệ VIn không, nó có thể khiến một người phụ nữ rất quyền lực giận giữ? Hay thay vào đó anh đồng ý với Shan, từ đó xúc phạm bạn đồng hành của mình?

Anh ta đi theo lối thoát của mấy kẻ hèn hạ. Anh phớt lờ lời bình luận. "Phu nhân Shan, thật là vinh dự khi được cô tham gia với chúng tôi."

"Đúng vậy," Shan trôi chảy nói, đôi ămts lấp lánh niềm vui khi thấy sự khó chịu của VIn.

COn mắm mất dạy này! Vin chửi thầm trong lòng. Có vẻ như khi nào Shan cảm thấy chán, cô ta sẽ luôn tìm kiếm VIn để nhạo báng cho vui.

"Tuy nhiên," Shan nói, "tôi sợ rằng tôi sẽ không tham gia cuộc trò chuyện. Dù có chút không vui nhưng tôi cần phải làm việc với cô gái Renoux này. Bạn sẽ tha lỗi cho chúng tôi chứ?"

"Đương nhiên rồi, thưa phu nhân," Milen đáp và lùi lại. "Quý cô Valette, cảm ơn vì đã làm bạn đồng hành với tôi đêm nay."

VIn gật đầu với anh và những người còn lại, cảm gaics hơi giống con thú chấn thương bị cả đàn bỏ lại. Cô thực sự không muốn giải quyết chuyện gì với Shan tối nay.

"Phu nhân Shan," Vin nói khi chỉ còn lại hai người họ. "Tôi nghĩ sự quan tâm của cô cho tôi thực sự là vô căn cứ. Gần đây tôi thực sự không nói chuyện nhiều với Elend."

"Tôi biết," Shan đáp lại. "Có vẻ như cô đã đánh giá cao năng lực của mình rồi, cô gái. Người ta sẽ nghĩ rằng một khi cô đã nhận được sự ưu ái của một người đàn ông cao quý hơn mình rất nhiều, cô sẽ không thể anh ta vuột mất dễ dàng như vậy."

Lẽ ra bà nôi này không nên ghen tị mới phải chứ? Vin ngẫm nghĩ, rùm người khi cảm nhận được sự tác động không thế tránh khỏi của Dị năng. Có phải bà nội này ghét mình chỉ vì mình chiếm lấy vị trí của bả không nhỉ?

Nhưng đó không phải là cách mà quý tộc cư xử. Vin chẳng là gì cả- một trò giải trí nhất thời. Shan không quan tâm đến việc giành lại tình của Elend; cô chỉ muốn tìm được cách đáp trả lại người đã coi thường cô.

"Một cô gái khôn ngoan sẽ đặt mình vào vị trí mà cô ấy có thể tận dụng cơ hội được lợi dụng duy nhất của mình," Shan nói. "Nếu cô nghĩ là có một đại quý tộc nào để ý đến, thì cô đã nhầm rồi. Elend thích gây sốc cho giới quý tộc- và vì vậy, theo cách tự nhiên, anh ta sẽ chọn một người phụ nữ thô kệch và cục mịch nhất mà anh ta có thể tìm được. Nhân cơ hội này đi; cô sẽ không tìm được cái nào khác nữa đau.

Vin nghiến răng trước lời lăng mạ và Dị năng; Shan chắc chắn đã tạo ra một nghệ thuật khiến bất kì người bị ước thúc nào đều hành động theo í muốn của cô.

"Giờ," Shan nói,"tôi cần thông tin về những quyển sách mà Elend đang sở hữu. Cô có thể đọc phải không?"

Vin gật đầu lia lịa.

"Tốt lắm," Shan nói. "Tất cả những gì cô cần làm là ghi nhớ những tựa sách của cậu ấy- đừng nhìn vào bìa bên ngoài, chúng có thể gây nhầm lẫn. Đọc vài trang đầu tiên và báo cáo lại cho tôi."

"Vậy còn nếu tôi nói với Elend về kế hoạch của cô thì sao?"

Shan cười. "Ôi cô gái, cô không biết tôi đang tính chuyện gì đâu. Bên cạnh đó, có vẻ như cô đang đạt được chút tiến bộ ở giới quý tộc. Chắc chắn là cô nhận ra rằng việc phản bội tôi không phải là điều mà cô muốn đâu."

Nói xong, Shan bỏ đi, ngay lập tức tập hợp mấy kẻ đeo bám trong giới quý tộc xung quanh. Sự xoa dịu của Shan đang yếu dần, và CÔ cảm thấy sự thất vọng và cáu bẩn dội lên trong mình. Đã có lúc cô chỉ muốn chạy trốn, cái tôi của cô đã bị đè nén tới mức để ý tới lời lăng mạ của Shan. Tuy nhiên, tối nay cô lại mong muốn được vả cho con điên này một cái.

Bình tĩnh. Đây là một điều tốt. Mày đã trở thành một con tốt trong Địa gia tộc= hầu hết giới quý tộc cấp thấp đều mong chờ cơ hội này.

Cô thở dài, lùi về chiếc bàn trống mà tối nay cô đã ngồi với Milen. Buổi vũ hội tối nay được tổ chức tại Pháo đại Hasting tuyệt đẹp. Tòa tháp trung tâm cao, tròn của nó có 6 tòa tháp vụ, mỗi tháp cách tòa chính một đoạn ngắn và được kết nối với nó bằng cách lối đi. Tất cả bày tòa tháp đều được trang trí bằng kính màu.

Phòng dự tiệc nằm trên đỉnh của tòa trung tâm. May mắn là hệ thống ròng rọng chạy bằng skaa đã giúp những vị khách không phải đi bộ lên. Bản thân phòng dự tiệc cũng không hoành tráng như một số cái Vin từng ghé qua- chỉ là một căn phòng hình vuông với trần hình vòm và kính màu chạy xung quanh.

Buồn cười thay, sao con người lại thích tự làm mệt mình vậy nhỉ, Vin thầm nghĩ. Có lẽ vì thế mà giới quý tộc mới có thể làm mấy điều khủn khiếp. Họ đã giết chóc quá nhiều để khiến mình động tâm trước những chuyện đó.

Cô nhờ người hầu đi tìm Sazed rồi cô ngồi nghỉ. Ước gì Kelseir nhanh quay trở lại, cô thầm nghĩ. Băng nhóm bao gồm cả Vin, dường như đang thiếu động lực khi ông có anh ở đây; sự hóm hỉnh và lạc quan của Kelseir giúp cô tiếp tục tiến lên.

Vin lơ đãng ngước lên, cô thấy Elend đứng cách đó không xa, đang trò chuyện với một nhóm quý tộc trẻ tuổi. Cô cứng người, một phần trong cô- phần Vin- muốn chạy đi và lẩn trốn. Cô sẽ nằm gọn dưới gầm bàn, hoặc là váy hay thứ gì cũng được.

Tuy nhiên, điều kì lạ là cô thấy phần Valette lại mạnh mẽ hơn. Mình muốn nói chuyện với anh ấy, cô thầm nghĩ. Không phải là vì Shan , mà bởi vì mình muốn tìm ra sự thật. Dockson đã phóng đại. Hẳn là chú ấy đã làm như vậy.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro