Chap 69

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Từ khi nào mà cô đã có khả năng đương đầu với mọi chuyện như này? Ngay cả khi cô đã đứng dậy, Vin vẫn ngạc nhiên trước sự kiên định của mình. Cô băng qua phòng khiêu vũ- không quá để ý tới bộ váy. Một trong những người bạn của Elend vỗ vào vai anh và gật đầu về phía Vin. Elend quay lại và 2 người kia rời đi.

"Ồ, Valette." anh nói khi cô dừng lại trước anh. "Tôi đã đến trễ. Tôi không biết là cô ở đây."

Đồ nói dối. Đương nhiên là anh ta biết. Valette sẽ không bỏ lỡ Vũ hội Hasting. Nói như nào giờ? Đối chất như nào giờ. "Anh đang cố tránh tôi thì có,'' cô nói.

"Giờ thì tôi sẽ không nói chuyện đó. Gần đầy đây tôi rất bận. Vấn dề của gia tộc, cô biết đó. Ngoài ra, tôi đã cảnh báo cô là tôi rất thô lỗ, và.." anh bỏ lừng lời nói. "Valette? Mọi chuyện ổn chứ?''

Vin nhận ra mình đang sụt sịt nhẹ và cảm thấy một giọt nước mặt trên má mình. Thằng chó ngu này! cô chửi rùa trong lòng, lau mắt bằng chiếc khăn tay của Lestibournes. Mày sẽ làm hỏng lớp trang điểm đấy!

"Valette, cô đang run đấy!" Elend lo lắng hỏi.  "Giờ, chúng ta ra ban công hít thở tí nhé."

Cô để anh dẫn mình ra khỏi âm thanh của dàn nhạc và tiếng ồn ào của mọi người, và họ bước tiến vào nơi tối tăm, yên tĩnh. Ban công- một trong nhiều ban công nhô ra từ đỉnh trung tâm Hasting- trống không. Một chiếc đèn lồng bằng đá duy nhất đứng như một phần của lan can, và một số cây cảnh được đặt trang nhã trong góc.

Sương mù lơ lửng trong không khí, dày đặc hơn bao giờ hết, mặc dù ban công đủ gần với hơi ấp của pháo đài khiến sương mù yếu đi. Elend không để ý đến điều đó. Elend, giống như hầu hết các quý tộc khác, coi việc sợ hãi sương mù chỉ là một sự mê tín ngu ngốc của lũ skaa- điều mà Vin cho là đúng.

"Rồi, chuyện này là sao?" Elend lên tiếng hỏi. "Tôi thừa nhận, tôi đã phớt lờ cô. Tôi thực sự xin lỗi. Cô xứng đáng với điều đó, tôi chỉ...à có vẻ như cô đang hòa nhập rất tốt nên không cần một kẻ gây rối như tôi--"

"Anh đã ngử với skaa phụ nữ bao giờ chưa?" Vin hỏi.

Elend dừng lại, sửn sốt. "Đó là mọi thứ cô muốn nói á? Ai nói cô điều này vậy?"

"Anh đã bao giờ chưa?" VIn yêu cầu.

Elend ngập ngừng.

Ôi chúa tể. Nó là sự tahạt.

"Ngồi xuống đi," Elend nói, đưa cho cô một chiếc ghế.

"Đó là sự thật phải không?" VIn vừa ngồi vừa nói. "Anh đã làm nó. Chú ấy nói đúng, tất cả mọi người đều là quái vật."

"Tôi.." Anh đặt tay lên cánh ta Vin nhưng cô đẩy nó ra, chỉ cảm thấy giọt nước mắt lăn xuống chấm nhẹ lên chiếc váy của cô. CÔ đưa tay lên mặt, lau mắt, chiếc khăn bị lấm đầy vết trang điểm.

"Chuyện xảy ra khi tôi 13 tuổi," Elend lặng lẽ nói. "Cha của tôi nghĩ là đã đến lúc tôi trở thành 'một người đàn ông'. Tôi thậm chí còn không biết là họ sẽ giết cô gái đó. Valette. Từ tận đấy lòng, tôi không hề biết."

"Và sau đó thì sao?" cô hỏi tiếp, càng giận giữ hơn ."Bao nhiêu cô gái đã bị anh sát hại rồi, Elend Venture?"

"Không! KHông bao giờ xảy ra lần nữa, Valette. Không bao giờ kể từ khi tôi phát hiện chuyện đó."

"Anh mong đợi tôi sẽ tin anh à?"

"Tôi không biết," Elend dáp lại. "Nghe này, tôi không biết là giờ có đang thịnh hành cái trò phụ nữ trong iới quỹ tộc đổ lỗi các quý ông là đồ vũ phu hay không, nhưng cô phải tin tôi. Tôi không giống như bọn họ."

"Tôi được người khác kể như vây."

"Bởi ai? Quý tộc ở mấy vùng nông thôn? Valette, họ không hề hiểu bọn tôi. Họ ghen tị vì chúng tôi kiểm soát hầu hết các hệ thông kênh đào- và họ có thể có quyền làm như vậy. Tuy nhiên, sự ghen tị của họ không khiến bọn tôi trở thành lũ tệ hại."

"Bao nhiêu phần trăm?" VIn hỏi lại. "Bao nhiêu quý tộc làm chuyện như vậy?"

"Có lẽ là một phần ba," Elend đáp lại. '' TÔi không chắc lắm. Tôi không thích dành thời gian với những người đó."

Cô muốn tin tưởng anh ấy, nhưng mong muốn đó lẽ ra phải khiến cô nghi ngờ hơn. Nhưng, khi nhìn vào đôi mắt đó- đôi mắt mà cô luôn thấy rất chân thành- cô thấy mình rung động . Lần đầu tiên cô có thể nhớ được, cô hoàn toàn gạt bỏ những lời thì thầm của Reen và đơn giản là chọn tin tưởng.

"một phần ba," cô thì thầm. Khá nhiều Nhưng, ít ra không phải tất cả bọn họ. Cô đưa tay lên lau mắt, và Elend nhìn chiếc khăn tay của cô.

"Ai đưa cô cái này vậy?" Anh tò mò hỏi.

"Một người tỏ tình," Vin đáp lại.

"Có phải anh ấy là người đã nói với cô những điều về tôi không?"

"Không, đó là người khác," VIn đáp lại. "Chú ấy nói.. rằng tất cả quả tộc, hoặc đúng hơn là tất quả quý tộc Luthadel- đều là những người tồi tệ. Chú ấy nói rằng nữ quý tộc trong giới còn không coi việc chồng của mình ngủ với con điếm skaa là ngoại tình."

Elend khịt mũi. "Vậy thì người cung cấp thông tin của cô không rõ về phụ nữ quý tộc lắm thì phải. Tôi thích cô tìm được một quý cô mà không bận tâm khi chồng mình tán tỉnh người khác đấy- skaa hoặc là quý tộc."

Vin gật đầu, hít một hơi thật sâu, sau đó trấn tính lại. Cô cảm thấy thật nực cười.. nhưng cô lại cảm thấy bình yên. Elend vẫn quỳ xuống cạnh ghế cô, rõ ràng là vẫn lo lắng.

"Vậy," cô nói," cha của anh là một phần ba đó à?"

Elend đỏ mặt trong ánh sáng yếu ớt. "Ông ấy thích đủ loại tình nhân- skaa, quý tộc, điều đó chẳng ảnh hưởng gì tới ông ấy cả. Tôi vẫn còn suy nghĩ về cái đêm đó, Valette. Tôi ước là... tôi không còn nhớ chúng nữa."

"Đó không phải là lỗi của anh, Elend," cô nói. "Lúc đó anh mới chỉ là cậu nhóc 13 tuổi đang làm theo những gì cha mình bảo thôi."

Elend nhìn đi, nhưng cô đã nhìn thấy sự tức giận và tội lỗi trong mắt anh. "Ai đó cần phải ngăn những chuyện như này lại. "anh nói khẽ, và Vin bị ấn tượng bởi sự mãnh liệt trong giọng nói của anh.

Đây là một người đàn ông biết quan tâm, cô thầm nghĩ. Một người như Kelseir, hoặc giống như Dockson. Một người đàn ông tốt bụng. Tại sao họ không thấy những điều này?

Cuối cùng , Elend thở dài, đứng dậy và kéo một chiếc ghế cho mình. Anh ngồi xuống, khuỷu tay tựa vào lan can, đưa tay vuốt mái tóc bù xù của mình. "Chà," anh nhân mạnh, "cô có lẽ không phải là người phụ nữ đầu tiên rơi lệ vì tôi tại vũ hội, nhưng cô là người đầu tiên mà tôi thực sự quan tâm. Năng lực quý ông của tôi đã đạt tới cảnh giới mới rồi đó."

VIn mỉm cười. " Không phải là anh," cô đáp lại, ngả người ra sau. "Chỉ là.. một vài tháng mệt mỏi. Khi tôi biết được những điều này, tôi thực sự không thể xử lí được tất cả."

Elend nói. "Sự tham những ở Luthadel cần phải được giải quyết." Elend nói. "Chúa tể thậm chí còn không biết họ- và ông ta cũng chẳng muốn."

VIn gật đầu, rồi cô nhìn Elend. "Vậy tại sao gần đây anh lại muốn tránh mặt tôi?"

Vin lại đỏ mặt lần nữa. "Tôi nghĩ là cô đã có đủ bạn bè mới để khiến mình bận rộn."

"Điều đó có nghĩa là gì?"

"Tôi không thích nhiều người mà cô trò chuyện cùng, Valette," Elend giải thích. "Cô đã cố gắng hòa nhập trong xã hội Luthadel, và nhìn chung tôi cảm thấy trò chơi chính trị này sẽ thay đổi con người."

"Nói thì hay," Vin ngắt lời. "Đặc biệt là khi anh là một trong những người quan trọng nhất của cơ cấu chính trị. Anh có thể làm ngơ chính trị- một số trong chúng ta không hề may mắn như vậy."

"Tôi nghĩ là vậy."

"Ngoài ra," Vin nói. "anh chời đùa chính trị cũng giỏi như những người khác vậy. Hoặc, anh định nói với tôi là việc ban đầu anh để ý đến tôi không phải chọc tức cha của anh?"

Elend giơ tay lên. "Được rồi, coi như tôi đã bị trừng phạt thích đáng. Tôi là một thằng ngu và dốt nát. Đây là đặc tính di truyền."

Vin thở dài, ổn định lại và cảm nhận hơi thở lạnh giá của sương mù trên đôi má ướt đẫm của mình. Elend không phải là một con quái vât, và cô tin tưởng anh về điểm đó. Có lẽ cô là một kẻ ngốc, nhưng Kelseir đã ảnh hướng đến cô. Cô bắt đầu tin tưởng những người xung quanh, và không có ai cô muốn tin tưởng nhiều hơn Elend Venture.

Và, khi nó không còn liên quan trực tiếp với Elend, cô thấy nỗi kinh hoàng của mối quan hệ giữa quý tộc- skaa dễ dàng giải quyết hơn. Ngay cả khi một phần ba quý tộc đồ sát nữ skaa, thì xã hội có lẽ vẫn có thể cứu vãn được điều gì đó. Giới quý tộc sẽ không cần phải bị thanh trừng- đó là chiến thuật của họ. Vin sẽ đảm bảo điều đó sẽ không xảy ra, bất kể người đó có huyết thống là gì đi chăng nữa.

Ôi Chúa tể, cô thầm nghĩ. Mình bắt đầu có suy nghĩ giống như người khác- gần như mình nghĩ rằng chính chúng ta có thể thay đổi mọi thứ.

Cô liếc nhìn Elend, người đàng ngồi quay lương về phía màn sương đang cuồn cuộn phía xa. Anh trông có vẻ ủ rũ.

Mình đã gợi lại một kỉ niệm buồn cho anh ấy, VIn cảm thấy áy náy. Không có gì ngạc nhiên khi anh ấy ghét cha mình nhưu vậy. Cô khao khát được làm điều gì đó để anh thấy tốt hơn.

"Elend," cô lên tiếng, thu hút sự chú ý của anh. "Họ cũng giống như chúng ta."

ANh ngập ngựng. "Cái gì?"

"Skaa đồn điền," Vin nói. "Anh từng hỏi tôi về họ một lần. Tôi đã sợ hãi vì vậy tôi đã cư sử nữ quý tộc đúng nghĩa- nhưng anh dường như có vẻ thất vọng khi tôi không nói thêm."

Anh dựa về sau. "Vậy, cô đã dành thời gian với skaa à?"

VIn gật đầu. "Rất nhiều. quá nhiều, nếu anh giỏi về gia đình của tôi. Đó có thể là lý do tại sao họ gửi tôi tới đây. Tôi biết rất rõ về một số skaa- đặc biệt là một người đàn ông trung niên. Chú ấy đã mất nhiều thứ, người phụ nữ chú ấy yêu, vào tay một gã quý tộc chỉ muốn tận hưởng hoan lạc ban đêm."

"Ở trong điền trang của cô à?"

Vin lắc đàu lia lịa. "Chú ấy đã bỏ trốn và rời tới đất của cha tôi."

"Và cô che giấu anh ấy?" Elend ngạc nhiên hỏi. "Những kẻ skaa chạy trốn dược cho sẽ là sẽ bị hành quyết !"

" Tôi đã giữ bí mật của chú ấy," VIn nói, "TÔi biết chú ấy không lâu, nhưng..à, tôi có thể hứa với anh điều này, Elend. Tình yêu của chú ấy cũng mãnh mẽ giống như bất kỳ quý tộc nào. Thậm chí còn mạnh mẽ hơn hầu hết những người ở Luthadel."

"Và trí thông minh?" Elend háo hức hỏi. "Họ có vẻ.. chậm tiêu?"

"Đương nhiên là không rồi," Vin ngắt lời. "Elend Venture tôi nghĩ là có lẽ tôi biết vài skaa còn thông minh hơn anh đó. Họ có thể không được giáo dục đàng hoàng, nhưing họ vẫn rất thông minh. Và họ cũng biết tức giận nữa."

"Tức giận?" anh hỏi lại.

"Một vài trong số họ," Vin nói tiếp. "về cách họ bị đối xử."

"Vậy thì họ biết đúng không? Về sự khác biệt giữa chúng ta và họ?"

"Làm sao mà họ không biết đưuọc?" Vin nói rồi đưa tay lấy khăn tay lau mũi. Tuy nhiên, cô dừng lại để ý xem mình đã lau đi bao nhiêu lớp trang điểm trên đó.

"Đây," Elend nói, đưa cô khăn tay của mình. "Kể thêm cho thôi đi. Sao cô biết những chuyện này vậy?"

"Họ nói với tôi," Vin nói. "Họ tin tưởng tôi. TÔi biết họ tức giận bởi vì họ phàn nàn về cuộc sống của mình. TÔi biết họ thông minh vì họ đã ẩn giấu mình trong giới quý tộc."

"Như thế nào?"

"Kiểu, mạng lưới của thế giới ngầm á," VIn nói. "Skaa giúp những người bỏ trốn đi qua các con kênh từ đồn điền này sang đồn điền khác. Các quý tộc sẽ không để ý họ vì họ chẳng bao giờ để ý đến khuôn mặt của skaa cả."

"Thật thú vị."

"Thêm vào đó," Vin nói,"còn có những băng trộm. Tôi nghĩ rằng những tên skaa đó phải rất thông minh thì mới có thể lần trốn khỏi thanh tra và giới quý tộc, đánh cắp vật tư của Giới quý tộc ngay bên dưới lỗ mũi của Chúa tể."


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro