Chap 70

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Phải, tôi biết," Elend nói. "Tôi ước mình có thể gặp bọn họ, để hỏi làm sao họ có thể làm được như vậy. Họ hẳn đều là những người thú vị."

Vin suýt chút nữa thì nói thêm , nhưng cô đã tém lại. Có lẽ mình đã nói hơi nhiều rồi.

Elend nhìn cô. "Cô cũng rất thú vị đấy, Valette. Đáng lẽ tôi nên biết rõ hơn là cô không bị ô nhiễm bởi bọn họ. CÓ lẽ cô sẽ là người ô nhiễm họ mới đúng."

Vin mỉm cười.

"Nhưng," Elend nói, đứng lên. "Tôi hpải rời đi. Tôi thực sự cần phải rời đi. Thực ra tôi tối nay tôi đến đây là vì có mục đích- một số người bạn của tôi sẽ gặp mặt."

Đúng rồi! Vin nghĩ. Một trong những người mà Elend đã gặp trước đó- những người mà KElseir và Sazed nghĩ rằng thật kỳ lạ khi anh kết giao cùng họ- là người trong gia tộc Hasting.

Vin cũng đức dậy, đưa tay trả lại Elend chiếc găng tay của anh.

Anh không nhận lấy nó. "Có lẽ cô muốn giữ nó. Nó không nhằm mục đích chỉ để lau mặt đâu."

Vin nhìn xuống khăn tay. Khi một quý ộtc muốn thật lòng theo đuổi một quý cô, họ sẽ treo chiếc khăn tay của mình.

"Ồh!" cô thốt lên, và cất chiếc khăn tay đi. "Cảm ơn anh."

Elend mỉm cười, bước lại gần cô. "Người đàn ông đó, bất kể ông ấy là ai, có thể đã dẫn trước anh bởi vì sự ngu ngốc của mình. Tuy nhiên, anh cũng không ngu ngốc đến mức bỏ qua cơ hội cạnh tranh với cậu ấy một chút." Anh nháy mắt, hơi cúi đầu và bước trở lại phòng khiêu vũ.

Vin đợi một lúc rồi bước đi và lách qua cửa ban công. Elend gặp lại hai người ban hôm họ- một là Lekal và một người Hasting, những đối thủ chính trị của Venture. Họ dừng lại một lúc, rồi cả ba bước về phía cầu thang ở phòng bên.

Nhưng cầu thang đó chỉ dẫn tới một nơi duy nhất, Vin thầm nghĩ, rồi quay trở lại phòng. 

"Tiểu thư Valette?"

Vin giật mình, quay lại thì thấy Sazed đang đến ."Cô đã sẵn sàng để rời đi chưa?" anh lên tiếng hỏi.

Vin nhanh chóng bước tới chỗ anh. "Elend Venture vừa biến mất ở cuối cầu thang của với người bạn Hasting và Lakal của anh ấy."

"Thật thú vị," Sazed nói. "Và tại sao.. TIểu thư, chuyện gì xảy ra với lớp trang điểm của cô vậy!"

"Đường bận tâm," VIn đáp lại, "Tôi nghĩ tôi nên đuổi theo họ,''

"Đây có phải là một chiếc khăn tay khác không tiểu thưu?" Sazed hỏi. "Trông cô nhơi nhếch nhác."

"Sazed, anh có nghe tôi nói không?"

"Vâng, tiểu thư. Tôi nghĩ là cô có thể đuổi theo họ nếu họ muốn, nhưng nếu làm thế sẽ quá lộ liễu. Tôi không nghĩ đó là cách tốt nhất để thu thập thông tin đâu."

"Tôi không theo đuôi họ quá lộ liễu đâu," Vin khẽ nói. "Tôi sẽ sử dụng DỊ năng. Nhưng, tôi cần sự cho phép của anh."

Sazed ngập ngừng. "Tôi hiểu rồi. Vậy còn sườn của cô thì sao?"

"Nó đã lành từ đời nào rồi." VIn nói. "Tôi thậm chí còn không để ý nó nữa."

Sazed thờ dài. "Rất tốt. Dù sao thì, Ngài Kelseir sẽ bắt đầu quá trình huấn luyện cho cô một cách nghiêm túc khi ngài ấy quay trở lại. Chỉ cần... cẩn thận. Tôi nghĩ thực là nực cười khi nói điều này với một Mistborn, nhưng tôi nghĩ, tôi vẫn nói như vậy."

"Tôi sẽ làm vậy," VIn đáp lại. "TÔi sẽ gặp anh ở ban công đằng kia một giờ nữa."

"Chúc may mắn, TIểu thư," Sazed nói.

Vin vội vã quay lại ban công. Cô bước vòng qua ban công, rồi đứng trước lan can bằng đá và sương mù phía xa. Khoảng trống đẹp đẽ, xoáy tròn. Đã quá lâu rồi, cô thầm nghĩ, thò tay vào áo và lấy ra một lọ dung dịch. CÔ háo hức uống ực ực nó và lấy ra một nắm xu nhỏ.

Rồi, trong niềm hạnh phúc, cô nhảy lên lan can và ném mình vào trong sương mù. 

Thiếc cho cô thấy váy của mình đang phập phùng. Thiếc 91% tiếp cô sức amnhj khi cô hướng mắt về phía bức tường giống như những trụ chống chạy trữa tháp và pháo đài chính.

Thép cho cô sức mạnh đẩy đồng xu xuống đất, khiến nó rơi vào màn đêm.

Cô lảo đảo trong không trung. Lực cản không khí làm chiếc váy cô cuộn lên, và cô có cảm giác như cô đang cố gắng kéo một vào kiện vải ra đằng sau, nhưng Dị năng của cô đủ mạnh để giải quyết điều đó. Tòa tháp mà Elend đang ở là tòa tháp tiếp theo; cô cần phải bay đến chỗ tường chạy giữa nó và tòa trung tâm. Vin bùng cháy thép, Đẩy mình lên cao chút nữa, rồi ném một đồng xu khác vào màn sương phía sau. Khi nó va vào tường, cô dùng nó bắn về phía trước.

Cô đâm sầm vào bức tường nhưng có chút chậm- những nếp vài đã cuộn lại bên dưới- nhưng cô đã bám được vào mép lối đi ở phía trên. Một Vin không có dị năng sẽ gặp khó khă khi leo lên, nhưng Vin sử dụng DỊ năng đã dễ dàng trườn qua.

Cô cúi mình trong chiếc váy đen, lặg lẽ di chuyển theo con đường trên tường. Không có người canh gác, nhưng tòa tháp phá trước cô có một trạm gác được thắp sáng ở chân tháp.

Không thể đi lối đó được, cô thầm nghĩ, thay vào đó liếc nhìn lên trên. Tòa tháp dường như có một số căn phòng và một vài phòng trong số đó được thắp sagns. Vin ném một đồng sử và phóng mình lên trên, rồi Kéo vào giá đỡ cửa sổ và nó ném cô lên trên một chút rồi đáp xuống gờ cửa sổ bằng đá. Cửa chớp đogns kín trong đêm, và cô phải ghé sát vào, đốt thiếc để lắng nghe mọi chuyển bên trong.

"..Những vũ hội luôn kéo dài tới tận đêm. Có lẽ chúng ta sẽ phải tiếp tục tăng ca đó."

Lính canh, Vin thầm nghĩ, nhảy lên và Đẩy vào nóc cửa sổ. Nó kêu lạch cạch khi cô lao sang một bên của tòa tháp. Cô bám vào chân gờ cửa sổ bên cạnh và đứng dậy.

"...đừng hối tiếc về sự chậm trễ của tôi." một giọng nói quen thuộc vang lên từ bên trong. Elend. "Cô ấy dường như còn hấp dẫn hơn cậu nhiều đó, Telden."

Một giọng nam cười vang. "Ngài Elend Venture hùng mạnh, cuối cùng cũng đã bị bắt giữ bởi một cô gái xinh đẹp."

"Cô ấy còn hơn vậy nữa, Jastes," Elend nói. "Cô ấy rất tốt bụng- cô đã giúp những skaa chạy trốn ở đồn điền của mình. Tôi nghĩ nên cho cô ấy vào cuộc trò chuyện của chúng ta."

"Không được đâu," một người đàn ông có giọng trầm nói. "Này Elend, tớ sẽ không phiền nếu cậu nói về triết học đâu. CHết tiệt, tớ thậm chí còn đưa cậu đồ uống khi cậu làm vậy. Nhưng tớ không thể để một người ngẫu nhiên tham gia cùng với chúng ta."

"Tớ đồng tình với Telden," Jastes nói. "5 người là đủ rồi."

"Đó thấy chưa." Elend nói. "TỚ không nghĩ các cậu công bằng chút nào."

"Elend.." một giọng nói khác nói với vẻ chịu đựng.

"Được rồi," Elend nói. "Telden, cậu đã đọc quyển sách tớ đưa cậu chưa?"

"Tớ đã cố," Telden nói ."Nó có chút giày."

"Nhưng nó ổn mà phải không?" Elend nói.

"Đủ tốt," Telden đáp lại. "Tớ có thể hiệu tải sao Chúa tể lại ghét nó tới vậy."

"Tác phẩm của Redalevin hay hơn," Jastes nói. "Ngắn gọn hơn."

"Tớ không có ý định bác bỏ hay gì đâu," người thứ năm lên tiếng. "Nhưng, đây có phải là tất cả những gì chúng ta sẽ làm không? Ngổi đọc?"

"Có vấn đề gì với việc đọc sao?" Elend hỏi lại.

"Nó có chút nhàm chán," người thứ năm đáp lại.

"Nhạt nhẽo?" Elend hỏi lại. "Thưa quý công, nhưng ý tưởng này- những từ ngữ nào- chúng là mọi thứ. Những người đàn ông này biết họ sẽ bị xử tử bởi từ ngữ của mình. Nhưng cậu có thể cảm nhận được niềm đam mê của họ không?"

"Đam mê, vâng," người thứ năm đáp lại. "Hữu ích không, không hề."

"Chúng ta có thể thay đổi thế giới này," Jastes nói. "2 người trong chúng ta là người thừa kế, còn 3 người còn lại là ứng cử viên số 2."

"Một ngày nào đó, chúng ta sẽ là những người cai quản," Elend nói. "Nếu chúng ta áp dụng những ý tưởng này- công bằng, ngoại giao, chừng mựuc- chúng ta có gây áp lực ngay cả là Chúa tể!"

Người thứ năm khịt mũi. "Cậu có thể là một người thừa kế của một gia tộc quyền lực, Elend, nhưng những người còn lại trong chúng ta không hề như vậy. Telden và Jastes có lẽ sẽ không bao giờ thừa kế, và Kevoux- không có ý xúc phạm đâu- hầu như không hề có ảnh hưởng. Chúng ta không thể thay đổi thế giới này."

"Chúng ta có thể thay đổi cách thức hoạt động của gia tộc chúng ta," Elend nói. "Nếu các gia tộc ngừng cạnh tranh, chúng ta có thể giành được một số quyền lực trong chính phủ- thay vì chỉ cúi đầu trước những ý muốn Chúa tể."

"Mỗi năm, giới quý tộc càng lúc càng suy yếu," Jastes đồng tình nói. "skaa của chúng ta thuộc về Chúa tể, đất dai của chúng ta cũng vậy. Những thanh tra của ông ấy quyết định chúng ta có thể kết hôn với ai và chúng ta có thể tin vào điều gì. Thậm chí, các kênh đài của chúng ta cũng là tài sản của 'ông ấy'. Sát thủ của Bộ giết người nhưng lại quá lớn tiếng, hoặc những người quá thành công. Thực sử thì đây chẳng giống sống chút nào."

"Tớ đồng ý với cậu ở điểm đó," Telden nói. "Việc Elend lải nhải về sự mất cân bằng giao cấp nghe có vẻ ngớ ngẩn, nhưng tớ có thể thấy tầm quan trọng của việc trình diễn một mặt trận thống nhất trước mặt Chúa tể."

"Chính xác," Elend nói. "Đây là điều mà chúng ta phải-"

"Vin!" một giọng nói thì thầm.

VIn nhảy lên, tí thì té khỏi gờ cửa sổ vì giật mình. Cô cảnh giác nhìn xung quanh.

"Ở trên cháu á," Giọng nói thì thầm.

Cô ngước lên. Kelseir đang treo trên một gờ cửa sổ khác ngay phía trên. Anh mỉm cười, nháy mắt rồi hất đầu về phía lối đi bên tường phía dưới.

Vin liếc nhìn phòng của Elend khi Kelseir rơi xuống màn sương bên cạnh cô. Cuối cùng, cô đẩy mình ra và đi theo Kelseir xuống, sử dụng chính đồng xu của mình để làm giảm tốc độ.

"Chú về rồi!" cô háo hức nói khi họ đáp đất.

"Vừa về lúc chiều nay."

"Chú đang làm gì ở đay vậy?"

"Kiểm tra người bạn của chúng ta trên đó," Kelseir nói. "Có vẻ không thay đổi nhiều từ lần trước."

"Lần trước?"

Kelsier gật đầu. "Chú đã theo dõi nhóm đó vài lần kể từ khi cháu kể chú về họ. Lẽ ra chú không nên bận quân- họ không phải mối de dọa. Chỉ là một đám quý tộc tụ tập uống rượu và tranh luận."

"Nhưng, họ muốn lật đổ Chúa tể!"

"Hơi khó," KElseir khịt mũi đáp lại. "Họ chỉ đang làm những gì mà quý tộc nên làm thôi- thành lập liên minh. Không có điều gì lạ khi thế hệ tiếp theo bắt đẩu tổ chức liên minh nội bộ trước khi họ lên nắm quyền."

"Cái này nó khác," Vin nói.

"Ôhf?" Kelsier hỏi với vẻ phấn khích."Cháu đã trở thành qusy tộc lâu đến mức có thể nhận ra điều đó rồi à?"

Cô đỏ mặt, còn anh cười lớn, vòng tay thân thiện qua vai cô. "Ồ, đừng như vậy chứ. Họ có vẻ là những chàng trai khá tử tế, đối với quý tộc. Chú hứa là sẽ không giết ai trong số họ được chứ?"

VIn gật đầu. 

"Có lẽ chúng ta có thể tìm cách lời dụng họ- họ có vể có cởi mở hơn hầu hết mọi người. Chú chỉ không muốn cháu thật vọng thôi Vin. Họ vẫn là quý tộc. CÓ lẽ họ không thể thay đổi bản chất của mình, nhưng những chuyện này cũng không thay đổi con người họ."

Giống hệt Dockson, VIn thầm nghĩ. Kelseir luôn nghĩ những điều tồi tệ về Elend. Nhưng, liệu cô có thực sự mong đời điều ngược lại? Để chiến đấu trong một trận chiến giống như Kelseir và Dockson, có lẽ sẽ hiệu quả hơn- và tốt cho tâm lý hơn- nếu cho rằng tất cả kẻ thù đều là ác quỷ."

"Tiện thể gì, chuyện gì xảy ra với lớp trang điểm của cháu vậy?" Kelseir hỏi.

"Cháu không muốn nói về nói," VIn đáp lại, nhớ lại cuộc trò chuyện của cô với Elend. Tại sao mình lại khóc chư? MInh ngu éo chịu được mà! Và, cách mà mình thốt ra cái câu anh ấy ngủ với skaa nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro