Untitled Part 90

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Valette," Elend ngắt lời. "Em cũng là một trách nhiệm. Một cái rất lớn. Anh sẽ không nói dối và bảo rằng anh chưa bao giờ quan tâm đến em- anh thực sự có, và bây giờ vẫn còn. Tuy nhiên, ngay từ đầu anh đã biết - cũng như em biết- đây chỉ là cuộc tán tỉnh thoáng qua thôi. Sự thực là, gia tộc anh cần anh- và nó quạn trọng hơn em."

VIn tái mặt. "nhưng.."

ANh quay trở lại bữa tối.

"Elend,'' cô khẽ nói. "làm ơn đừng quay lưng lại với em."

Anh dừng lại rồi nhìn cô. "Anh biết sự thật Valette. Anh biết em đang nói dối em là ai. Anh không quan tâm sự thực thì- anh cũng không tức giận thậm chí là thất vọng. Sự thật là anh đã mong chờ nó. Em chỉ đang... chơi một trò chơi. GIống như tất cả chúng ta. "Anh ngập ngừng rồi lắc đầu và quay người đi. "Giống như anh nữa."

"Elend?" cô nói, cố tiến tới anh.

"Đừng để anh phải làm nhục em ở đây Valette."

Vin ngập ngừng, cảm giá tê dại. Và sau đó, cô quá tức giận đến mức tê liệt- quá tức giận và thất vọng- quá kinh hoàng.

"Đừng rời đi." cô thì thầm. "Anh cũng đừng rời bỏ em."

"Anh xin lõi," anh nói. "Nhưng anh phải đi gặp bạn của mình. Nó... vui vẻ."

Và anh rời đi.

Vin đứng trong hành lang tối om. Cô cảm taháy mình hơi rùng mình, và cô quay người loạng choạng bước ra ban công chính. Ở bên kia, cô có thể thấy Elend chào gia đình của mình rồi rời đi qua hành lang về phía khu sinh hoạt của pháo đài.

Anh ấy không thể làm vậy với mình. Không phải Elend. Không phải bây giờ...

Tuy nhiên, một giộng nói bên trong cô- một giọng nói mà cô gần như đã quên mất- bắt đầu nói. Đương nhiên là anh ta rời bỏ em rồi, Reen thì thầm. Đương nhiên là anh ta bỏ rơi em rồi. Ai rồi cũng sẽ phản bội em thôi Vin. Anh đã dạy em cái gì?

Không! Cô thốt lên trong đầu. Khi chuyện này kết thúc, em có thể thuyết phục anh ấy trở lại...

Anh chưa bao giờ quay trở lại vì em, Reen thì thầm. Cậu ấy cũng sẽ không. Giọng nói đó rất giống thật- gần như cô có thể nghe được nó bên cạnh mình

VIn tựa vào lan can ban công, dùng hàng sắt để làm lực đứng dậy. Cô sẽ không để anh hủy hoại cô. Cuộc sống lang thang cũng không thể làm cô gục ngã; cô sẽ không để một quý tộc tự cao làm vậy. Cô tự nhủ với mình như vậy.

Nhưng tại sao điều này còn đau đớn hơn cả đói khát- nhiều hơn cả những trận đòn của Camon?

"Chà, Valette Renoux." Một giọng nói vang lên từ phía sau.

"Kliss," Vin nói. "TÔi không có tâm trạng để nói chuyện bây giờ."

"Ah. Vậy là Elend cuối cùng đã từ chối cô à. Đừng lo lắng cô gái- anh ta sẽ sớm nhận được điều mà mình xứng đáng thôi."

Vin quay lại cau mày trước giọng điệu kì lạ của Kliss. Người phụ nữ này dường như không giống cô ấy lắm. Cô ấy có vẻ như đang quá... bị kiểm soát.

" Hãy chuyển lời nhắn này cho bác cô hộ tôi nhé, cô gái yêu dấu?" Kliss khẽ nói. "Hãy nói với ông ấy rằng - không có gia liên minh-có thể sẽ gặp khó khăn trong việc thu thập tình báo trong mấy tháng tới đó. Nếu ông ấy cần một nguồn thông tin có thể nói với tôi. Tôi biết rất nhiều điều thú vậy đấy."

"Cô là một người bán thông tin! Nhưng cô là.." Vin nói, đẩy cơn đau sang một bên.

"Một con mắm ngu ngốc? Ồ, đương nhiên rồi. Thật thú vị, những điều mà cô có thể nghe được khi cô được biết đến là người buôn truyện trong giới quý tộc. Mọi người sẽ đến gặp ta để truyền bá những lời dối trá hiển nhiên- chẳng hạn như lời mà cô đã nói về Gia tộc Hasting tuần trước này. Tại sao cô lại muốn tôi truyền bá thông tin sai sự thật? Liệu Gia tộc Renoux có thể thâu tóm thị trường vũ khí không ? Quả thực, Renoux có thể là người đứng sau vụ ám toán Hasting gần đây?"

Kliss nháy mắt. "Nói với bác của cô tôi có thể giữ kín chuyện này- với một khoản phí rất nhỏ."

"Cô đã lừa tôi suốt khoảng thời gian qua..." Vin ngơ ngác nói.

"Đương rồi rồi, cô gái." Kliss nói võ nhẹ vào cánh tay của Vin. "Đó là những gì mà chúng ta làm ở giới quý tộc. Cuối cùng cô sẽ học được- nếu cô sống sót. Giờ, hãy là một đứa bé ngoan và chuyển lời giúp tôi nhé?"

Kliss quay người, chiếc váy lòe loẹt của cô dường như trở thành một bộ trang phục rực rỡ đối với Vin.

"Chờ đã!" Vin nói. "Lúc này cô nói cái gì về Elend á? Anh ấy nhận được cái gì mà anh ấy xứng đáng?"

"HUm?" Kliss nói, quay người. "Ồ... đúng vậy. Cô đang hỏi về kế hoạch của Elariel Shan đúng không?"

Shan? Nỗi lo lắng dâng lên trong VIn. "Cô ấy đang tính điều gì?"

"Giờ nhá, bạn của tôi, đây thực sự là một bí mật đắt giá. Tôi có thể nói với cô... nhưng, tôi có thể nhận được gì? Một người phụ nữ của một gia tộc không quan trọng như tôi cần phải tìm nguồn sống ở đâu đó.."

Vin tháo chiếc vòng cổ bằng đá Sapphire ra, đây là món trang sức duy nhất cô đang đeo. "Đây. Lấy nó đi."

Kliss nhận lấy trang sức với vẻ trầm tư. "Ừm, rất đẹp, thực sự."

"Cô biết gì?" Vin ngắt lời.

"Tôi e rằng ngài Elend trẻ tuổi sẽ là nạn nhân đầu tiên của Venture trong trận chiến gia tộc," Kliss nói, nhét vòng cổ vào túi tay áo. "Thật không may- anh ấy dường như là một chàng trai rất tốt. Rất rất tột, có lẽ vậy."

"Khi nào?" VIn yêu cầu. "Ở đâu? Và vì sao?"

"Quá nhiều câu hỏi mà chỉ có một cái vòng cổ. "Kliss nói vu vơ.

"Đó là tất cả những gì tôi mang lúc này!" Vin nói sự thật. Túi tiền xu của cô chỉ để chứa kẹp đồng dành cho Sắtđẩy.

"Nhưng đó là bí mật rất có giá trị, như tôi đã nói," Kliss tiếp tục. "Bằng cách nói với cô, cuộc đười của tôi sẽ -"

Là nó! VIn tức giạn nghĩ. Trò chơi ngu ngốc của bọn quý tộc.

VIn đốt kẽm và đồng thau, đánh Kliss bằng một lượng sức mạnh cảm xúc DỊ năng. Cô Xoa dịu tất cả cảm xúc ngoài trừ nỗi sợ, rồi nắm lấy nỗi sợ hãi đó và kéo mạnh nó.

"Nói với tôi!" Vin gầm gừ.

Kliss thở hổn hển, loạng choạng và suýt ngã xuống. "Một dị nhân! Thảo nào Renoux lại mang một người họ hàng xa tới Luthadel!"

"Nói!" VIn nói rồi tiến lên một bước.

"Quá trễ để giúp anh ấy rồi. TÔi sẽ không bao giờ bán một bí mật như này nếu nó gây bất lợi cho tôi."

"Nói với tôi!"

"Anh ấy sẽ bị ánh sát bởi Dị nhân Elariel tối nay. Anh ấy có lẽ sẽ chết- nó được cho là ngay sau khi anh ấy rời khỏi bàn của lãnh chúa. Nếu cô muốn báo thù, thì cô cũng phải để ý tới Lãnh chúa Straff Venture đó."

"Cha của Elend?" Vin ngạc nhiên hỏi.

"Tất nhiên rồi đứa trẻ ngu ngốc," Kliss nói. "Lãnh chúa Venture sẽ không gì hơn ngoài cái cớ để trao quyền thừa kế cho đứa cháu của mình. Tất cả những gì Venture cần phải làm là rút đi một số binh lính của mình xunh quanh phòng của các đứa bạn Elend để cho các sát thủ Elariel tiến vào. Và, vì vụ ám sát sẽ diễn ra trong phòng họp triết học nhỏ của Elend, Lãnh chúa Venture cũng sẽ có thể thoát khỏi Hasting và Lekal!"

Vin xoay người. Mình phải làm gì đó!

"Đương nhiên rồi," Kliss cười khúc khích nói và đứng dậy. "Chính Lãnh chúa Venture cũng thực sự gây bất ngờ đó. TÔi nghe nói rằng Elend của cô có một số cuốn sách... khác đặc biệt. Tôi nghĩ Ngài Venture nên cẩn thận hơn những gì mà anh ấy nói với người phụ nữ của mình."

Vin quay lại mỉm cười với Kliss. Người phụ nữ nháy mắt với cô. '' Tôi sẽ giữ bí mật cô là một Dị nhân cô gái. Chỉ cần chắc chắn là chiều mai tôi có khoản thanh toán là được. Một quý cô cần mua đồ ăn- và như cô có thể thấy- tôi cần rất nhiều đó."

"Còn với Gia tộc Venture... chà, nếu tôi là cô thì tôi sẽ tránh xa thì hơn. Sát thủ của Shan sẽ gây ra khá nhiều báo táp tối nay. Tôi sẽ không ngạc nhiên nếu một nửa vũ hội đến phòng cậu nhóc để xem chuyện gì đang xảy ra. Khi vũ hội xem những cuốn sách của Elend,... chà, hãy cứ nói rằng những thanh tra sẽ rất quan tâm tới Gia tộc Venture trong khoảng thời gian dài. Thật tiếc là Elend đã chết rồi- đã khá lâu kể từ khu chúng ta chưa xử tử công khai một quý tộc nào cả!"

Phòng của Elend, Vin tuyệt vọng suy nghĩ. Chắc chắn là họ ở trong đó! Cô quay đi, giữ lấy tà váy và điên cuồng bước đi dọc theo lối ban công về phía hành lang mà cô vừa rời đi lúc trước.

"Cô đang đi đâu vậy?" Kliss ngạc nhiên hỏi. 

"Tôi cần phải dừng chuyện này lại!" VIn nói.

Kliss bật cười ."Tôi đã nói là cô đã quá muộn rồi mà. Venture là một pháo đài rất cổ, và những lối đi phía sau của nó cũng chẳng khác gì mê cung cả. Nếu cô không biêt đường cô sẽ bị lạc trong nhiều giờ liền."

VIn nhìn xung quanh , cảm thấy bất lực.

"Ngoài ra, cô gái," Kliss nói thêm quay người bước đi. "Không phải là cậu nhóc đó vừa tứ chối cô à? Cô nợ cậu ta cái gì?"

VIn ngập ngừng.

CÔ ấy nói đúng. Mình nợ anh ấy cái gì?

Câu trả lời ngay lập tức đến. Mình yêu anh ấy.

Cùng với suy nghĩ mạnh mẽ ấp tới. Cô lao đi bất chấp tiếng cười của Kliss. Cô phải thử. Cô bước vào hành lang và di chuyển tới lối đi phía sau. Tuy nhiên, lời nói của Kliss được nhanh chóng chứng minh là đúng: Những lối đi bằng đá tối màu rất hẹp và không được trang trí. Cô không thể tìm được đường đi kịp lúc được.

Mái nhà, cô nghĩ . Phòng của Elend sẽ có ban công bên ngoài. Mình cần một cửa sổ!

Cô lao xuống một lối đi, cởi giày và tất, rồi chạy hết sức có thể trong bộ váy. Cô điên cuồng tìm kiếm một cửa sổ đủ lớn để lọt qua. Cô lao ra một hành lang lớn hơn, trống trải chỉ có những ngọn đuốc bập bùng.

Một cửa sổ- hoa hồng màu oải hương ở phía xa xa của căn phòng.

Đủ tốt rồi, Vin nghĩ. Với một chút thép, cô ném mình lên không trung, Đẩy vào cửa sắt khổng lồ phía trước. Cô bay về phía trước trong một lúc, rồi mạnh mẽ Đẩy dây buộc sắt của cửa sổ- hoa hồng.

Cô lảo đảo trên không trung, Đẩy cả về phía trước và phía sau cùng một lúc. Cô căng thẳng, lảng vảng trong hành lang trống trải, đốt thiếc để không bị nghiền nát. Cửa sổ hoa hồng rất lớn nhưng chủ yếu là bằng kính. Nó có thể khỏe đến mức nào?

Rất khỏe. Vin rên rỉ vì căng thẳng. Cô nghe thấy tiếng tách phía sau và cách cửa bắt đầu vặn xoắn.

Mày ... phải... cho! CÔ giận dữ nghĩ, bùng nổ thép. Những mảnh đá rơi xung quanh cửa sổ.

RỒi, với một tiếng crack, cửa sổ hoa hồng bật tung khỏi bức tường đá. Nó bay vào màn đêm đen, Vin lao vào màn sương.

Sương mù mát lạnh bao bọc lấy cô. Cô nhẹ nhàng Kéo cách cửa trong phòng, giữ mình không bị rơi đi quá xa, rồi Đẩy mạnh vào cửa sổ đang rơi. Cửa sổ kính đen khổng lồ đổ sập xuống bên dưới cô, khuấy tung màn sương khi Vin bắn ra khỏi đó. Thẳng lên, hướng về phía mái nhà.

Cửa sổ rơi xuống đất đúng lúc Vin bay lên mép nhà sân thượng, chiếc váy của cô điên cuồng phập phùng trong gió. Cô đáp xuống mái nhà bằng đồng với một tiếng thump, khuỵu gối xuống. Kim loại mát lạnh dưới ngón chân và ngón tay của cô.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro