Untitled Part 54

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Quý cô Valette Renoux?" người đàn ông cao lớn hỏi cô với giọng yếu ớt.

"Vâng," Vin do dự đáp lại.

"Tiểu thư của tôi, Quý cô Shan Elariel, yêu cầu sự có mặt của cô ở bàn cô ấy."

Yêu cầu? Vin ngẫm nghĩ. Cô không thích giọng điệu đó lắm, và cô cũng không có nhu cầu gặp người đã hứa hôn với Elend. Thật không may, gia tộc Elariel là một trong những Đại gia tộc vô cùng quyền lựuc- có lẽ không phải là khiểu có thể dễ dàng phớt lờ.

 Terrisman vẫn chờ đợi với vẻ mong chờ.

"Được thôi," VIn đáp lại, đứng dậy một cách duyên dáng nhất có thể.

Người Terris này dẫn VIn tới một chiếc bàn cách bàn cô một quãng ngắn. Chiếc bàn rất đông người, có năm người phụ nữ ngồi xung quanh và Vin nhận ra Shan ngay lập tức. Quý cô Elariel rõ ràng là một quý cô đẹp như tượng với mái tóc đen dài. Cô ấy không tham gia vào cuộc trò chuyện, nhưng dường như vẫn chiếm ưu thế trong đó. Cánh tay của cô lấp lánh với những chiếc vòng tay màu oải hương điểm lên bộ váy của cô, và cô hướng ánh mắt khinh thường khi Vin đến gần.

Tuy nhiên, đôi mắt đen đó lại rất kiên cường. Vin cảm thấy mình bị phơi bày trước mắt họ- bị lột bỏ khỏi chiếc vãy đẹp đẽ, một lần nữa biến thành một đứa trẻ bẩn thỉu.

"Xin lỗi, các quý cô,'' Shan nói. Những người phụ nữ ngay lập tức làm theo yêu cầu, rời khỏi bàn trong thư thế nghiêm trang.

Shan cầm chiếc nĩa lên và bắt đầu tỉ mỉ mổ xẻ và ăn ngấu nghiện một miếng bánh tráng miệng cỡ nhỏ. Vin đứng không vững, người quản gia Terris đứng phía sau Shan.

"Cô có thể ngồi," Shan lên tiếng.

Mình lại cảm thấy giống như một skaa bình thường rồi, VIn nghĩ trong đầu và ngồi xuống. Quý tộc cũng đối xử với nhau như này à?

"Cô đang ở vị trí đáng ghen tị đấy, cô gái." Shan nói.

"Vì sao lại như vậy?" Vin hỏi lại.

"Hãy gọi tôi là "Quý cô Shan' "Shan nói, giọng điệu không thay đổi. "Hoặc có thể là, 'Thưa Phu nhân.' "

Shan háo hức chờ đợi, cắn một miếng bánh nhỏ. Cuối cùng, Vin lên tiếng. "Tại sao vậy, thưa Phu nhân?"

'Bởi vì Ngài Venture trẻ tuổi đã quyết định lợi dụng cô trong trò chơi của anh ấy. Điều đó có nghĩa là cô cũng có cơ hội được tôi lợi dụng."

Vin cau mày. Hãy nhớ giữ nguyên tính cách. Mày là Valette mềm yếu.

"Chẳng phải chả có ai muốn bị lợi dụng sao, thưa phu nhân?" Vin cận thẩn nói.

"Vớ vẩn," Shan đáp lại. "Ngay cả một kẻ ngu ngốc vô văn hóa như cô cũng phải cảm nhận được sự quan trọng của việc trở nên hữu ích đối với những người cao quý hơn mình." Shan nói những lời đó, thậm trí là xúc phạm, nhưng không quá kịch liệt, cô ấy dường như chỉ đơn giản coi việc VIn đồng ý là điều hiển nhiên.

Vin ngồi đó, ngơ ngác. Không một quý tộc nào đối xử với cô như vậy. Tất nhiên, thành viên duy nhất trong Đại quý tộc mà cô đã gặp đến nay là Elend.

Shan tiếp tục nói. "Tôi tìm rằng từ vẻ ngoài tẻ nhạt của cô, cô sẽ chấp nhận vị trí của mình. Làm tốt nhé cô gái và có lẽ tôi sẽ để cô tham gia đoàn tùy tùng của tôi. Cô có thể học được nhiều điều từ những quý cô ở Luthadel."

"Chẳng hạn như?" Vin hỏi lại, cố gắng giữ vẻ cáu kỉnh khỏi lời nói của mình.

"Thỉnh thoảng hãy nhìn lại bản thân mình đi, nhóc. Tóc của cô như thể vừa trải qua một căn bệnh khủng khiếp, gầy gò đến mức mà dáng váy như cái túi treo lủng lẳng. Trở thành một nữ quý tộc ở Luthadel đòi hỏi... sự hoàn hảo. Chứ không như mấy thứ này." Cô nói lời cuối cùng khi xua tay về hướng VIn.

Vin đỏ mặt. Có một sức mạnh kỳ lạ trong cái thái độ kiêu căng, hạ thấp người khác của người phụ nữ này. Khi bắt đầu, Vin nhận ra Shan khiến cô nhớ lại những đoàn trưởng mà cô từng biết. Camon là người mới nhất trong số họ- những người sẽ đánh người khác, mà hoàn toàn không mong đợi sự phản kháng. Mọi người đều biết rằng chống lại những người như vậy chỉ khiến việc đánh đập càng tồi tệ hơn.

"Vậy cô muốn gì từ tôi?" Vin hỏi lại.

Shan nhướn mày khi đặt đĩa của mình sang một bên, chiếc bánh chỉ mới ăn được một nửa. Người Terris lấy chiếc đĩa và mang nó đi. "Cô thực sự là một đứa nhóc đần độn à?"

Vin dừng lại. "Phu nhân muốn gì ở tôi?"

"Cuối cùng tôi sẽ nói cho cô biết- giả sử Ngài Venture muốn tiếp tục chơi với cô." Vin chỉ thoáng thấy một tia căm thù thoáng qua trong mắt cô khi cô nói tới cái tên của Elend.

"Bây giờ," Shan tiếp tục,"hãy kể với tôi về cuộc trò chuyện của cô với anh ấy tối nay."

Vin định mở mồm ra để đáp lại. Nhưng.. có gì đó sai sai. Cô chỉ nắm bắt được một phần nhỏ của nó- cô ấy thậm chí sẽ không nhận ra điều đó nếu không có sự huấn luyện của Breeze.

Một Người Xoa Dịu? Thật thú vị.

Shan đang cố làm Vin tự mãn. Có lẽ sẽ khiến cô muốn nói chuyện chăng? Vin bắt đầu kể về cuộc trò chuyện của mình với Elend, bỏ qua những gì thú vị. Tuy nhiên, cô vẫn cảm taháy có điều gì kì lạ- điều gì đó về cách mà Shan đùa giỡn với cảm xúc của cô. Từ khóe mắt, Vin thấy người Terris của Shan quay lại từ nhà bếp. Tuy nhiên, anh ấy không quay lại bàn của Shan mà đi theo hướng khác.

Về phìa bàn của Vin. Anh dừng lại cạnh nó, và bắt đầu xem những cuốn sách cảu Elend.

Dù anh ấy muốn gì, mình không thể để anh ta tìm thấy nó được.

Vin đột ngột đứng dậy, khiến Shan ngạc nhiên nhìnlên.

"Tôi vừa nhớ ra là tôi đã bảo quản gia của tôi tìm tôi ở bàn!" Vin nói. "Anh ấy sẽ lo lắng nếu tôi không ngồi ở đó!"

"Ồ, vì Chúa tể," Shan lẩmm bẩm. "Cô bé, không cần phải--"

"Tôi xin lỗi, thưa phu nhân," Vin nói. "Tôi phải rời đi."

Điều đó có chút lộ liễu, nhưng đó là điều tốt nhất mà cô có thể làm được. Vin cúi chào rồi rời khỏi bàn của Shan, bỏ lại người phụ nữ bất mãn đằng sau. Người Terris này rất tốt- khi Vin cách bàn Shan vài bức chân, anh ấy đã chú ý tới VIn và tiếp tục đi theo hướng của mình, chuyển động của anh ấy trôi chảy một cách ấn tượng.

Vin quay trở lại bàn của mình, tự hỏi liệu mình có phạm sai lầm khi rời bỏ Shan một cách thô lỗ như vậy không. Tuy nhiên, cô đã quá mệt mỏi để quan tâm đến chuyện đó. Khi nhận ra một đám thanh niên khác đang nhìn mình, cô vội vàng ngồi xuống, mở một cuốn sách của Elend ra.

May mắn thay, lần này mưu đồ đã thành công. Cuối cùng, những người đàn ông trẻ tuổi này cũng bỏ đi, để lại Vin trong sự yên bình, còn cô thì ngồi thả lưng, thư giãn một chút với cuốn sách đang được mở trước mặt. Càng lúc càng muộn, và vũ hội càng lúc càng trống.

Những cuốn sách, cô cau máy suy nghĩ, cầm cốc nước trái cây lên nhấp một ngụm. Terrismen muốn gì ở chúng?

Cô nhìn quanh bàn, cố gắng để ý xem có thứ gì bị xáo trộn không, nhưng Elend lúc đầu đã để nó lộn xộn không thể chịu được rồi. Tuy nhiên, một cuốn sách nhỏ nằm dưới những cái khác đã thu hút sự chú ý của cô. Hầu hết những quyển sách khác đều được mở ra một trang cụ thể và cô đã thấy Elend đọc kỹ chúng. Tuy nhiên, cuốn sách đạc biệt này lại được đóng lại và cô không thể nhớ được là anh ấy đã mở nó ra hay chưa. Nó đã ở đó trước đây- cô nhận ra nó bởi vì nó mỏng hơn nhiều so với những cách khác- nên Người Terris đã không bỏ nó lại.

Tò mò, Vin đưa tay lấy cuốn sách từ bên dưới đống sách ra. Nó có bìa da màu đen và gáy có dòng chữ Cách kiểu thời tiết khi khu vực phía bắc. Vin cau mày, lật cuốn sách trên tay. Không có trang tiêu đề, cũng không có tên tác giả, Nó trực tiếp đưa vào văn bản.

Khi xem xét toàn bộ đế chế, có một sự thật không thể nhầm lẫn. Đối với một quốc gia được cai trị bởi một vị thần tự xưng, đế chế này đã trải qua một số sai lầm to lớn trong công cuộc lãnh đạo. Hầu hết những điều này đều được che đậy thành công, và chỉ có thể được tìm thấy trong tâm trí kim loại của những Feruchemist(Giống Sazed á) hoặc trên các văn bản bị cấm. Tuy nhiên, người ta chỉ cần nhìn về quá khứ những năm gần đây để ghi nhận những sai lầm nhớ ngẩn như Vụ thảm sát ở Devanex, việc sửa đổi Học thuyết Deepness, và việc di dời các dân tộc Renates.

Chúa Tể không già đi. Ít nhất thì điều đó chưa thể phủ nhận. Tuy nhiên, quyển sách này có múc đích chứng minh hắn ta không phải là không có sai lầm. Trong những ngài trước Thăng Hoa, nhân loại phải gánh chịu sự hỗn loạn và bất ổn gây ra bởi vòng luẩn quẩn của các vị vua, hoàng đế và các quốc vương khác. Người ta có thể nghĩ rằng giờ đây, với một thống đốc bất tử duy nhất, xã hội cuối cùng sẽ có cơ hội tìm được sự ổn định và khai sáng. Đó thật sự là một thiếc hụt lớn khi nói về Đế chế mà không nói đến sự giám sát quản lí thê thảm của Chúa tể.

Vin nhìn chằm chằm vào trang giấy. Một số từ còn nằm ngoài hiểu biết của cô, nhưng cô có thể hiểu được ý định của tác giả. Anh ấy đang nói...

Cô gấp cuốn sách lại và vội vàng đặt nó lại chỗ cũ. Điều gì sẽ xảy ra nếu thanh tra phát hiện Elend lại có một cuốn sách như vậy? Cô liếc nhìn sang hai bên. Tất nhiên, họ có ở đây, hòa lẫn với đám đông giống như ở vũ hội lần trước, được đánh dấu bằng chiếc áo choàng màu xác và khuôn mặt đầy hình xăm. Nhiều người ngồi cùng bàn với quý tộc. Bạn bè? Hay làm gián điệp cho Chúa tể? Không ai có vẻ thoải mái khi một thanh tra ở gần.

Elend đang làm cái gì với một cuốn sách như vậy? Một quý tộc quyền lực như anh ấy? Tại sao lại đọc những bài viết ác ý về Chúa tể?

Một bàn tay đặt lên vai cô, Vin theo phản xạ quay người lại, thiếc 91% và đồng đỏ bùng nổ trong bụng cô.

"Whoa," Elend  lên tiếng, lùi lại và giơ tay lên. "Đã có ai nói với cô rằng cô thất thường như nào chưa Valette?"

Vin thả lỏng, ngồi lại vào ghế và gập tắt kim loại của mình. Elend đi tới chỗ của mình và ngồi xuống. "Thích Heberen chứ?"

Vin cau mày, còn Elend gật đầu với cuốn sách dày và lớn vẫn ở trước mặt cô.

"Không," Vin nói. "Nó thật nhàm chán. Tôi chỉ giả vờ đọc nó để những người khác để tôi yên thôi."

Elend cười khúc khích. "Giờ thấy chưa, sự thông minh của cô đang quay lại tấn công cô đó."

Vin nhướn mày khi Elend bắt đầu thu dọn đống sách của mình, xếp chúng lên bàn. Anh ta dường như không nhận thấy cô đã di chuyển cuốn sách 'thời tiết', nhưng anh ta cẩn thật thu nó vào trong chồng sách.

Vin rời mắt khỏi cuốn sách. Có lẽ mình không nên kể cho anh ấy về Shan- cho đến khi mình nói chuyện với Sazed. Thay vào đó cô nói. "Tôi nghĩ là trí thông minh của tôi thực sự làm rất tốt. Sau cugnf thì, tôi tới vũ hội để khiêu vũ mà."

"Tôi cảm thấy khiễu vũ đang được đánh giá quá cao."

"Ngài không thể xa lánh giới quý tộc mãi được, Ngài Venture- ngài là người thừa kế của một gia tộc rất rất quan trọng."

Anh thờ dài, vươn vài và tựa lưng vào ghế. "Tôi cho là cô đã đúng," anh nói với sự thẳng thắn đáng ngạc nhiên. "Nhưng tôi càng cầm cự lâu, thì bố tôi sẽ càng khó chiu, Bản thân điều đó cũng là kết quả xứng đáng."

"Ngài ấy không phải là người duy nhất mà anh đã làm tổn thương," VIn nói. "Thế còn những cô gái không bao giờ được mời khiêu vũ vì anh đang bận bịu lục lọi đống sách của mình thì sao?"

"Theo tôi nhớ," Elend nói, đặt cuốn sách cuối cùng lên chồng sách của mình, "ai đó đang giả vờ đọc để tránh người khác mời mình khiêu vũ. TÔi không nghĩ cái quý cô cũng chả gặp khó khăn gì để gặp đối tác thân thiện hơn tôi đâu."

Vin nhướn mày. "Tôi không gặp rắc rối bởi vì tôi là người mới và không có nhiều quyền lực. Tôi nghi ngờ rằng những quý cô có chức trọng cao như anh sẽ gặp khó khăn trong việc tìm kiếm bạn nhảy, dù có thân thiện hay không. Theo tôi hiểu, quý tộc không thoải mái với phụ nữ có chức trọng cao hơn họ."

Elend dừng lại, rõ ràng là đang tìm cách đáp trả.

Vin dựng vào sau. "Gì vậy, Elend Venture? Tại sao ngài lại có ý định trốn tránh nghĩa vụ của mình như vậy?"

"Nghĩa vụ?" Elend hỏi, nghiêng người về phía cô, tư thế nghiêm túc. "Valette, đây không phải là nghĩa vụ. Những vũ hôi... quá là nhốn nháo và mất tập trung. Quá phí thời gian."


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro